Chưa kịp mừng vì con trai sắp lấy được vợ hiền, tôi thất kinh khi nghe được yêu cầu của nàng dâu tương lai
Nghe cuộc trò chuyện của con trai và người yêu mà tôi choáng váng. Hóa ra Thảo không hề đơn giản, dễ thương như tôi nghĩ.
Vợ chồng tôi đều là cán bộ nhà nước đã về hưu. Thế nên từ trước đến nay cuộc sống không phải thiếu thốn nhưng cũng chẳng dư dả gì. Tuy nhiên cả 2 vợ chồng luôn tâm niệm rằng phải nuôi các con ăn học đầy đủ và trở thành người tử tế.
Nhà tôi có 2 đứa, con gái đầu đã lập gia đình cách đây 5 năm nên nhà chỉ còn mỗi con trai út. Nó là Lâm, năm nay ngấp nghé 30 rồi mà không thấy đả động gì chuyện vợ con nên vợ chồng tôi không khỏi sốt ruột. Mấy lần tôi giục ra giục vào thì nó đều bảo bao giờ xác định cưới thì mới mang về giới thiệu với bố mẹ.
Cuối cùng thì sau bao lâu trông ngóng, Lâm cũng bảo sẽ dẫn bạn gái về nhà. Nghe nó kể con bé tên Thảo, thua 4 tuổi và là đồng nghiệp cùng công ty. Lâm còn sợ bố mẹ ý kiến nên rào trước rằng cô là con gái tỉnh lẻ chứ không phải thành phố. Vợ chồng tôi không hề có định kiến gì chuyện này nên nói rằng:
- Bố mẹ không có ý kiến gì chuyện phố với tỉnh đâu. Chỉ cần các con thực sự yêu thương nhau, có trách nhiệm với gia đình và xác định sẽ đồng cam cộng khổ vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống thì ở đâu bố mẹ cũng ủng hộ hết.
- Thế thì bố mẹ không phải lo đâu ạ. Thảo chắc chắn sẽ là dâu hiền vợ thảo thôi.
(Ảnh minh họa)
Cuối tuần vừa rồi, 2 đứa dắt nhau về ra mắt vợ chồng tôi. Hôm đó tôi dậy từ sớm, đi chợ mua đồ ăn để nấu mấy món ngon ngon còn chồng ở nhà dọn dẹp lại nhà cửa. Tôi đi chợ về cũng là lúc Thảo đến. Ấn tượng đầu tiên của tôi về Thảo khá tốt bởi con bé cao ráo, xinh xắn lại nhanh mồm nhanh miệng.
Video đang HOT
Không chỉ có thế, Thảo còn phụ tôi nấu nướng dọn dẹp đâu ra đấy nên tôi mừng lắm. Lúc đó tôi còn nghĩ: “Con mình tẩm ngẩm tầm ngầm thế mà tìm được người yêu ổn quá. Phen này đúng là nhà sắp có dâu hiền vợ thảo rồi”. Nhưng tất cả những suy nghĩ đó bỗng chốc sụp đổ trong nháy mắt.
Sau khi ăn uống xong thì Lâm dẫn Thảo lên phòng của nó chơi. Lúc đó tôi mới sực nhớ là có dâu tằm mới ngâm để uống cho mát nên pha cho mỗi đứa một cốc mang lên. Đang định cất tiếng gọi cửa thì tôi khựng lại khi nghe 2 đứa trò chuyện với nhau:
- Cuối tuần sau mình về nhà em nhé! Nếu không có gì thay đổi thì cuối năm cưới được không?
- Ơ… Em chưa nghĩ đến chuyện cưới xin bây giờ.
- Bọn mình cũng đâu có trẻ nữa đâu. Yêu nhau cũng đã gần 2 năm nay rồi.
- Em không nghĩ là về chơi thì xác định sẽ lấy nhau. Nhưng nếu anh đáp ứng được điều kiện của em thì em sẽ đồng ý.
- Điều kiện gì?
- Em còn bố mẹ ở quê lại còn 2 đứa em đang tuổi ăn tuổi học nữa nên mỗi tháng anh phải cho em 7 triệu để em gửi về nhà.
- Sao lại thế được? Lập gia đình rồi thì mình còn phải lo lắng cho tương lai và chuyện con cái sau này nữa chứ!
- Nếu thế thì thôi. Đừng mong có chuyện cưới xin gì.
(Ảnh minh họa)
Tôi nghe đến đấy thì lẳng lặng đi xuống nhà mà không vào nữa. Hóa ra Thảo không hề đơn giản và dễ thương như tôi nghĩ. Không biết có nói quá không nhưng tôi còn đoán rằng con bé yêu con trai tôi cũng chỉ vì cái mác trai phố.
