Chuyện đời chìm nổi của một hoa khôi phố huyện
Thời Tiên chưa lấy chồng, ai cũng bảo cô sau này chắc chắn sung sướng, lấy chồng giàu sang, vì Tiên rất đẹp, dáng dấp thong thả.
Chẳng ai ngờ, đời trôi nổi, có ngày cô vướng phải vòng lao lý, tương lai tan nát…
Mối tình trong sáng
Học xong cấp ba, Thuỷ Tiên không đi thi đại học, đăng kí học trung cấp ở huyện, bạn bè ai cũng tiếc, vì Thuỷ Tiên học khá, lại xinh đẹp, năng động, khả năng đậu một đại học bậc trung không khó. Nhưng Tiên có cái lý của cô.
Người yêu Tiên là một chàng trai hơn cô khá nhiều t.uổi, chủ một cửa hàng in ấn, thiết kế nho nhỏ, tên Danh. Anh không giàu có, nhưng vững chãi và nam tính. Có lẽ đó là điều thu hút một cô gái nhiều cá tính và lắm “vệ tinh” như Tiên. Yêu nhau một thời gian, Danh đã tính đến chuyện cưới xin.
Nhưng quả thật, giữa tình yêu và hôn nhân có một khoảng cách không nhỏ. Khi Tiên chính thức ra mắt người yêu, Danh bị gia đình Tiên phản đối kịch liệt, vì lý do là anh chỉ tầm tầm bậc trung, không bề thế, không sang trọng như những chàng trai thường đeo đuổi Tiên.
Với suy nghĩ của một gia đình buôn bán và khá trọng thị đồng t.iền, họ cho rằng, với nhan sắc nổi trội của con gái mình, cô hoàn toàn có thể kiếm một tấm chồng giàu có cho sướng thân, vẻ vang gia đình. Yêu Danh và có ý định tiến đến hôn nhân, nhưng Tiên không phải không có nhiều nuối tiếc, so sánh…
Ảnh minh họa
Tiên ăn mặc cực kì trau chuốt, hợp mốt, còn Danh xù xì, ít để ý đến hình thức. Trước khi chính thức đến với Danh, Tiên đi học luôn có xe hơi các loại đưa đón. Ở cái huyện Cai Lậy nhỏ bé, cô thực sự là một bông hoa đẹp rực rỡ thu hút mắt nhìn của các thiếu gia phố huyện.
Yêu Danh rồi, đưa đón cô hằng ngày chỉ có chiếc “Dream quèn”. Cha mẹ Danh đã già yếu, các chị đã lập gia đình và ở xa, lấy Danh thì chắc chắn phải lo toan mọi việc trong nhà, căn nhà thì bé xíu, dù khá xinh với dàn hoa cảnh Danh chăm chút, nhưng đâu là gì so với những căn biệt thự lộng lẫy của những chàng trai thường tán tỉnh Tiên.
Một lẽ nữa là Danh đã lớn t.uổi, cần mau chóng lập gia đình còn Tiên thì vẫn trẻ, nhiều ước mơ, thích rong chơi. Tất cả những điều này, cộng với phân tích của gia đình khiến Tiên dần cảm thấy mệt mỏi với tình yêu của mình. Bẵng đi một thời gian, người ta lại thấy đến đón Tiên tại cổng trường không còn là chiếc xe Dream lỗi mốt mà lại là những tay gas đắt t.iền nhất và xe hơi các loại.
Video đang HOT
Tham vọng và sa chân
Chia tay Danh, một năm Tiên thay đến ba lần người yêu, cuối cùng cô “dừng chân” ở một chàng trai bằng t.uổi mình. Chàng thanh niên này đẹp trai, hào nhoáng. Mà đặc biệt lại là con trai của một chủ tiệm vàng giàu nổi tiếng trong huyện.
Tiên được hứa hẹn, cô về làm dâu sẽ không phải nhúng tay đến việc gì, hai vợ chồng sẽ được cấp vốn để mua nhà, mở tiệm vàng kinh doanh riêng. Cha mẹ Tiên rất đẹp lòng, liên tục thúc cô tiến đến hôn nhân.
Ngày Tiên cưới chồng, có mời Danh nhưng anh không đến, chỉ gửi t.iền mừng, xe rước dâu qua căn nhà người yêu cũ, cô cũng thoáng chạnh lòng, nhưng nhanh chóng gạt đi, tất cả những điều tốt đẹp nhất đang chờ Tiên phía trước.
