Chuyến đi săn Bắc cực quang vùng Murmansk Teriberka (Phần 2)
Trong những đêm tiếp theo, tôi đã được chiêm ngưỡng ‘Moon Gala/Halo’ hay tiếng Việt là ‘Tán mặt trăng’ – đó là hai vòng hào quang sáng lớn bao quanh mặt trăng.
Tán hình thành khi ánh sáng từ mặt trời hoặc mặt trăng bị khúc xạ qua các tinh thể băng trong mây và chỉ xảy ra khi mà các tinh thể băng có sự định hướng và vị trí góc phù hợp để hướng các tia sáng bị khúc xạ về mắt người quan sát.
Một hiện tượng nữa mà tôi muốn đề cập đến trong bài viết này đó là bão tuyết. Chúng tôi đã có dịp gặp phải bão tuyết và tôi đã hiểu nó thực sự nguy hiểm như thế nào. Trong vòng 2 phút tầm nhìn của chúng tôi chỉ còn từ 2-5 mét, hoàn toàn bị che phủ bởi sương mù và tuyết rơi dày đặc.
Điều quan trọng nhất trong trường hợp này là định vị đâu là phía Bắc đâu là phía Nam để tiến lên. Cần xác định đâu là phía của ngôi làng? Vì ở đây hoàn toàn không có sóng điện thoại, Google map không hoạt động và các loại pin cạn kiệt một cách điên cuồng dưới cái lạnh thấu xương này. Những ngọn núi hay sao chỉ đường đều biến mất trong cơn bão… bạn sẽ làm gì?
Tôi thực sự đã rất may mắn khi Alex – người bạn trai của tôi đã giúp trang bị cho tôi một chiếc bản đồ in sẵn và một cái la bàn, khi mới nhận tôi thấy khá là thú vị và buồn cười, nhưng anh ấy đã bắt tôi học cách xem la bàn và ứng nó với bản đồ. Vào lúc này thì tôi đã nhận ra sự quan trọng của việc này đến mức nào, nó là kiến thức sống còn để cứu lấy bản thân và bạn bè khi đang bị bủa vây bởi bão tuyết thiên nhiên hùng vĩ.
Nếu bạn ngã xuống, ngay cả bạn bè cũng sẽ không thể tìm thấy bạn vì tuyết sẽ nhanh chóng vùi lấy bạn, và họ cũng không thể nghe thấy bạn vì gió tuyết rất mạnh… bạn sẽ đơn giản là biến mất, không còn gì sau trận bão tuyết đi qua, chỉ còn lại cánh đồng tuyết mênh mông yên ả như ban đầu và bạn chỉ có thể được tìm thấy khi mùa hè đến và lớp tuyết dày tan chảy.
Andrej đã dạy tôi cách định vị ngôi sao phương Bắc, tôi vô cùng cảm kích và hạnh phúc khi được học rất nhiều kỹ năng cơ bản nhưng lại mới và vô cùng bổ ích. Cảm giác như đang được chỉ dạy những kiến thức cổ xưa được truyền lại từ những người thượng cổ cũng đã cùng nhìn lên bầu trời Teriberka ngày hôm ấy, kể câu chuyện của ngàn năm trước, linh hồn của họ đã hòa vào dòng sông của ánh sáng phương Bắc và mang đến cho chúng ta hy vọng, thanh lọc tâm hồn và mang lại bình yên cho trái tim những con người tìm đến dải đất cuối cùng của Trái đất này.
Cuộc hành trình kết thúc trong nước mắt khi Andrej và Kristina tiễn tôi ra ga xe lửa, chúng tôi phải chia tay tại đây. Cuộc hội thoại và giao tiếp trong suốt chuyến đi của chúng tôi rất đơn giản vì tôi nói được một chút tiếng Nga và họ cũng chỉ nói được một chút tiếng Anh, nhưng nó lại vô cùng dễ hiểu, chân thành và đến từ trái tim. Đó là sự tin tưởng của tình bạn, của tình đồng chí giữa người Nga và người Việt thấy thân thương đến lạ, bình yên, thuần khiết, quan tâm và lòng hiếu khách.
Đã rất lâu rồi tôi mới lại có một cảm giác hạnh phúc nhỏ bé nhen nhóm lên trong tâm hồn mình lần nữa. Một thứ gì đó đẹp đẽ, nước mắt rơi vì đã đến lúc phải nói lời tạm biệt, nhưng lại vô cùng hạnh phúc khi tôi sẽ mang hạt giống tốt đẹp từ vùng đất này, từ những người bạn Nga chân thành mà tôi đã gặp nơi này, trở lại thế giới thực của mình và kể câu chuyện này đi muôn nơi.
Khi bạn lần đầu tiên bắt gặp một người Nga trên đường phố ở bất cứ đâu trên hành tinh này, không ai cười với bạn. Họ giấu đằng sau vẻ lạnh lùng, bộ áo giáp họ khoác lên mình là sự cứng rắn, khó gần. Nhưng một khi bạn kết bạn với họ, bạn sẽ thấy thực ra họ là người tình cảm, chung thủy và cởi mở, họ dường như đang giữ cảm xúc của họ để trao cho những người mà họ quan tâm, tin tưởng và thật may mắn tôi được họ coi à một người bạn thực sự.
Cuộc hành trình để lại nỗi nhớ và sự trân trọng tới tất cả những khoảnh khắc về dòng sông phép thuật nơi cực Bắc mênh mông tuyết ấy và tình bạn đẹp nơi nước Nga.
Dưới đây là những hình ảnh ghi được từ chuyến đi:
Video đang HOT
Bùi Thị Hồng Ngọc – Ảnh: Alex Okulovskyi/Hồng Ngọc
Chuyến đi săn Bắc cực quang vùng Murmansk Teriberka (Phần 1)
Kể từ khi là một đứa trẻ, Bắc cực quang đối với tôi chỉ là một khái niệm giống như phép màu, một thứ phép thuật chỉ xuất hiện trên kênh hoạt hình Disney hay trong các bộ phim cổ tích mà mọi đứa trẻ như tôi đều mơ ước được một lần chiêm ngưỡng.
