Chưa kết hôn thì sốt ruột, kết hôn rồi lại thèm độc thân
Người ta vẫn nói điều tuyệt vời nhất khi còn độc thân chính là được tự do. Còn khi bạn chấp nhận gắn kết cuộc đời mình với một ai đó, thì đồng nghĩa bạn phải từ bỏ một phần không nhỏ sự tự do của mình.
Khi còn độc thân, bạn có thể đi đâu, làm gì, tùy thích. Nhưng khi đã kết hôn, bạn bị chi phối rất nhiều bởi gia đình, vợ chồng, con cái… Lúc đó, những thói quen sinh hoạt và thậm chí cả tính cách của bạn cũng thay đổi đến bất ngờ.
Hôn nhân cũng giống như chuyển từ cuộc sống sinh viên sang thành phần đi làm hưởng lương, chính là người ở ngoài thì muốn vào, người ở trong thì muốn chui ra….
Cá trong lờ đỏ hoe con mắt
Cá ngoài lờ ngúc ngắc muốn vô
Tung tăng như cá trong lờ
Trong ra không được, ngoài ngờ là vui…
Có bao nhiêu người trẻ lúc đang đi học muốn học nhanh cho xong để còn đi làm có đồng lương? Sau đó đến lúc tìm được một công việc ổn định rồi lại muốn quay lại thời đi học vô lo vô nghĩ?
Video đang HOT
Hôn nhân cũng vậy, người chưa kết hôn thì nhìn bạn bè kết hôn cả rồi, cũng nóng ruột, càng nóng ruột hơn khi đã đến tuổi băm, hoặc giả đã có người yêu thì muốn về chung nhà, sống cùng nhau, nhưng rồi khi dọn về cùng nhau mới thấm, cuộc sống độc thân hạnh phúc biết nhường nào.
Có những cuộc sống hôn nhân nhìn chung là hạnh phúc, hoặc thực ra để đạt được cái gọi là hạnh phúc trong mắt người khác đó thì họ phải trả giá rất nhiều. Có bao nhiêu đức ông chồng có thể tự tin thừa nhận mình có thể chăm vợ, đơn giản chỉ những lúc ốm đau, thai kỳ mệt mỏi? Hay các ông nghĩ đơn giản, vợ thèm gì đó liền mua cho ăn, hoặc xắn tay vào bếp nấu cho ăn là đã phải cảm ơn hết lời rồi?
Vợ chồng với nhau, lúc bình thường cần nhau an ủi sao? lúc chồng ốm, vợ lo lắng sốt sắng, thuốc thang tận miệng, lúc vợ nghén, chồng quăng cho tô cháo tưởng chừng nấu thêm một tiếng nữa chắc gì đã nhừ, ăn thế nào đây? Bảo sao các bà vợ lâu dần đâm mặc kệ chồng, thích đau thích ốm rên rỉ cũng mặc kệ, bởi lẽ hi vọng mọi thứ đã vỡ vụn theo từng tháng năm các bà về làm vợ các ông rồi.
Ai lấy chồng là không tìm một chỗ dựa? dựa tinh thần, dựa vật chất, mỗi người đều tìm cho mình một ông chồng để dựa. Thời buổi bây giờ là thời bình quyền nam nữ, nhưng tại sao vợ khôn hơn chồng thì mất hòa khí gia đình, vợ giỏi kiếm tiền hơn chồng cũng mất hòa khí gia đình, mà vợ ngu dại cũng mất hòa khí gia đình? thế tóm lại gia đình yên ấm phải có một con vợ khôn biết giả ngu, một đứa biết làm kiếm đủ tiền để bù đắp chỗ thiếu mà vẫn phải tự hào khoe ra ngoài chồng mình giỏi như thế nào mặc dù chồng “ngồi bếp sờ đuôi con mèo?”
Bạn đi lấy chồng, thế nào câu cửa miệng của bố mẹ chồng bạn cũng là xem con như con cái trong nhà, nhưng có bao nhiêu lần bạn được đối xử như con cái trong nhà? tôi đã từng tin, và giờ thấy nghi ngờ điều đó. Bố mẹ chồng tôi đối với tôi không tệ, ở nhà chồng vẫn có sự thoải mái tương đồng với nhà mẹ, tuy nhiên, khi có chuyện xảy ra mới thấm, con họ đẻ ra họ nuôi họ sẽ đối xử khác với cái đứa mất mấy mâm lễ rước về như con dâu.
Bạn lấy chồng sẽ kỳ vọng chồng bạn làm chỗ dựa cho bạn, sẽ kỳ vọng anh ta quan tâm chăm sóc bạn, bạn đâu ngờ 1 ngày đẹp trời, bạn ốm xuống, đến miếng ăn bỏ vào miệng cũng không tử tế, mà anh chồng kia của bạn xứng đáng bám váy mẹ sống thêm ba chục năm nữa cũng không khá lên được?
Lấy chồng hay không là quyết định của bạn, nhà ai cũng có dăm bảy kiểu bực chồng, nào là chồng hiền quá, nào là chồng quản quá… mà nói chung ai chưa lấy chồng cũng k thấm được cái tâm sự của gái có chồng đâu. Thấy người quanh lấy chồng hạnh phúc cũng mừng cho họ, hi vọng họ không phải đang cố tạo dựng sự hạnh phúc trong một đống thối nát hoặc giả lơ chồng đi để hạnh phúc. Cũng không phải ông chồng nào cũng xấu, có điều chồng tốt chiếm tỷ lệ cao quá, nhìn quanh quất cả một mẫu thống kê cũng không thấy được ai…
Cứ kết hôn đi và cầu mong hôn nhân của mình không bị dìm bởi một ông chồng như thế…
Theo phunuvagiadinh.vn
Lên giường cùng bạn thân, câu đầu tiên cậu ta nói khi tỉnh dậy khiến tôi ngỡ ngàng
Tôi tưởng rằng cảm xúc chúng tôi có với nhau đêm đó là thật. Là những gì cậu ấy nói với tôi lúc say trên giường là thật. Tôi đã thực sự hạnh phúc với khởi đầu cùng cậu ấy, thế nhưng...
