Chuyện đám cưới của những phụ nữ mang “họ liều”
Chỉ mới biết nhau 1-2 tuần, thậm chí gặp nhau lần đầu đã bàn chuyện kết hôn luôn. Đêm tân hôn là lúc họ làm tất cả mọi việc, từ nắm tay, hôn đến chuyện ấy. Song may mắn, sau đám cưới liều lĩnh, họ vẫn có cuộc sống hạnh phúc.
Gần 1 năm sau ngày cưới, cứ mỗi lúc nhớ lại ngày gặp, quen, yêu và đi đến kết hôn với chồng chỉ trong chưa đến 3 tuần mà Hạnh Nguyên vẫn còn thấy mình quá liều lĩnh.
Song hiện tại, người phụ nữ đang mang bầu 5 tháng này thấy rất hài lòng về cuộc sống của mình. Cái Hạnh Nguyên hài lòng nhất là đã may mắn vì tìm được người đàn ông có tình cảm và trách nhiệm. Bởi thế, cuộc sống của vợ chồng Hạnh Nguyên sau quyết định kết hôn chóng vánh vẫn rất hạnh phúc.
Chỉ gần 1 năm trước, Hạnh Nguyên vẫn là cô gái 28 tuổi và còn độc thân. Còn hơn 1 tháng nữa là Tết Nguyên Đán, rảnh rỗi nên Hạnh Nguyên cùng bạn đi xem bói. Thật ra, cô gái này cũng chẳng tin vào mấy trò bói toán, chỉ đi xem cho vui. Vì thế, khi thầy phán Hạnh Nguyên chuẩn bị có tin vui, mà cụ thể cuối năm nay sẽ cưới, cô càng không tin nổi.
Trước lời thầy bói phán, trong lòng Hạnh Nguyên cứ mặc nhiên xác định có thể anh trai cô cuối năm lấy vợ cũng nên. Bởi vì đến giờ này, sắp hết năm còn chưa có người yêu. Cô lại xác định, nếu có yêu thì 29 tuổi mới lấy chồng. Vì thế, đến trong mơ, Hạnh Nguyên cũng chẳng nghĩ mình yêu và cưới nhanh hơn gió.
Ảnh minh họa
“Ngay sau buổi đi xem bói đó về, tự nhiên có một người bạn thân bên Nhật của mình nằng nặc giới thiệu một người anh cũng đang ở bên Nhật của nó. Mình tặc lưỡi, quen thì quen. Thế rồi, hai đứa cứ chát chít với nhau. Mới chát chít được hơn tuần, thấy tâm đầu ý hợp quá nên anh ngỏ lời và bảo cưới luôn. Thế là mình quyết cưới vì để năm sau không được tuổi” – Hạnh Nguyên kể.
Video đang HOT
“Khi đã bàn với nhau về đám cưới, mình bảo với bố mẹ mà bố mẹ cứ không tin và lo lắng. Bố mẹ bảo cưới thì cưới nhưng phải để ông bà biết mặt con rể đã. Vậy là anh về Việt Nam và ra mắt nhà mình. Sau đó, mình cũng về nhà anh. Cũng may, thấy anh đĩnh đạc, giỏi giang và biết ứng xử nên cửa ải khó nhằn đầu tiên, anh đã vượt qua tốt đẹp. Bố mẹ anh cũng rất ưng mình. Thế là hai nhà cuống lên đi xem ngày và tổ chức đám cưới khi chỉ còn hơn 2 tuần nữa là Tết”.
Theo lời Hạnh Nguyên phân trần về quyết định liều lĩnh này: “Khi nhận lời cầu hôn của anh, mình chỉ nghĩ lấy chồng để thỏa lòng bố mẹ vì ông bà mong mình lấy chồng lắm để còn cưới cho anh trai trong năm tới. Nhưng không ngờ, bây giờ lại thấy mình quyết định cũng đúng. May mà mình có một nhân duyên tốt đẹp”.
