Chuyện như đùa: Tái giá với bạn thân nhưng vẫn ngủ chung giường với chồng cũ
Anh khóc, không quỳ được, anh chắp hai tay lạy chị. Cả anh và chị ôm chặt lấy nhau mà khóc. Và chị đã gật đầu làm vợ Khánh.
Nhìn chị Hoa mặc áo cô dâu lần hai, thay vì mừng cho chị, người ta lại chỉ trỏ, cười cợt chị. Thậm chí có người khi chị đi ngang qua nhà còn hắt than đỏ ra ngoài giống như để trừ tà vậy. Một số khác thì không nói sau lưng mà nhằm thẳng vào mặt chị nói, mẳng chửi chị là người bạc tình, cạn nghĩa. Rồi thì cái ngữ đàn bà như chị, có xuống địa ngục cũng không có chỗ dung thân. Những lời độc địa như vậy, chị nghe như cơn gió thoảng qua tai. Chị Hoa chẳng quan tâm tới lời người ta nói, chị chỉ cần hai người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời chị, thấu hiểu cho lòng chị là được.
Chồng trước của chị Hoa là Tuân, anh chị đã có với nhau 7 năm hạnh phúc. Và hai đứa con gái nhỏ chính là minh chứng rõ rang nhất cho cuộc hôn nhân viên mãn của anh chị. Thế mà bỗng từ đâu tai họa ập đến. Anh Tuân làm công nhân xây dựng, không may gặp phải tai nạn. Nhận được tin báo, chị vứt cả gánh hàng cháo ấy để lao ngay vào viện. Vào tới nơi thì một chân còn dép, chân bên kia thì quay dép đã đứt tan, đôi chân thậm chí còn rớm máu vậy mà chị vẫn chị chạy đi.ên dại để tìm phòng anh.
- Chúng tôi đã rất cố gắng. Anh ấy đã giữ được tính mạng. Nhưng chị hãy giữ bình tĩnh, anh ấy đã bị liệt hoàn toàn nửa thân dưới.
Hình như chị đang đi trong ác mộng, cơn ác mộng khủng khiếp nhất cuộc đời mà chị không bao giờ dám mơ tới. Chị không dám khóc, chị không cho phép bản thân mình gục ngã dù trái tim người phụ nữ yếu đuối đã mềm ra như bún rồi. Anh vẫn còn chưa tỉnh lại, chị phải làm chỗ dựa tinh thần vững chắc cho anh, còn hai đứa con nhỏ. Tự nhắc mình, đôi chân trần, chị bước nhẹ vào phòng bệnh.
Anh tỉnh dậy và la hét, đập phá mọi thứ xung quanh. Làm sao không điên lên cho được khi đang từ một người khỏe mạnh lại biến thành một kẻ tàn phế. Chị lặng lẽ thu dọn tàn tích mà cơn điên loạn của anh để lại. Chị mỉm cười nắm lấy tay anh:
- Em muốn cùng anh đi đến cuối cuộc đời. Nếu anh không đi được, em sẽ cõng anh. Không cõng được anh, em sẽ dành dụm tiền mua xe lăn để anh vẫn có thể cùng em ra ngoài.
Anh khóc, hình như đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh khóc.
Video đang HOT
Mọi gánh nặng trong nhà đổ dồn hết lên đôi vai nhỏ bé của chị. Nhìn chị, anh lại rơi nước mắt. Nửa đêm tỉnh giấc, anh vẫn còn thấy chị cặm cụi làm thêm việc. Khuôn mặt mệt mỏi, phờ phạc của chị cứ thế ám ảnh ảnh anh, khiến anh không tài nào chợp mắt nổi. Và rồi dù đau đớn lắm, anh vẫn phải đưa ra quyết định ấy:
- Ly hôn đi. – Anh gằn giọng
- Tại sao? Chúng ta vẫn đang rất tốt mà anh. Em làm gì sai ư? – Chị bật khóc
- Em không sai. Người sai là anh. Đáng lẽ ra từ lúc bị thế này, anh phải giải thoát cho em luôn. Đằng này, anh lại kéo em lại, để em phải sống trong khổ sở. – Giọng anh nghèn nghẹn
- Không… Em không đồng ý!