Được sự đầu tư của cha mẹ chồng, vợ chồng Tiên mở một tiệm vàng khá hoành tráng. Ban đầu, với nhiệt tình của t.uổi trẻ, họ cũng ăn nên làm ra. Nhưng dần dà, Tiên đ.âm ra chủ quan, cô bị lôi kéo vào những thú vui của một phụ nữ trẻ lắm t.iền, thích làm đẹp, mua sắm, đi du lịch, chi tiêu bạt mạng.
Chồng Tiên thì vốn là một công tử chơi giỏi hơn làm, bắt đầu dính vào c.á đ.ộ, đ.ánh đề. Ban đầu là vài trăm, càng thua càng cay cú, số t.iền lên đến vài triệu, rồi vài chục triệu, cả trăm triệu…
Ngày tiệm vàng của vợ chồng Tiên tuyên bố phá sản, phải bán nhà lớn mua nhà nhỏ, nhiều người không ngạc nhiên vì đã biết đến “thành tích” ăn chơi của vợ chồng họ.
Lúc này, cơn bão vỡ nợ kéo đến, gia đình chồng Tiên cũng đang đứng trước nguy cơ sập tiệm, nên không thể hỗ trợ cậu con trai. Thế là từ bà chủ tiệm vàng giàu có, Tiên phải xin đi làm một công việc tạm bợ để có t.iền chi tiêu hàng ngày. Còn chồng cô, không chuyên môn, nghiệp vụ gì nên thất nghiệp, về ăn bám gia đình.
Đã quá quen với cảnh sung sướng, được hầu hạ, chăm chút, Tiên không chịu nổi cảm giác của sự nghèo khổ, vất vả, bị coi thường. Trong cô luôn thường trực ý nghĩ làm thế nào để tiếp tục đổi đời, nhanh chóng giàu có trở lại.
Từ thói mê đề đóm, c.á đ.ộ của chồng, Tiên nhận thấy rất nhiều chủ đề, chủ c.á đ.ộ giàu lên nhanh chóng, Tiên tự nghĩ tại sao cô không thể làm như vậy. Bàn bạc với chồng, Tiên bỏ thời gian tìm hiểu đường đi nước bước, sau đó bước chân vào con đường thầu đề.
Quả thật, nhờ bước đi này, Tiên đã nhanh chóng có lại cuộc sống sung túc, không được như xưa nhưng ít ra cũng khá dư giả. Với đà trên, Tiên hy vọng vợ chồng cô sẽ nhanh chóng trở lại cuộc sống như xưa. Hàng ngày, Tiên làm bà chủ ghi đề, thầu đề, còn chồng cô phụ giúp công việc.
Chuyện làm ăn đang phất lên, người ta thấy hai vợ chồng họ bắt đầu mua sắm lại những chiếc xe đắt t.iền, thì đùng một cái, Tiên bị bắt. Đường dây thầu đề cỡ lớn ở địa phương bị phá vỡ, trong đó có vợ chồng cô. Tiên nhận hết mọi tội về mình. TAND huyện xử cô ba năm tù.
Tiên là bạn học của một đồng nghiệp của tôi. Cô bạn đồng nghiệp sau khi vào tù thăm Tiên, kể rằng, Tiên tuy trong tù nhưng vẫn đẹp lắm. Và Tiên càng đẹp thì bạn bè, người thân đến thăm càng xót xa. Ngày đi học, Tiên trong tà áo dài trong trắng, xinh đẹp nổi bật, học khá, sống chan hoà, ai cũng yêu mến.
Thầy cô bạn bè đều nghĩ, tương lai sẽ trải thảm hoa đón Tiên. Thế mà ra trường non bảy năm, đời Tiên đã rẽ một ngã rẽ không ai ngờ tới, cứ như sai lầm này xâu vào sai lầm kia làm một mắt xích đưa Tiên đến những tăm tối của cuộc đời. Chồng Tiên, từ khi cô bị bắt, đến thăm đúng một lần.
Chuyện xảy ra cũng đã gần hai năm, giờ đây, có lẽ Tiên cũng sắp ra tù. Với một cô gái còn khá trẻ và rất đẹp, vẫn còn thiện lương trong sáng, có lẽ cuộc đời không khép cửa với cô.
Theo PLVN
Tầm nã tội phạm - Kỳ 9: 18 năm truy lùng tên cướp đặc biệt nguy hiểm
Sau 18 năm truy lùng, Phòng Cảnh sát truy nã tội phạm (Công an TP.Cần Thơ), đã bắt được Bùi Văn Tuấn (46 t.uổi, ngụ ấp Tân Lợi, xã Thạnh Lộc, H.Vĩnh Thạnh, TP.Cần Thơ) - nghi phạm cuối cùng trong băng cướp có vũ khí.