Đám cưới của Hạnh Nguyên được tổ chức sau hơn 3 tuần quen nhau. Đêm tân hôn của 2 vợ chồng Hạnh Nguyên là lúc cặp đôi này làm tất cả mọi việc: từ nắm tay, hôn và “chuyện ấy”. Bởi trước đó, khi chồng Hạnh Nguyên về nước, họ gặp nhau lần đầu tiên. Hôm sau, họ ra mắt gia đình luôn. 1 tuần sau khi gặp mặt là lễ ăn hỏi và làm đám cưới.
“Chuyện lấy chồng của mình nghĩ lại cứ như đánh bạc ấy. Nhưng canh bạc này, có vẻ mình rất may mắn. Vợ chồng mình lấy nhau sau 3 tháng thì có em bé. Sau 5 tháng, chồng mình cũng mua được nhà ở Hà Nội. Vì thế cuộc sống của vợ chồng cũng rất yên ổn, hạnh phúc!” – Hạnh Nguyên mãn nguyện kể.
Với Phương Anh dù kết hôn được 2 năm nay nhưng người phụ nữ này cũng ngẫm thấy chuyện cưới xin của vợ chồng mình đúng là duyên số.
“Vợ chồng mình mới chỉ chính thức yêu đúng 1 tháng. Thế là một hôm đi chơi, chồng mình bảo: ‘Chúng mình cưới đi’. Mình hỏi anh lý do tại sao muốn cưới gấp. Anh bảo: ‘Vì yêu em lắm rồi’. Thế mà giờ cưới xong, chắc là vừa cưới vừa yêu nên thỉnh thoảng chồng lại bảo: ‘Nói thật với em, ngày xưa anh yêu em không nhiều như bây giờ đâu. Chết cái, mình cũng thấy thế chứ” – Phương Anh cười nói.
Phương Anh bảo, kể ra chuyện quen rồi cưới chóng vánh của vợ chồng mình, Phương Anh thấy hơi ngại. Bởi vì: “26 tuổi, mình vẫn chưa có bạn trai gì hết. Vì tuổi còn trẻ, nên thực sự mình cũng chẳng sốt ruột. Vậy mà đùng một cái, dì của mình ở Sài Gòn về thăm nhà có dắt theo một thanh niên khá bảnh bao. Lúc đầu, dì bảo định bụng sẽ giới thiệu anh cho một người cháu khác của dì ở Hà Nội. Thế mà, tình cờ chỉ gặp nhau nửa ngày tại nhà mình, anh đã đổ mình đứ đừ ngay. Mình cũng có cảm tình với anh rất nhiều nữa”.
Ảnh minh họa
Ngay hôm gặp nhau lần đầu tiên, chồng Phương Anh đã mạnh dạn xin phép bố mẹ cô cho dự ngày cưới luôn. “Bản thân anh ngay sau đó cũng mời gia đình anh từ Sài Gòn ra Hà Nội để bàn chuyện hôn nhân. Thế là thời gian từ lúc quen đến lúc tổ chức đám cưới của 2 đứa mình chỉ vẻn vẹn gần 1 tháng. Đám cưới xong, mình cũng bay vào Sài Gòn sống với chồng luôn. Nhiều lúc nghĩ, quyết định cưới của hai đứa mình quá liều và còn nhanh hơn cả đi máy bay siêu tốc”.
Thế mà, 2 năm nên vợ nên chồng, vợ chồng Phương Anh vẫn sống hạnh phúc. Đúng 1 năm sau ngày cưới, họ cũng chào đón con trai đầu lòng chào đời.
