Chưa bao giờ tôi có được tình yêu ở vợ mình
Đến giờ tôi thực sự không còn chút cảm xúc nào với My nữa. Bởi tôi biết rằng dù có cố gắng mấy tôi cũng không có được trái tim của cô ấy. My vẫn yêu Toàn đó là sự thật, còn việc My lấy tôi làm chồng chẳng qua cũng vì bất đắc dĩ, vì đứa con mà cô ấy lầm lỡ sinh ra.
Ba năm trước khi Toàn. người yêu My đi du học, thời gian đó tôi đã cố gắng để chiếm được tình cảm của My. Nhưng mọi thứ dường như là vô vọng. Một lần khi tình yêu của họ gặp cách trở tưởng chừng như chia tay, tôi đã lợi dụng điều đó để gần gũi, chia sẻ rồi nhân cơ hội đó chiếm đoạt My.
Thực ra điều tôi bất ngờ rằng sau bao năm yêu Toàn, cô ấy vẫn còn trong trắng. Khi nhìn thấy những giọt máu loang lổ trên ga giường tôi đã rơi nước mắt. Tôi biết mình thật đê tiện, nhưng vì tôi quá yêu My, tôi không còn cách nào khác. Còn My cô ấy nhìn tôi với ánh mắt sững sờ, và cho tôi một cái tát trời giáng “Anh thật đê tiện”. Đến giờ lời My vẫn còn trong tâm trí cuả tôi.
Rồi một ngày My tìm đến tôi nói là đã có thai và cô ấy hỏi tôi “Đó có phải là điều anh muốn, nếu anh muốn sống cùng tôi thì cưới đi”. Nhìn mặt cô ấy, tôi đoán đó không phải là lời nói đùa. Và chúng tôi đã có một đám cưới linh đình. Hai gia đình ai cũng vui, cơ bản vì bố mẹ tôi và My đều quen nhau và mong muốn được làm thông gia từ hồi chúng tôi học cùng cấp 3. Nhưng tôi biết có một người không vui là vợ tôi. Tôi biết My chưa bao giờ yêu tôi và cô ấy vẫn còn nhớ đến Toàn.
Tối đó vợ chồng tôi cãi vã rất nhiều, khi My nói chuyện cô ấy không them nhìn mặt tôi mà nói cộc lốc “Không gặp”, “với tôi anh ta đã chết rồi”, “đừng nhắc tới anh ta nữa” (Ảnh minh họa).
Đang sống yên ổn với nhau, thì Toàn hết thời gian du học anh ta về nước. Ngày chúng tôi gặp lại nhau, Toàn không nhắc gì tới chuyện tôi và My lấy nhau. Anh ta hỏi thăm qua loa rồi tìm cách lảng tránh. Hôm đó về nhà, tôi cũng không kể với My, trong lòng tôi rất sợ, sợ My sẽ lại ngã vào vòng tay của Toàn.
Video đang HOT
Từ hôm đó, tôi ra sức kiểm soát My. Cô ấy đi đâu tôi cũng tra hỏi, vặn vẹo đủ kiểu. Nói thật tôi rất khó chịu bởi tôi chắc chắn rằng My vẫn yêu Toàn. Hôm đó, My nói ở lại cơ quan làm muộn, tôi nghi ngờ họ lại gặp nhau nên phi thẳng xe đến cơ quan My. Bất ngờ tôi thấy Toàn đứng ở dưới cổng đợi cô ấy. Tôi không nói không rằng mà đi thẳng về nhà. Tối đó vợ chồng tôi cãi vã rất nhiều, khi My nói chuyện cô ấy không them nhìn mặt tôi mà nói cộc lốc “Không gặp”, “với tôi anh ta đã chết rồi”, “đừng nhắc tới anh ta nữa”,…
Quá giận nên hôm đó, tôi đã đánh Vân. Cô ấy không nói gì mà ngồi im như vậy để tôi đánh. Khi tôi dừng tay, cũng là lúc Vân đứng dậy và cho tôi một cái tát như trời giáng. Cô ấy nói “Anh là đồ tồi, trước vẫn vậy mà giờ vẫn là vậy”, xong cô ấy lên phòng khóa trái cửa lại. Hôm đó, Vân không cho tôi về phòng ngủ cùng.