Chúng tôi làm bạn với nhau đã được 8 năm. Có thể nói chúng tôi lớn lên cùng nhau, cùng trải qua tuổi thanh xuân ồn ào, bồng bột. Cậu ấy ở bên tôi vào cái ngày bố tôi qua đời, quàng vai tôi đi qua những đoạn đường tối trên đường đi học thêm về. Cùng thức đêm ôn thi đại học. Cậu ấy đối với tôi còn hơn cả một người bạn thân và tôi biết tôi có cảm xúc với cậu ấy.
Tôi yêu thầm bạn thân của mình mà không dám thổ lộ. Ảnh minh họa.
Chúng tôi có thể nói chuyện với nhau đến hàng tiếng đồng hồ, có thể cùng cười mà không cần nói ra tại sao. Tôi cảm giác như cảm xúc của cậu ấy có sợi dây nối đến tôi. Nhưng tôi hiểu: Không nên yêu bạn thân. Lý do là gì ư? Là nó sẽ dẫn đến một mớ hỗn độn, phức tạp. Tôi và cậu ấy chuyện gì cũng kể cho nhau nghe. Là một người tôi phải thừa nhận là hấp dẫn, cậu ấy có rất nhiều cô gái bước qua cuộc đời mình. Và người hiểu nhất đời sống tình yêu của cậu ấy lại là tôi. Mọi chuyện về cô gái khác, đời sống quan hệ của cậu ấy, cậu ấy nghĩ gì về họ tôi đều được chia sẻ hết. Thành ra tôi hiểu cậu ấy đến từng tế bào.
Như vậy có nghĩa tôi và cậu ấy không thể tiến đến với nhau vì quá hiểu nhau chưa kể cậu ấy không hề thích tôi. Cậu ấy chưa bao giờ tiến đến với tôi hay thậm chỉ có chút thể hiện gì là cậu ấy có cảm xúc hơn tình bạn với tôi cả. Tôi cứ ở đó và nhìn cậu ấy theo đuổi các cô gái từ năm này qua năm khác. Tôi hiểu và từ bỏ hy vọng với cậu ấy, tôi tiếp tục đi trên con đường tình cảm của mình và để những cảm xúc kia sang một bên.
Tuy nhiên, trớ trêu vào một đêm, cơ hội đến với tôi theo cách ngớ ngẩn nhất và chúng tôi ngủ với nhau. Cậu ấy say, và tôi cũng say. Tôi không thể nhớ được chúng tôi đã uống với nhau bao nhiêu. Cậu ấy chia tay mối tình lâu nhất cậu từng có và theo cách đau nhất cậu ấy từng chịu. Đồng cam với bạn, tôi uống cùng cậu hết mình và trong lúc không kiểm soát được, tôi đã tuôn ra hết cảm xúc của mình bấy lâu nay đã dành cho cậu ấy.
Và cũng không kiểm soát được, đêm đó chúng tôi ngủ với nhau. Tôi tưởng rằng cảm xúc chúng tôi có với nhau đêm đó là thật. Là những gì cậu ấy nói với tôi lúc say trên giường là thật. Tôi đã thực sự hạnh phúc với khởi đầu cùng cậu ấy. Tuy nhiên, vài ngày sau, dù chúng tôi vẫn nói chuyện nhưng cậu ấy không hề đả động đến chuyện hôm đó chút nào và khi tôi không chịu được nữa nhắc đến thì cậu ấy phủ nhận đêm đó và nói rằng đó chỉ là "bồng bột, không kiểm soát, do rượu, tôi đừng để ý".
Làm sao tôi không để ý được. Tôi biết là do rượu nhưng tôi chợt cảm thấy mình thật vô nghĩa. Tôi bị hụt hơi khi đọc tin nhắn đó của cậu ấy. Không phải tôi không chấp nhận sự phủ nhận ấy. Chỉ là quá chóng vánh và những gì tôi nhận được là 3 chữ "đừng để ý" rồi nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.
Việc trải qua cảm giác hạnh phúc với người mình đã thích rất lâu và bị đối xử theo kiểu đóng sầm cửa vào mặt thực sự rất khó tả. Chúng tôi đã ngủ với nhau và thế thôi. Cảm giác đau nhất là khi bạn bị người bạn hiểu nhất làm tổn thương và bạn không thể nói ra điều đó với họ.
Thực sự giờ tôi không thể nghĩ ra làm thế nào để chúng tôi trở về là chúng tôi đã từng. Cậu ấy là tất cả những gì ở tuổi thanh xuân mà giờ tôi còn lại được. Tôi không muốn mất cậu ấy. Làm sao tôi có thể vờ như không có gì xảy ra?
Theo eva.vn
Là con gái nhất định phải có tiền: Để xinh đẹp, để nuôi con, báo đáp cha mẹ và thuê giang hồ khi cần! Phụ nữ hãy nhớ: không có tiền đáng sợ hơn không có chồng rất nhiều! Không có tiền đáng sợ hơn không có chồng rất nhiều Đàn bà 10 người lấy chồng hết 9 người khóc. Càng đi sâu vào hôn nhân, nhiều người đàn bà nhận được chỉ là những tổn thương từ sự vô tâm, ích kỉ của chồng. Đàn bà...