‘Chứng bệnh’ say một người
Nhiều lúc mình tự hỏi, lãng mạn là gì? Là nụ hôn kẹo ngọt, mình mắt tròn mắt dẹt nhìn anh cho cả vốc kẹo vào miệng, kéo mình tới và chia cho một nửa.
Lần nào mình cũng bị ngây ngất trước người ý…
Anh cao hơn mình một cái đầu, cánh tay đủ một vòng ôm lấy mình từ phía sau. Nụ cười anh ấy đủ khiến mình quên đi bao chuyện bực mình. Mình đã không ngờ mình lại bị mắc chứng say một người như thế… Không muốn xa anh ấy một chút nào.
Ở anh có thứ mùi vị dễ nghiện, không thơm mùi nước hoa nhưng lại rất nam tính. Mình thích nhìn anh lúc giả vờ nũng nịu với người khác nhưng lại có cách nhìn rất người lớn với mình. Anh thông minh và dễ gần,có cái gì đó rất cá tính, rất điên khùng trong anh.
Mình từng sợ. Mình hơn anh hai tuổi. Mình ít nói còn anh lại quá dễ gần. Mình không mạnh mẽ như anh ấy nghĩ. Và đặc biệt, anh có một cái bóng quá hoàn hảo của người cũ…
Video đang HOT
Lần nào mình cũng bị ngây ngất trước người ý… (Ảnh minh họa: Internet)
Lãng mạn là gì, hạnh phúc là gì? Có lẽ đơn giản lắm.
Là giây phút nhìn mặt trời đổ bóng trên mặt hồ, dần nhường chỗ cho những bóng đèn điện ven bờ thật đẹp…
Là khi cùng anh đeo tai phone và nghe bài hát mà hai đứa nghiền. Anh thì thầm vào tai và nói mình nghe bài “Suy nghĩ trong anh” :X
Là khi anh gọi mình là Kún con.
Là nụ hôn trên tầng 19, hai đứa ngắm khung cảnh thành phố khi lên đèn (mặc dù rét run người).
Là nụ hôn kẹo ngọt, mình mắt tròn mắt dẹt nhìn anh cho cả vốc kẹo vào miệng, kéo mình tới và chia cho một nửa.
Là khi đứng bên cạnh nhìn anh nấu cơm cho mình ăn.
Nhiều nhiều lắm nhưng mình sẽ giữ tất cả trong trái tim này…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đời em có anh!
Minh Tú tình yêu của em! Đời này kiếp này em sẽ gọi anh như vậy để bày tỏ tình yêu của em với anh. Anh yêu! vậy là thấm thoát 8 năm đã trôi qua kể từ ngày em gặp và yêu anh. Thời gian trôi nhanh quá làm em cứ ngỡ như vừa mới hôm qua.
Nhớ ngày anh đến với em khi em vẫn còn là một cô bé 17 hồn nhiên vô tư, với mái tóc dài tết đuôi sam, với đôi mắt tròn và nụ cười luôn rạng rỡ. Anh bước vào cuộc đời em thật nhẹ nhàng và êm ái nhưng chính từ đó cuộc sống của em cũng thay đổi. Từ một cô bé chưa biết như thế nào là yêu thì nay em thấy mình không thể sống thiếu anh chính vì thế mà em trở thành người hay suy tư trầm cảm, trong đầu em chỉ có anh với hàng trăm câu hỏi :anh có yêu em thật lòng không, tình yêu này sẽ đi đến đâu, có đến được cái đích mà người ta gọi là "bến bờ hạnh phúc không", những câu hỏi ấy quá khó trả lời với một cô bé cấp III.
Thời gian cứ thế trôi đi trong khi cuộc sống thì có biết bao nhiêu đổi thay, có những điều ta không thể ngờ đến, có những lúc tưởng chừng ta ko thể tiếp tục tình yêu này nữa nhưng bằng tình yêu chân thành cộng với niềm tin cuộc sống ta đã chiến thắng tất cả khó khăn để đến với bến bờ hạnh phúc. Lúc này đây khi đang ngồi viết thư cho anh em thấy tim mình thật bồi hồi, rạo rực. Không còn lâu nữa là em sẽ lại được gặp anh, được anh ôm vào vòng tay và em sẽ đặt một nụ hôn nồng nàn lên môi anh cho bõ những ngày nhung nhớ. Em thấy mình thật hạnh phúc vì trong cuộc sống của em có anh.
Mình cùng nhau cố gắng để vun đắp cho tình yêu và hạnh phúc này anh nhé!
Em mãi yêu anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh và nỗi nhớ Tít của em, đã hai năm trôi qua sau cái nhìn làm em ngây ngất. Ngày hôm nay em đã có gia đình riêng nhỏ bé của mình. Còn anh, vẫn độc thân tự do trong suy nghĩ. Em ngốc nghếch và khờ khạo khi nghĩ rằng sẽ quên được anh trong vòng quẩn quanh của cuộc sống gia đình. Nhưng không, ngày...