Chuyện trái ngang sau đám tang chồng
Nghe mẹ chồng nói, chị uất ức vô cùng. Chồng chị vừa mất, nay nhà chồng lại đối xử phũ phàng với mẹ con chị như vậy.
Chị gái tôi năm nay 35 tuổi, là một người hiền lành, nhẫn nhịn. Chị lấy chồng cách đây 10 năm và có 1 con gái.
Người ta nói “ở hiền gặp lành” nhưng chị tôi lại hoàn toàn khác. Tính hiền lành, yếu đuối đã trở thành nhược điểm lớn của chị, đặc biệt từ ngày chị lấy chồng.
Chồng chị là người đàn ông chịu thương chịu khó nhưng tuyệt đối nghe lời mẹ. Đi làm được bao nhiêu tiền, anh đều đưa về cho mẹ giữ. Mỗi lần vợ và mẹ xảy ra xích mích, anh đều đứng về phía máu mủ của mình.
Mới một đứa con nhưng chị tôi không muốn sinh thêm cháu nào nữa. Chị nói, tương lai chưa biết thế nào nên chị không muốn sinh con, làm khổ cả mình lẫn con.
Mẹ chồng ghê gớm, chồng lại nhu nhược nên chị tôi như cái bóng trong nhà. Ngoài việc làm thuê cho một quán ăn ở thị trấn, chị phải đảm nhiệm tất cả việc nhà.
Cách đây mấy năm, chị chồng của chị ly hôn, đưa 2 con về ở nhà mẹ đẻ. Vì vậy ngoài phục vụ chồng, mẹ chồng, chị tôi còn phải nấu ăn, giặt giũ cho cả chị chồng lẫn các con của chị chồng.
Chồng chị không đưa tiền chi tiêu nên các khoản tiền học, quần áo… để nuôi con và nhiều khoản chi tiêu khác, chị đều phải tự mình lo liệu.
10 năm kết hôn đã lấy hết vẻ đẹp và sự vô tư, hồn nhiên của chị. Ngoài đứa con gái nay 8 tuổi, chị không có gì trong tay.
Cách đây 2 năm, vợ chồng chị vay mượn để xây ngôi nhà 2 tầng trên mảnh đất đứng tên mẹ chồng. Bà hứa hẹn sẽ sang tên cho 2 anh chị sau khi nhà cửa xây xong. Nhưng nhà hoàn thành đã lâu, bà vẫn lần lữa không thực hiện lời hứa.
Không dám làm phật ý ai, chị đành nín nhịn cho qua chuyện. Chị nghĩ rằng, rồi sau này, bà mất đi, tài sản nào cũng sẽ là của anh và chị. Vậy mà một tình huống chị không ngờ đến đã xảy ra.
Chồng chị bị tai nạn giao thông khi đang đi giao hàng cho khách. Anh mất ngay trên đường đến bệnh viện cấp cứu. Chồng ra đi là một cú sốc lớn đối với chị. Chị khóc đến cạn nước mắt. Nhìn con gái 8 tuổi thẫn thờ ôm ảnh bố, chị chỉ muốn ngã quỵ.
Video đang HOT
Đau đớn là vậy nhưng thay vì động viên, an ủi con dâu, cách hành xử của nhà chồng khiến chị càng nhói lòng hơn. Sau đám tang, bà tổ chức họp gia đình. Trong buổi họp, bà thông báo khoản tiền người gây tai nạn đền bù và tiền phúng viếng của con trai bà được 350 triệu đồng.
Số tiền này, bà dùng 200 triệu để trả nợ ngân hàng do anh chị vay xây nhà trước đây, còn lại bà dự định gửi ngân hàng để sau này gia đình dùng vào việc cần thiết.
Bà không đả động gì đến tương lai của mẹ con chị. Những ngày tháng sau đó, chị sống lầm lũi, hàng ngày làm các công việc để phục vụ gia đình chồng. Nhưng trước đây, chị còn có chồng để làm chỗ dựa về tinh thần, nay chồng mất, chị thấy chông chênh khi ở trong mái nhà này.
Vừa rồi, bố chúng tôi ốm nặng, tôi là con gái nhưng lấy chồng xa, không đỡ đần được gì cho cha mẹ. Vì vậy chị tôi muốn về nhà chăm sóc ông một thời gian.
