Chồng “trót dại” với em họ
Họ không cưỡng nổi mình và đã quan hệ với nhau nhiều lần… (Ảnh minh họa)
Họ biết yêu nhau là tội lỗi. Họ đã dằn vặt, đấu tranh mãi, nhưng mà lý trí không thắng được con tim. Rồi không cưỡng nổi mình, họ đã quan hệ với nhau nhiều lần.
Tôi và anh lấy nhau phần nhiều do sự tác thành của hai gia đình. Từ nhỏ chúng tôi lớn lên bên nhau, anh là mối tình đầu nhưng là tình đơn phương của tôi. Tôi yêu anh và mừng là gia đình anh quý tôi như dâu con, luôn tác thành cho chúng tôi. Tôi vẫn biết anh không dành tình cảm cho tôi nhiều như tôi dành cho anh, nhưng tôi rất mừng sau bao năm tôi âm thầm bên anh, quan tâm anh… anh đã đồng ý với tôi, với gia đình là sẽ làm đám cưới.
Đêm tân hôn, tôi những tưởng mình sống trong hạnh phúc. Nhưng đêm hôm đó, rất rất nhiều tin nhắn nhắn đến điện thoại của anh, đáng ra anh nên tắt điện thoại nhưng anh để thế và lén lút đọc tin.
Tôi cũng chả để ý gì, nghĩ là bạn bè chúc mừng. Những ngày sau đó, tôi thấy anh rất hay trầm ngâm khi nhận được tin nhắn của một ai đó. Tôi vốn là người rất tôn trọng sự riêng tư của người khác, tôi chưa bao giờ xem trộm tin nhắn của chồng. Hơn nữa, anh là người khá cẩn thận. Anh luôn mang điện thoại bên người.
Nhưng hôm đó, khi tắm, anh hớ hênh để điện thoại ở phòng khách. Thấy tiếng tít của điện thoại của chồng reo lên, tôi biết anh có tin nhắn. Rồi tò mò, hiếu kỳ thôi thúc, không kìm chế được sự tôi mở điện thoại của anh ra xem tin nhắn. Và tôi chết điếng người khi đọc được tin nhắn đó: “Anh à, em không thể nào quên anh được. Ông trời ác độc thế, sao lại bắt chúng mình là anh em?”.
Tôi đau xót khi biết sự thật, giá như tôi không yêu chồng mình, để tôi có thể ra đi… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trời ơi, tin nhắn đó là của V. Mà V là em con nhà dì ruột của anh cơ mà. Chẳng lẽ họ lại yêu nhau sao? Chẳng lẽ V chính là thủ phạm làm anh suy tư, buồn bã mỗi khi nhận được tin nhắn?
Truy hỏi mãi, anh thú nhận anh và V. đã yêu nhau. Trước đây, khi còn là sinh viên, mấy anh em họ hàng nhà anh ấy trọ một nhà với nhau. Rồi trong quá trình sống chung, cộng với những tò mò, ham muốn của tuổi mới lớn, anh và V yêu nhau lúc nào không biết. Họ biết yêu nhau là tội lỗi. Họ đã dằn vặt, đấu tranh mãi, nhưng mà lý trí không thắng được con tim. Rồi không cưỡng nổi mình, họ đã quan hệ với nhau.
Vì họ kín đáo, hơn nữa lại là anh em nên chả ai nghi ngờ mối quan hệ của họ. Anh và V. cũng muốn nhanh chóng kết thúc mối tình trái ngang này. Thế nên anh đồng ý lấy tôi, còn V. ra trường là đi làm ngay ở 1 vùng xa. Ngày cưới anh, V. không về. Đêm tân hôn của chúng tôi, chính V. đã nhắn tin cho anh.
Anh cầu xin tôi đừng nói cho ai biết chuyện này. Nếu chuyện này bị lộ, anh và V. không còn mặt mũi nào nhìn họ hàng, anh em, không thể tiếp tục sống trên đời này nữa. Anh xin tôi đừng bỏ anh, hãy ở bên anh để giúp sức để anh có thể dứt bỏ cuộc tình tội lỗi này.