Từ hôm đó tới nay đã 2 tuần rồi, tôi và Vân không nói chuyện với nhau. Cô ấy cứ như cái bóng vô hồn nhìn tôi rồi lặng lẽ đi qua. Chỉ khi trước mặt con trai chúng tôi mới mỉm cười và vờ nói chuyện với nhau. Nói thật giờ tôi cũng mệt mỏi lắm rồi, chỉ mong thời gian qua thật nhanh để mọi vết thương được chữa lành. Trong thân tâm tôi vẫn hi vọng, một ngày nào đó, Vân sẽ hiểu được tình yêu của tôi và bỏ qua những việc trong quá khứ tôi đã làm với cô ấy!
Theo ĐSPL
Vợ cho tôi tiền đi 'chơi gái'
Chúng tôi lấy nhau vì tình yêu. Mọi thứ tốt đẹp, tình cảm mặn nồng, hai gia đình đồng ý tán thành chuyện chúng tôi ngay từ khi dẫn nhau về ra mắt. Nhưng...
Cuộc sống vợ chồng không màu hồng như tôi nghĩ...
Ban đầu, nói chung, bố mẹ hai bên không phản ứng gì, tất cả đều yêu thương chiều chuộng tôi.
Tôi cũng yêu thương, lo lắng cho vợ rất nhiều. Khi yêu nhau thì tôi chiều chuộng, còn khi về làm vợ chồng, tôi vẫn không hết lãng mạn, lúc nào cũng chiều theo sở thích của vợ.
Vợ tôi là một người rất tốt, hiền lành, ngoan ngoãn. Thú thực là tôi rất mê cô ấy, mê ngay từ cái nhìn đầu, tiên, mê cả ánh mắt, nụ cười và đặc biệt là lối ứng xử của vợ. Là một người học cao nên vợ lúc nào cũng rất điềm tĩnh trong mọi vấn đề. Có nhiều lần tôi nóng giận, vợ từ từ phân bua và biến tôi thành một kẻ thua cuộc tâm đầu ý hợp. Nói chung, tôi không thể không dành những lời có cánh cho vợ.
Hai đứa yêu thương nhau như vậy, lấy nhau về cố gắng đi làm kiếm tiền để không phụ lòng bố mẹ mình. Nói chung, hai vợ chồng tu chí, tính chuyện làm ăn, nhưng thời gian đó, chẳng may vợ lại mang bầu. Nói là chẳng may vì chúng tôi chưa tính chuyện sinh con, đang còn muốn từ từ để xây dựng gia đình, để lo kinh tế. Nhưng trót rồi nên chúng tôi cũng giữ lại để sinh. Và chúng tôi sinh ra một đứa con gái kháu khỉnh, nhìn rất đáng yêu.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. (Ảnh minh họa)
Thời gian đó, tôi lao vào làm việc nhiều gấp mấy lần trước với suy nghĩ, cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho vợ con đỡ khổ. Tiền bạc tôi đưa hết cho vợ, hàng tháng lương cũng đưa cho vợ để cô ấy tiện chi tiêu. Tôi chỉ giữ lại một chút ít tiêu pha, nhậu nhẹt với anh em mà thôi.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. Tôi cứ để mặc vợ con ở nhà, tự lo cho nhau, hàng thán tôi đưa tiền và bảo vợ cần gì thì cứ chi tiêu thoải mái, không phải tiết kiệm. Những lúc như thế vợ tôi chỉ cười mà không nói gì. Tôi còn tưởng vợ thích như thế. Vì kinh nghiệm của mấy ông bạn đi trước truyền lại rằng, đàn bà thích quản ví tiền của chồng nên chỉ cần đưa tiền đầy đủ cho họ hàng tháng thì không phải lo gì chuyện khác bên ngoài cả.