Chị nói với mẹ chồng về tâm tư của mình nhưng bà lại lạnh lùng đáp, việc đi hay ở của chị, bà không cấm. Thậm chí chị có thể rời khỏi nhà chồng. Nhưng nếu chị đi thì phải chấp nhận ra đi tay trắng vì từ trước nay, theo bà, chị chưa đóng góp được gì cho nhà chồng.
Chị đề nghị bà trích một khoản trong số tiền phúng viếng đám tang để chị nuôi con nhưng bà cũng không đồng ý.
Nghe mẹ chồng nói, chị uất ức vô cùng. Chồng chị vừa mất, nay nhà chồng lại đối xử phũ phàng với mẹ con chị như vậy. 10 năm qua chị hết lòng, hết sức với họ nay không lẽ lại ra đi tay trắng?
Nhưng tiếp tục sống trong mái nhà đó, liệu chị có được hạnh phúc?
Chồng dìu vợ qua khủng hoảng trầm cảm, tặng món quà quý trước khi qua đời
'Thấy em khỏe mạnh và bình an trở lại, anh mới thở phào nhẹ nhõm, vì nếu em không hạnh phúc thì chỉ có một lý do, đó là anh chưa đủ tốt'.
Vợ chồng chị Nhung và anh Hùng phải vượt qua nhiều trở ngại để đến được với nhau.
Quen nhau 4 năm trước khi kết hôn, chị Nguyễn Thị Hồng Nhung (Hà Nội) và chồng đã trải qua một hành trình đầy gian nan để đến được với nhau. Anh Hùng - chồng chị là người đã từng có gia đình và con riêng. Đến với anh, chị Nhung phải vượt qua cả sự ngăn cản từ phía gia đình mình cho đến sự phản đối từ phía gia đình chồng.
Khi bố mẹ đẻ chị đã nguôi ngoai và dần chấp nhận thì bố mẹ chồng chị vẫn không chấp nhận con dâu. Ngày cưới, bố mẹ 2 bên có tới dự nhưng cũng chỉ như những vị khách khác.
Bao cảm xúc dồn nén khiến chị rơi vào trầm cảm sau khi sinh con trai. Nhớ lại quãng thời gian này, chị vẫn còn cảm thấy rùng mình. 'Sống trong trầm cảm, đầu óc lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tự tử, mà kinh khủng hơn là tôi muốn ôm con nhảy từ tầng 4 xuống'.
'Hai con mắt tôi không tài nào mở ra nổi nếu như có ánh sáng mặt trời, đau đớn từ hốc mắt kéo lên toàn bộ nửa đầu trước. Tôi mất ngủ nhưng may là không mất sữa.
'Tôi béo, rất béo, lên bàn đẻ 71kg mà xuống khỏi bàn đẻ 68kg, trong khi con chỉ có 3,4kg. Tôi cũng không hiểu nổi vì sao tôi lại cứ 67-68kg mãi không xuống được tí nào. Hễ về quê chồng là bị chê cười: Sao béo thế không biết!'.
Khi ấy chồng chị lại thay vợ đáp lời: Không thế thì lấy đâu ra sữa cho con bú, sau này giảm cân sau, không sao hết. Dù chồng cảm thông, nhưng chị vẫn thấy chạnh lòng và rơi vào trầm cảm từ lúc nào không hay.
Chị Nhung trước và sau khi giảm cân sau sinh.
Nhìn con bé bỏng, thấy cảnh nhà người ta có ông bà nội quây quần chăm nom, chị lại tự trách mình, vì mình nên con mới thiệt thòi như vậy. 'Tôi muốn giải thoát cho mình và con. Luôn nghĩ đến cảnh ôm con nhảy lầu tự sát'.
Nhưng may mắn, chồng chị thấy vợ có biểu hiện khác lạ, anh hỏi han quan tâm và giúp vợ vượt qua giai đoạn căng thẳng nhất.
Anh luôn chuẩn bị bữa sáng cho vợ trước khi đi làm từ sớm tinh mơ. Buổi trưa có giúp việc theo giờ đến nấu cơm và dọn dẹp cho chị, bữa tối anh về nhà lại lao vào bếp ngay. Suốt những ngày ở cữ của vợ, anh trở thành đầu bếp chính trong nhà.
