Chồng trún.g s.ố 2 tỷ liền l.y hô.n vợ quê để rồi khóc thét khi mất cả chì lẫn chài…
Vợ chồng anh cưới nhau đã 2 năm nay, cuộc sống đang yên ổn, hạnh phúc cho đến khi người chồng may mắn phát hiện mình trúng sổ số giải đặc biệt trị giá tận 2 tỷ đồng.
Vì số tiề.n đó mà hạnh phúc gia đình anh cũng tan vỡ.
Lúc trước, chị là cô gái xinh đẹp, gia đình tuy không giàu có gì nhưng không nghèo đến rớt mùng tơi như anh. Chỉ vì quyết tâm lấy anh mà năm đó chị bị chính bố mẹ đẻ từ mặt. Bỏi vì anh đã thề sẽ chăm lo bảo vệ chị suốt đời, hơn nữa, khi ấy tình yêu đang sâu đậm vậy nên đã làm lu mờ lý trí. Chị nhanh chóng bỏ đi theo anh. Sau khi tổ chức 1 đám cưới vô cùng đơn sơ, anh dẫn chị về quê và từ đó chị trở thành 1 người nông dân chính hiệu.
Nhưng chỉ sau đám cưới 1 thời gian thì chồng chị đâ.m ra đổ đốn, hư hỏng, không quan tâm đến gia đình, con cái. 1 phần lớn cũng là vì 2 vợ chồng mãi không sinh được mụn con nào lại khiến anh đổ hết tội lỗi lên người vợ, và co.i thườn.g vợ.
Một hôm, vợ ra đồng còn anh thì đang uống trà đá ở vỉa hè. 1 đứ.a b.é bán vé số đến bên cạnh dơ tệp vé số ra mời mọc anh bằng được. Thấy đồn dạo này nhiều người đổi đời nhờ trò may rủi này nên sau 1 hồi ngập ngừng, anh tặc lưỡi:
-Lấy cho tao 2 tấm.
Sau đó anh nhét 2 chiếc vé vừa mua vào túi và lững thững về nhà nằm dài trên giường.Nào ngờ, đến tối, tivi thông báo kết quả, anh sốc nặng khi biết mình trúng 2 tỷ. Anh dường như không tin được cứ phải dò đi dò lại từng số 1 đến cả chục lần. Cuối cùng anh ôm tờ vé trúng thưởng nằm lăn luôn xuống đất miệng lẩm bẩm “đổi đời rồi, đổi đời rồi, ông trời thật có mắt”.
Thế nhưng, khi thấy vợ vừa bước vào cửa, anh liền tỏ ra vô cùng bình thản, giấu tiệt tờ vé số trúng thưởng rồi ngồi xuống ghế như chưa có chuyện gì xảy ra. Vợ anh lại gần chồng hỏi han:
-Anh nấu cơm chưa?
Anh nhìn người vợ lấm lem từ đầu đến chân rồi hậm hực:
-Cơm nước cái gì, việc đó là của đàn bà, nam nhi đại trượng phu ai lại vào bếp nấu nướng bao giờ.
Vợ anh nhăn mặt lớn tiếng:
-Anh ở nhà rảnh thì giúp vợ nấu nồi cơm cũng khó khăn thế cơ à? Sao anh ích kỷ như thế. Biết thế ngay từ đầu tôi đã không bỏ nhà theo anh.
Video đang HOT
Nghe vợ nói vây, anh nóng má.u quát lên:
-À, bây giờ cô hối hận rồi phải không? Thế thì l.y hô.n đi. Tôi cũng không cần người vợ suốt ngày cằn nhằn như cô nữa.
Chị trợn mắt nhìn anh:
-Anh nói l.y hô.n dễ dàng như thế sao? Anh còn nhớ trước kia anh đã thề non hẹn biển thế nào không? Anh là đồ dối trá.
-Đúng, tôi đã thề thốt những điều tốt đẹp với cô, tôi không phủ nhận. Nhưng giờ tất cả đã thay đổi rồi. Cô nhìn lại bản thân mình xem, đầu tóc, quần áo..như 1 bà già đau khổ, mặt mũi lúc nào cũng cau cau có có, thử hỏi chồng nào mà chịu nổi. Chưa kể, cái tội nặng nhất là không thể sinh cho nhà tôi 1 đứa con nối dõi.
