Chuyện thú vị ở lăng Thủy tổ nước Nam
Câu chuyện về lăng mộ cổ cùng ngôi đền được mọi đời vọng kính còn lắm những thú vị.
Câu chuyện về lăng mộ cổ cùng ngôi đền được mọi đời vọng kính còn lắm những thú vị.
Dễ đến mấy nghìn năm có lẻ, ở gò đất cao tụ khí làng Á Lữ, xã Đại Đồng (Thuận Thành, Bắc Ninh) đã lưu giữ linh hài của ông nội vua Hùng, Thủy tổ nước Nam Kinh Dương Vương.
Đất thiêng lập làng
Từ cầu Hồ cứ men theo con đê nhỏ ven dòng sông Đuống vài cây số sẽ thấy một gò đất cao um tùm cây cối. Truyền rằng, đó là gò đất rồng gắn liền với vận số nước Nam, bởi mạch khí ấy hòa linh cốt Nam Bang Thủy Tổ.
Ông Lê Viết Nga, Giám đốc Bảo tàng tỉnh Bắc Ninh rất ấn tượng với ngôi đền thờ và lăng mộ của Thủy tổ Kinh Dương Vương. Ông Nga nói lại về sách Đại Việt sử ký toàn thư viết rõ về thời kỳ này: “Vua Đế Minh là cháu ba đời của vua Thần Nông đi tuần thú phương Nam, đến núi Ngũ Lĩnh gặp một nàng tiên, lấy nhau, sau Đế Minh truyền ngôi lại cho con trưởng là Đế Nghi làm vua phương Bắc, phong cho Lộc Tục làm vua phương Nam, tự xưng là Kinh Dương Vương.
Kinh Dương Vương làm vua năm Nhâm Tuất (2879 TCN), lập nước lấy quốc hiệu là Xích Quỷ, đóng đô ở Ngũ Lĩnh (Hồng Lĩnh – Hà Tĩnh ngày nay). Kinh Dương Vương lấy con gái Động Đình Quân (còn có tên là Thần Long) là Long Nữ, đẻ ra Sùng Lãm.
Bốn chữ Hán “Thủy Tổ Đài Môn” trên cổng đền thờ Kinh Dương Vương.
Sau này Sùng Lãm kế vị, xưng là Lạc Long Quân. Lạc Long Quân lấy con gái vua Đế Lai (con của Đế Nghi), tên là Âu Cơ, đẻ một lần trăm người con trai. Một hôm, Lạc Long Quân bảo Âu Cơ: “Ta là giống Rồng, nàng là giống Tiên, thủy hỏa khắc nhau, chung hợp thật khó”.
Vợ chồng từ biệt nhau, chia 50 con theo mẹ về núi, 50 con theo cha về miền biển, phong cho con trưởng là Hùng Vương, nối ngôi vua. Cứ theo truyền thuyết ấy, thì vua Hùng, là cháu nội Kinh Dương Vương. Sinh thời, Kinh Dương Vương đi kinh lý khắp núi cao, rừng sâu, biển xa nước Việt. Vương trông nom, gây dựng, mở mang, gìn giữ bờ cõi giang san.
Vương lấy đức mà cảm hóa dân. Trên đường đi kinh lý, Ngài qua đất Phúc Khang (làng Á Lữ ngày nay) phát hiện ra thế đất quý, có tứ linh: long, ly, quy, phượng, có sông núi bao quanh, rồng chầu, hổ phục. Ngài đã đem những cư dân Việt cổ quy tụ về lập nên những xóm làng đầu tiên.
Ông Biện Xuân Phẩm và một sắc phong cổ ở đền thờ.
Bất Vong
Video đang HOT
Khi vua Kinh Dương Vương qua đời, thi hài được táng tại gò đất thiêng ven dòng sông Đuống. Người dân lập miếu thờ để con cháu đời đời ghi nhớ. Bởi thế ngôi đền Kinh Dương Vương tại thôn Á Lữ, thiết kế thờ cả tam vị Thánh Tổ.