Nói về duyên vợ chồng, người vợ này hạnh phúc kể: “Hình như vợ chồng đúng là cái duyên thật. Có trốn cũng không thoát được. Giờ cũng đã 2 năm về làm vợ chàng trai Sài Gòn rồi đây. Chẳng biết sau này vợ chồng sẽ thế nào nhưng 2 năm rồi vẫn thấy chồng yêu chiều vợ và rất có trách nhiệm với gia đình mình. Thậm chí 2 vợ chồng đều còn cảm thấy yêu nhau nhiều hơn trước”.
Theo VNE
Sảy thai vì nhà chồng bắt về quê xa ăn Tết
Đó là câu chuyện của 1 năm về trước, cái Tết đầu tiên ở nhà chồng, tôi đã bị một nỗi đau quá lớn.
Ngày đó, tôi lấy chồng sát Tết vì đã mang bầu trước khi cưới. Thực sự là chưa muốn lấy chồng nhưng sự đã rồi nên tôi phải làm theo. Cưới gấp gần Tết tôi cảm thấy lo sợ. Vì nếu lấy chồng như thế, tôi nhất định phải về nhà chồng ăn Tết mà tôi lại muốn ăn nốt cái Tết độc thân với bố mẹ mình.
Ngày cưới xong, chúng tôi vẫn lên thành phố lập nghiệp vì phải làm nốt mấy ngày gần Tết. Nhưng chẳng may, do sức khỏe tôi yếu nên phải ở lại muộn vì không thể về được. Tôi bảo anh sát Tết thì về vì tôi muốn dưỡng sức thêm vài ngày nữa. Chỗ tôi thuê trọ cũng gần nhà bố mẹ đẻ nên tôi thường xuyên được mẹ lên chăm sóc. Nhà chồng thì rất xa, cách hơn 100km. Bố mẹ tôi bảo, nếu mà không đi lại được, khó khăn thì về quê ngoại ăn Tết.
Do thấy mình không được khỏe vì thời kì đầu mang thai nên tôi đã mạo muội nói với chồng để tôi ở lại quê ngoại ăn Tết, sang năm tính sau. Hoặc là mấy nữa đỡ, tôi sẽ về thăm bố mẹ trong Tết. Chứ bây giờ đi đường xa, tôi lại hay say xe, sợ rằng mình sẽ không thể nào chịu được. Nếu có chuyện gì xảy ra thì không biết làm thế nào. Vậy mà, khi nói ra chuyện đó, anh đùng đùng nổi giận. Anh nói với bố mẹ như vậy, bố mẹ anh nhất định không chấp nhận. Bố mẹ bảo: "Lên xe ngồi rồi nhắm mắt ngủ rồi về nhà thì có gì mà sợ?". Nhưng mà lên xe có phải là dễ, đường về nhà anh vừa xa vừa khó đi, lại gồ ghề. Đi nhiều rồi mệt mỏi, sẽ ảnh hưởng không tốt tới thai nhi.
Bố mẹ anh mắng tôi là tiểu thư, lười về quê chồng ăn Tết. Bố mẹ anh còn tiêm nhiễm vào đầu anh rằng, "con dạy vợ con đi, chứ kiểu vợ như thế thì vứt. Cưới về, năm đầu mà đã không muốn về quê ăn Tết cùng bố mẹ chồng thì còn dâu con gì. Vợ hư thì dạy nó, không nó đè đầu cưỡi cổ". Nghe anh nói như vậy, tôi buồn lắm. Tôi lo lắng vô cùng, vì chi có tôi là hiểu tình hình sức khỏe của mình. Nếu như bố mẹ anh nói vậy, tôi đành phải về thôi.
Bây giờ, lại một cái Tết nữa sắp đến, nghĩ lại quá khứ, nghĩ lại chuyện đã qua, tôi thấy đau lòng vô cùng. (ảnh minh họa)
Chuyến đi năm đó, tôi nôn thốc tháo. Bố mẹ tôi lo lắng cho con quá nhiều. Nhưng mà chẳng còn cách nào, lấy chồng thì phải theo chồng, dâu con thì phải phục vụ nhà chồng. Con đường ấy quá khó khăn, quá xa xôi với tôi. Về tới nhà chồng, tôi nhận được ánh mắt khó chịu, coi thường của bố mẹ anh. Đứa con dâu đang mang bầu, lần đầu về ăn Tết nhưng mẹ chồng chẳng hồ hởi, còn có thái độ khó chịu. Nhìn gia đình chồng mà tôi chán hẳn.