Đến khi trưởng thành, tôi mới biết không có ước mơ nào là không thể thực hiện, chỉ có điều một chuyến đi cho một cư dân phía Nam địa cầu như tôi, từ một đất nước nhiệt đới đến vùng cực Bắc là không hề đơn giản.
Tôi bắt một chuyến tàu 28 tiếng từ thành phố Saint Petersburg đến thành phố phía Bắc Murmansk, sau đó di chuyển bằng xe hơi thêm 4 tiếng nữa để đến thị trấn Teriberka - thị trấn nằm trên bờ biển Barents thuộc Bắc Băng Dương. Đây là mỏm đất liền cuối cùng trước khi băng qua đại dương bao la để đến vùng Băng ở cực Bắc.
Thị trấn Teriberka từ từ xuất hiện sau dãy núi tuyết đồ sộ, mặt trời trải dài xuống thảo nguyên mênh mông tuyết trắng. Tôi dừng chân tại một khách sạn nhỏ tên là "Rìa Trái đất" và có vẻ như theo nghĩa đen thì đúng là nơi tôi đang ở.
Những gara nhỏ dành cho xe trượt tuyết nằm dọc theo con đường trước cửa khách sạn, tuyết cao che lấp đến nửa ngôi nhà và che kín cửa gara. Đây là phương tiện giao thông chính của người dân bản địa, xe trượt tuyết thay cho chó kéo xe hay tuần lộc, chúng cũng là nguồn thu nhập chính cho người bản địa bằng việc chở du khách tham quan đến các địa điểm khác nhau.
Tối hôm đó, tôi phải di chuyển đến địa điểm hẹn 1 mình cách nơi tôi ở 1 tiếng đi bộ. Vốn quen với ánh điện và sự ồn ào của thành phố, khung cảnh xung quanh khiến tôi vừa cảm thấy yên bình nhưng cũng không khỏi có chút gì đó hoảng hốt. Cả thị trấn không một bóng người, thi thoảng có tiếng tru, tiếng sủa cuốn theo gió lốc siêu mạnh từ biển Bắc. Tuyết phủ dày hơn 1 mét, bước đi có phần nặng nề hơn vì lún trong tuyết, xung quanh tối om, chỉ có mặt trăng soi sáng con đường tuyết dẫn lối.
Một phía là những căn nhà gỗ mùa hè giờ bỏ trống xập xệ lún hơn một nửa trong tuyết, một phía thì là dãy núi tuyết hùng vĩ thi thoảng có bóng cáo chạy lướt qua. Tôi có cảm giác như đặt chân lên một lãnh địa Không người - tiếng la tinh là Tera Nulius,... không biết bao lâu đã trôi qua, tôi cứ thế bước đi trong gió tuyết, đến khi thấy hai bóng người phía xa đang vẫy tay về phía tôi, lúc này mới có thể nhẹ nhõm. Đó là Kristina và Andej, hai người bạn thân trong chuyến hành trình của tôi. Chúng tôi gặp gỡ với 3 người nga nữa tại Lăng mộ của những con tàu - cảng nhỏ nơi có nhiều con tàu nửa chìm, hư hỏng nặng.
Như một truyền thống của người Nga, ngay cả khi đang ở một nơi "khỉ ho cò gáy", họ vẫn có thể rút ra một bình trà và bánh quy từ chiếc ba lô siêu to khổng lồ họ mang theo để thể hiện tinh thần hiếu khách. Chúng tôi thưởng trà và ăn bánh, đợi một show phép màu hiện lên trên bầu trời nhiều sao. Cực quang được sinh ra do sự tương tác của các hạt mang điện tích từ gió mặt trời với tầng khí quyển bên trên của hành tinh, tuy nhiên Kostya - một người trong nhóm trêu đùa: "Nó chỉ hiện ra cho những người xứng đáng thôi" vì nó thực sự dựa phần nhiều vào may mắn, nếu trời không có mây...
Bỗng nhiên, một phần phía Bắc của bầu trời từ từ trở mình chuyển sang màu xanh lá cây... đầu tiên không rõ lắm, tôi vẫn chưa tin vào mắt mình nhưng từng phút, từng phút một trôi qua, dải xanh lá ấy ngày càng phát sáng hơn, trải rộng hơn và dài hơn với cái đuôi uốn lượn như một dòng sông phép thuật. Dòng sông màu xanh lá này thực sự đang di chuyển, và nó thậm chí di chuyển rất nhanh về phía Bắc, chúng tôi đã thực sự có một cuộc săn lùng và rượt đuổi theo dải phép màu này tận lên một ngọn núi tuyết trước khi nó biến mất sau khoảng 1 giờ phô diễn phép màu xuống Trái đất.
"Nếu bạn ước một điều ước khi bạn thấy Bắc cực quang thì điều ước ấy sẽ thành hiện thực đấy" - một người bạn đã nói với tôi như vậy. Nhưng ngay vào lúc này, khi thứ ánh sáng xanh của dòng sông linh hồn của tự nhiên ấy chiếu xuống tôi, nó thanh lọc trái tim và tâm hồn tôi. Nó lấp đầy tôi với một cảm giác bình yên và mãn nguyện. Sau 25 năm sống trên cuộc đời này, tôi tin rằng phép thuật thực sự vẫn xảy ra trên Trái đất, cho những ai tin và theo đuổi giấc mơ của họ, cho "người xứng đáng" như lời đùa giỡn của Kostya.
Dưới đây là những hình ảnh ghi được từ chuyến đi:
Bùi Thị Hồng Ngọc - Ảnh: Alex Okulovskyi/Hồng Ngọc
Cuộc sống ở thành phố lạnh nhất thế giới Yakutsk Yakutsk - thủ phủ của Cộng hòa Yakutia, thuộc Liên bang Nga - được biết đến là thành phố có nhiệt độ thấp nhất thế giới (-64,4 độ C). Với khí hậu lạnh giá tưởng chừng như con người khó có thể sống sót được ở nơi đây, thế nhưng những cư dân bản địa vẫn sinh tồn qua nhiều thế kỷ. Người...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Săn hoàng hôn siêu thực trên núi Bà Đen từ hồ Dầu Tiếng

