Chồng tuyên bố tiền của anh để ‘chơi gái’
Trước tòa, anh thẳng thừng nói những lời phũ phàng đó với tôi – người cùng anh đầu gối tay ấp, vượt muôn vàn khó khăn.
ảnh minh họa
Cưới nhau được 2 năm, khi con vừa tròn 6 tháng tuổi, tôi ngậm ngùi cầm quyết định ly hôn trên tay, lặng lẽ bước ra khỏi cánh cổng tòa án. Tôi năm nay 25 tuổi, đã tốt nghiệp đại học và đang là cán bộ của một UBND xã.
Tôi và chồng cũ cùng sinh ra trong một làng quê nghèo. Chúng tôi lớn lên bên nhau, rồi khi tốt nghiệp phổ thông lại cùng nhau vào Nam lập nghiệp. Tôi dùi mài kinh sử trên ghế giảng đường. Anh vật lộn với cuộc sống bằng muôn vàn công việc không tên, khi phụ hồ, khi cạo mủ cao su, lúc lại lái xe, bốc vác… Năm tháng qua đi, chúng tôi càng thêm gắn bó và chuyện gì đến đã đến: Tôi hãnh diện trong bộ áo váy cô dâu, lòng lâng lâng nghĩ về những viễn cảnh tươi đẹp phía trước với ngôi nhà ngói ba gian, những đứa con hồn nhiên tinh nghịch…
Nhưng rồi cuộc sống cơm áo gạo tiền, bản tính của anh, hoàn cảnh sống của gia đình anh khiến nước mắt tôi rơi hàng đêm. Không có một lời nói nhẹ nhàng, không một cử chỉ yêu thương, không một miếng ăn trọn vẹn… Mang thai 9 tháng 10 ngày, tôi phải muối mặt về nhà mẹ đẻ sinh con. Khi con tròn 3 tháng tuổi, anh đưa tôi lá đơn ly hôn, yêu cầu tôi phải ký mà không hề nói rõ lý do.
Thương con, tôi bỏ qua lòng sĩ diện, nhận hết lỗi về mình và quỳ gối xin gia đình anh tha thứ nhưng họ đuổi tôi ra khỏi nhà, cướp đứa con đỏ hỏn của tôi lên xe và phóng đi. Căm ghét gia đình thông gia bạc đãi với tôi, giận đứa con rể không biết phải trái, nghe lời cha mẹ đánh đập vợ, thương cho thân phận bạc bẽo của đứa con gái ngoan hiền, học giỏi, cha mẹ tôi đã phải nhờ tới sự can thiệp của pháp luật để có thể đưa cháu về với mẹ. Bố mẹ tôi động viên tôi chấp nhận thực tại và tôi đã ký vào đơn ly hôn!
Hôm nay, đi bên anh bước vào căn phòng xử án là một cô gái khác. Cô ấy mặc áo trắng trong suốt hiện rõ cái bụng đã có phần nhô ra. Nước mắt tôi nhạt nhòa. Khi tôi mang thai, anh đã “mây mưa” bên ngoài. Ngày tôi vật lộn sinh con thì anh mặn nồng ân ái trên giường với người đàn bà khác. Bản tính hiền lành, chăm chỉ trong anh đã không còn mà nhường chỗ cho thói ham chơi, đua đòi. Hoàn cảnh sống xô đẩy anh hay chính gia đình anh đã biến anh thành một con người hoàn toàn khác? Anh cao ngạo, anh hả hê, trước tòa anh nói: “Anh là đàn ông, bỏ vợ này anh lấy vợ khác” và “Tiền của tôi làm ra là để bao bạn bè và chơi gái, con là của cô ấy”.
