Chốt lại, cô chỉ là món “hàng miễn phí”
Cứ đinh ninh mình sẽ không giống những người phụ nữ khác, nhưng rồi thì chuyện nào đến cũng phải đến. Cô cũng chỉ được coi là “hàng miễn phí”
Cô biết rằng cô như thế này thật thiệt thòi, thật ngốc nhưng cô không thể ngăn nổi lòng mình. Đúng vậy, cô đã yêu anh – một mối tình oan nghiệt chỉ vì anh là người đàn ông đã có gia đình.
Cô đâu phải kém cỏi, xấu xí gì. Thậm chí cô còn có nhiều vệ tinh vây quanh là đằng khác. Nhưng từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, cô đã tự nguyện trao đi trái tim mình, không đòi hỏi, không toan tính.
Đã bao lần cô tự hỏi mình: “Đó có phải là tình yêu không hay chỉ là một cơn say chếnh choáng?”. Vì cô chưa khi nào nghĩ rằng mình sẽ là một kẻ thứ 3 chen chân vào gia đình người khác cả! Cô đã hỏi rất nhiều người rằng cơn say nắng có thể kéo dài tới bao lâu, nhưng không tìm được câu trả lời cho trường hợp của mình. Khi mà dù có cố gắng thế nào cô cũng chưa quên nổi anh dù chỉ một phút.
Cô thường phải rất cố gắng để không nhắn tin cho anh, cứ viết rồi lại xoá, nhấn số rồi lại chẳng dám gọi. Thỉnh thoảng đi qua con phố nơi anh làm việc, cô vẫn quan sát đường phố và nghĩ xem có khi nào tình cờ nhìn thấy anh ở đó hay không. Rồi cô lại tự nhủ: “Mình điên thật, cứ thể này coi chừng có ngày bị hoang tưởng…”.
Cũng đã bao lần cô tự hỏi mình nhiều lần: “Ở anh có gì mà mình không thể quên đuợc! “. Đồng ý rằng anh phong độ lịch lãm, bản lĩnh lại tài giỏi, nhưng anh đã có vợ đẹp con ngoan. Vậy thì chỉ có thể lí giải, cô đã yêu một người đàn ông, chứ không phải thích một anh chàng độc thân.
Thà rằng anh không đáp lại cô thì đã đành một nhẽ. Nhưng anh cũng yêu cô nồng nhiệt hơn bao giờ hết. Anh nói, khi cô hướng ánh mắt về phía anh thì anh đã biết, anh phải có được cô bằng bất cứ giá nào. Cô run rẩy vì hạnh phúc. Hơn nữa, có vẻ anh không yêu vợ anh cho lắm, anh nói ở với chị ấy chỉ là trách nhiệm, bổn phận và vì con, chứ không có những đam mê mãnh liệt như khi ở bên cô.
Cô tin anh, tin vào tư cách của anh nên những gì anh nói cô đều tin cả. Và cô đợi, đợi một ngày người đàn ông ấy tự do để cô có thể thản nhiên bước bên anh giữa phố, trước con mắt của bao người dưới ánh sáng mặt trời.
Cô biết, đã có rất nhiều những người phụ nữ rơi vào trường hợp như cô – trót dành tình yêu cho người đàn ông của người phụ nữ khác. Và đại đa số trong số họ đều nhận lại một kết cục bẽ bàng một khi người đàn ông ấy phải đứng giữa việc chọn lựa vợ hay bồ.
Video đang HOT
Nhưng cô tin anh, tin rằng anh không phải là người đàn ông như thế, vì khi anh nói về vợ – vẫn luôn với một sự tôn trọng và cảm kích. Người đàn ông như anh sẽ chỉ có mối quan hệ ngoài luồng khi mối quan hệ đó là một tình cảm chân thành. Và cô cũng rất tự tin vào mình nữa, tin rằng mình đáng được người khác yêu và anh yêu cô thật lòng cũng không phải là điều gì quá hoang đường. Chính vì thế, cô yên tâm rằng mình là ngoại lệ trong những kẻ thứ 3 – một kẻ thứ 3 sẽ được như sở nguyện.
Đáng lẽ cô đã có cơ hội để rời xa anh, quên đi những ngày tháng mòn mỏi chờ đợi một kết cục cho mối tình của mình. Cô đã có thể đi 2 – 3 năm, phụ trách gây dựng cơ sở và văn phòng mới của công ty ở một phương trời khác. Rồi cô sẽ rất bận rộn, cô sẽ rất xa anh và không còn thời gian nào để đầu óc có thể nghĩ về anh nữa. Hay chí ít, khi muốn cô cũng không thể nhìn thấy anh ngay được. Rồi biết đâu cô lại thích miền đất mới ấy, biết đâu lại sống luôn nơi đó.