Ông Nga cho biết: “Hiện giới sử gia chưa xác định được ngôi đền thờ tam vị Thánh Tổ có từ bao giờ, chỉ biết nó được trùng tu, tôn tạo lại thời Lê – Trịnh. Sau đó, đến thời vua Gia Long, trùng tu lại đền Kinh Dương Vương. Năm 1940, vua Bảo Đại tôn tạo hai đại tự”.
Ông Biện Xuân Phẩm, Thủ nhang đền thờ Thủy tổ Kinh Dương Vương cho biết, đến nay các nhà nghiên cứu đều có chung nhận định lăng và đền thờ Kinh Dương Vương phải có từ rất lâu đời dựa vào những dấu tích như những sắc phong, thần phả, câu đối, đồ thờ từ các triều đại.
Mâm Rồng cổ của đền.
Ông Phẩm cũng tiết lộ, hiện xã Đại Đồng còn lưu giữ 18 sắc phong, trong đó có hai sắc phong đời Trần và 16 sắc phong triều Nguyễn. Ngoài ra, còn có một số đồ vật được các đời vua Nguyễn dâng lên tổ tiên như bát đời vua Lê cùng mâm đồng cổ.
Lăng và đền Thủy tổ Kinh Dương Vương cách xa nhau chừng vài trăm mét. Đền ở bên trong đê, còn lăng ở ngoài đê sông Đuống. Chưa ai rõ lăng được xây dựng thời nào nhưng còn bia đá ghi 4 chữ nho: Kinh Dương Vương Lăng. Trên lăng còn 2 chữ Hán viết lối khải thư: Bất Vong, tức không bao giờ mất.
Người trông coi lăng mộ vua Thủy tổ bây giờ là ông Biện Xuân Sam. Ông Sam bảo, dòng họ Biện ở địa phương cứ truyền đời qua đời khác trông coi lăng mộ và đền thờ Thủy tổ. Trải qua bao nhiêu nghìn năm, vùng gò đất cao ven dòng sông Đuống vẫn không bị bào mòn, đúng như 2 chữ Hán viết trên lăng Thủy tổ.
Năm 2009, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, về dâng hương tại đền, lăng Thủy tổ Kinh Dương Vương và để lại bút tích: “Tôi nhiệt liệt hoan nghênh và trân trọng cám ơn nhân dân và lãnh đạo địa phương đã giữ gìn, tôn tạo một di tích lịch sử, một trong những cội nguồn dân tộc để đời đời con cháu mai sau chiêm ngưỡng, học tập”.
Chiếc bát thời vua Lê – chúa Trịnh dâng lễ tại đền.
Đất có ba Thủy tổ
Ông Lê Viết Nga, Giám đốc Bảo tàng tỉnh Bắc Ninh bảo: “Có điều mà nhiều người không tinh nên không biết, Thuận Thành chính là vùng đất hiếm của Việt Nam có ba Thủy tổ. Thứ nhất là vua Thủy tổ Kinh Dương Vương; thứ hai là Thủy tổ sự học Sĩ Nhiếp; thứ ba là Tổ chùa Phật giáo Việt Nam”.
Trong câu chuyện với ông Nga, mỗi Thủy tổ đều có những tích truyện ly kỳ. Nhưng có lẽ, những câu chuyện ở đền và lăng Thủy tổ Kinh Dương Vương là thú vị và đậm đặc bản sắc Việt nhất.
Trong đó có tục rước nước ở sông Đuống về thờ. Phong tục này duy trì xuân thu nhị kỳ, tức là hai lần ở hai mùa xuân – thu. Tuy cũng là rước nước nhưng không giống ở những nơi khác. Ngoài nghi thức, quan niệm thì tục rước nước ở Đại Đồng còn có giai thoại.