Khách nước ngoài như lạc vào 'thế giới khác' trên hòn đảo ở Việt Nam

Nhu cầu du lịch Việt Nam tăng mạnh tại Indonesia

Chew Jetty - 'Di sản nổi' trên mặt nước Penang

Mùa hoa sim đẹp lãng mạn giữa cao nguyên mây phủ

Người phụ nữ Trung Quốc 66 tuổi khám phá thế giới bằng xe đạp

Hà Giang - Miền đá nở hoa

Cạn phòng homestay bản Nậm Nghiệp mùa hoa táo mèo đẹp nhất 5 năm

Đà Nẵng - điểm đến được tìm kiếm nhiều của du khách Việt cho dịp lễ Giỗ tổ Hùng Vương

Du lịch thiên văn bứt phá ấn tượng vào năm 2025

Cát Bà thành điểm đến hấp dẫn nhất miền Bắc nhờ giao thông thuận tiện

Trải nghiệm du lịch Nam Du
Có thể bạn quan tâm

Số ca sởi tiếp tục tăng, Hà Nội ghi nhận ca tử vong
Sức khỏe
Mới
Tóm dính Á hậu Phương Nhi tình tứ bên chồng thiếu gia Vingroup tại Hội An, chi tiết dàn vệ sĩ gây chú ý
Sao việt
1 giờ trước
Tham quan thư viện một trường ĐH vào lúc nửa đêm, nhiều người bỗng thấy xấu hổ: "Người giỏi không đáng sợ, đáng sợ là..."
Netizen
1 giờ trước
Bom tấn cổ trang mới chiếu 2 ngày đã phá kỷ lục 2025, nữ chính đẹp nhất Trung Quốc hiện tại
Phim châu á
1 giờ trước
Mỹ nhân Việt đẹp đến mức được ví với Lưu Diệc Phi và Baifern Pimchanok, hoàn hảo mọi mặt chỉ trừ 1 điều
Hậu trường phim
1 giờ trước
Đổi vị cuối tuần với món ngon dễ làm từ dạ dày vừa bổ dưỡng vừa làm ấm cơ thể trong mùa nồm ẩm
Ẩm thực
1 giờ trước
Nữ Tổng thống Namibia đầu tiên tuyên thệ nhậm chức
Thế giới
2 giờ trước
Đức Huy gọi bạn gái hơn tuổi là 'bà chị'
Sao thể thao
2 giờ trước