Chồng tự “thắt đường truyền” để quyết không có con với vợ
4 năm trước, vợ chồng tôi kết hôn trong tâm thế bị ép buộc. Anh thì bị bên nhà trai thúc giục đến tìm hiểu tôi và cưới xin. Người thân anh làm vậy vì họ muốn anh quên đi bóng hình người con gái cũ (trước anh và một người con gái cùng làng yêu nhau song người ấy bị tai nạn mất). Còn tôi, cũng bị người nhà thúc đốc, vun vén vì con gái ở quê 30 cái xuân xanh được coi là gái ế.
Cứ thế, chúng tôi đi lại với nhau chừng 2 tháng thì tự nguyện kết hôn. Tuy kết hôn hơi muộn (tôi 30 còn anh 32 tuổi) song về hình thức bên ngoài, chúng tôi khá đẹp đôi. Cả hai vợ chồng cũng khá chững trạc và có công ăn việc làm ổn định tại nhà.
Anh là thợ sửa xe máy, còn tôi trước đó nhờ số vốn tôi đi xuất khẩu lao động về nên cũng tự mở một xưởng may công nghiệp riêng với hơn 10 công nhân. Hai bên gia đình tuy không thật khá giả nhưng cũng đủ ăn đủ tiêu. Chúng tôi cũng được bố mẹ chồng xây cho nhà riêng nhỏ hơn 40m2.
Hàng ngày, vợ chồng tôi ai làm việc của người nấy. Vì vẫn là vợ chồng son nên cả hai cũng rất quan tâm và yêu thương nhau.
Mắt tôi nhòe đi khi ở dưới cùng của ngăn kéo là một loạt kết quả xét nghiệm khám tổng thể về cam kết thực hiện thắt ống dẫn tinh của chồng gần 5 năm trước. Tôi suy sụp và đau khổ vô cùng.
Chồng tôi là người đàn ông làm nhiều hơn nói. Anh hơi ít nói song rất tốt tính. Anh cũng không hề hút thuốc, uống rượu, chơi bài như nhiều người đàn ông khác. Nói chung, anh là người đàn ông của gia đình. Tôi cũng chăm lo làm ăn để có thể để dành chút tiền tích lũy cho kế hoạch có em bé chào đời.
Kết hôn muộn và lại là phụ nữ nữa nên khi lấy chồng xong, tôi khao khát có em bé sớm. Nhưng một năm, rồi hai năm trôi qua, tôi vẫn chưa thấy có dấu hiệu bầu bí mặc dù ngày ấy của tôi đến và đi vẫn rất đều đặn.
Thấy chồng vẫn bình thản, tôi đâm ra lo lắng. Vì thế, mấy lần tôi đã âm thầm tự đi khám tổng thể ở các bệnh viện lớn. Nhưng lần nào, kết quả thăm khám cũng bình thường, vậy mà chẳng hiểu sao tôi mãi chưa có tin vui.
Nhiều lần bi quan và chạnh lòng, tôi tâm sự với anh về điều này. Thấy vợ như vậy, anh vẫn nói có gì phải lo lắng và sốt ruột. Anh cũng nói cứ thoải mái lên, làm mẹ là thiên chức trời ban tặng cho phụ nữ, chỉ sớm hay muộn là gặp được con thôi. Nghe anh động viên thế, tôi lại yên tâm phần nào.
Cứ thế, 4 năm qua tôi phải sống cùng áp lực hiếm muộn mà không rõ nguyên nhân do đâu. Nhiều lần tôi cũng động viên chồng đi khám nhưng chồng bảo không đi vì anh vẫn khỏe mạnh, bình thường. Có một lần nghe người thân hai bên gia đình càm ràm mãi, anh cũng đi khám nhưng xin đi một mình cho nhanh gọn tiện. Về nhà anh vẫn khoe kết quả bình thường. Tôi cũng đã yên tâm hơn và nghĩ đúng như anh nói, chắc là duyên có con của vợ chồng tôi chưa tới.