Rằng xưa kia cha Lạc Long Quân đem 49 người con xuống biển, còn người con cả ở lại phong vua xưng họ Hùng lập nhà nước Văn Lang. Khi các con Lạc Long Quân làm nghề chài lưới, gặp sóng lớn và thuyền bị đánh đắm, Lạc Long Quân đã hóa phép xuống Thủy phủ giúp các con siêu thoát. Cha Lạc Long Quân dặn lại: Nếu ta không về, các con trên trần cần gì thì đóng bè chuối ra khơi gọi cha về, cha sẽ cứu các con.
Theo ông Biện Xuân Phẩm, Thủ nhang đền thờ Kinh Dương Vương cho biết: “Truyền thuyết đó có để lại một câu thần chú. Vì thế, khi đã ra khơi xin nước, người chủ lễ sẽ phải đọc “Bô hô! bô hô!”, nghĩa là: Bố ơi, bố ơi, bố về cứu chúng con”.
“Lâu nay, chúng ta mới chỉ biết đến đất Tổ vua Hùng ở Phú Thọ với ngày giỗ là mùng 10/3 âm lịch. Rất ít người biết đến nơi chôn cất và thờ tự vua Thủy tổ Kinh Dương Vương. Thậm chí, có nhiều khách đến đây còn không biết Kinh Dương Vương là ai. Từ năm 2012, tỉnh Bắc Ninh đã tổ chức lễ hội trong 3 ngày của tháng Giêng. Đó cũng là cách để người dân hiểu về lịch sử nước nhà”.
Ông Biện Xuân Phẩm (Ban Quản lý đền thờ Kinh Dương Vương)
Trần Hòa
Theo_Kiến Thức
Thiếu nữ xinh đẹp 19 tuổi trong hình hài đứa trẻ lên 3
- Dù đã 19 tuổi, nhưng Võ Thị Thu Thảo trông chẳng khác nào đứa trẻ lên ba. Với chiều cao 1,04m, nặng chưa đầy 17kg, em trở thành một trong những thí sinh đặc biệt của mùa thi đại học năm nay.
Và đặc biệt hơn với sự quyết tâm, nỗ lực vượt qua khó khăn và thiệt thòi "cô bé hạt tiêu" này đã trở thành tân sinh viên ngành Tâm lý học trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn TP.HCM (đại học Quốc gia TP.HCM) với tổng điểm ba môn khối D là 19,75 điểm.
Thiếu nữ xinh xắn trong hình hài đứa trẻ lên ba
Võ Thị Thu Thảo (ngụ thôn Lộc Phước, xã Đại Đồng, huyện Đại Lộc, Quảng Nam) là một trong những thí sinh đặc biệt của mùa thi đại học năm 2014, được gọi là "thiên thần hạt tiêu" bởi thân hình bé nhỏ, gương mặt trẻ con và trong sáng. Lúc đi thi, Thảo trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Ai cũng tưởng Thảo là trẻ đi lạc đường, chứ không phải là một thí sinh dự thi đại học. Thảo kể lại: "Lúc em bước vào cổng trường thi, bị mấy chú bảo vệ giữ lại và bảo "đây là chỗ mấy anh chị thi đại học, con không được vào". Sau đó em phải giải thích, xuất trình chứng minh thư nhân dân và thẻ dự thi thì mới được vào".
Bà Đỗ Thị Đào (53 tuổi), mẹ của Thảo nghẹn ngào tâm sự: "Thảo bị sinh non lúc mới 7 tháng, 13 ngày. Lúc sinh ra Thảo chỉ nặng 8 lạng và phải nằm trong lồng kính suốt 3 năm trời. Lúc mang thai Thảo, vì hoàn cảnh khó khăn, nên tôi không đi thăm khám gì. Mấy tháng đầu tôi cứ tưởng mình bị ốm và cảm cúm bình thường, nên mua thuốc về uống và vẫn lao động nặng nhọc nên ảnh hưởng nhiều tới con".