Bùi Văn Tuấn trong lệnh truy nã
Rủ nhau đi cướp
Theo hồ sơ truy nã, Tuấn là đối tượng đặc biệt nguy hiểm. Ngoài các t.iền án, t.iền sự về hành vi trộm cắp và cướp tài sản, Tuấn còn là nghi can tham gia nhiều vụ cướp có vũ khí từ năm 1993, do tên Liêm cầm đầu.
Nhờ tờ bảo lãnh của ông Năm Ký mà Tuấn đã thay đổi nhân thân
Trong một lần đến H.Thốt Nốt (nay là Q.Thốt Nốt, TP.Cần Thơ) để tìm những gia đình khá giả lên kế hoạch cướp tài sản, Liêm đã quen với Tuấn. Sau những lần đến nhà Tuấn ăn nhậu, Liêm nói kế hoạch tổ chức cướp của mình và khoe có khẩu s.úng colt 45. Ông Nguyễn Vinh Quang, cha của Tuấn liền ủng hộ kế hoạch của Liêm, đồng thời kêu Tuấn phải "giúp đỡ" Liêm.
Tháng 2.1993, Liêm cùng các tên: Tuấn, Hậu, Quang chuẩn bị kế hoạch đ.ánh cướp nhà anh Lê Văn Tánh (ấp An Lợi, xã Thạnh Phú, H.Thốt Nốt).
Ngày 24.2.1993, Quang cầm khẩu s.úng carbin, Liêm cầm khẩu colt 45; Hậu, Tuấn cảnh giới, phục kích tại nhà anh Tánh, chờ khi hết chương trình truyền hình sẽ ra tay. Đến 22 giờ 45, Quang gọi cửa nhà anh Tánh xin mượn hộp quẹt đốt thuốc. Anh Tánh mở cửa sổ đưa hộp quẹt cho Quang; Liêm chĩa s.úng vào đầu anh Tánh nhưng anh Tánh nhanh trí tránh được, tắt đèn và tri hô nên cả bọn bỏ chạy.
Một đêm khác, Liêm dẫn đàn em đến nhà anh Lê Văn Quang (ngụ cùng xóm với anh Tánh) để cướp tài sản. Lần này, ngoài khẩu s.úng, Liêm còn mang theo quả lựu đạn, Tuấn mang dao. Sau khi đột nhập vào nhà nạn nhân, Liêm d.ùng s.úng khống chế cả gia đình, gom hết tài sản rồi tẩu thoát. Trước khi rút đi, bọn chúng còn b.ắn vài phát s.úng cảnh cáo.
Ngày 17.9.1993, Cơ quan CSĐT, Công an Cần Thơ ra quyết định khởi tố vụ án và thực hiện lệnh bắt khẩn cấp Liêm và đồng bọn, thu hồi được toàn bộ số vũ khí gây án. Riêng Bùi Văn Tuấn kịp bỏ trốn. Năm 1994, TAND TP.Cần Thơ đã đưa ra xét xử và tuyên phạt t.ử h.ình 2 bị cáo trong băng cướp trên. Ngày 15.1.1994, Cơ quan CSĐT, Công an TP.Cần Thơ ra quyết định truy nã toàn quốc đối với Tuấn.
Đuổi hình, bắt bóng
Phòng Cảnh sát truy nã tội phạm, Công an TP.Cần Thơ đã xác lập chuyên án, bằng mọi giá phải bắt được Tuấn. Thiếu tá Nguyễn Thành Trung, Đội trưởng Đội truy bắt đối tượng truy nã tội phạm về TTXH được phân công trực tiếp lần theo dấu tên cướp. Xác định Tuấn là đối tượng nguy hiểm, thiếu tá Trung cùng các trinh sát lên kế hoạch truy tìm nơi ẩn náu của Tuấn tại khắp các tỉnh, thành khu vực ĐBSCL. Khi có thông tin đối tượng đang lẩn trốn tại An Giang, thiếu tá Trung đóng giả người làm thuê đến đây để tiếp cận Tuấn, nhưng vẫn không tìm ra tung tích của y. Rồi có tin Tuấn đang làm công nhân tại một khu công nghiệp ở TP.HCM, thiếu tá Trung tiếp tục lân la các phòng trọ ở khu công nghiệp, nhưng vẫn chưa "chạm mặt", bởi các trinh sát đều chậm hơn đối tượng "một nhịp"...
Sau những ngày cất công tìm Tuấn vẫn không có kết quả, thiếu tá Trung báo cáo với ban chuyên án đổi kế hoạch. Thiếu tá Trung nhận định, nếu Tuấn còn sống thì y chắc chắn sẽ liên lạc với gia đình, người thân. Vì vậy, Ban chuyên án đồng ý kế hoạch tiếp cận với người thân của Tuấn để lần ra đối tượng.
