“Chuyện ấy” của đàn ông
Họ liệu có thể sống mà thiếu sex? Vòng một của đối tác nhỏ có khiến họ “mât hứng” hay không? Còn vô số những thắc mắc xung quanh chuyện “khó nói” này về đàn ông mà phụ nữ không biết cùng ai chia sẻ.
Chồng “đòi” khi vợ mệt
Từ khi sinh em bé, tôi không còn hứng thú với “chuyện ấy” nữa. Buổi tối, tôi chỉ có một sở thích duy nhất là ngủ trong khi anh ấy luôn luôn đòi hỏi. Anh ấy nói rằng tôi không còn yêu anh ấy. Tôi nên làm thế nào?
Sự xuất hiện của thành viên mới trong gia đình có thể tác động đến mối quan hệ giữa hai vợ chồng. Lúc này người vợ phải đảm nhiệm thêm vai trò làm mẹ, mọi sự quan tâm, chăm sóc đều dành cho em bé nên đôi khi không còn thời gian nghĩ đến sở thích của riêng mình cũng như “chuyện ấy”.
Chính vì vậy người chồng có cảm giác bị “bỏ rơi”. Lúc này, hai vợ chồng cần trao đổi với nhau. Người chồng hãy tâm sự cảm giác của mình bằng một thái độ nhẹ nhàng, không nên trách móc. Còn người vợ hãy cố gắng làm cho chồng hiểu và tin tưởng vào tình yêu của mình. Nếu tình hình vẫn không được cải thiện, nên tìm lời khuyên của nhà tâm lý.
Đàn ông có thể nhịn “chuyện ấy” trong bao lâu?
Cũng giống như phụ nữ, nam giới có thể nhịn “yêu” một thời gian dài. Tất nhiên các quý ông sẽ cảm thấy “bức bối” nhưng điều làm họ lo lắng hơn cả là mất đi tình yêu của bạn đời.
Tôi béo có ảnh hưởng đến ham muốn của chồng?
Video đang HOT
Tôi hơi béo. Chồng tôi nói rằng thích tôi như vậy, nhưng tôi nghĩ anh ấy chỉ nói thế để tôi hài lòng. Tôi phải làm thế nào để anh hiểu rằng tôi không thể thoải mái khi “yêu” chừng nào chưa giảm cân?
Bạn lo lắng rằng thân hình mình không phù hợp với tiêu chí đẹp của xã hội, nhưng bạn cần biết rằng anh ấy nhìn bạn bằng con mắt của tình yêu và ham muốn. Tại sao bạn không tin anh ấy thích thân hình “mũm mĩm” của bạn? Ngay cả khi nghĩ rằng mình không đẹp, bạn vẫn có thể thoải mái tận hưởng những cảm giác từ “chuyện ấy” cơ mà!
Chồng vào web đen
Anh ấy nói điều đó hoàn toàn bình thường và không ảnh hưởng gì đến đời sống vợ chồng. Nhưng cá nhân tôi thấy rất tệ và muốn anh chấm dứt việc làm đó. Tôi phải làm gì?
Bạn hãy thử hỏi xem tại sao anh ấy lại cần một cuộc sống ảo từ Internet như vậy. Có thể anh ấy đang tìm kiếm những điều mới lạ không tìm thấy trong cuộc sống vợ chồng hoặc khó trao đổi với bạn. Có thể anh ấy cũng không biết tại sao, nhưng điều quan trọng là bạn hãy nói với anh ấy về cảm giác của mình, trao đổi thẳng thắn để tìm được tiếng nói chung.
Anh ấy không quan tâm cảm xúc của tôi
Cưới đã 15 năm và có quan hệ đều đặn nhưng tôi không cảm thấy thích “chuyện ấy”. Tôi đã nói với anh rằng tôi muốn được âu yếm và vuốt ve nhiều hơn nhưng anh không nghe. Chúng tôi đã trao đổi rất nhiều về vấn đề này mà tình hình không thay đổi…
Tại sao bạn không chủ động thay đổi tư thế “yêu”? Hãy gần gũi vuốt ve để anh ấy cảm thấy thích thú, khi đó anh ấy cũng sẽ hiểu bạn chờ đợi điều gì. Thay đổi thói quen trong nhiều năm không phải điều đơn giản, bạn hãy thử là người chủ động mở đường “làm mới” để xóa đi cảm giác nhàm chán.