Nhắc đến chuyện con cái, chị như sắp ngã quỵ:
-Bây giờ anh đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu tôi sao? Tôi trở nên tiều tụy như thế này là vì ai? Trước kia tôi bỏ hết mọi thứ sẵn sàng theo anh, cứ ngỡ vợ chồng sẽ đồng cam cộng khổ, nào ngờ.. Còn chuyện con cái, tôi đã kêu anh 5 lần 7 lượt đi khám nhưng anh sợ tốn tiề.n, anh chắc chắn rằng mình khỏe mạnh nên cho rằng nguyên nhân do tôi sao?
Chồng chị xua tay:
-Tôi không cần biết. Tôi chắc chắn như vậy đấy. Cô không phải nói nhiều nữa, l.y hô.n đi.
Đến nước này thì chị đành á khẩu. Thấy vợ im lặng cho là khin.h thườn.g mình, anh bèn đá cô mấy phát rồi đuổi khỏi nhà ngay trong đêm. Chờ vợ đi khỏi, anh mới lén lôi tờ vé số trúng thưởng ra hí hửng:
-Có 2 tỷ thì muốn gì chả được. Cô lại dám đối đầu với tôi sao?
Nghĩ xong anh chờ trời sáng khăn gói lên tỉnh nhận giả.i thưởn.g. Lên đến nơi, anh nhận thưởng xong định ra bến xe về quê nhưng lại nghĩ có tiề.n tỷ chẳng lẽ không sống thử chơi bời như đại gia để nếm mùi thượng lưu ra sao. Anh vào một quán bar thì gặp ngay 1 cô gái xinh đẹp ăn mặc sexy tới làm quen. Anh tự đắc nghĩ mình là người có tiề.n nên gái theo cũng là chuyện dễ hiểu bèn chấp nhận bồ bịch với cô ta. Ngay lập tức cô kéo anh vào nhà nghỉ gần đó và sau khi làm 2 hiệp thì anh mệt phờ nằm vật ra giường, không hề hay biết cô gái cô gái kia cuỗm luôn 2 tỷ bỏ trốn biệt tích.
Lúc tỉnh dậy, đầu óc anh choáng váng như uống thuố.c ng.ủ. Tìm mãi không thấy túi tiề.n đâu thì anh mới vỡ ra mọi thứ và ngã quỵ xuống chân giường gào thét. Đúng lúc ấy, mẹ anh ở quê gọi điện lên:
-Về ngày, vợ mày đang nguy kịch.
Khi ấy anh còn chưa hoàn hồn sau vụ mất tiề.n bèn đáp lại mẹ:
-Mặc xác cô ta, con và cô ta chia tay hôm qua rồi.
Mẹ anh liền nghiến răng nói:
-Nhưng mà đứa con trong bụng nó, con mày đang nguy kịch. Tại sao mày lại đán.h v.ợ để giờ ra nông nỗi này? Không lẽ mày không biết nó đang có thai?
Tin đó còn ghê sợ hơn chuyện anh vừa mất 2 tỷ, tay chân anh bủn rủn, miệng lầm bầm:
-Có thai? Con tôi ư?..
Anh như kẻ mất hồn lao ra khỏi khách sạn và lên xe về quê. Thế nhưng về đến viện thì đã thấy tiếng khóc ỉ ôi của bố mẹ vợ. Vừa nhìn thấy anh, bố vợ liền cho 1 cái tát trời giáng:
-Chính mày đã hại chế.t con mày rồi. Còn vợ mày, cũng chưa biết sống chế.t ra sao. Mày..là đồ súc sinh.
Anh trợn mắt rồi nước mắt rơi lã chã vì hối hận. Rút cục chỉ vì đồng tiề.n mà khiến anh mờ mắt đến nỗi xua đuổi người vợ đã từng đồng cam cộng khổ, lại hại chế.t chính đứa con ruột của mình. Nhưng cuối cùng, những kẻ bạc tình bạc nghĩa như anh cũng chỉ nhận lại được cái kết đắng ngắt cho cuộc đời mình.
ST
Tuổ.i trẻ này, đã dám yêu xa thì chẳng còn gì mà không dám nữa?
Tuổ.i trẻ này, đi qua biết bao con đường, qua bao con người, dù thân thuộc hay xa lạ, dù gần ngay trước mặt hay vạn ngàn xa cách, rồi tất cả cũng sẽ rời đi, hoặc ở lại một lúc lâu nhưng rồi cũng rời đi.
Chúng ta gặp nhau vào những ngày ngập nắng của Hà Nội. Anh chở em đi khắp nơi trên chiếc xe máy đã mang phần cũ kỹ em ngồi sau vòng tay ôm trọn những nỗi nhớ, những yêu thương dồn nén lâu nay. Chúng ta yêu nhau cách hơn 700 km đường bộ.