Tôi cũng không muốn nói gì nhiều vì tôi mệt mỏi lắm rồi! Nhưng tối ấy, khi đang ngủ, tôi thấy bụng đau dữ dội. Đi cả ngày trời mới về tới quê chồng, tôi mệt mỏi kinh khủng mà không được một lời hỏi han hay sự chăm sóc của gia đình chồng. Ăn cơm xong chưa được nghỉ, tôi còn phải rửa cả đống bát mấy mâm mà mẹ chồng không hề thò tay vào. Con dâu đi xa mệt như thế, vất vả như thế lại mang bầu mà mẹ chồng không nỡ giúp một tay. Nghĩ mà chán nản.
Đêm hôm đó, tôi đau bụng dữ dội và có dấu hiệu chẳng lành. Tôi phải gọi chồng và anh đưa tôi đi bệnh viện. Đau đớn thay, tôi bị sảy thai. Người tôi ngất đi ngất lại vì cảm thấy hụt hẫng, mất đi đứa con của mình còn gì đau hơn. Nghĩ đến cảnh tượng về nhà chồng, nghĩ đến chuyện tôi van nài bố mẹ chồng, chồng tôi cho tôi ở lại nhà mẹ đẻ ăn Tết thì chồng không đồng ý. Còn nói tôi là kênh kiệu, sinh sự, lười biếng. Bây giờ tôi hận quá. Nằm trong bệnh viện, nước mắt tôi rơi. Mẹ chồng cũng không hỏi han tôi một lời. Mới làm dâu mà lại khổ thế này sao?
Tôi nói với anh rằng, tôi không muốn tiếp tục việc này nữa, tôi mặc kệ tất cả. Ngày hôm sau, chồng đón tôi về. Tôi quyết định không làm gì cả, cũng không ăn uống. Khi nào có việc gì cần thiết lắm thì tôi đi lại, không tôi cứ nằm lì trong nhà, để chồng tôi mặc xử lý. Tôi không còn thiết tha nữa, chán nản lắm rồi! Tôi chỉ mong cho cái Tết qua nhanh để bố mẹ chồng không còn phải thấy bộ dạng của tôi khiến họ khó chịu nữa, chồng tôi cũng bớt khó xử đi.
Bây giờ, lại một cái Tết nữa sắp đến, nghĩ lại quá khứ, nghĩ lại chuyện đã qua, tôi thấy đau lòng vô cùng. Lòng tôi như lửa đốt, tôi chán nản, chỉ sợ cảnh về nhà chồng. Nhưng năm nay, chắc chắn là tôi phải về rồi, vì không bầu bí cũng chẳng có con thơ. Không về nhà chồng nữa thì chỉ có nước chia tay. Thôi thì vợ chồng mới lấy nhau được hơn 1 năm nên cố gắng làm mọi chuyện thật tốt. Cố gắng hòa giải mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, nhưng mỗi lần nghĩ lại chuyện cũ, thực sự tôi mệt mỏi vô cùng, tôi cảm thấy chán nản lắm vì áp lực gia đình chồng!
Theo VNE
Cá không ăn muối... Mẹ nói: "Con Tư nó xấu nhưng giỏi, nữ công gia chánh nhất xóm này, mày lấy nó thì sẽ sung sướng cả đời con à". Thế nhưng, anh không nghe vì dù sao thì lấy một người vợ đẹp vẫn còn có niềm hãnh diện với bạn bè, dòng họ; trong khi vợ giỏi mà xấu thì hãnh diện với ai? Chính...