Chuyện về 13 cuộc gọi nhỡ và buổi tối định mệnh mất chồng
Chỉ trong 2 tiếng xa chồng buổi tối, người vợ trẻ này đã gọi cho chồng 13 cuộc gọi nhỡ nhưng không nghe thấy chồng trả lời. Và đến giờ người vợ này vẫn không sao quên được cái buổi tối định mệnh cô mất chồng đầy đau đớn ấy.
Đó chính là câu chuyện éo le đầy mất mát của người vợ trẻ tên Vũ Thị Hường, SN 1991 (Quê ở Vụ Bản, Nam Định), 25 tuổi. Hiện Hường đang làm công nhân may tại một nhà máy ở Krasnodar (nước Nga).
Cuộc hôn nhân ngắn ngủi nhưng đầy hạnh phúc
Trước khi yêu và lấy nhau, vì cùng quê, khác xã nên Hường và Chiến biết nhau qua bạn bè. Khi ấy, Chiến cũng hay xuống nhà Hường chơi cùng một người bạn của em gái Chiến. Song thời điểm ấy, hai người chưa phát sinh tình cảm, chỉ nói chuyện xã giao qua loa chứ chưa thân thiết. Chỉ sau đó khoảng 1 năm, khi Hường và Chiến làm cùng nhau trong 1 công ty, vì hàng ngày gặp gỡ nhiều nên đôi bạn đã có cơ hội nói chuyện với nhau thân thiết hơn.
“Sáng nào đi làm, hai đứa mình cũng gặp nhau vì cùng để xe 1 chỗ. Rồi dần dần, 2 đứa có tình cảm với nhau. Anh thường đưa đón mình về mỗi ngày. Do đó, tình cảm cứ thế nảy nở tự tiên. Yêu nhau được mấy tháng thì anh ngỏ lời yêu. Mình nhận lời thì anh ấy đã xuống xin phép bố mẹ mình luôn” – Hường kể ngày đầu nhận lời yêu Chiến.
Khi biết đôi bạn yêu nhau, bố mẹ Chiến đã xuống nhà gặp bố mẹ Hường để bàn chuyện tương lai lâu dài cho con trẻ. Thế rồi, 2 gia đình cũng định ngày cưới xin luôn. Chỉ hơn 2 tháng sau ngày nhận lời yêu, Hường và Chiến đã tổ chức đám cưới.
“Ngay từ những ngày đầu về ra mắt, nhà chồng đã rất quý mình. Bởi thế, dù thấy quyết định chuyện hệ trọng của cuộc đời quá nhanh nhưng mình cũng không lo lắng nhiều. Trái lại mình rất vui và hạnh phúc khi có được 1 người chồng hết mực yêu thương và chiều chuộng vợ. Nhà chồng mình mọi người sống rất hạnh phúc, ấm cúng và yêu thương nhau” – Hường ánh lên niềm vui khi kể về nhà chồng.
Lấy chồng, người vợ trẻ này được cả gia đình chồng yêu thương và coi như con gái trong nhà. Niềm vui càng nhân lên khi vừa cưới được gần 1 tháng thì Hường biết mình có bầu. Mọi người trong nhà đều vui mừng và càng chiều cô dâu mới hơn. Nhớ lại những ngày đầu mới biết tin bầu bí, Hường kể: “Khi mình có bầu, chồng mình lúc nào cũng coi vợ là nhất. Từ ăn uống đến mọi thứ sinh hoạt anh đều chăm lo cho mình hết lòng. Mình được cả nhà chiều không phải làm bất kỳ việc nặng gì. Chồng mình còn tự nhận giặt quần áo cho vợ vì sợ mình bị lạnh. Khi mình nấu ăn, anh cũng tranh nấu. Quét sân quét nhà thì cả hai vợ chồng cùng quét. Mình thật vui và hạnh phúc”.
Hường và con gái nhỏ.
