Chồng vô dụng nhưng luôn bắt tôi phải ảo tưởng
Lại một ngày cuối tuần đẹp trời khác mà tôi vẫn ở nhà, sau khi chồng đã lấy nốt những đồng lương cuối tháng của vợ để ra ngoài mua sĩ diện với bạn bè.
ảnh minh họa
Anh luôn muốn tôi kiên nhẫn, nhưng tôi sẽ còn kiên nhẫn thế này được bao lâu?Năm nay anh đã 33 tuổi nhưng vẫn chưa có công việc ổn định. Ngày trước bố tôi xin cho anh vào một cơ quan nhà nước thì anh bảo làm ở đấy không phát huy được chuyên ngành đã học, chê lương bổng không lo được cho gia đình. Nhưng thực tế là đến một cái đơn xin việc anh cũng không viết được nên người ta không nhận.
Anh nuôi tham vọng làm việc ở những tập đoàn quốc tế lớn nhưng tiếng Anh còn chưa đủ để giao tiếp mà cũng không hề có ý định đi học thêm. Tôi luôn khuyên anh biết lượng sức, nhưng anh lên án tôi là không biết nuôi nấng ước mơ, làm vợ mà không động viên khích lệ được chồng. Ở đời này, người ta nuôi ước mơ để phấn đấu, còn chồng tôi nuôi ước mơ để ảo tưởng.
Chính vì cái tính sĩ diện đó mà anh liên tục đổi việc. Mới đi làm người ta chỉ nhờ anh xếp bàn ghế cho cuộc họp là anh xù lông lên chửi bới và đâm đơn nghỉ việc. Có ai muốn tuyển dụng một người tài thì ít mà ngạo mạn thì nhiều như anh không? Làm ở đâu anh cũng huênh hoang ảo tưởng rằng chỉ làm tạm thời thôi, công việc hiện tại chỉ là bước đệm, các công ty lớn mới là vị trí thích hợp của anh.
Sau 5 lần nhảy việc, hay đúng hơn là tự ý nghỉ việc hoặc bị đuổi, anh đã ở nhà gần một năm nay. Chi phí sinh hoạt của tôi, anh và con gái 5 tuổi đều dựa vào đồng lương không đáng là bao của tôi. Phải nói rằng cuộc sống hiện tại của chúng tôi rất chật vật. Tôi có thể nhịn ăn nhịn mặc để lo cho chồng con, nhưng chồng tôi không thể ngừng lấy tiền của vợ để lo cho riêng bản thân mình.
Anh lấy tiền của tôi để đi mua sĩ diện hão. Sợ bạn bè chê bai, xem thường, mặc dù không đi làm nhưng anh vẫn chứng tỏ ta đây là kẻ không hề thiếu tiền. Ai rủ rê đi nhậu là anh đi ngay, ai khích bác vài câu là anh đứng ra trả tiền. Bạn bè đi phượt anh cũng đi, người ta đóng chừng nào tiền thì anh sẽ về nhà vơ vét của vợ bằng mọi giá để có được chừng đấy.
Video đang HOT
Xin không được thì anh trộm, trộm nữa không được thì anh giật phắt từ tay tôi. Mấy ai hiểu được cảm giác vừa thất vọng vừa tuyệt vọng của tôi khi chồng trộm tiền trong ví vợ và lẻn đi trong đêm để đàn đúm với bạn bè. Đó là số tiền để đóng tiền ăn cho con ở trường và tiền chi tiêu cho cả nhà trong nửa tháng cho đến khi có lương lại. Trước đó tôi đã năn nỉ van xin anh hết lời, anh cũng biết đó là tiền gì mà vẫn lấy đi.
Chúng tôi đã có rất nhiều cuộc nói chuyện nghiêm túc. Tôi đã nói tôi thất vọng về anh như thế nào. Tôi van anh hãy dẹp bỏ lòng tự trọng để ra ngoài kiếm chút tiền. Anh cũng chỉ trích tôi không kém. Anh bảo tôi phụ bạc, lúc nào cũng tiền tiền, không biết làm vợ, không biết làm hậu phương vững chắc cho chồng. Và trên hết, là tôi không biết kiên nhẫn.