Cho tới 2 ngày trước, anh quyết đóng cửa hàng đi nghỉ mát ở Cô Tô 4 ngày với vợ chồng mấy người bạn thân cùng lớp cấp 3. Trong chuyến đi du lịch hè này, tôi cũng định đi cùng anh như dự định. Nhưng đến hôm đi, tôi bất ngờ bị ốm và sốt cao khiến người rất mệt. Vì thế nên tôi để anh đi một mình và nằm nhà. Vì bị ốm, nên tôi nằm li bì tại nhà và không ra xưởng may.
Video đang HOT
Nhưng nằm mãi ở nhà một mình đến hôm thứ 2 không có chồng cũng chán. Tôi lần mò dậy dọn dẹp loanh quanh. Tôi mở ngăn tủ đựng những giấy tờ cá nhân của anh (ngăn tủ này tôi ít mở, mà mở để cất giấy tờ gì tôi cũng chỉ để vào đó luôn và ít có thời gian xem giấy tờ bên dưới). Tôi buồn cười khi đọc sổ học bạ, lưu bút ngày đi học và ngắm nhìn những tấm ảnh chân dung ngày còn bé tí của chồng.
Cứ giở hết chồng giấy tờ này thì chồng giấy tờ khác lại lộ ra. Ở dưới gần tận cùng của ngăn tủ, tôi còn thấy một phong bao thư thật to trong đó anh xếp một chồng những bức thư tình của người bạn gái cũ gửi. Dù biết xấu tính, nhưng tôi cũng tò mò đọc thử 1 vài bức thư.
Qua vài lá thư mà người con gái ấy gửi cho anh, tôi biết anh đã yêu cô ấy nhiều lắm và cô ấy cũng vậy. Rồi bất chợt tay tôi run lên khi đọc trên tay lá thư cuối cùng anh viết cho bạn gái sau ngày cô ấy bị tai nạn. Những lời chung tình trong thư của anh cứ như có muối xát vào trái tim tôi.
Trong bức thư anh tự viết và không gửi này, anh bảo rằng ngày giỗ đầu của bạn gái quá cố, anh tự mình vào viện thắt ống dẫn tinh. Bởi anh nguyện đời này chỉ yêu một mình cô ấy. Cho dù mai này, vì cuộc sống anh có phải lấy vợ, có cuộc sống mới hay anh có nhỡ buồn mà sinh hư chơi bời gái gú, anh cũng sẽ không bao giờ cởi để thông “đường truyền” này vì muốn không có con với bất cứ người đàn bà nào, không muốn để lại hậu quả nào.
Tá hỏa với những bí mật “chôn chặt trong câm lặng” mấy năm của chồng trong bức thư chung tình, tôi không tin nổi trên đời vẫn có người đàn ông chung tình như chồng tôi. Tôi cố tìm thêm những bằng chứng để có thể chứng thực anh có thực hiện như lời anh hứa trong thư với người bạn gái quá cố không.
Và rồi, mắt tôi nhòe đi khi ở dưới cùng của ngăn kéo là một loạt kết quả xét nghiệm khám tổng thể về cam kết thực hiện thắt ống dẫn tinh của chồng gần 5 năm trước. Tôi suy sụp và đau khổ vô cùng.
Tại sao trong khi tôi sốt ruột vì sợ bị hiếm muộn, sốt ruột và mệt mỏi vì phải đi khám vô sinh thì anh lại thản nhiên lừa dối tôi? Chẳng lẽ anh không hề dành cho tôi một chút tình cảm nào sao? Tôi chỉ là người vợ hờ của anh không hơn không kém à?