Tôi như người chết đi sống lại. Tôi không ngờ người chồng mà mình rất mực yêu thương và luôn ngưỡng mộ lại là một người như thế, họ là anh em sao có thể làm chuyện trái ngang đó. Họ không thể đến với nhau nên tìm đến tôi, tôi chỉ là vật thế thân để anh quên đi cô ấy thôi. Tôi đau xót khi biết sự thật, giá như tôi không yêu chồng mình, để tôi có thể ra đi…
Theo VNN
Níu kéo vì đã "trót dại"
Em đã giao cả đời con gái cho anh ấy
Chị có biết rằng, em đã "cho" anh Huy nhiều hơn thế không? Em đã trao cho anh ấy cả đời con gái... Nhưng giờ đây, em tê dại trong nỗi đớn đau khi bị anh ấy phũ phàng bỏ rơi em như thế này.
Quyên không giấu được ánh mắt buồn trước mặt tôi kể cả khi em cố gắng che đi bằng một chiếc kính cận dày cộp. Tôi và em lặng lẽ ngồi trong quán cà phê thân thuộc này không để làm gì chỉ để chia sẻ với nhau về những người đàn ông của tôi và em. Quyên không khóc, nỗi đau nghẹn ngào đè nén em biết bao tháng ngày đã làm em trở lên chai sạn và già dặn hơn với cái tuổi 19 của cô bé.
Tôi quen Quyên vì Quyên là người yêu cũ của cậu bạn thân tôi. Nó và tôi đã từng cảm mến nhau nhưng tất cả chỉ dừng lại quá mức tình bạn một chút. Chỉ đơn giản chúng tôi vẫn là bạn, vẫn hiểu nhau và quý nhau, rồi sau đó trở thành tri kỉ. Tôi có người yêu và chuẩn bị đi đến hôn nhân, còn Huy, tên cậu bạn thân của tôi vẫn tiếp tục chinh chiến và yêu đương qua rất nhiều mối tình.
Tôi luôn tin Huy là người tốt, trong sáng và biết cư xử, nhất là trong chuyện &'quan hệ' nam nữ thì tôi nghĩ cậu ấy luôn biết giữ mình. Nhưng nhìn vào đôi mắt của Quyên hằn lên một nỗi đau... nhấp ly cà phê đắng không đường, em dằn lòng, rồi khẽ lau kính và đôi mắt em ươn ướt, môi khô nứt... có lẽ em đang muốn nói một điều gì đó rất hệ trọng với tôi.
Em mím chặt môi rồi nhẹ nhàng tâm sự: " Chị Quyên! Chị có biết rằng, em cho anh Huy nhiều hơn thế không? Em cho anh Huy tất cả, em đã giao cả đời con gái, cái quý giá nhất của em cho anh ấy chị ạ".
Chị có biết rằng, em cho anh Huy nhiều hơn thế không?
Lúc này như không kiềm chế nổi cơn giận giữ, không nén được cơn đau quằn quại ở trong tim em, Quyên khẽ cúi đầu rồi đôi vai run lên, khóc nức nở. Nỗi đau của em tôi hiểu, em còn quá trẻ nhưng em cũng là con gái nên em đã đau đớn nhận ra: em đã mất đi cái quý giá từ lúc còn rất trẻ. Tương lai của em còn dài quá, những người đàn ông tiếp theo của em liệu có chấp nhận được sự thật này không? Tôi thoáng rùng mình khi nghĩ về tương lai của em...
Quyên quá khờ khạo khi tin rằng khi yêu thì hãy &'cháy' hết mình. Tôi biết, lúc ấy Huy đã dùng những lời lẽ đường mật ngọt ngào như thế nào với em. Nào là " Chúng mình sẽ đi đến bến bờ hạnh phúc", nào là "Em sẽ được hạnh phúc mãi mãi khi bên anh".