'Tôi đứng lặng người nhìn anh tất bật làm việc nhà. Tôi đã khóc và kể cho anh nghe mọi cảm xúc tôi giấu kín bấy lâu nay. Anh bảo: Không sao rồi, hãy dựa vào vai anh!'.
Cứ thế, anh dịu dàng giúp chị vượt qua những ngày tháng chị bị trầm cảm. Anh ru con ngủ mỗi đêm mặc dù nhiều khi mệt quá anh còn ngủ thiếp đi trước cả con. Anh chăm sóc cả vết cắt tầng sinh môn cho chị, tắm cho con, và kiêm luôn cả chuyên gia tâm lý cho vợ.
Anh gợi ý chị đi tập yoga. Anh dắt chị đi khắp các trung tâm ở Hà Nội để xem chị thích tập ở đâu. 2 ngày lang thang mọi trung tâm, phòng tập, chị chọn được một lớp học cho mình.
Những buổi đầu tiên đi tập về, chị nói với anh: 'Em đau đến từng tế bào, anh ơi!'. Thế là anh lại xoa bóp cho vợ, nâng niu từng tí một. Hết đau, chị lại thích đi học chuyên sâu hơn, phải xa nhà 40 ngày, anh cũng đồng ý.
Suốt 3 năm chị tập yoga, anh luôn đồng hành, giúp vợ trông con, nấu cơm hoặc chờ vợ về nấu hơi muộn một chút cũng không phàn nàn gì.
Khi thấy sức khỏe và tinh thần của vợ tốt lên, anh cũng cùng tập yoga với vợ. Vợ đi học chuyên sâu 40 ngày ở Đà Lạt, anh ủng hộ nhiệt tình. Khi chị hoàn thành khóa học, anh bay vào đón vợ, xin nghỉ phép cả tuần đưa vợ đi chơi.
Lúc này anh mới bảo chị: 'Thấy em khỏe mạnh và bình an trở lại, anh mới thở phào nhẹ nhõm, vì nếu em không hạnh phúc thì chỉ có một lý do, đó là anh chưa đủ tốt'.
Anh sẵn sàng lao vào bếp sau khi đi làm về để vợ bớt vất vả.
Tinh thần thoải mái trở lại cộng với việc tập luyện đều đặn, chị trở lại cân nặng như trước, tinh thần vui vẻ lạc quan. Chỉ tiếc là bây giờ chị không thể nói với anh lời cảm ơn được nữa vì anh đã ra đi mãi mãi trong một cơn đột quỵ.
Bây giờ, chị đã trở thành một huấn luyện viên Yoga và chị coi đó là món quà mà anh đã tặng cho chị cả phần đời còn lại.
Nghĩ về quãng thời gian khó khăn nhất, chị nói muốn chia sẻ câu chuyện của mình đến với những người phụ nữ, những bà mẹ, những người chồng, biết đâu có thể giúp được gì cho ai đó. 'Trầm cảm, nếu chỉ nghe qua tưởng như câu chuyện đùa, nhưng nó có thật và sẽ để lại hậu quả khôn lường nếu như không kịp được người thân thấu hiểu, giúp đỡ'.
'Tôi thật may mắn vì đã từng có một người chồng đủ tử tế. Xin những người chồng, hãy đủ tử tế với vợ của mình, vì có thể nó sẽ giữ được một sinh mạng'.
Chị Nhung tập Yoga cùng con trai.
Chị bảo, Yoga là món quà sẽ đi theo chị suốt phần đời còn lại.
Chị nói mình thật may mắn khi từng có một người chồng tử tế.
Có một người đàn ông đợi tôi ở nhà sau ngày ly hôn... Trở về sau khi ly hôn chồng, tôi ngỡ ngàng khi thấy một người đàn ông đợi mình trước cửa nhà. Người đó cứ đứng trên hành lang, hình như đã đợi rất lâu, luôn dõi mắt xuống xem tôi đã về chưa. Tôi lấy chồng khi 24 tuổi, ngay sau khi vừa tốt nghiệp. Tôi kết hôn sớm hơn bạn bè, nhưng...