Anh thuyết phục nghe rất xuôi tai, anh nói “sông có khúc người có lúc”, lúc này cuộc đời anh đang xuống dốc, tôi mà không kiên nhẫn và biết hi sinh thì sau này đời “lên hương”, tôi không xứng đáng được anh chia sẻ và lúc đấy anh có bỏ thì đừng trách.
Rồi anh nói “bôn ba chẳng qua thời vận”, hết vận rồi anh sẽ là một người đàn ông thành đạt, kiếm nhiều tiền mang về nhà cho vợ con. Suy nghĩ của anh bây giờ là ngồi chờ đợi cho đến lúc “hết vận xui” mà không cần phải phấn đấu hay làm gì khác.
Một ngày nào đó liệu tôi có nhận được quả ngọt hay không? (ảnh minh họa)
Có những lúc trong nhà thật sự không còn đồng nào để mua sữa cho con, tôi đã cầu khẩn anh hãy ra ngoài kiếm chút tiền để cứu vớt mẹ con tôi. Dù đã đem con và nước mắt ra van xin, cái tôi nhận được chỉ là sự tức giận từ anh.
Anh chửi tôi xem thường chồng, một người có bằng Đại học ngành quản trị kinh doanh như anh không thể làm những công việc không tên tuổi, thậm chí các công ty phải rước thảm đỏ mời anh đi làm nữa kia. Khi cơn giận nguôi đi, anh lại dỗ dành tôi hãy biết kiên nhẫn, một ngày nào đó anh sẽ thành công rực rỡ.
Tôi tin anh sẽ không bao giờ thành công vì anh chưa bao giờ biết lo lắng và nỗ lực vì cuộc đời mình cả, anh chỉ ngồi há miệng chờ sung rụng và ảo tưởng mà thôi.
Chiều nay, nghe điện thoại của bạn xong là anh vội lao đến ví tiền của vợ để lấy hết mang đi nhậu. Tôi biết chồng tôi sẽ đến đó và sau khi ăn uống no say sẽ đập bàn huênh hoang tuyên bố chiêu đãi mọi người. Không biết anh có hiểu tối nay vợ con anh sẽ phải chia nhau gói mỳ ăn liền cuối cùng trong nhà hay không!?
Anh luôn bảo tôi phải kiên nhẫn, nhưng cứ tiếp tục kiên nhẫn thế này, một ngày nào đó liệu tôi có nhận được quả ngọt hay không?
Theo Afamily
Sự lựa chọn của một người vợ
Một hôm, ông Lâm nắm chặt tay vợ xin lỗi bà rồi thú nhận lâu nay mình đã có vợ bé con riêng bên ngoài. Bà Hằng choáng váng nhưng rồi cuối cùng cũng chấp nhận cho ông thỏa ước nguyện cuối đời là cho vợ bé, con riêng về nhận họ hàng.
Sự hi sinh của bà Hằng cho chồng, cho con biết bao nhiêu mà kể xiết. Ai cũng bảo chỉ thời gian ngắn nữa thôi bà sẽ tha hồ mà hưởng phúc bởi người tử tế như ông Lâm khi nghỉ hưu sẽ phải bù đắp cho vợ nhiều lắm. Vậy mà khi ông vừa trở về bên bà chưa được bao lâu thì ngã bệnh hiểm nghèo.
Cả một thời tuổi trẻ vất vả lo kinh tế để chồng rảnh rang theo đuổi học hành, khi chồng công tác trên thành phố thì một tay chăm mẹ già, quán xuyến gia đình và nuôi dạy 2 con nhỏ.
Những ngày cuối đời của ông, bà hết lòng chăm sóc. Vậy mà một hôm, ông Lâm nắm chặt tay vợ xin lỗi bà rồi thú nhận lâu nay mình đã có vợ bé con riêng bên ngoài. Bà Hằng choáng váng nhưng rồi cuối cùng cũng chấp nhận cho ông thỏa ước nguyện cuối đời là cho vợ bé, con riêng về nhận họ hàng.