Chị hét lên rồi bỏ ra ngoài khóc. Nhìn chị như vậy, ruột anh lại quặn thắt lại. Nhưng không thể để chị khổ mãi được. Chị vẫn còn trẻ, chị vẫn còn quyền được hưởng hạnh phúc. Mà anh đã không còn khả năng mang lại hạnh phúc cho chị. Chị kiên quyết không chịu ký đơn ly hôn, anh liền chơi bài cùn. Anh không ăn uống gì, chị lại gần là xua đuổi, chửi mắng chị. Nhìn anh rộc rạc đi, chị xót xa lắm.
Chị nhờ mọi người tới an ủi, động viên anh. Và Khánh, người bạn thân của chị cũng biết chuyện gia đình chị, đã tới hỏi thăm. Bao nhiêu năm rồi, Khánh vẫn chưa kết hôn là vì chị. Khánh yêu thầm chị, chị biết điều đó nhưng chị đã có anh nên tình cảm ấy chị không thể đón nhận. Thế nào mà, sau một hồi nói chuyện với Khánh, anh bắt đầu không còn nóng giận với chị nữa. Ngược lại, anh nhẹ nhàng:
- Em hãy kết hôn với Khánh đi. Tâm nguyện cuối cùng của cuộc đời anh chính là được nhìn thấy em có người chăm sóc. Xin em, cả đời anh chưa từng cầu xin em chuyện gì.
Anh khóc, không quỳ được, anh chắp hai tay lạy chị. Cả anh và chị ôm chặt lấy nhau mà khóc. Và chị đã gật đầu làm vợ Khánh.
Khánh nhận lời về chung sống một nhà với vợ chồng chị. Đêm tân hôn, thay vì ngủ với Khánh, chị lại chạy sang, ôm chặt lấy anh mà khóc. Chị là vợ anh, chị chỉ muốn làm vợ anh mà thôi. Chị có điều kiện của chị. Chị lấy Khánh, nhưng sẽ không ngủ chung gi.ường với Khánh. Khánh yêu chị, một tình yêu bền chặt và sâu sắc nên điều ấy, Khánh chấp nhận. Khánh còn giúp chị chăm sóc Tuân, chồng cũ của chị. Cả ba người đều có những quy ước riêng cho mình. Nên nghe chuyện của họ, người ta sẽ thấy thật đùa: Tái giá với bạn thân nhưng vẫn ngủ chung giường với chồng cũ.
Khi người ta có thể chân thành đến sống chết vì nhau thì có thể hy sinh lợi ích của bản thân mình để người kia được thoải mái nhất. Thứ tình cảm này còn cao thượng, đáng quý trọng hơn cả tình yêu. Câu chuyện của ba người họ không biết sẽ có kết thúc như thế nào, chỉ biết hiện tại, họ đang sống rất hạnh phúc với sự lựa chọn riêng của mình.
Theo Phununews
Bộ mặt thật của cô thư ký dịu dàng kè kè bên chồng
Bao lâu nay, chị đã tin tưởng Hồng, chị cứ nghĩ Hồng ngây thơ, trong sáng.
25 tuổi chị vội vàng lên xe hoa về nhà chồng. Anh chẳng phải là ai khác mà chính là người mà chị yêu suốt 5 năm trước khi cưới. Sau hôn nhân anh vẫn là người khiến chị luôn mê đắm.
Với chị, anh vẫn không hề thay đổi, vẫn ân cần, điềm đạm và tâm lý hết mực dù đôi khi hay cáu kính, khó tính. Đôi lần chị tự hỏi "Anh yêu chị thế, liệu có bao giờ anh thay lòng đổi dạ?". Chị lo sợ nếu chẳng may anh gặp người con gái khác hơn chị liệu anh có bỏ rơi chị?
Bao lâu nay, chị đã tin tưởng Hồng, chị cứ nghĩ Hồng ngây thơ, trong sáng (Ảnh minh họa)
Dù không hoàn toàn tin tưởng chồng, nhưng sau 3 năm kết hôn có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh, chị vẫn không thể tìm được bất kỳ điều gì "khác lạ" chứng minh anh ngoại tình. Dù thế, chị vẫn luôn tìm cách để kiểm soát các mối quan hệ của anh thông qua cô thư ký trẻ xinh đẹp của chồng mà chị quen qua facebook từ trước.