Hai người trẻ, hây hẩy sức sống thường ríu rít bên nhau cùng khu trọ thì hỏi tại sao họ chẳng dễ ngã lòng? Cũng giống như những đôi bạn ở trọ khác, Huy và Quyên đã trao cho nhau cái "tinh khiết" nhất của đời người trong dãy nhà trọ ẩm thấp và sập xệ. Quyên khẽ khàng, run rẩy cởi bộ cánh sau khi đi học về, còn Huy thì sẵn sàng lao vào &'con mồi' ngây thơ dại dột. Bản tính con trai không bao giờ cho bạn tôi kìm nén "dục tính". Sự hưng phấn trườn qua thân xác cô thiếu nữ đang học năm thứ hai. Tất cả kết thúc đối với Quyên là em đã mất trắng tất cả.
Tôi không tin vào tai mình nữa, bạn thân tôi đây sao? Người tôi đã tin tưởng đây sao? Tôi thấy thất vọng thật nhiều về Huy. Tôi không hiểu sao tính cậu ta lại trở lên như thế, cậu ta thay đổi từ lúc nào?
Giờ đây, Quyên rất lo sợ, em không lo sợ em sẽ mang bầu mà em lo sợ vì mất danh dự, vì còn yêu Huy quá nhiều. Em đã níu kéo Huy, đã tìm mọi cách để nối lại quan hệ với Huy nhưng tiếc thay, em đã không thể làm được. Huy đã cự tuyệt, đã phủi tay tất cả và ngay cả khi tôi gặp em, Huy cũng cấm.
Đừng dễ dàng cho đi tất cả để rồi phải vớt vát, níu kéo chút danh dự cho bản thân mình.
Tôi đã hiểu con trai họ dễ "cả thèm chóng chán" như thế nào, nhưng với Quyên thì em còn non nớt thiếu kinh nghiệm quá. Bây giờ, em đòi níu kéo tình cảm của Huy để giữ được danh dự. Em ngây thơ quá, làm sao Huy có thể giúp em? Em đã cố gắng nhưng cuối cùng, Huy cũng không đến bên em vì Huy đã không còn yêu em nữa.
Quyên là một trong những cô gái nhẹ dạ như bao cô gái nhẹ dạ khác, mềm lòng cho đi và mềm lòng chấp nhận níu kéo để giữ chút danh dự muộn màng. Như vậy, họ đang tự mình nắm lấy cái lưỡi dao và kẻ con trai kia đã trở thành người nắm đằng chuôi con dao ấy.
Tôi đã khuyên Quyên quên Huy đi vì còn rất nhiều người con trai biết bao dung và độ lượng em chưa gặp. Đôi khi những sai lầm do một tình yêu mù quáng cũng nên được tha thứ! Và hãy làm lại danh dự của mình bằng chính sức lực, sự cố gắng của bản thân dẫu biết rằng điều đó là rất khó.
Câu chuyện của Quyên làm tôi buồn lòng vì những người con trai Sở Khanh chỉ biết "dụ dỗ" những người con gái non tơ để chiếm đoạt rồi bỏ rơi họ khi đã no xôi chán chè. Và cũng lại một lần nữa nhắc nhờ các cô gái đang sống trong sự ngọt ngào của tình yêu: hãy biết vun đắp cho tình yêu đẹp của mình và phải giữ gìn sự trinh trắng, đoan trang của người con gái. Đừng dễ dàng cho đi tất cả để rồi phải vớt vát, níu kéo chút danh dự cho bản thân mình.
Ngọc Quyên (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Mong anh quay về Em chợt nhận ra rằng em đã yêu anh... (Ảnh minh họa) Anh đã đến bên em không hẹn trước, rất tình cờ và thật thú vị... Ngày em gặp anh, em không có ấn tượng gì nhiều về anh, chỉ thấy anh là người vui tính. Lúc đó em chỉ nghĩ được rằng có lẽ em và anh chỉ là bạn bình...