Chồng vung 2 tỷ để ép tôi ly hôn vì “tôi là gà mái không biết đẻ”, 3 năm sau gặp lại nhưng cục diện thay đổi khiến anh ta ú ớ không nói nên lời
Đúng như người ta vẫn bảo “ông trời không cho ai tất cả và cũng chẳng lấy đi mọi thứ của ai”, ngày cầm tờ đơn ly hôn tôi cứ nghĩ cuộc đời mình chấm hết từ đây, vậy mà không ngờ nó đã mở ra cho tôi một cánh cửa mới tươi sáng hơn.
Tôi và chồng quen nhau qua sự giới thiệu của vài người bạn chung. Anh ấy là một người đàn ông thành đạt đúng nghĩa vì từ hai bàn tay trắng, anh trở thành giám đốc của một công ty kinh doanh có vài trăm nhân viên, mà mới ở độ tuổi 30. Thực tế, xung quanh anh có không thiếu các cô gái xinh đẹp, chân dài, da trắng vây quanh nhưng anh biết bọn họ chỉ là những kẻ đào mỏ, đào khoét chán rồi sẽ thôi nên không thể giữ một mối quan hệ lâu dài, hay thậm chí là nghĩ đến những việc xa xôi hơn như kết hôn.
Còn tôi cũng chỉ là một cái nhà quê, được cái siêng năng học hành nên đỗ đạt cao và có tấm bằng cử nhân ngoại ngữ. Tôi làm nhân viên của một công ty dịch thuật, lương không quá cao nhưng cũng đủ sống ở nơi phố thị phồn hoa.
Ngày từ lần đầu gặp mặt, chúng tôi đã trúng tiếng sét ái tình, tôi bị choáng ngợp bởi vẻ ngoài bảnh bao, lịch lãm và cách nói chuyện cuốn hút của anh, còn anh thì lại mê mẩn bởi sự giản dị và hiền dịu của tôi. Chúng tôi chính thức trở thành 1 cặp chỉ sau 1 tháng làm quen. Anh hoàn toàn có khả năng chiều chuộng và cung phụng tôi nên tôi cứ đắm chìm trong men say của tình yêu mà không thèm để ý đến những tật xấu của anh, đặc biệt nhất là cái tính gia trưởng.
Từ lần đầu gặp mặt, chúng tôi đã trúng tiếng sét ái tình, tôi bị choáng ngợp bởi vẻ ngoài bảnh bao, lịch lãm và cách nói chuyện cuốn hút của anh, còn anh thì lại mê mẩn bởi sự giản dị và hiền dịu của tôi – Ảnh minh họa.
1 năm sau khi quen biết và tìm hiểu, chúng tôi đã chính thức về chung một nhà vì bố mẹ anh giục rối rít và mong có cháu đích tôn. Bà con dưới quê biết tôi lấy được chồng là giám đốc thì ai cũng mừng rồi xuýt xoa bảo tôi may mắn như “ chuột sa chĩnh gạo”. Tôi cũng tự cảm thấy mình thật hạnh phúc và cuộc đời về sau sẽ chẳng phải lo lắng về vật chất nữa.
Lấy nhau được 1 năm mà tôi vẫn chưa mang bầu, bố mẹ chồng bắt đầu tỏ thái độ không hài lòng và bắt vợ chồng tôi phải đi kiểm tra sức khỏe sinh sản để nhỡ có bệnh gì còn chữa sớm. Tuy nhiên, vốn tính gia trưởng, chồng tôi một mực khẳng đỉnh rằng anh ấy không có vấn đề về sức khỏe vì không hút thuốc, chỉ thỉnh thoảng uống rượu tiếp khách thôi. Vậy là anh ấy đuổi tôi đi khám, rồi trớ trêu thay kết quả cho thấy tôi bị hội chứng buồng trứng đa nang nên khó có con.
Không thể có con, anh đổ tất cả mọi tội lỗi lên đầu tôi.