Những ngày tháng hạnh phúc ấy cứ êm đềm trôi qua. Chồng Hường chưa bao giờ nặng lời với Hường. Rồi niềm hạnh phúc càng nhân lên khi ngày con gái Hường chào đời.
“Con gái mình giống bố dễ thương lắm. Những ngày có con, chồng mình cứ đi làm về là chạy vào ôm con, hôn con. Mình vì được chồng và nhà chồng quan tâm nên phải kiêng nhiều lắm. Chồng mình thương vợ nên nhiều lúc những đồ mình không được ăn cũng mua về cho mình ăn giấu vụng đỡ thèm. Sinh xong, chồng cũng mua cho mình nhiều quần áo lắm. Cứ đi làm về là anh ở nhà luôn không chơi đâu cả dù lúc trước anh nổi tiếng chơi bời, đánh nhau. Nói chung từ khi lấy vợ, anh đổi khác hoàn toàn” – Hường kể về người chồng đã mất.
2 tiếng xa nhau, 13 cuộc gọi nhỡ cho chồng và buổi tối định mệnh
Đang sống trong những ngày hạnh phúc, có những lúc Hường cảm tưởng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này. Song hạnh phúc thật ngắn ngủi khi buổi tối định mệnh ấy đã nhanh chóng ập đến khiến Hường phải xa rời chồng mãi mãi.
Hôm đó là ngày Chiến được lĩnh lương. Theo lệ thường, mọi người trong tổ của Chiến tổ chức đi ăn liên hoan. Bởi thế, 5 giờ chiều, Chiến gọi điện thông báo với vợ để đi liên hoan cùng tổ đến 7 giờ sẽ về. Và Hường đã đồng ý ngay lập tức.
Đến 7 giờ tối chưa thấy Chiến về nên Hường có gọi điện cho chồng. Chiến vẫn nghe máy và nói đang ngồi cùng mọi người. Dù là qua điện thoại song Hường cũng thấy giọng của Chiến gần như đã say. Vì thế, Hường giục chồng về sớm thì Chiến nói một lúc nữa sẽ về ngay.
Video đang HOT
Đúng tối ấy thì trời đổ mưa to và nhiều sấm chớp. Hường ở nhà một mình với con mà rất sợ và lo cho chồng. Bố mẹ chồng Hường thì đi đám cưới nhà hàng xóm ngay gần đó: “Mình ôm con trong phòng mà sốt ruột lắm. Và mình đã gọi cho chồng. Nhưng mình gọi 1 cuộc, 2 cuộc… rồi 13 cuộc mà không thấy chồng trả lời. Mình giận lắm, tưởng chồng nói dối mình”.
15 phút sau thì Hường thấy số của chồng gọi lại. Hường nghe nhưng đó không phải là giọng nói của Chiến mà là của 1 người đàn ông khác. Người đó hỏi Hường có phải là vợ hay người yêu của số máy này không. Rồi người ấy nói, Chiến bị tai nạn tại đường gần khu công nghiệp và bảo Hường phải đến ngay.
Người vợ trẻ nhớ lại buổi tối định mệnh ấy: “Nghe xong điện thoại, mình ôm con chạy ra cửa định lao ra ngõ gọi bố mẹ chồng thì cũng là lúc bố mẹ mình chạy vào nhà. Thì ra người đàn ông kia cũng vừa gọi cho họ. Mình chưa kịp nói gì thì bố chồng đã nói, ông biết rồi và bảo mình con ôm con vào nhà kẻo gió để bố mẹ đi. Mình ôm con vào nhà, và chỉ biết khóc. Rồi mọi người kéo nhau vào nhà mình hỏi thăm mỗi lúc một đông. Người thì nói chồng mình chết rồi. Người thì nói hay là nhầm tên. Rồi nhiều lắm những lời nói xung quanh việc chết chóc. Mình ôm con thật chặt và gào lên. Mình đau đớn như có ai đang bóp nghẹt cổ. Mình chỉ cầu mong đó không phải là sự thật”.