Còn 2 ngày nữa là anh sẽ đi Cô Tô về rồi. Tôi có nên làm um chuyện này lên với anh và với bố mẹ chồng không? Hay tôi cứ lẳng lặng và thản nhiên như chưa biết về bí mật này của anh? Tôi đau khổ và rối bời quá. Giờ tôi không thể nghĩ ra được mình sẽ phải làm gì, làm như thế nào? Tôi chỉ thấy lòng tự trọng và tự ái của một phụ nữ, của một người vợ đang bị tổn thương trầm trọng. Tôi đang nghĩ tới 2 chữ ly hôn.
Theo VNE
Nỗi buồn tủi của người mẹ chồng có 3 con dâu hỗn láo
Tôi kết hôn năm tôi 26 tuổi với ông nhà tôi. 28 tuổi tôi sinh con trai đầu lòng. Năm 30 tuổi, tôi lại tiếp tục sinh con trai thứ 2. Và năm 32 tuổi tôi lại sinh thêm một cậu con trai thứ 3. Sau khi con trai thứ 3 của tôi chào đời được gần 3 tuổi thì ông nhà tôi đã bỏ lại tôi một mình trên cõi đời với 3 đứa con thơ. Ông nhà tôi đã vĩnh viễn ra đi sau một tai nạn lao động tại công trường nơi ông ấy đang làm việc.
Sau khi chồng mất, tôi ở vậy nuôi 3 con trai khôn lớn. Dù vất vả nhưng tôi chưa bao giờ kêu than 1 lời.
Cứ thế, dù vất vả nuôi dạy các con, song tôi cũng chưa bao giờ kêu ca một lời. Dù cũng có nhiều đám dạm hỏi song tôi vẫn quyết ở vậy cả đời nuôi 3 con trai nên người vì không muốn các con phải chịu thiệt thòi, không muốn các con phải san sẻ tình cảm.
Rồi cũng đến ngày các con trai tôi lớn khôn. Nhờ trời, chúng đều hiền lành và không chơi bời. Cả 3 con trai tôi đều có công ăn việc làm ổn định dù lương lậu không nhiều. Cứ nghĩ trời thương nên đã cho tôi 3 người con trai ngoan ngoãn. Song gia đình đầm ấm vui vẻ của tôi bắt đầu chấm dứt từ ngày các con trai tôi lần lượt lấy vợ.
Vì thương và tin tưởng con nên khi con trai lấy vợ, tôi không hề chê bai hay phàn nàn một điều gì về bạn gái cũng như người vợ của nó. Lúc nào, tôi cũng vun vén cho các con vì nghĩ đời tôi đã vất vả và thiệt thòi lắm rồi nên mong các con đứa nào cũng yêu thương nhau và sống hạnh phúc.
Trong 5-6 năm, tôi lần lượt tổ chức đám cưới cho 3 con trai của mình. Như vậy tôi có tổng cộng 3 con dâu. Con dâu lớn nhà tôi là người ở Thanh Trì và làm kế toán một công ty lớn với thu nhập tương đối khá. Con dâu thứ 2 nhà tôi ở Gia Lâm làm nghề tự do và buôn bán. Con dâu thứ 3 thì ở mãi tận Thái Nguyên và làm phiên dịch viên.
Cứ thế, cứ con trai đầu cưới, tôi lại ở chung với vợ chồng nó. Cưới đứa thứ 2 về, thì tôi lại cho vợ chồng con lớn ở riêng. Cưới đứa thứ 3 về thì tôi lại cho vợ chồng con thứ 2 ra riêng và ở với vợ chồng con thứ 3. Vậy nhưng, cả đời nuôi 3 con trai không phút mệt mỏi, chạnh lòng. Thế mà giờ có thêm 3 con dâu nhưng ghê gớm, chẳng coi mẹ chồng ra gì khiến tôi là mẹ đau lòng và buồn tủi quá.