Từ đây, cuộc sống của vợ chồng tôi bắt đầu rạn nứt, bố mẹ chồng thì mỉa mai và buông lời cay nghiệt chê bai tôi là “cây độc không trái, gái độc không con”. Đáng lẽ, trong những lúc như vậy thì chồng phải là người ở bên động viên, an ủi và giúp tôi thoải mái tinh thần để chữa bệnh thì anh ấy lại hùa theo bố mẹ mình càng ngày càng coi khinh tôi. Nhiều lúc, tôi cảm giác mình chẳng khác gì một con ở không bao giờ làm vừa ý chủ. Chúng tôi ngày càng xa cách đến mức nằm chung một giường mà không chạm vào nhau.
Đúng thời điểm “nhạy cảm” đó thì em thư ký mới của chồng tôi xuất hiện, cô ta xinh xắn, nhanh miệng lại có kinh nghiệm, tác phong làm việc chuyên nghiệp nên nhanh chóng được lòng chồng tôi. Anh bắt đầu đi sớm, về muộn, thậm chí có đêm không về. Tôi đã đoán được phần nào nhưng vẫn im lặng cam chịu và tìm cách kéo chồng về.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Bỗng một tối, anh ta trở về giơ ra trước mặt tôi tờ giấy ly hôn và nói: “Anh cho em 2 tỷ để chấm dứt cuộc hôn nhân này nhanh gọn. Nếu em không nhận tiền và không đồng ý thì anh cũng sẽ ly hôn đơn phương và em cũng không nhận được 1 xu nào đâu vì chưa có con cái và tài sản đều đứng tên anh”. Tôi cay đắng định xé nát tờ đơn ly hôn đó nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì trước sau gì tôi cũng nên giải thoát cho anh. Tôi chập nhận lấy 2 tỷ và rời khỏi khôi nhà đó. Sau ly hôn, tôi suy sụp hoàn toàn và không biết phải bắt đầu lại như thế nào nữa. Tôi về quê với bố mẹ một thời gian nhưng cứ ủ rũ và bỏ ăn bỏ uống. Sau 1 tháng suy nghĩ, đọc nhiều sách và suy nghĩ về cuộc đời, tôi như được thức tỉnh và quyết tâm làm lại từ đầu.
Tôi để lại một ít tiền cho bố mẹ và bay vào Sài Gòn tìm việc mới. Tôi yêu bản thân mình hơn và sống cuộc sống vô lo vô nghĩ nên ngày càng trẻ trung xinh đẹp ra. Ấy thế là, tình yêu cứ tự nhiên đến, tôi gặp một người đàn ông cũng từng đổ vỡ trong hôn nhân, anh ấy có một đứa con 5 tuổi. Chúng tôi nhanh chóng tìm được điểm chung và đi đến kết hôn như 2 mảnh ghép đã vỡ vá víu cho nhau. Cưới xong, tôi cứ thả cửa và thật bất ngờ là dính bầu ngay sau 2 tháng mà chẳng cần thuốc men hay kích trứng gì cả.
Ảnh minh họa.
Mới đây, tôi dẫn cả chồng và 2 con ra Bắc thăm bố mẹ đẻ thì vô tình đụng mặt chồng cũ. Anh ta giờ trông tiều tụy đi nhiều. Qua thăm hỏi vài câu, tôi biết được rằng cô thư ký xinh đẹp của anh ta đã lừa chiếm hết tài sản và cũng chẳng sinh cho anh ta đứa con nào cả, giờ anh ta đang phải vực dậy công ty. Thấy tôi dắt theo 2 đứa nhỏ, anh ta cứ ngập ngừng, ú ớ không hiểu chuyện gì đang xảy ra: “Đây… đây là con em à?”. Tôi thản nhiên đáp: “Phải, đây là con trai của em, con trai của người đàn bà mà anh từng ruồng bỏ vì không biết đẻ đấy”.