Cô đã rất quyết tâm, đã chuẩn bị mọi thứ gần ổn thỏa, chuẩn bị tâm lý rời xa anh rồi. Vậy mà chỉ một câu nói của anh: “Đừng đi!”, cô đã nguyện ở lại bên anh và trượt dài vào mối quan hệ này.
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra, vợ anh cuối cùng đã biết đến sự tồn tại của cô. Cô không phải là người thông báo đến tai vợ anh, vì cô không trơ tráo đến mức đó và cô cũng muốn gây rắc rối khi đặt anh vào thế bị động. Nhưng thực lòng cô cũng muốn vợ anh sớm biết, vì đó cũng là lúc cô nhận chân được tình cảm của anh, khi mà anh phải đối mặt với vợ cho sự tồn tại của cô.
Sau khi vợ anh phát hiện ra, anh đã nói với cô một câu: “Yên lặng đợi anh!”, rồi biến mất không tăm tích, im lặng tuyệt đối trước sự liên lạc của cô. Im lặng – đó là câu trả lời của anh dành cho cô sao? Cô đau đớn đến xé lòng. Anh bỏ rơi cô sao sau khi quăng lại cho cô một câu hứa hẹn? Cô không cam tâm chấp nhận cái kết cục như thế. Vì rõ ràng anh cũng chưa có phát ngôn chính thức nào gửi đến cô cơ mà. Có lẽ anh cần thời gian để giải quyết ổn thỏa chuyện gia đình thật. Và “án binh bất động” đợi anh có lẽ là việc làm sáng suốt nhất với cô lúc này!
Nhưng vợ anh đã liên lạc với cô trước cả anh. Vẫn những lời nói quen thuộc của những người vợ khi phát hiện chồng phản bội mình thôi. Nhưng cô không giận chị ấy, vì chị ấy chắc cũng đau lòng lắm. Cô chỉ muốn chứng minh rằng cô và anh yêu nhau là chân thành, không phải thuộc phường chơi bời cho vui như chị ấy nói. Vì thế, cô đã gửi cho chị ấy những chứng cứ chứng minh tình yêu của 2 người, những kỉ vật, những tấm ảnh như một cặp tình nhân hạnh phúc…
Chẳng ngờ việc làm đó của cô đã khiến anh ngay tức khắc liên lạc với cô sau chuỗi ngày im lặng. Nhìn dãy số quen thuộc của anh, cô mừng vui và hạnh phúc vô cùng. Nhưng những lời anh nói ngay sau đó lại như sét đánh giữa trời quang: “Cô vừa làm gì vậy hả? Tôi bảo cô im lặng thì hãy im lặng đi! Giờ vợ tôi đang đòi li hôn đây, cô định chịu trách nhiệm thế nào hả? Cô tưởng mình là cành vàng lá ngọc hay sao? Nói thật, đối với tôi, cô chỉ là &’hàng’ free thôi! Đúng rồi còn gì, bồ nhí còn mất tiền bao nuôi, đi cave cũng phải mất vài trăm nghìn, hạng sang thì tính đến tiền triệu một lần đấy. Còn cô thì sao, chả mất xu lẻ nào gọi là có! Miễn phí như thế, hàng lại đẹp tôi không chơi thì hóa ra tôi bị ngu à?”.
Chiếc điện thoại trên tay cô đã rơi vỡ tan tành theo từng lời anh nói. Trời đất quanh cô cũng như sụp đổ theo. Vậy ra, cô cũng chẳng phải là ngoại lệ… Có khi cô còn là kẻ thứ 3 thảm hại nhất là đằng khác…
Theo Khampha
Chồng ngoan bất ngờ mặc nhầm... quần lót đàn bà
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư? Nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao?
ảnh minh họa
Đây hoàn toàn là một câu chuyện có thật, không hề bịa chút nào. Đó là câu chuyện về người chồng của tôi mà chính tôi là người chứng kiến chuyện này.
Tôi xin gửi lên đôi dòng tâm sự để mong chị em hãy tỉnh táo, đừng quá tin vào chồng của mình. Mong đấng mày râu, có ăn vụng thì phải biết "chùi mép".
Đàn bà chúng tôi sinh ra là để phục vụ đàn ông, chăm chồng, chăm con, chăm cả gia đình nhà chồng. Tuy nhiên, đó không phải là nhiệm vụ đóng đinh, chỉ là chúng tôi nghĩ, mình nên làm thế. Và những người yêu chồng thật lòng mới muốn làm như vậy. Họ không có tình cảm thật sự, họ sẽ chẳng bao giờ chuyên tâm vì người khác như vậy.
Tôi vốn là một người vợ an phận, chăm chỉ làm lụng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho chồng, cho con. Đi làm cả ngày, tối về tôi lại lao đầu vào việc nhà, chăm con. Nói chung, thời gian dành cả cho chồng con.