Khi các con bắt đầu có cháu, lúc này tôi cũng đã nghỉ hưu ở xí nghiệp in. Hàng ngày, tôi ở nhà phụ chăm sóc và bế cháu cho các con yên tâm đi làm. Ở nhà, tôi cũng chẳng ăn bám gì các con. Lương hưu của tôi, tôi tiêu hàng tháng không hết. Thế nhưng các con dâu vẫn nó cạnh khóe, hỗn láo với mẹ. Tôi thì không thích mắng chửi hay nói lại con dâu vì sợ hàng xóm nghe thấy lại mang tiếng bà mẹ chồng ghê gớm.
Hàng ngày, thương các con, dù ở chung với nhà con trai út nhưng tôi vẫn cố phụ giúp đưa cháu lớn đi lớp rồi ở nhà trông 1 đứa cháu nhỏ cho con dâu thứ 3. Sáng nào, tôi cũng lọ mọ thức dậy sớm đun 15 lít nước cho cả 3 nhà dùng. Bởi mỗi nhà có mấy cái phích và cần dùng nước nóng nên tôi đun púục vụ hết.
Nhà tôi có tất cả 5 đứa cháu nội. Đứa cháu nào cũng do một tay tôi chăm sóc cho đến khi chúng đến tuổi đi lớp. Thân già mà tôi cũng chẳng được đi chùa chiền gì như người khác vì hàng ngày luôn bận trông cháu, cơm nước.
Song chẳng hiểu sao, hết lòng với gia đình như vậy và chẳng bao giờ can thiệp nhiều vào chuyện riêng của các con, thế nhưng mấy con dâu nhà tôi vẫn không ưa mẹ chồng và thường ăn nói hỗn hào với tôi.
Như con dâu cả nhà tôi. Khi nó sinh cháu đầu tiên, tôi cũng chăm sóc hết lòng. Mỗi lần có việc đi ra ngoài, tôi đều cơm nước đầy đủ cho nó xong mới tranh thủ đi. Thế mà một lần tôi tranh thủ ra vườn để làm rau lấy thực phẩm cho cả nhà. Vừa về đến nhà, đã nghe tiếng con dâu nói mẹ chồng xoen xoét: "Mẹ không quan tâm lo lắng cho con dâu, cho cháu gì cả. Như nhà người ta, con dâu đẻ thì mẹ chồng phải ở nhà 24/7 để chăm con chăm cháu chứ không phải tranh thủ đi làm thế này".
Mà khổ, tôi tranh thủ ra vườn làm cũng chỉ để phục vụ cho gia đình ăn uống an toàn hơn chứ nào đi làm vườn để mang rau cỏ đi bán bên ngoài lấy thêm tiền đâu.
Con dâu thứ 2 cũng không ghê gớm không kém cạnh. Có lần thấy con dâu nói hỗn quá với chồng nó. Tôi là mẹ nên cũng chỉ góp ý nhẹ nhàng và không có ý bênh vực con trai. Thấy vậy, con dâu thứ 2 của tôi lại quát lên bảo: "Bà câm miệng đi, bà chẳng biết gì mà cứ hay nói vớ vẩn". Nói rồi nó tỏ thái độ hầm hầm ra mặt với mẹ chồng và chồng.
Khi ở với con dâu thứ 3 với tôi cũng không được yên thân. Mỗi tháng con dâu đưa cho mẹ chồng 2 triệu để đi chợ mà nó lúc nào cũng tưởng nhiều lắm và nghiễm nhiên coi tôi như ô sin. Với 2 triệu này, tôi phải lo toan cho 3 người nhà nó từ A-Z. Thế nhưng ngày nào ngồi vào bữa ăn, nó cũng tỏ vẻ khó chịu vì món ăn đơn điệu hoặc nấu ăn không ngon cho dù tôi đã rất chịu khó đổi món cho các con ăn.