Được một lúc thì bố mẹ chồng đưa chồng Hường về nhà. Bố chồng Hường chạy vào trước và nói mọi người phải đưa Hường và con lên gác. Dù được mấy người dìu lên gác để chủ ý không cho Hường nhìn thấy mặt Chiến, nhưng Hường vẫn cố nán lại và nhìn thấy chồng: “Mình nhìn thấy chồng mặc áo mưa của ai đó, đang nằm bất tỉnh trên giường của xe cứu thương. Cứ thế mọi người đang đưa anh vào nhà và không cho mình gần chồng. Chỉ lúc này mình mới tin anh đã rời bỏ mẹ con mình đi thật. Tại sao lại trớ trêu như vậy? Vợ chồng mình mới cưới nhau được 1 năm nửa tháng thôi. Con gái mình mới được 3,5 tháng. Mình phải sống sao đây?Mình tuyệt vọng thực sự”.
Người mẹ trẻ gắng gượng vượt qua nỗi đau mất chồng
Sau ngày chồng mất, Hường lúc nào cũng buồn đau và tuyệt vọng. Hường không thiết ăn uống, suốt ngày chỉ biết khóc. Cả nhà bắt Hường phải ăn để còn lấy sữa cho con thơ bú. Những lúc như thế, Hường lại cố gắng nuốt mấy miếng cơm vì thương con. Cứ thế, mỗi lúc nhìn con, Hường lại khóc. Người Hường gầy rộc đi, có những lúc con Hường không đủ sữa mẹ phải ăn sữa ngoài. “Nhìn con khi ấy, mình thương con lắm. Con mình còn chưa biết nhận mặt bố mà đã mồ côi bố rồi. Bố mẹ chồng mình cũng suy sụp đi nhiều, nhất là mẹ chồng mình. Bà cứ nhìn di ảnh của anh là lại khóc. Mình thương bố mẹ mình lắm nhưng không biết phải giúp gì họ”.
Những ngày đầy mất mát và buồn đau sau đó, nhà chồng càng yêu thương con dâu bất hạnh hơn. Họ coi Hường như con gái của mình và động viên Hường cố gắng. Nhiều lúc họ còn bảo, nếu 2-3 năm sau, có ai thương yêu thật lòng thì họ sẽ lo cho mình có hạnh phúc mới. Qua 100 ngày chồng mất, Hường xin bà và bố mẹ chồng cho 2 mẹ con về nhà ngoại chơi một thời gian. Thời gian về nhà bố mẹ đẻ, Hường cũng nguôi ngoai được phần nào nỗi đau vì hàng ngày không nhìn thấy di ảnh của chồng.
Cuộc sống sau ngày mất chồng, Hường cứ sống trong sự đùm bọc yêu thương và quan tâm của mọi người. Sau đó, Hường xin đi làm cho khuây khỏa:”Lúc đi làm trở lại, mình gửi con về nhà ngoại vì bố mẹ chồng vẫn phải đi làm. Thỉnh thoảng ngày nghỉ, mình cho con về thăm ông bà. Những ngày rằm, mùng 1, mình lại về nhà chồng thắp hương tổ tiên và thắp hương cho chồng. Ông bà nội cũng thường xuống nhà ngoại thăm cháu liên tục”.
Làm ở nhà được một năm thì Hường quyết định sang Nga làm. Lúc ấy, con gái Hường được 1,5 năm. Thấy Hường xin đi làm xa, bố mẹ 2 bên dù không muốn xa Hường nhưng cũng đồng ý vì muốn Hường đi xa cho nguôi ngoai nỗi đau. Lúc này, mẹ chồng Hường nghỉ việc chăm con cho Hường.