Lúc Thảo 3 tuổi, thấy con không phát triển nên gia đình tất tả vay mượn ngược xuôi đưa con đi khám, điều trị nhiều nơi và được biết Thảo mắc chứng bệnh thiếu hooc-môn tăng trưởng, một căn bệnh bẩm sinh hiếm gặp. Từ đó, mỗi năm Thảo chỉ cao lên vài centimet và nặng thêm vài lạng. Đến nay, gần 20 tuổi nhưng Thảo vẫn như đứa trẻ lên ba, đôi mắt trong veo và khuôn mặt ngây thơ trong sáng. Thảo không giấu nổi sự vui sướng khi mình sắp trở thành tân sinh viên của một ngôi trường danh tiếng và ngành học mà em đã lựa chọn.
Thảo giúp mẹ làm bánh lọc.
Ước mơ trở thành bác sỹ tâm lý giỏi
Tuy chịu nhiều thiệt thòi và không ít những mặc cảm về hình hài của bản thân, nhưng Thảo luôn là một học sinh lanh lợi, thông minh và đạt thành tích cao trong học tập. Suốt 12 năm học, Thảo luôn ở top đầu của lớp với danh hiệu học sinh giỏi, tiên tiến và nhận nhiều học bổng khuyến khích học tập. Thảo trở thành tấm gương sáng về tinh thần hiếu học, vượt khó của huyện Đại Lộc.
Những năm học cấp 1 và cấp 2, Thảo được 3 mẹ thay nhau đưa đến trường. Lên cấp ba, do phải học xa nhà nên em phải thuê trọ ở thị trấn ái Nghĩa. Từ đó, em đến trường sau yên xe của những người bạn tốt bụng. Thảo kể: "Em có nhiều bạn tốt, ai cũng yêu thương em, thay nhau chở em đi học nên em không buồn và học tốt hơn. Mặc dù một số bạn có lời chọc ghẹo, nhưng em không quan tâm, bởi bên em luôn có những bạn tốt. Thầy cô và gia đình luôn động viên để em tự tin hơn".
Khó khăn nhất mà Thảo gặp phải trong quá trình học là năm lớp 10. Sau học kỳ 1 với học lực khá, em phải nghỉ học giữa chừng và học lại lớp 10 vì tai nạn giao thông. Thảo kể: "Dịp Tết Nguyên đán năm 2011, em bị tai nạn trên đường sang nhà bà nội. Em bị gãy chân trái phải nằm điều trị 3 tháng tại khoa Chấn thương chỉnh hình Bệnh viện Đà Nẵng, nên phải nghỉ học giữa chừng. Em buồn lắm, nhưng thầy cô khuyên em nên lùi một bước để tiến ba bước, có như vậy em mới có thể vào đại học. Cùng với sự động viên, giúp đỡ của các bạn, em đã học lại lớp 10 và vẫn đạt thành tích tốt".
Điều đáng tiếc nhất với Thảo trong suốt ngần ấy năm học là không thể tham gia nhiều hoạt động xã hội như thể dục thể thao, văn nghệ... chỉ vì em vốn bé nhỏ, hay đau ốm và khó khăn trong việc đi lại. Những môn học bổ ích như Thể dục và Giáo dục quốc phòng, Thảo đều được miễn, nhưng em lại tiếc vô cùng và ao ước có thể học bình thường như các bạn.
Kết quả mà Thảo đạt được hôm nay là niềm tự hào của gia đình, thầy cô và bạn bè. Và hơn hết là chính em đã hiện thực hóa ước mơ và đam mê của bản thân. Khi hỏi về lý do mà em lựa chọn ngành Tâm lý học để thi đại học, Thảo trả lời hồn nhiên: "Em muốn trở thành một bác sỹ tâm lý giỏi, bởi em thấy hợp với mình...".
