“Chúng mày làm gì mà như giặc ấy?”
Vợ chồng em mới cưới được hơn 1 tháng. Ông xã 27, còn em 24 tuổi. Có thể nói em và ông xã rất hợp nhau trong mọi chuyện, kể cả chuyện gối chăn. Tuy vậy, chúng em đang gặp phải một rắc rối nhỏ. Đó là sau tuần lễ đầu tiên, buổi sáng thức dậy, cô chồng em (em sống chung với đại gia đình bên chồng) cứ tủm tỉm cười rồi bảo: “Chúng mày làm gì mà như giặc ấy?”.
Tìm hiểu kỹ em mới biết đó là do vợ chồng em rất “ồn ào” khi gần gũi. Điều này làm em xấu hổ muốn độn thổ luôn. Từ đó về sau, chúng em toàn phải “canh me” lúc cả nhà đi vắng để hành sự. Nhưng như vậy thì cũng rất bất tiện vì những dịp như vậy rất hiếm hoi, trong khi hai vợ chồng em đều có nhu cầu rất cao.
Em đã thử im lặng lúc ấy nhưng kết quả cuộc giao ban không như ý muốn. Cả ông xã cũng bảo yêu mà không rên là phản khoa học. Có phải ai cũng như thế hay vợ chồng em là cá biệt? Có cách gì trị dứt tiếng rên mà vẫn cảm thấy vui vẻ, thỏa mãn hay không? Em tìm hiểu tài liệu thì thấy bảo ăn dái heo đực sẽ trị được bệnh này. Có tài liệu lại nói ăn cà dái dê sẽ khỏi… Nhưng quả cà thì em ăn được, còn thứ kia thì mới nhìn thấy đã muốn ói… Có phương thuốc nào để trị bệnh của vợ chồng em hay không?
T.T.T.Ng (Đồng Nai)
Bạn trẻ thân mến,
Trước tiên xin nói để bạn yên tâm: Vấn đề của vợ chồng bạn chẳng phải bệnh, cũng chẳng phải là cá biệt. Rất nhiều cặp đôi cũng thể hiện như vậy lúc yêu nhau, chỉ có khác ở chỗ âm thanh phát ra to hay nhỏ, ít hay nhiều, phát ngay từ đầu chương trình hay lúc sắp kéo màn…
Các nghiên cứu cho thấy âm thanh rất có giá trị trong quan hệ tình dục. Nó làm cho cuộc yêu thú vị hơn là cứ âm thầm, lặng lẽ, lầm lũi việc ai nấy làm! Có thể nói, những âm thanh vô tình hay cố ý phát ra lúc ấy làm cho người ta phấn khích, hăng hái, mạnh mẽ, hứng khởi, tự tin hơn… Đặc biệt, nó làm cho bạn tình nhận ra rằng đối tác của mình đang tập trung, hưởng ứng và cảm nhận hạnh phúc mà họ muốn chia sẻ.
Video đang HOT
Nói có sách, mách có chứng: Một nghiên cứu mới đây ở nước ngoài cho thấy tiếng rên rỉ khi quan hệ tình dục giúp đối tác nghĩ rằng họ đang làm rất tốt nhiệm vụ nên mới khiến bạn tình “mất kiểm soát” như vậy. Việc này có tác dụng như một liều dopping, khiến người ta tự tin hơn, dũng mãnh hơn, giỏi giang hơn, từ đó sẽ nỗ lực làm hài lòng đối tác hơn…
Như vậy, những âm thanh phát ra trong lúc đó rất ngắn gọn, cô đọng, súc tích, thậm chí không rõ nghĩa… nhưng tác động của nó thì rất lớn. Cho nên nó thường được khuyến khích chứ không ngăn cấm.
Điều các bạn cần lưu ý là dù phát ra câu què, câu cụt hay chỉ là những nguyên âm… chưa có trong tiếng Việt thì cũng chú ý đừng sử dụng từ ngữ thô thiển, dung tục quá khiến đối phương… mất hứng! Và nếu sống chung trong gia đình lớn thì chú ý “điều chỉnh âm thanh vừa đủ nghe” để không gây chú ý cho người khác.
Tốt nhất là các bạn nên trang bị thêm “dụng cụ cách âm” cho căn phòng của mình chứ không nên đi tìm các phương thuốc để điều trị bởi chẳng ai lại muốn chữa trị cái sự sung sướng bao giờ! Bản thân tôi chưa bao giờ nghe đến các phương pháp điều trị mà bạn trẻ nêu lên ở trên. Có chăng dùng thứ đầu tiên để trị bệnh… đái dầm cho trẻ theo dân gian truyền miệng.
Xin nhắc lại, việc cần làm bây giờ là các bạn nên… ra cửa hiệu vật liệu xây dựng mua các tấm vách chống ồn về lắp đặt cho căn phòng của mình. Đừng sợ mọi người cười bởi họ cũng đã cười rồi, có gì đâu mà ngại?
Thế nhé.
Theo VNE
Vì chứng kiến tôi thủ dâm, chồng thản nhiên vui vẻ bên ngoài
Sao một người đàn ông có thể tìm niềm vui thể xác ở bên ngoài, có thể thoải mái "tự sướng" ở nhà, còn phụ nữ thì không?!
Đã 23 giờ, ngoài trời đang rất rét buốt, càng khiến buổi tối mùa đông như kéo dài thêm. Nhấc máy điện thoại để gọi cho chồng nhưng chỉ là những tiếng ò í e. Từ lúc nãy đến giờ, tôi đã cố gắng gọi 4-5 lần nhưng lần nào cũng chỉ nhận được những âm báo: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau". Giờ này chắc chắn anh không thể ở công ty làm thêm, bởi là dịp cuối năm vả lại rất lâu rồi mọi hoạt động kinh doanh của công ty ngừng trệ, đâu có việc làm nhiều.