Thậm chí có hôm cả nhà đang ăn cơm, nó buông thõng bảo: "Bà nấu chả ngon gì cả, món ăn thì đơn điệu. Nấu thế này bố ai mà nuốt được!". Chồng nó có bảo: "Muốn nấu ăn ngon, em đi làm về mà vào bếp tự nấu ấy". Nghe chồng nói vậy nó vằng lại luôn: "Anh nghĩ tôi là ai? Tôi là con ô sin trong nhà này chắc? Bà cầm 2 triệu tiền chợ mà cho ăn uống thế này á?".
Lần gần đây nhất, khi mang quần áo đi phơi cho con dâu. Thấy chiếc váy của nó bị sứt chỉ, tôi ngồi cặm cụi khâu lại. Thực ra đã rất nhiều lần như thế, con dâu cũng không biết vì tôi cũng không nói.
Song lần vừa rồi, thấy chiếc váy bị sứt chỉ ở gần nách, tôi cũng âm thầm khâu lại cho con. Chẳng ngờ tối về treo quần áo, con dâu tôi phát hiện ra và cằn nhằn với mẹ chồng. Con dâu tôi bảo: "Khâu xấu mù lại còn bày đặt khâu vá. Mất khoảng 10k, mang ra hàng đẹp luôn".
Vừa rồi, sau khi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi quyết định nói chuyện với các con và xin ra ăn riêng một mình để mặc chúng nó sống cuộc sống riêng của mình.
Ngày tôi nói ra ăn riêng, 3 con trai còn níu kéo mẹ chút xíu. 3 con dâu của tôi không ai được lời nào bảo mẹ ăn cùng. Mấy con dâu cũng chẳng thèm mua sắm bất cứ thứ gì cho mẹ ăn riêng hay hỏi han mẹ còn thiếu thốn thứ gì không.
Có những đêm tôi khóc tu tu như trẻ nhỏ dù nước mắt đã cạn khô. Bỗng dưng tôi muốn được cùng theo ông nhà tôi sang thế giới bên kia quá.
Hôm nay đã gần 1 tuần từ ngày tôi ra ăn riêng sau bao nhiêu năm ăn chung, ở chung với con cháu. 3 cái nhà gác 2 tầng, tôi đều cho 3 cặp vợ chồng trẻ ở. Tôi lẳng lặng dọn xuống ở cái nhà cấp 4 cũ ngày xưa gần đó của vợ chồng tôi.
Các con trai tôi đi làm về còn mò xuống thăm mẹ, trò chuyện với mẹ một lúc. Chứ 3 con dâu tuyệt nhiên mấy hôm rồi chưa thèm xuống hỏi han mẹ câu nào. Ngày nào cũng lủi thủi cơm canh, dọn dẹp, nhất là lúc ngồi ăn cơm, tôi buồn tủi đến rớt nước mắt vì một mình ngồi một mâm cơm, ngồi bên nào tôi cũng thấy lệch.
Có những đêm tôi nằm khóc tu tu như trẻ nhỏ dù nước mắt đã cạn khô. Bỗng dưng tôi muốn được cùng theo ông nhà sang thế giới bên kia quá.
Nhiều lúc nghĩ lại, cả đời tôi cơ cực vất vả nuôi con. Tôi cũng yêu thương và vun vén cho con cháu hết lòng mà sao các con dâu, con trai tôi lại đối xử với mẹ tệ bạc thế? Tại sao chúng coi tôi chẳng ra gì? Với chúng, kiếm được tiền là to tát lắm sao và có thể lấn át hết cả tình cảm gia đình? Hay tại chúng nghĩ, mẹ chồng khác máu tanh lòng nên như vậy?
Theo VNE
Tôi bị chồng phát hiện "tân trang" lại trinh tiết Tôi đã sai khi đã yêu hết mình với mối tình đầu tiên, dể bây giờ tôi phải trả giá bằng chính cuộc hôn nhân của mình. Tôi và chồng cưới nhau năm tôi 25 tuổi, lúc ấy tôi là một cô gái đã không còn nguyên vẹn, cũng chỉ tại tôi nghĩ về hôn nhân và tình yêu khá đơn giản. Tôi...