“Ngày mình đi, nhìn con khóc mà thương và xót con lắm. Mình đứng bên cửa chỉ biết khóc nhìn bà nội dỗ cháu. Con mình đã mất đi tình thương của bố giờ mẹ lại phải đi xa. Song mình quyết đi vì muốn kiếm 1 số tiền để sau này lo cho 2 mẹ con trong lúc con mình còn nhỏ. Chứ con lớn, mình phải ở nhà để dạy dỗ con. Và mình đã sang Nga để làm may” – Hường nói.
May sao, vừa đi được một thời gian, em chồng Hường cũng muốn sang làm cùng. Và Hường đã xin cho em sang cùng. Giờ 2 chị em Hường sống nơi đất khách nhưng yêu thương nhau như chị em ruột. Bố mẹ 2 bên ở nhà cũng đỡ lo cho Hường và hai chị em ở bên này cũng đỡ buồn.
Hiện bé con nhà Hường ở nhà được ông bà nội chăm sóc rất cẩn thân nên Hường rất yên tâm. Bà mẹ trẻ mất chồng này là luôn mong bố mẹ 2 bên khỏe mạnh để làm điểm tựa cho Hường lúc yếu lòng: “Với riêng con gái, mình sẽ lo được cho con đầy đủ như những đứa trẻ khác. Mình sẽ cố gắng làm việc để kiếm 1 số tiền làm vốn mở 1 cửa hàng nhỏ và có thể mở 1 tài khoản lo cho con gái sau này” – Hường chia sẻ.
Theo Dân Việt
Án lạ tố hiếp dâm, chiều mới xảy ra chuyện hiếp
Thấy Tính thừa nhận, hai bà đưa nghi phạm đến Công an phường Đông Hưng Thuận tố cáo.
Tính được cho là giở trò đồi bại với 2 bé gái vào buổi chiều, trong khi đơn tố cáo của gia đình nạn nhân về hành vi của nghi phạm, gửi cơ quan chức năng viết từ khi sáng.
Cuối năm 2014, đoàn giám sát án oan sai của Quốc hội làm việc tại TP HCM, đã chất vấn lý do vụ Hoàng Văn Tính bị truy tố tội Hiếp dâm trẻ em, trải qua nhiều lần mở phiên tòa mà chưa có kết quả, bị cáo này liên tục kêu oan. Đại diện TAND TP HCM cho biết vụ án đang được điều tra lại do có nhiều điều cần làm rõ.
Tố cáo sau khi nghe trẻ 7 tuổi kể
Theo bản án sơ thẩm, 13h ngày 27/4/2011, bà Vũ Thị Hương (trọ tại quận 12, TP HCM) đang ở nhà may quần áo thì cháu gái hàng xóm (7 tuổi) kể lại việc bé và con gái bà (6 tuổi) bị Tính - nhà cùng khu phố hiếp dâm. Bà này kể lại cho Trần Thị Luyện (mẹ bé gái hàng xóm) biết. Hai người tìm gặp Tính hỏi chuyện. Thấy Tính thừa nhận, hai bà đưa nghi phạm đến Công an phường Đông Hưng Thuận tố cáo.
Bị cáo Hoàng Văn Tính khi còn tự do.
Tính bị bắt và khai nhận khoảng 9h ngày 10/4/2011, anh ta đang dọn dẹp nhà thấy bé gái hàng xóm ngồi ở ghế đá, liền kêu vào chơi. Khi bé vào, Tính nảy ý đồ giở trò đồi bại. Xong chuyện, anh ta dặn bé gái không nói với ai. Chiều hôm sau, Tính tiếp tục hành vi phạm tội lần 2.
Tháng 1/2012, TAND TP HCM phạt Tính 15 năm tù về tội Hiếp dâm trẻ em. Tính kháng cáo kêu oan, còn phía bị hại kháng cáo yêu cầu tăng hình phạt.