Theo afamily.vn
Về nhà chồng sau 6 tháng ở cữ bên ngoại, vợ chết trân thấy ảnh mình trên bàn thờ
Vừa bước ra từ phòng siêu âm, mẹ chồng và chồng tôi đã lao tới săn đón hỏi han. Thế nhưng những câu nói hoàn toàn không phải về sức khỏe, tình hình của hai mẹ con mà chỉ là trai hay gái.
22 tuổi, vừa ra trường chưa có công ăn việc làm ổn định đã được gả vào một gia đình khá giả - đó là những gì người ta vẫn nói về tôi. Họ nói tôi may mắn, là chuột sa chĩnh gạo mới tốt số vào được nhà anh. Tôi lúc đó đơn giản lắm, chưa biết cuộc sống hôn nhân gia đình là thế nào, chỉ biết nhỡ có thai nên phải cưới vội.
Ngày hai nhà bàn chuyện tôi đã thấy thái độ của mẹ chồng chẳng hào hứng gì. Tôi biết bà vẫn luôn sợ con trai mình bị những đứa con gái khác "chài, bám để đào mỏ". Thế nhưng sau tất cả, chúng tôi vẫn kết hôn một cách nhanh chóng. Tôi chỉ nghĩ con mình cần một người cha và tôi lấy chồng chứ đâu lấy mẹ chồng.
Thế nhưng sự thật không hề như những gì tôi vẫn nghĩ. Tuy tôi đang mang thai nhưng mẹ chồng luôn sai khiến đủ mọi việc. Bà không cho tôi đi làm vì nói chửa đẻ như này ai người ta nhận. Người không biết đều bảo tôi số sướng nhưng họ đâu biết cảnh ở nhà với mẹ chồng mà không kiếm ra tiền khổ thế nào.
Ảnh minh họa
Mỗi sáng tôi đều phải dậy từ thật sớm để lau dọn cửa nhà, phơi phóng quần áo sau đó là đi chợ nấu cơm sáng cho cả nhà. Gia đình chồng tôi có điều kiện nhưng không khi nào ăn sáng ở ngoài quán. Không chỉ vậy, nhà có mấy người nhưng lại mỗi người mỗi tính, người thích ăn cái nọ người lại không thích ăn cái kia.
Nhiều lúc mệt nhưng tôi vẫn cố vì nghĩ dù sao mình cũng còn vẫn hơn những người vừa phải đi làm vừa phải chu toàn việc cửa nhà. Chỉ duy nhất một chuyện khiến tôi không thoải mái là mẹ chồng luôn săn đón hỏi về cái thai trong bụng tôi là con trai hay con gái.
Ngày siêu âm cũng tới. Hôm đó mẹ chồng còn đi cùng vợ chồng tôi đến phòng khám. Bà bảo bà từng đi xem bói rất nhiều lần, thầy nào cũng nói bà sẽ có cháu trai đầu nên bà cũng có chút háo hức.
Vừa bước ra từ phòng siêu âm, mẹ chồng và chồng tôi đã lao tới săn đón hỏi han. Thế nhưng những câu nói hoàn toàn không phải về sức khỏe, tình hình của hai mẹ con mà chỉ là trai hay gái.
"Bác sĩ nói là một cô công chúa mẹ ạ".
"Cái gì? Sao lại gái được?".
Vừa nói mẹ chồng tôi vừa chạy thẳng vào phòng gặp bác sĩ để hỏi lại. Sau một hồi hỏi han, bà bước ra với khuôn mặt đầy sự khó chịu. Suốt dọc đường trở về nhà, trên xe ô tô không ai nói với ai một lời nào.
Cuộc sống những ngày ở nhà chồng càng trở nên khó khăn sau khi mọi người biết cái thai trong bụng tôi là con gái. Tôi tủi thân đến mức phát khóc mỗi đêm khi nghĩ đến việc đứa con trong bụng chưa sinh ra đã không nhận được tình cảm, sự quan tâm từ phía bố và ông bà nội.
Sắp sinh, tôi bàn với chồng chuyện muốn nhờ bà ngoại lên để chăm sóc cháu phòng đêm hôm tôi không thể xoay sở được. Thế nhưng phản ứng của anh sau đó khiến tôi thật sự choáng váng.