Để đạt được niềm đam mê của mình, Thảo phải nỗ lực rất nhiều. Nhưng sau niềm vui đậu đại học, Thảo và gia đình lại thêm nỗi lo mới, bởi gia cảnh của Thảo khá khó khăn, cả nhà chỉ có hơn một sào ruộng và ba mẹ em đều không có công việc ổn định.
Sau mùa làm ruộng, ông Võ Đông Liêm (51 tuổi), ba của Thảo lại khăn gói vào tận rừng sâu kiếm việc làm, bất kể ai thuê gì làm nấy, từ hái lượm nấm rừng cho đến phát rẫy, làm nương, nhưng thu nhập chẳng đáng là bao, lại vô cùng bấp bênh.
Ba Thảo vào rừng từ trước khi Thảo đi thi và nay đã có thông báo đỗ đại học, nhưng ba em vẫn chưa hay biết. Đã ba tháng rồi chưa thấy chồng về, trên gương mặt mẹ Thảo thấp thoáng nỗi lo: "Ba nó đi thường là mấy tháng liền, phải vay mượn tiền hàng xóm để khăn gói đi làm ăn xa, nhưng có đợt về không đủ tiền thuốc vì bị sốt rét và trúng gió".
Mỗi ngày mẹ Thảo làm bánh lọc đem bán ở chợ cũng chỉ kiếm được 50 - 70 ngàn đồng, đủ tiền mắm muối qua ngày. Thấy mẹ vất vả, ngoài giờ học, Thảo cố gắng tranh thủ giúp mẹ một số việc lặt vặt như quét nhà, làm bánh lọc để bán. Khó khăn lớn nhất với gia đình cô tân sinh viên bé nhỏ lúc này, chính là khoản tiền sắp tới để hai chị em Thảo học tập.
Chị gái Thảo là Võ Thị Minh Thương, hiện cũng đang là sinh viên năm 4 ngành Công nghệ Hóa thực phẩm trường ĐH Bách khoa Đà Nẵng. Để chị gái Thảo học 4 năm đại học, gia đình đã vay của ngân hàng và bà con làng xóm khá nhiều tiền mà chưa thể trả. Nay Thảo vào Sài Gòn nhập học, dường như gánh nặng cơm áo gạo tiền lại chồng chất thêm. Nỗi lo ấy không thể giấu nổi sau nụ cười đầy tự hào và hạnh phúc của mẹ em.
Mẹ Thảo dự định sẽ theo em vào TP.HCM nhập học, vừa kiếm việc làm thêm để có thể trang trải tiền học, vừa có thể chăm sóc con vì không thể yên tâm để đứa con bé nhỏ một mình nơi đất khách được. Còn Thảo, ước mơ lớn nhất của em hiện tại là mong rằng ba Liêm sẽ về kịp, trước khi em nhập học.
Tấm gương hiếu học
ông Nguyễn Văn Long, Trưởng thôn Lộc Phước, xã Đại Đồng, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam cho biết: "Thảo là cô bé chịu nhiều thiệt thòi, vì hình hài em mãi là đứa trẻ lên ba. Hơn nữa, gia đình Thảo thuộc diện hộ nghèo và khó khăn trong thôn. Trong làng xóm ai ai cũng yêu quý, đồng thời giúp đỡ, động viên gia đình Thảo. Thảo luôn là tấm gương vượt khó, hiếu học cho các con em trong thôn, xã noi theo...".
NGUYỄN LÁNH - LÊ GIANG
Theo_Đời Sống Pháp Luật
Kẻ giết mẹ và bà ngoại nổi điên vì đã thờ đôi dép người chết? Sau khi hung thủ gây ra vụ thảm án giết chết mẹ và bà ngoại, người làng mới hoảng hốt nhớ đến những chuyện điên khùng của kẻ giết người. Án mạng kinh hoàng vung búa giết bà ngoại và mẹ Như tin tức đã đưa, chiều ngày 10/7, lên cơn phát bệnh tâm thần, đối tượng Nguyễn Quang Lập (SN 1993, ngụ...