Video đang HOT
Chao ôi, trái đất đảo điên, thực tại phũ phàng hay chỉ là cơn ác mộng. Tôi đã dành hết tình yêu thương cho anh, bỏ qua những cơ hội lập nghiệp tươi sáng, chấp nhận về quê cho vẹn chữ hiếu nghĩa, vậy mà, cái tôi nhận được là gì ngoài những lời chửi rủa, nhục mạ của bố mẹ chồng, những trận đòn roi tàn bạo của kẻ đầu gối tay ấp, những tiếc thở dài, ngao ngán của bạn bè, người thân? Cuộc sống ơi, bước tiếp hay dừng lại và con tôi sẽ ra sao?
Theo VNE
Trai tân lấy gái có chồng, dại gì?
Cuối cùng thì tôi cũng nhận ra con người thực của anh. Anh thật lòng không yêu thương gì tôi.
Hơn 2 năm qua, anh bấu víu vào tôi, chăm sóc mẹ con tôi cũng chỉ để tận dụng cơ hội chơi bời với tôi, tận dụng tiêu tiền của mẹ con tôi.
Bây giờ thì tôi thực sự quá ân hận. Tại sao tôi lại nông nổi như vậy, dù đã trải qua một đời chồng mà tôi vẫn còn bị một gã trai chưa vợ lừa trắng trợn như vậy sao? Không phải tôi không đủ tỉnh táo, chỉ là tôi muốn tin rằng, người phụ nữ có chồng như tôi vẫn xứng đáng được yêu thương, và lại là được một người đàn ông chưa vợ yêu thương vô cùng.
Tôi bỏ chồng vì nhiều lý do. Khi đó tôi mang trong lòng mối hận vô cùng, hận đàn ông, không nghĩ rằng có thể yêu một ai khác. Tôi mang theo đứa con và cũng chẳng nghĩ rằng mình sẽ dành tình yêu cho ai cả. Vì có con là được rồi, con sẽ là niềm hi vọng sống của tôi, sẽ là niềm hạnh phúc của tôi.
Chúng tôi yêu thương nhau, cố gắng vì con, tôi đã đi làm chăm chỉ, kiếm tiền nuôi con. Công việc của tôi khá ổn lại có sẵn ngôi nhà do bố mẹ tôi mua ở thành phố nên hai mẹ con cũng bớt chật vật. Gia đình tôi cũng có điều kiện nên khi tôi bỏ chồng, bố mẹ đã hỗ trợ rất nhiều. Thật may vì điều đó đã giúp tôi đứng vững vàng hơn.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. (ảnh minh họa)
Suốt 2 năm xa rời người đàn ông của mình, tôi không hề có ý định sẽ yêu ai. Ngay cả khi anh ta đi lấy vợ mới. Tôi chỉ biết khóc và đau khổ, vì tại sao anh ta lại quên tôi, quên con nhanh như vậy. Nhưng đàn ông mà, khi họ đã cạn tình thì không có gì để nói.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. Có lẽ, vì lúc đó, người chồng cũ của tôi lấy vợ nên tôi không còn hi vọng nữa. Và trái tim tôi đã rung động trước sự chânh thành, nhiệt tình mà anh ta dành cho mẹ con tôi.
Anh ta biết tôi đã có gia đình, có con nhưng không để tâm. Vẫn thường xuyên tới nhà tôi, lo lắng cho tôi, quan tâm tôi hết mực. Mỗi cuối tuần, anh ta thường xuyên mua thức ăn tới, vào bếp nấu nướng cho hai mẹ con tôi. Nhìn con quấn anh ta, tôi cảm thấy ấm lòng. Đó là một chàng trai chưa vợ, ở tỉnh lẻ, lên đây đi làm và thuê trọ. Tôi cũng thương cảm anh ta rất nhiều. Dù là hơn tôi chỉ có 1 tuổi nhưng nhìn anh chững chạc và rất từng trải. Cũng chính vì sự từng trải ấy mà tôi yêu thương con người này.
Thấy con quấn anh, tôi càng yên tâm hơn. Những bữa cơm đã không chỉ còn hai mẹ con. Chúng tôi vui vẻ bên nhau, ăn cơm đầm ấm như một gia đình. Tôi còn tưởng chúng tôi chính là một gia đình hạnh phúc.