Theo Dantri
Dù thế nào em vẫn yêu anh!
Người ơi, tình yêu là gì vậy? Đối với người ta dễ dàng mà sao đối với em lại khó khăn đến thế, khó nắm bắt đến thế?
Sau nửa năm thân thiết với nhau, em đã nhận ra là mình không thể thiếu vắng anh - và mình không còn mạnh mẽ, cứng cỏi như trước kia nữa. Em cũng không dám thừa nhận khi mọi người xung quanh cứ trêu em rằng "Dạo này khác quá. Yêu rồi phải không?...".
Em đâu đã biết tình yêu là gì, là thế nào đâu... Nhưng, có một cảm xúc mà em biết rõ hơn ai hết - đó là em luôn nghĩ về anh mỗi ngày. Câu chuyện của em với người khác luôn kể về anh. Anh đang ở một nơi xa em lắm. Dù xa nhau nhưng chúng ta vẫn liên lạc thường xuyên với nhau mỗi ngày: lúc rảnh rỗi, trước khi đi ngủ, cả những lúc anh giảng bài cho em qua điện thoại. Dù xa nhau nhưng suy nghĩ của chúng ta luôn hướng về nhau.
Đã có những lúc, em đang nghĩ về anh thì bất chợt anh gọi tới - chỉ để hỏi những câu quá thường ngày: "Em ăn cơm chưa? Học bài đến đâu rồi? Hôm nay học môn gì thế?...". Rồi im lặng, cả anh và em đều im lặng, đến nỗi có thể nghe tiếng thở của nhau qua điện thoại. Chúng ta im lặng bởi chẳng biết nói gì nữa, mặc dù trước đó đã chuẩn bị biết bao nhiêu câu chuyện để kể, bao nhiêu điều để tâm sự. Sự ngượng ngùng tự kéo đến từ lúc nào không hay.
Thời gian trôi, em đã quen quá rồi, cái cảm giác rằng luôn có anh ở bên. Rồi một ngày anh nói lời yêu. Em đã thấy sợ, có phải thế không nhỉ? Vì đó là lần đầu tiên trong đời có người nói lời yêu em nên em chẳng biết phản ứng thế nào cho đúng. Hơn nữa, người đó lại là anh. Và em đã bối rối... Em phải trả lời thế nào đây? Nếu nói "Em cũng thế" thì đường đột quá. Em đâu phải là cô gái táo bạo trong tình cảm đâu. Nhưng nếu nói từ chối thì em sợ mất anh, em sợ sẽ phải mất anh! Em chẳng biết nữa, em cũng đã rất khó xử.
Điều này thì anh không ngờ tới đâu- và nó đã khiến em bứt rứt trong lòng cho đến tận sau này: lý do đó là em biết rõ ngày trước, anh đã từng kết thân với T - cô bạn của em. Tuy không hẳn là bạn thân nhưng T luôn tìm đến em để tâm sự những điều khó nói. Em đã không trả lời lời tỏ tình của anh. Em đã im lặng và nhờ cô bạn thân thăm dò sự tiến triển về quan hệ giữa anh với T.
Kết quả đã khiến cho em rất vui trong lòng: rằng anh với T đã không còn liên lạc gì với nhau kể từ 6 tháng trước. Tức là từ ngày kết thân với em, anh đã chia tay với T. Nhiều người cũng nói thế nên em luôn tin rằng anh với T đã thực sự chia tay. Em rất muốn nhận lời anh nhưng lại đắn đo. Việc anh với T đã chia tay sẽ đem lại cho em một cái gì đó cho em. Nhưng, nếu em nhận lời anh thì...em sẽ có lỗi với T. Chẳng phải trước đây, T đã tin tưởng và kể hết cho em nghe về anh, về chuyện hai người hay sao?