Tôi cũng nghe theo lời họ nên cứ lao vào công việc và vẫn nhớ đưa tiền cho vợ đều đặn. Tôi quên hết tất cả những gì tôi cần làm cho vợ từ trước đến giờ. Tôi thậm chí còn lao vào gái gú, ngoại tình. Tôi nuôi hẳn cô bồ nhí theo kế sách của mấy anh em cùng làm.
Mấy ông này bảo, đời là mấy tí, có vợ rồi thì không thể chấm dứt được, nhất định phải chơi. Làm đàn ông là phải thế mới gọi là có bản lĩnh. Tôi cũng nghe theo lời họ thể hiện tí 'bản lĩnh' của mình. Tôi lao vào ăn chơi, gái gú liên miên và một lần, vợ tôi bắt gặp khi chúng tôi cùng nhau cười nói, ôm vai bá cổ vào nhà hàng nơi mà vợ tôi cũng ngồi tiếp khách ở đó. Tôi thật không ngờ là lại có sự trùng hợp như vậy dù tôi đã tìm một nhà hàng khá xa, để tránh tai mắt.
Sau lần ấy, vợ tôi bắt đầu trở thành con người khác. Vợ không còn bận tâm tới tôi nữa, đặc biệt là không đả động gì đến tôi, lãnh cảm với tôi, chỉ biết chăm chăm vào đứa con gái nhỏ. Tôi có nói gì, có làm gì vợ cũng mặc kệ, coi như không biết. Có hôm tôi cố tình đi tối ngày, thậm chí là tối không về nhà, thế mà vợ không thèm gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Sáng hôm sau tôi thảng thốt vì chuyện đó. Về nhà hỏi vợ tại sao thì cô ấy bảo: "Anh muốn đi đâu em cũng không quản được anh, nên tốt nhất là không nên quản".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? (Ảnh minh họa)
Lấy nhau mới được 2 năm, tôi không ngờ tình cảm vợ chồng mình lại đến lúc như thế này. Bây giờ, sau khi phát hiện tôi ngoại tình một lần, vợ càng ngày càng lạnh nhạt với tôi. Vợ sống như một cái bóng trong nhà, chỉ làm việc nhà nấu cơm nấu nước cho tôi rồi lại đi làm, tối về thì chơi với con nhỏ. Vợ chẳng màng gì tới người chồng như tôi cả.
Tôi vẫn đưa tiền cho vợ như trước, không rút bớt, không tăng lên vì mức lương của tôi cũng không tăng lên được nữa. Có hôm, tôi đi chơi bảo nhậu với anh em, phải đi khao mọi người, tôi bảo vợ đưa thêm tiền mà cô ấy vỗ vào tay tôi mà bảo: "Anh cầm lấy mà còn bo cho các em, thêm cái khoản ấy khá tốn kém đấy".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? Trước đây, tôi đâu phải là hạng lăng nhăng gì, chỉ là lầm lỡ nhưng tôi đã thôi rồi, vậy tại sao vợ cứ thù hằn mãi, cứ đay nghiến tôi. Sống thế này thì nào giống vợ chồng. Biết rõ tất cả mọi chuyện là do tôi gây ra nhưng tôi đâu nghĩ vợ lại khiến tôi khó xử như vậy. Bây giờ tôi phải làm sao đây, thật tình tôi đau khổ lắm rồi. Tôi đã mong vợ tha thứ mà không được, vậy tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Gã chồng mạt hạng Chị cay đắng khi có một người chồng đốn mạt như vậy, thế mà trước đây chị từng tự hào có một người chồng hào hoa, phong độ... Thấy hắn đưa điện thoại cho cô con gái 12 tuổi nói: "Con bảo với bác Hà là bố đi ra ngoài bỏ điện thoại ở nhà nhé", chị không giữ được bình tĩnh quát...