Án qua tố giác phải đối chất
Tháng 7/2012, tại phiên tòa phúc thẩm, đại diện viện kiểm sát đề nghị hủy án do việc hỏi cung bị cáo, lấy lời khai các bị hại vi phạm tố tụng. Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP HCM đã chấp nhận đề nghị của viện kiểm sát, tuyên hủy án. Lý do là TAND TP HCM căn cứ vào lời khai nhận tội của Tính, lời khai của các bị hại để kết tội anh ta là chưa có cơ sở. Ra tòa, bản thân Tính phản cung, kêu oan.
Mặt khác, lời khai của bị cáo mâu thuẫn với lời khai bị hại. Do đây là án qua tố giác, không phải án bắt quả tang nên tòa yêu cầu cho bị cáo và bị hại đối chất để làm rõ các mâu thuẫn. Tòa yêu cầu làm rõ thủ tục trưng cầu luật sư của Công an quận 12.
Sau khi có kết quả điều tra lại, TAND TP HCM thụ lý xét xử sơ thẩm lần 2. Tuy nhiên, tòa hoãn xử nhiều lần và trả hồ sơ để làm rõ các tình tiết (lần hoãn gần nhất hôm 12/12/2014). Mỗi lần ra tòa, Tính liên tục kêu oan. Anh ta khai bị đánh tại trụ sở công an phường, đau quá nên khai nhận theo ý họ. Khi chuyển đi, Tính giữ lời khai vì sợ...
Cha bị cáo là ông Hoàng Văn Sinh khẳng định con ông bị đánh. Khi Tính được đưa về nhà sau buổi đến công an phường làm việc, ông Sinh cho rằng mặt con mình bị thâm tím, khi đi cần 2 người dìu.
"Mỗi lần thăm con, tôi đau xót vô cùng. Con tôi khóc nhiều kêu bị oan, bị đánh nhiều lần ở phường", ông nói.
Quá nhiều vi phạm tố tụng
Tại tòa, luật sư bào chữa cho Tính chỉ ra nhiều vi phạm tố tụng ngay từ đầu vụ án. Thứ nhất, trong một giờ, một cán bộ điều tra ghi lời khai của 3 người. Cụ thể, các biên bản ghi lời khai của 2 cháu bé và Tính cùng thời điểm từ 16h30 đến 17h30 ngày 27/4/2011, do cùng một cán bộ công an phường thực hiện. Việc này sau đó được giải trình do ghi nhầm.
Thứ hai, trong giai đoạn điều tra có một luật sư tham gia với 2 tư cách, nhưng không tư cách nào chính danh. Theo đó, hồ sơ thể hiện luật sư Huỳnh Khắc Thuận (cộng tác viên Trung tâm Trợ giúp pháp lý nhà nước TP HCM) chiều 27/4/2011 đang có mặt tại công an quận, được điều tra viên nhờ cùng sang công an phường chứng kiến việc lấy lời khai Tính lúc 19h đến 21h.
Trong hồ sơ có biên bản lập ngày 18/5/2011 giữa kiểm sát viên Lê Thị Mai, điều tra viên Mai Văn Dân và luật sư Thuận, thể hiện vị luật sư được phân công tham gia và chứng kiến việc lấy lời khai của Tính. Tuy nhiên, Trung tâm Trợ giúp pháp lý nhà nước TP HCM cho biết, không cử luật sư này tham gia vụ án, không nhận được đề nghị của cơ quan điều tra về việc cử luật sư.
Bản thân luật sư Thuận có văn bản báo cáo rằng, Trung tâm không cử ông tham gia vụ án, bản thân chỉ làm với tư cách người chứng kiến việc lấy lời khai".
Ngoài ra, ông Thuận còn tham gia với tư cách luật sư chứng kiến việc ghi lời khai của 3 người cùng một lúc (2 cháu bé và Tính). Luật sư giải trình trong 2 giờ chứng kiến việc lấy lời khai của 3 người, là do đang chứng kiến bên Tính thì dừng lại để đọc biên bản của 2 bị hại (do cán bộ điều tra và điều tra viên mang đến). Vị này sau đó trở lại chứng kiến, đọc lại biên bản ghi lời khai cho Tính nghe... Tuy nhiên, trình bày tại tòa, mẹ của 2 cháu bé cùng khai không biết luật sư Thuận là ai. Tính khai không biết ông này.