Chồng tôi chưa bao giờ phàn nàn điều gì về tôi, thậm chí anh còn hay khen ngợi tôi là người đảm đang, tháo vát, anh còn nói tự hào vì lấy được tôi. Gia đình anh đối xử cũng rất tốt và trân trọng tôi. Có lẽ họ nghĩ, tôi là người phụ nữ tốt, là sự lựa chọn đúng đắn của anh.
Chồng tôi, ai cũng phải khen anh ngoan ngoãn, hiền lành. Ai cũng bảo vợ chồng tôi đúng là một cặp trời sinh. Vì anh đúng là đức độ. Chưa bao giờ tôi thấy anh to tiếng với ai trong nhà, đi ra ngoài cũng điềm đạm. Khi tôi sinh con, có việc gì anh cũng giúp, ân cần. Đêm con khóc, anh dậy chăm con cho tôi ngủ vì thương tôi vất vả con thơ.
Thấy chồng như vậy, tôi mừng lắm. Có con là mọi việc chồng đều làm, ngay cả rửa bát, lau nhà. Vì con quấn tôi nên tôi không thể làm được gì cả. Có khách tới nhà, ai cũng khen chồng đảm đang, vì anh cứ đứng lên liên tục trong bữa ăn mà không sai vợ một cái gì cả. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì lấy được người chồng như anh.
Thú thực, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, chồng mình lại có ngày ngoại tình hay lén lút với người khác. Anh không thể hiện cái gì khiến tôi nghi ngờ cả. Tôi cảm thấy vui vẻ, quý mến anh, yêu thương anh vô cùng. Tôi muốn dồn hết tâm huyết này cho chồng, cho con.
Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, tôi an tâm với việc làm vợ, làm mẹ của mình và cũng an tâm về người chồng tôi hoàn toàn tin tưởng. Cho đến một ngày, anh báo về muộn và bảo tôi phần cơm. Anh trình bày là hôm nay công ty liên hoan nên không thể không đi. Anh còn đăng ảnh lên FB cho tôi xem, thế nên không có gì tôi phải nghi ngờ cả.
Tối hôm ấy, anh về muộn và còn kể chuyện đang ăn thì mất điện thế nên mọi người giải tán luôn chứ định là di hát hò. Lúc anh thay đồ, anh cởi quần áo trước mặt tôi. Vì là vợ chồng nên không còn ngại chuyện đó, với nhà cũng không có ai ngoài con nhỏ. Tôi bàng hoàng thấy anh mặc đồ lót của đàn bà. Trời ạ, tôi nhảy bổ lại hỏi anh, "anh mặc cái gì đây?". Lúc ấy, anh nhìn xuống và mặt tái mét, không kịp phản ứng. Có lẽ, điều này ngoài sức tưởng tượng của anh, nó quá bất ngờ nên anh không kịp bịa ra lý do nào đó chống chế.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. (ảnh minh họa).
Anh bảo, "anh, anh mặc nhầm". Nhầm ư, nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao. Tôi choáng luôn, không còn gì để nói, anh đã ngoại tình, bằng chứng lù lù ra đó, còn chối sao được?
Sự thật này khiến tôi sốc nặng, tôi cảm thấy run rẩy toàn thân. Tôi đau khổ lắm, tại sao anh lại lừa dối tôi trắng trợn thế. Anh còn luôn tỏ ra mình là người đàn ông mẫu mực nữa. Tại sao lại ra nông nỗi này?
Anh kể cho tôi nghe chuyện mất điện. Phải chăng khi vào nhà nghỉ với người con gái kia đã mất điện, hoặc là đến nhà người ấy rồi mất điện để rồi anh vội vàng về nhà và mặc nhầm quần?
Trời ơi, tôi uất nghẹn nhưng lại thấy buồn cười vì anh. Anh là như vậy sao? Bây giờ, anh thú nhận là anh đã ngoại tình. Thật tình, tôi không thể nào tin được anh đã như thế từ khi nào. Chỉ là, không còn cách nào chối cãi nên anh đã phản bội tôi.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. Tôi chán lắm rồi vì tôi không biết, anh còn làm những chuyện mờ ám gì sau lưng tôi nữa.
Thật ra, anh yêu tôi được bao nhiêu và thật ra, tôi có nên tin tưởng anh nữa không? Sao mà có thể toàn tâm toàn ý với anh được nữa khi anh đã lừa dối tôi?
Theo VNE
Nghe lời mẹ, anh chia tay tôi sau 3 năm mặn nồng Dạo gần đây mẹ anh bệnh nặng, bà cương quyết bắt anh phải chia tay tôi. Tôi năm nay 24 tuổi, ba năm trước khi đi học tôi đã gặp và yêu anh, anh là người rất tốt. ảnh minh họa Ngần ấy năm học xa nhà cũng là ngần ấy năm anh ở bên chăm sóc, quan tâm, lo lắng cho tôi...