Ảnh minh họa
Chứng kiến cảnh ấy, sự kính trọng đối với ông Lâm trong tôi sụp đổ. Thậm chí tôi có phần hoang mang khi chồng mình cũng là dân công trình và thường đi làm xa nhà, biết đâu một ngày anh cũng giống như ông Lâm thì sao. Là người cả nghĩ, tôi đã từng thử đặt mình vào vị trí của bà Hằng và càng thấy uất ức thay cho bà. Bà đã hi sinh cả một đời cho gia đình chồng và giờ cái bà được nhận lại là sự phản bội, rồi lại phải nhận họ nhận hàng người đã cướp hạnh phúc bấy lâu nay của mình.
Ai cũng nghĩ, giá như ông Lâm cứ mang bí mật kia xuống mồ thì có lẽ sẽ tốt cho bà hơn, đằng này... Chuyện bà Hằng bị chồng phản bội "to tày trời" đối với anh em, họ hàng, làng xóm ấy vậy mà trong gia đình bà thì lại yên ả khác thường. Mọi người đoán già đoán non chắc vợ bé ông Lâm giàu có, đã mang nhiều tiền của về "mua chuộc" nên bà mới bỏ qua dễ dàng thế.
Tôi đem chuyện kể với mẹ chồng, cứ nghĩ bà cũng sẽ giống tôi oán trách ông Lâm và chỉ trích sự bao dung "dại dột" của bà Hằng. Không ngờ mẹ chồng tôi tiết lộ một bí mật khác: Chuyện bị chồng có vợ bé thực ra bà Hằng đã biết từ rất lâu. Cuộc hôn nhân cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy của ông bà lâu nay gắn kết bằng cái nghĩa vợ chồng chứ không phải bằng tình yêu nữa. Chính vì bà Hằng là người vợ đảm đang hết lòng vì chồng con, là cô con dâu hiếu nghĩa với nhà chồng không có gì chê trách được mà ông Lâm không thể bội nghĩa, dứt tình với bà.
Trước đây, khi ổn định công việc trên thành phố, ông Lâm cũng đã về quê bàn với bà đưa con cái ra đó sống. Nhưng bà thấy trách nhiệm với cha mẹ hai bên còn nặng, bản thân cũng không thích hợp với cuộc sống phố xá nên đã kiên quyết ở lại quê. Vậy là ông Lâm đành sống cảnh gối chiếc chăn đơn một mình nơi thành phố. Một lần ông Lâm về quê thăm vợ con với dáng vẻ tươm tất khác thường, bà Hằng đã nhận ra sự thay đổi ở chồng. Rồi những lần về sau đó, con người ông toát lên niềm hạnh phúc viên mãn, bà lờ mờ đoán được sự việc.
Mẹ chồng tôi kể, ngày ấy thay vì ghen tuông, đau khổ, bà Hằng lại cảm thấy yên tâm vì cuộc sống của ông bớt thiệt thòi. Đối với bà, ông chẳng ngược đãi, ruồng bỏ, vẫn đối xử tốt, giữ cho bà một gia đình không xáo trộn, con cái được lớn lên trưởng thành trong gia đình bình yên, thế là đủ. Những ngày cuối đời, ông vẫn tìm về bên bà, vẫn xem gia đình này là bến bờ duy nhất. Người phụ nữ bên ngoài kia bao nhiêu năm nay đã thay bà chăm sóc ông mà không đòi hỏi danh phận, cũng chẳng lúc nào có suy nghĩ tìm về giành giật tài sản với mẹ con bà. Ước nguyện cuối đời của ông là để đứa con riêng biết được gốc gác, tổ tông họ hàng của mình. Đó cũng là quyền chính đáng của mỗi đứa trẻ, bà nỡ lòng nào từ chối.
Đó cũng là sự lựa chọn của bà bao năm nay cũng như việc đón nhận và tha thứ lỗi lầm của ông Lâm.
Theo VNE
Chồng cướp đời con gái vợ sắp cưới bạn thân Rồi anh về nhà thú nhận với tôi, khóc lóc trong đau đớn rằng, trong giây phút say khướt, không giữ được mình, anh đã làm điều sai lầm. Số là, tôi với anh lấy nhau đã hơn 1 năm nay nhưng vợ chồng chưa có con. Trước đó, anh cũng từng có vài ba mối tình và cô này là mối tình...