Từ ngày có Facebook cô thư ký trẻ, hầu như trưa nào chị cũng vào chat chit, nói chuyện dò la xem anh đang làm gì. Những khi đó, Hồng- thư ký riêng của chồng chị luôn nhẹ nhàng "vâng dạ".
Hồng cũng không ngần ngại, báo cáo hết lịch trình của "sếp" cho chị. Nhiều lúc, Hồng còn nhẹ nhàng dặn chị "Em báo chị biết thế, nhưng chị đừng nói gì với anh nhé! Không anh sẽ kiểm điểm em mất".
Chị nghe thế bỗng thấy thương cho cô thư ký. Thường ngày, Hồng luôn than vãn chồng chị khó tính, khó chiều nay đến chị suốt ngày hạch sách. Có hôm, Hồng còn vào tỉ tê với chị vừa mới bị sếp mắng chỉ vì làm lỡ mất hợp đồng cơ quan. Thấy giọng điệu nghĩ cô ta sắp khóc, chị thương lắm. Ngay trưa hôm đó, để Hồng vui, chị đã hẹn Hồng đi cà phê.
Lần đầu tiên nhìn thấy Hồng chị không khỏi ấn tượng, Hồng nhỏ nhắn nhưng có khuôn mặt hiền từ xinh đẹp. Chị thầm nghĩ, Hồng xinh thế này, nói nhỏ nhẹ nũng nịu hẳn gã đàn ông nào cũng mê đắm.
Nghe Hồng kể về chuyện từng bị người yêu đá sau 2 tháng du học, chị bỗng thấy thương Hồng nhiều lắm. Chẳng ngờ, cô gái xinh đẹp như Hồng lại gặp phải gã người yêu khốn nạn, đểu giả như thế.
Từ hôm gặp Hồng, chị càng thấy mến Hồng hơn. Hễ vợ chồng có việc gì, chị đều đem kể. Ngay cả chuyện thầm kín nhất chị cũng không ngại tỉ tê với Hồng. Hai người thân nhau tới mức hễ cuối tuần, chị lại trốn chồng dẫn con sang nhà cô chơi. Về cơ bản là sang thăm Hồng, nhưng cũng là để dò la xem chồng có &'léng phéng' với cô nào hay không.
Mối quan hệ giữa chị và Hồng ngày càng trở nên thân thiết. Trong khi tính Hồng lúc nào cũng dịu dàng thì chị luôn bô bô "Chị nghi ngờ lão chồng chị lắm, em có thấy lão thân thiết với cô nào ở cơ quan hay không?", "Dạo này gã với chị ngủ cùng giường nhưng cứ như người dưng vậy em à, chẳng thèm đụng vào vợ mới sợ chứ. Cứ để xem lão làm thế được bao lâu".
Hồng nghe chị nói chỉ biết thỏ thẻ "Chị cứ kệ anh đi. Anh đi làm về có lẽ mệt chị à!".
Cho tới một hôm, cũng vào cuối tuần bố mẹ chị ở quê ra có mang một ít rau củ sạch. Nhân tiện, chị với cậu con trai mang qua cho Hồng. Hôm đó, Hồng đang dở tay vì chuẩn bị cháo để mang vào cho chị gái trong bệnh viện nên bảo chị và con trai cứ ngồi chơi tự nhiên. Vì mải cất rau vào tủ lạnh giúp Hồng nên chị không để ý con trai chị tự ý lấy điện thoại của Hồng nghịch.
Theo Thanhbinh/24h
Vợ nhập viện sau bữa cơm ở cữ mẹ chồng nấu, con trai đuổi bà về quê và sự thật ... Mẹ nấu nướng cho cái gì vào mà để vợ con như thế. Thôi mẹ về quê đi, ở đây không có việc gì cần mẹ giúp đâu. Tôi là con trai duy nhất trong gia đình có 3 chị em. Bố mất sớm nhà lại nghèo nên các chị đều phải nghỉ học từ rất sớm để đi làm kiếm tiền phụ...