Mỗi lần em gặp anh là mỗi lần Hà Nội nóng như điên dại, lần này vẫn thế. Anh vẫn kiên nhẫn đợi đón em dưới cái nắng gắt tháng 6, kiên nhẫn chở em đi khắp Hà Nội và cũng đủ kiên nhẫn để em nói nhăng nói cuội suốt con đường.
Anh. Chàng trai luôn xây dựng vẻ ngoài lịch lãm và mạnh mẽ nhưng thật ra lại yếu đuối và cần người hiểu. Nếu hiểu được anh chỉ muốn đến và ôm anh ngay tấp lự mà không đoái hoài suy nghĩ thêm.
Anh. Chàng trai có vẻ ngoài thân thiện, hòa nhã và vui tươi luôn cố gắng mang đến tiếng cười cho cô người yêu sống nội tâm, không mấy thiện cảm với người đối diện như em.
Anh. Chàng trai luôn ra sức bảo vệ cho cô người yêu luôn mặc sức tỏ vẻ mạnh mẽ.
Anh. Chàng trai 25 tuổ.i, chưa ổn định về mọi mặt, anh có những nỗi bất an không nói nên lời. Không tiề.n tài, sự nghiệp mới bắt đầu. Cái tuổ.i bắt đầu đảm đương, gánh vác một phần gia đình, tương lai mù mịt một mình anh đối đầu.
Khi yêu ai đó, điều chúng ta dễ dàng thấy nhất là những hành động tuy đơn giản nhưng chứa đựng tất thảy quan tâm. Giữa chốn đông người tấp nập, anh vẫn cứ xoay người nhìn lại mặc dù tay vẫn đan chặt lấy tay em, dẫn em qua bao con đường Hà Nội, vẫn ghé đặt một nụ hôn. Anh không thôi nồng nàn yêu thương.
Tuổ.i trẻ này, đi qua biết bao con đường, đi qua biết bao con người, dù thân thuộc hay xa lạ, dù gần ngay trước mặt hay vạn ngàn xa cách, rồi tất cả cũng sẽ rời đi, hoặc ở lại một lúc lâu nhưng rồi cũng rời đi. Trong thâm tâm chỉ mong có một người đủ can đảm, đủ nhiệt huyết để ở lại cùng mình đến tận cuối cùng của cuộc đời.
Chúng ta, ai cũng đã từng trải qua những vấp ngã, đau thương trong tình yêu. Chúng ta hiểu đối phương cần gì và mong muốn điều gì. Điều cơ bản chúng ta hiểu rằng yêu thương là niềm tin. Yêu xa không có gì đảm bảo cho mối quan hệ này ngoại trừ niềm tin.
Giá mà mình gần nhau tình mình sẽ khác hơn. Em được chăm anh những ngày ốm đau. Chúng mình đèo nhau qua những con phố, cùng nhau ăn mấy món lạ ngon. Em lại có thể trẻ con vờ giận dỗi để được anh dỗ dành. Anh cũng không cần quá tất bật lo toan, suy nghĩ xem giờ em đang như nào, nhỡ công việc nhiều, xe hư ai đón đưa em? Chúng ta cũng sẽ không suy tính nhiều hơn, việc sẽ đến thăm nhau bằng gì, hè, Tết hay ngày Độc lập?
Chỉ tiếc chúng mình có Duyên, chắc cũng có Nợ nhưng chẳng thể gần nhau. Cách nhau đến nửa chữ S, một giờ máy bay, 17 giờ xe khách. Đôi khi nhớ nhau đến phát khóc, book vội cái vé ra ôm hôn cái rồi về, đi về trong ngày, vỏn vẹn bên nhau 4 tiếng đồng hồ.
Tuổ.i trẻ này, đã dám yêu xa thì chẳng còn gì mà không dám nữa. Động lực để bên nhau không gì nhiều chỉ là những ngày có thể bên nhau, nắm tay nhau nhìn cuộc đời mình. Vốn dĩ, yêu thương là cả một nỗi buồn dài đằng đẳng.
Nguyên Thảo
Không phải lúc nào chia tay cũng đau khổ, đôi khi đó lại là may mắn! Đến một ngày nào đó, khi bạn tìm được một bến đỗ bình yên đủ để hiểu rằng: đến lúc dừng lại việc tìm kiếm một người hoàn hảo, bạn sẽ phải cảm ơn những người đã đi ngang qua cuộc đời mình. Đã bao giờ trong cuộc đời bạn yêu một người rất thật lòng, nhưng kết quả vẫn chỉ là tổn...