Và ngày hôm ấy, khi anh tỏ tình với tôi, tôi đã nhận lời yêu anh. Tôi yêu chính con người ấy, nhưng lại lo lắng mình không thể nào vượt qua được rào cản. Tôi sợ sự tự ti của mình sẽ không thắng nổi tình yêu. Tôi sợ anh sẽ không đủ dũng cảm đối diện với mọi người khi họ biết tôi là gái có chồng, có con. Nhưng chính nhờ sự quan tâm, động viên của anh, tôi đã được tiếp thêm sức mạnh.
Anh hứa hẹn với tôi đủ thứ, và thời gian đó, anh đã dọn tới nhà tôi sống và chăm sóc hai mẹ con tôi. Tôi đã thực hiện trách nhiệm của một người vợ với anh, yêu thương lo lắng cho anh. Riêng chuyện có con, chúng tôi chưa tính đến vì tôi đợi khi về ra mắt gia đình anh, tính chuyện cưới xin thì tính sau. Chuyện chúng tôi sống cùng nhau chỉ có hai người chúng tôi biết, đó là bí mật.
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. (ảnh minh họa)
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. Lúc này, nhờ tôi nói với sếp tổng vì tôi có quan hệ với chị ấy, mà anh đã có một vị trí xứng đáng trong công ty. Tôi nói anh chuyện cưới xin, nhưng thật lạ, anh phớt lờ. Anh bảo, anh chưa muốn cưới.
Tôi choáng vô cùng vì trước đó anh đã từng nói, anh sẽ cưới tôi sớm để mẹ con tôi có danh phận. Bây giờ anh lại nói chưa muốn lấy vợ là sao? Tôi thúc giục anh rất nhiều, tôi nói với anh về suy nghĩ của tôi, vì tôi sợ sống thế này sẽ mang tiếng, rồi con tôi cũng sẽ không có một chỗ dựa vững chắc. Khi đó, anh mới nói, anh sẽ không lấy tôi, vì gia đình anh đã định chuyện cưới xin cho anh với người khác.
Tôi bàng hoàng hỏi anh tại sao, anh phản ứng rất thản nhiên rằng, anh không hề yêu tôi. Anh là trai tân, dại gì mà đi lấy một cô gái có chồng lại có con. Anh có thừa sức lấy một người con gái ngoan hiền, chưa chồng để làm dâu bố mẹ anh. Anh tính chuyện với tôi chỉ là chơi bời, dựa dẫm. Anh bảo, nếu tôi muốn thì cứ tiếp tục mối quan hệ thế này, dù gì tôi cũng không còn gì để mất. Còn không thì chấp nhận chia tay, anh cũng không cần ở cùng nhà tôi nữa.
Nghe anh nói mà tôi chết lặng, tôi chết cay chết đắng. Tại sao lại có người đàn ông như vậy, tại sao anh lại đóng kịch giỏi thế suốt 2 năm qua. Anh định lừa tôi đến bao giờ đây, định không cho tôi cơ hội nói gì, giải thích gì sao. Anh phũ phàng như vậy, cướp mất tình yêu của tôi, niềm tin của tôi rồi giờ lại đẩy nó xuống vực thẳm. Tôi thực sự chẳng còn chút dũng khí nào. Tôi tưởng người phụ nữ như tôi nếu chân thành vẫn được hạnh phúc, nào ngờ anh ta cũng khinh thường tôi sao?
Tôi cay đắng quá rồi, giờ đây, tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi phải sống thế nào đây, thật tội nghiệp cho mẹ con tôi!
Theo VNE
Liệu tôi có bị lộ chuyện mình đi vá trinh? Sau nhiều năm chôn chặt bí mật vá trinh, một lần tôi trót nói với cô em họ, nên bí mật của tôi có nguy cơ đến tai chồng. Tôi phải làm gì đây để giữ hạnh phúc của mình khi tôi biết chắc rằng chồng sẽ không bao giờ tha thứ vì tôi đã lừa dối anh bao năm nay. Tôi là...