"Mẹ chưa đủ mệt hay sao mà cô còn định rước thêm cả mẹ cô lên đây nữa. Mẹ tôi không có sức để hầu cả nhà cô đâu".
Ảnh minh họa
Tôi thật không ngờ chồng mình lại nói ra những lời như vậy. Nuốt nước mắt vào trong, tôi quyết định sẽ về quê sinh con. Cũng không quá ngạc nhiên khi chồng tôi đồng ý và còn bảo tôi nên ở cữ 6 tháng 1 năm rồi hẵng quay về.
Tôi về quê sinh con đúng như kế hoạch. Nuốt nước mắt vào trong, tôi đã phải vẽ ra một câu chuyện vì chồng phải đi công tác nhiều, không muốn tôi phải khó xử khi ở cữ cùng mẹ chồng nên tạo điều kiện cho tôi về ngoại. Tôi không muốn bố mẹ phải lo lắng cho mình nhiều.
Ngày tôi sinh, mẹ tôi gọi điện cho con rể nhưng anh ta nghe máy với một thái độ vô cùng thản nhiên. Anh ta nói đang có việc bận nên gia đình bên ngoại cứ tự thu xếp. Vậy là chỉ có tôi và bố mẹ trong viện. Nỗi đau đớn trong cơn đẻ có lẽ không đau bằng cảm giác như mình là một bà mẹ đơn thân, con không có cha vậy.
1 tháng, 2 tháng rồi 6 tháng sau, chồng tôi cũng như nhà nội không hề có một lời hỏi thăm nào. Tôi sống trong những lời đàm tiếu của hàng xóm. Mọi người đều to nhỏ vì sao tôi về quê sinh con ngần ấy thời gian mà không thấy nhà chồng ai về thăm cháu.
Tôi quyết định về nhà chồng sau ngần ấy thời gian. Thế nhưng vừa bước vào nhà, tôi đã chết trân khi bỗng thấy ảnh của mình chình ình trên bàn thờ.
"Ma anh ơi!", một cô gái nào đó hét lên trong nhà tôi.
Tôi còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì anh ta và mẹ chồng xuất hiện. Mọi sự vỡ lở, hóa ra trong thời gian tôi về quê ở cữ, anh ta và mẹ đã chọn được một người con nhà có điều kiện. Họ bịa rằng tôi đã chết, chỉ vì ngại tiếng đời nên chưa thể đàng hoàng cưới người con gái kia về.
"Cô còn nhìn gì nữa, tôi tưởng đã hiểu rồi chứ. Loại đàn bà mà đẻ cũng không biết thì còn tư cách gì?", mẹ chồng tôi lớn tiếng.
"Mẹ ạ, con nghĩ mẹ là mẹ chồng con, là người lớn nên con luôn tôn trọng mẹ nhưng không ngờ mẹ lại ứng xử như một người không hiểu biết gì. Làm con dâu mẹ là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời con. Mẹ an tâm, đứa cháu này cũng không bao giờ có một người bà nội như mẹ, người cha như anh ta. Còn cô, tôi cũng nói cho cô biết, chỉ vì tôi sinh con gái mà nhà họ đã cho tôi lên bàn thờ rồi. Cô liệu mà ngẫm nghĩ".
Tôi đã không còn rơi nước mắt nữa. Tôi bế con quay đầu đi thẳng. Đứa bé này tôi sẽ nuôi nó lớn khôn mà không cần đến những người thân đáng khinh như vậy.
Theo afamily.vn
Đàn ông đủ bản lĩnh sẽ không vì hai chữ 'tình dục' che mờ mắt mà lầm đường lạc bước! Đàn ông bản lĩnh không phải là người kiếm được bao nhiêu tiền mà là người không vì hai chữ "tình dục" mà lầm đường lạc bước, phản bội người vợ tào khang của mình. Anh là người giỏi giang, tay trắng lập nghiệp. Gia đình cũng không mấy khá giả nên anh đã phải tự bươn chải để có được như ngày...