Khi giữa chúng ta chưa có một cái gì đó rõ ràng thì đã qua mùa đông... Tết về, chúng mình mỗi đứa đi học xa cũng đến ngày trở về tụ họp cùng gia đình. Người thân sum họp, bạn bè gặp gỡ, vui biết bao nhiêu. Cảm xúc của em vẫn đứng giữa hai dòng bối rối và khó xử. T gặp em, tâm sự với em nhiều hơn trước. Em đã tự mình nghe T kể về chuyện của hai người và biết nhiều hơn, rõ hơn.
Từ T mà em biết vì hiểu lầm nhau mà hai người chia tay. T nói với em rằng T còn yêu anh lắm. T đã hỏi em phải làm gì để T có thể níu kéo anh về, để hai người được như trước kia. Tất nhiên là T và mọi người xung quanh chẳng có ai biết rõ về chuyện của anh và em cả. Vậy là hết. Chính em đã tự nghĩ rằng em đã có câu trả lời cho anh. Em không thể tàn nhẫn với T.
Em không thể phản bội lại người bạn luôn tin tưởng em. Em không muốn có lỗi với T, em cũng không muốn trở thành người thứ ba xen vào sau khi câu chuyện của hai người kết thúc một cách đáng tiếc. Dù rằng mọi người đều nói tình yêu không có lỗi và em cũng biết điều đó. Có thể anh không thể quay lại với T vì tự ái hay vì cái gì khác thì em cũng không thể đến với anh vì lòng kiêu hãnh chăng? Vì em tự ái chăng? Thực tế đó đã đem lại cho em sự ấm ức, nỗi tủi hờn...
Lại thêm sáu tháng nữa trôi qua sau câu trả lời có phần phũ phàng và vô tâm của em: "Anh điên à. Hôm nay có phải là ngày 1/4 đâu mà anh đùa như thế. Em không tin..." Em không biết giữa anh và T đã tiến triển đến đâu, có quay lại với nhau hay không nhưng có một điều chắc chắn đó là em sẽ thoải mái hơn nếu ngày đó em đồng ý. Nhưng việc gì rồi cũng phải trả giá- Em đã rất nhớ anh và luôn tự nhủ phải làm gì đó để quên anh.
Em đã lao vào học như điên, cứ học đến cái gì phải áp dụng toán cao cấp và toán thống kê là em lại nhớ anh nhiều hơn- bởi nó gợi cho em những kỷ niệm về những ngày anh giảng toán cho em qua điện thoại. Cảm giác bị mất mát, hụt hẫng luôn ngự trị trong em...Lâu rồi em đã không còn nghĩ về anh nhiều như trước. Em tưởng mình đã quên hết, đã dứt bỏ được mọi ý nghĩ về anh. Nhưng hôm trước em đã gọi tên anh trong mơ- bạn em bảo thế.
Đây là điều mà em không thể nào tin nổi... Em nghi ngờ chính bản thân mình. Con người là một thể không thống nhất giữa tình cảm và lý trí- nếu không- việc gì em phải gọi tên anh trong mơ như thế? Có phải em đã quá yếu đuối, đã không mạnh mẽ để rồi bỏ qua một cái gì đó?
Một năm rồi anh nhỉ! Em đã cố tình đổi số điện thoại vì anh. Nhưng sao lòng em vẫn trống vắng thế? Sao mà mỗi trang nhật ký đều không thế thoát khỏi niềm nhớ mong? Giờ đây lòng em đã tự trả lời được rồi- rằng tình yêu nó là như thế- luôn khắc khoải một nỗi nhớ mong ngay cả khi cố ý không nghĩ tới, ngay cả khi đối mặt với nhiều mối bận tâm của cuộc sống. "Ngủ yên anh nhé, tình yêu của em!"...
Theo Eva
Hấp hôn Cuộc sống chung dù tốt đẹp đến mấy cũng có lúc va chạm, nhàm chán. Vậy nên, hấp hôn là cách để người trong cuộc "làm mới" lại cuộc hôn nhân của mình, nhưng xung quanh việc hấp hôn cũng có nhiều chuyện khôi hài. Trục trặc... hấp hôn Cặp đôi hoàn hảo anh Hùng chị Thảo sống với nhau 20 năm vô...