Tôi không biết 2 đứa kết thúc câu chuyện như thế nào nhưng rõ ràng yêu cầu của Thảo khá quá quắt. Nếu nhà tôi giàu có thì không nói làm gì, đằng này cũng chỉ cơ bản nên lấy đâu ra mỗi tháng 7 triệu cho con dâu gửi về ngoại chứ?
Từ hôm đó đến nay, tôi thấy Lâm ít nói hẳn, lúc nào cũng đăm chiêu suy nghĩ trông đến tội. Liệu tôi có nên khuyên nó từ bỏ Thảo và tìm hiểu cô gái khác không hay để con trai tự mình quyết định? Tôi hoang mang quá!
Theo afamily.vn
Con trai tôi ngày càng giống ông hàng xóm
Tôi muốn đưa cháu đi xét nghiệm ADN nhưng không đủ dũng cảm đối diện nếu điều mình nghi ngờ là sự thật.
Mọi người trong gia đình hay bảo thằng Cò, con út của tôi, không giống bố cũng chẳng giống mẹ. Hai vợ chồng tôi đều mặt tròn, mắt to hai mí còn cháu mặt nhọn lại mắt một mí xếch ngược. Lúc Cò còn nhỏ, tôi hay bảo trẻ con lười ăn nên gầy, mặt mũi hốc hác. Nhưng càng lớn tôi càng nhận ra cháu không mang nét nào của bên nội, bên ngoại.
Anh Hậu là hàng xóm, sống cách nhà tôi một mảnh vườn. Anh ta không vợ, con; lủi thủi một mình nên gia đình tôi coi như người thân, có món gì ngon cũng gọi sang uống rượu. Một lần vì quá chén, anh Hậu nằm vật ra sàn nên tôi dìu vào phòng thằng Cò ngủ tạm. Lúc hai bác cháu nằm cạnh nhau, tôi rụng rời vì gương mặt anh Hậu và thằng Cò giống như tạc.
Sau hôm đó, tôi sinh nghi, luôn để ý mỗi lần anh Hậu sang nhà chơi. Thật lạ, con trai tôi giống anh ta từ dáng đi, cách ngồi, thậm chí cả điệu cười khanh khách. Nghĩ lại cách đây 5 năm lúc tôi vào Bình Dương làm ăn, vợ tôi ở nhà một mình với con gái lớn. Lúc bão gió hay hỏng đường điện, ống nước... đều một tay anh Hậu hỗ trợ.
Tôi về nhà chưa được bao lâu thì bà xã mang thai. Thằng Cò sinh non nhưng bụ bẫm như trẻ đủ tháng. Có lần tôi cho thằng Cò lên thành phố chơi với bà con mấy tháng hè. Lần nào sang nhà, anh Hậu cũng hỏi chừng nào thằng nhóc về rồi than thở "nhớ cái trán bướng của sắp nhỏ". Thằng Cò đi được hơn tháng, anh ta kiếm cớ lên thành phố có việc rồi xin tôi địa chỉ vào thăm nó. Người bà con của tôi còn ngạc nhiên hỏi "hàng xóm mà tình cảm quá vậy".
Càng nghĩ, tôi càng lo sợ. Nếu chuyện đúng như những gì tôi ngờ vực thì đau lòng quá vì cả vợ và anh Hậu đều là những người tôi tin tưởng. Mấy tháng nay, dù dằn vặt và sống trong khổ sở tôi vẫn không dám đưa con đi xét nghiệm ADN. Tôi cũng không biết phải hỏi vợ thế nào vì cô ấy đã quá vất vả trong mấy năm tôi đi làm ăn xa biền biệt.
Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này? Sống mà nghi ngờ thì quá mệt mỏi nhưng nếu mọi chuyện rõ ràng biết đâu còn đau khổ hơn cho tôi và nhiều người khác? Mong nhận được những lời khuyên từ mọi người.
(*) Tên nhân vật đã được thay đổi.
Minh Long
Theo ngoisao.net
Mua được căn chung cư, mẹ chồng tối ngày gửi gắm bà con ở nhờ, tôi uất ức nói ra bí mật khiến bà nín thinh Tôi và Minh nghĩ có nhà riêng rồi mọi thứ sẽ thuận lợi ấy thế mà không. Cứ dăm bảy hôm mẹ chồng lại gửi gắm một người bà con ra xin ở nhờ.Điều này khiến cuộc sống chúng tôi đảo lộn, tốn kém thời gian, tiền bạc... Tôi và Minh cùng quê, nhưng vì tính chất công việc nên hai vợ chồng...