0 giờ sáng, tôi tiếp tục gọi vào điện thoại của chồng. Lần này đã có tiếng chuông đổ. Nhưng sao chờ mãi mà vẫn chỉ là bài nhạc chờ quen thuộc. Anh không bắt máy. Đến khi tôi không còn kiên nhẫn chuẩn bị tắt điện thoại, ngừng cuộc gọi, bỗng từ đầu dây bên kia, tôi như nghe được tiếng rên rỉ của phụ nữ. Những âm thanh đó thật khó mà khiến tôi nhầm lẫn và nghe nhầm được. Những âm thanh càng lúc càng rõ. Nhịp thở dồn dập của đàn ông và đàn bà. Cả tiếng rên khoái cảm của người phụ nữ lạ khiến trái tim tôi như chết lặng và cảm tưởng đang bị bóp nghẹt bởi một sức mạnh vô mình nào đó. Dù không thể tin điều gì đang xảy ra với mình, nhưng tôi có thể hiểu phần nào vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy.
Tôi và anh kết hôn đã được 5 năm, cái "đốt" quan trọng mà nhiều người bảo phải trải qua chừng đó thời gian thì cả hai mới thực sự hoà hợp, nhà cửa mới yên ấm. Nhưng ở chặng cuối của "đốt thời gian quan trọng", mọi chuyện lại không hề suôn sẻ với vợ chồng tôi. Có vẻ như áp lực của công việc, bận rộn với vai trò làm vợ làm mẹ của hai đứa con khiến tôi mất dần sự lãng mạn trong tình yêu với anh. Và cả đánh mất đam mê, hứng thú chuyện gối chăn. Đã lâu lắm rồi, gần như "quan hệ" của chúng tôi chỉ là "đáp trả" cho hoàn thành nghĩa vụ. Lần gần đây nhất chúng tôi "yêu" nhau cũng đã 2 tháng trước.
Rồi cách đây 1 tuần, đêm đó chồng và tôi đều đã nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ. Biết cũng đã lâu rồi tôi không ôm anh thật chặt, cảm nhận hơi thở và mùi đặc trưng từ cơ thể chồng. Tôi đã sẵn sàng và chuẩn bị kỹ càng cho một đêm yêu đáng nhớ. Nhưng chắc có lẽ vì mệt mỏi hơn nên anh đã thiếp và ngủ trước. Tiếng ngáy cứ to dần dần đều khiến cơ thể tôi càng thêm bức xúc, khó chịu. Và trong một tích tắc không thể kiềm chế, tôi đã thủ dâm. Từ lúc lấy nhau đến nay, đêm đó là lần thứ 3 tôi thủ dâm.
Nhưng mọi chuyện diễn ra không "suôn sẻ" như hai lần trước. Trong khi tôi đang nhắm mắt tận hưởng những khoái cảm đang dồn nén và bùng nổ ở bên trong cơ thể, như lờ mờ cảm nhận cái gì đó rất lạ đang diễn ra, tôi giật mình mở mắt thì bỗng thấy anh đã đứng bên cạng giường, mắt trân trân nhìn tôi tự bao giờ. Không biết đã có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi chưa, dù chỉ là những tình huống tương tự... để hiểu suy nghĩ và nỗi lo sợ của tôi lúc đó. Nó giống như bạn vừa làm một việc gì đó tày đình và bị bắt quả tang tại trận. Một cảm giác vừa lo sợ, mang đầy tội lỗi. Và cũng vừa hổ thẹn, chết đứng người.
Sau đêm đó, anh luôn tránh né tôi bằng cách ngủ luôn trên ghế sofa ngoài phòng khách. Hàng ngày anh vẫn đi đi về về đúng giờ, vẫn chơi đùa với con, vẫn trò chuyện và dạy con học. Nhưng riêng chúng tôi gần như không trò chuyện, hay nói thẳng toẹt là tôi còn không dám nhìn thẳng vào mặt anh.
Rồi đêm qua, chuyện ngoài sức tưởng tượng của tôi đã xảy ra. Không biết anh đã cố tình mở điện thoại để tôi nghe thấy những âm thanh đó hay chỉ là do vô tình? Phải chăng anh đang "trả miếng" với tôi bằng cách đi tìm niềm vui thể xác bên ngoài?
Tôi đang rối bời, không thể nghĩ gì khi những âm thanh rên rỉ của cô gái kia vẫn ám ảnh và văng văng trong đầu. Hãy cho tôi lời khuyên, tôi cần làm gì bây giờ. Ít nhất là trong chiều tối nay, khi anh đi làm về, tôi cần có thái độ thế nào với anh đây? Nếu là bạn, bạn có thể xem như chưa hề có chuyện gì xảy ra không? Tôi nghĩ ngay đến việc chứng kiến nhau cùng đi lại trong một căn phòng, cùng ngồi ăn cơm với con... đã là rất khó.
Theo VNE
Chết cười với chuyện "tiếng rên" Hãi hùng hơn nữa khi cụ thấy những tiếng kêu ấy ngày một to và dồn dập, lúc thì tiếng rên rỉ như bị nghẹn họng, lúc thì kêu la thậm chí là phát ra tiếng cầu cứu: "Tha cho em ... Em xin anh!". Không nghi ngờ gì nữa, đúng là có trộm rồi! Cứ mỗi lần nhắc đến sự kiện có...