Việc vi phạm tố tụng trong vấn đề yêu cầu luật sư còn thể hiện ở chỗ, anh Thuận được dự cung trước khi có giấy bào chữa. Cụ thể, ngày 10/5/2011, luật sư Trịnh Bá Thân (Đoàn luật sư TP HCM) được cấp giấy chứng nhận luật sư bào chữa chỉ định cho Tính trong giai đoạn điều tra. Tuy nhiên, trước đó một ngày, luật sư Thân đã tham dự buổi hỏi cung Tính (thể hiện trên biên bản ghi lời khai).
Trình bày trước tòa, bị cáo Hoàng Văn Tính tường trình về mốc thời gian trong ngày để khẳng định sự ngoại phạm. Bị cáo khai: "Gia đình tôi làm nghề chế biến và bán đậu hũ. Theo lịch làm việc, 5h tôi phải chở cha đi bán ở chợ, rồi về chở mẹ đi bán chỗ khác. Sau đó Tính về chở em đi cùng bán với mình đến 10h, rồi lần lượt đi đón cha và mẹ về.
Cả nhà ăn trưa và nghỉ đến 14h. Sau đó cả gia đình cùng làm công việc buổi chiều, chuẩn bị cho buổi bán sáng hôm sau như ngâm đậu, xay đậu, ra khuôn đậu, đến 18-19h. Cứ thế, suốt 2 tháng từ khi gia đình tôi chuyển từ Lâm Đồng đến TP HCM ở trọ, lịch trình ngày nào cũng vậy".
Người tố cáo có khả năng "ngoại cảm"
Bà Hương và bà Luyện có 4 đơn tố giác, trình báo tội phạm vào các ngày 11, 23 và 27/4. Trong khi đó, cáo trạng và bản án sơ thẩm xác định cho đến ngày 27/4, bà Hương mới nghe kể và sau đó nói lại cho bà Luyện biết việc Tính có hành vi phạm tội với con gái 2 bà.
Cáo trạng xác định khoảng 15h ngày 11/4/2011 Tính phạm tội với con bà Luyện, trong khi 10h hôm đó, bà đã có đơn trình báo, tố giác hành vi của Tính.
Hồ sơ thể hiện Tính bị bắt hồi 13h, trong khi bà Hương khai chiều 27/4/2011, bà tắm cho con thì bé kêu đau. Bà hỏi bé không nói. Sau bị mẹ đánh, cháu mới kể việc bị Tính hiếp... (cáo trạng xác định 13h ngày 27/4, bà Hương đang may quần áo mới nghe bé gái kể).
minh hoa
Ra tòa, bà Hương và bà Luyện cùng khẳng định: "Không được chứng kiến, giám hộ khi công an lấy lời khai con mình. Chỉ khi xong việc, chúng tôi mới được gọi vào đọc lại, kí vào biên bản".
Các cán bộ công an sau đó có giải trình rằng: "Hai bà được chứng kiến từ đầu đến khi kết thúc. Nếu không chứng kiến giám hộ và không biết luật sư Thuận, tại sao 2 bà đồng ý kí tên xác nhận vào các biên bản ghi lời khai khi Công an quận 12 làm việc"...
Theo Phương Loan/Pháp luật TP HCM
Theo_Báo Đất Việt
Sáng tố hiếp dâm, chiều mới xảy ra chuyện hiếp! Vụ án này đoàn giám sát án oan của Quốc hội từng đưa ra chất vấn; bị cáo liên tục kêu oan còn cơ quan tố tụng thì có quá nhiều vi phạm. Cuối năm 2014, đoàn giám sát án oan, sai của Quốc hội làm việc tại TP.HCM đã chất vấn lý do vụ án Hoàng Văn Tính bị truy tố tội...