Tháng 5.2011, trong vai người bạn của Tuấn, thiếu tá Trung nhiều lần đến gặp ông Quang (cha của Tuấn) và cho biết, trước đây anh có hùn hạp làm ăn với Tuấn; do Tuấn còn thiếu mình một số t.iền, trong khi đó nhiều người khác còn nợ Tuấn số t.iền lớn; biết được hiện nay Tuấn đang khó khăn nên anh xin số điện thoại để hỏi ai còn nợ Tuấn để đòi giùm. Ban đầu, ông Quang chối: "Nó đi biệt tăm mười mấy năm, tôi không biết nó ở đâu thì làm sao có số điện thoại được". Sau đó, mỗi lần đến nhà ông Quang, thiếu tá Trung đều mua quà. Thấy "chiến hữu" của con mình nhiệt tình, ông Quang mới nói thật, hiện không biết Tuấn ở đâu, chỉ liên lạc qua số điện thoại...
Sau đó, thiếu tá Trung nhiều lần liên lạc qua điện thoại và tìm cách tiếp cận, tuy nhiên Tuấn lại tỏ ra khá khôn ngoan, không đồng ý gặp mặt, dù đã được ông Quang cho biết trước. Có lần, hẹn gặp tại TP.HCM, nhưng y lại không đến. Ngày 6.8.2011, bằng nghiệp vụ thông tin, lực lượng truy nã biết Tuấn đang có mặt tại TP.Biên Hòa (Đồng Nai). Trung tá Đặng Công Chức, thiếu tá Trung cùng tổ trinh sát lên đường để truy bắt đối tượng. Sau nhiều ngày kết hợp cùng công an địa phương "khoanh vùng" để truy tìm, nhưng vẫn không lần ra tung tích Tuấn. Trong một lần làm việc với Công an P.Tân Hiệp, lực lượng truy nã đề nghị cung cấp hết địa chỉ của những người hiện ngụ tại địa phương có tên Tuấn. Sau đó, qua nhận dạng ảnh truy nã, Công an P.Tân Hiệp xác định có một người tên Trần Văn Tuấn (quê ở An Giang), đang làm việc tại một khu chế xuất, nhà riêng tại tổ 14, KV.1, P.Tân Hiệp, TP.Biên Hòa, có nhận dạng tương đối giống với đối tượng Công an Cần Thơ đang truy tìm.
Tuy nhiên, khi đọc lệnh bắt, Tuấn và gia đình đã phản đối, cho rằng công an đã bắt nhầm và đưa ra giấy CMND tên Trần Văn Tuấn (SN 1970, ngụ xã Đào Hữu Cảnh, H.Châu Thành, An Giang) để chứng minh mình không phải là đối tượng đang bị truy nã.
Lật ngửa bài
Sau khi bị dẫn giải về TP.Cần Thơ, qua đấu tranh, Trần Văn Tuấn đã thừa nhận y chính là Bùi Văn Tuấn và khai sau khi gây án, biết đồng bọn đã bị bắt, y bỏ trốn qua nhiều địa phương. Trong thời gian lẩn trốn và làm thuê tại An Giang, Tuấn đã nhận ông Năm Ký (ngụ tại xã Đào Hữu Cảnh, H.Châu Thành, An Giang) làm cha nuôi. Thấy Tuấn tỏ ra hiền lành, chăm chỉ làm ăn, nên ông Năm Ký đã cho Tuấn nhập hộ khẩu với gia đình. Nhờ vậy, Tuấn làm giấy CMND mới với tên là Trần Văn Tuấn, sau đó kết hôn với một phụ nữ tại H.An Phú, An Giang và có 2 con. Một thời gian sau, y cùng vợ con đến TP.Biên Hòa sinh sống.
Trước khi bị dẫn giải về trại giam, Tuấn tâm sự với thiếu tá Trung: "Tôi không ngờ hơn 18 năm lẩn trốn, dù đã thay đổi cả nhân thân và xóa mọi dấu vết, cũng không thoát khỏi sự truy tìm" .
Theo Thanh Niên
Tầm nã tội phạm - Kỳ 5: Phút hối cải sau 25 năm trốn chạy Sau 25 năm trốn chạy, Đinh Thế Trị (64 t.uổi, quê Xuân Thủy, H.Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình) hối hận, quay về thú tội với cán bộ truy nã tội phạm để mong nhận được sự khoan hồng của pháp luật. Kẻ trộm cắp và 2 lần đào thoát Tại cơ quan công an, Trị thành khẩn khai lại toàn bộ hành vi...