Chồng tôi suốt bao năm không muốn đi làm
Tôi không biết đã xin cho anh bao nhiêu công việc, đã bao nhiêu lần làm giấy tờ xin việc cho chồng, nhưng không có việc nào anh làm được trọn vẹn, việc gì anh cũng chê.
Cho đến nay anh vẫn thế, vẫn không có việc làm mà cứ thường xuyên rời bỏ nhà đi đâu đó vài ba ngày rồi về. (ảnh minh họa)
Tôi và chồng tôi kết hôn với nhau từ đầu năm 2002 cho đến nay, tôi yêu anh ấy là mối tình đầu và tôi đã giữ mình trước khi đến với chồng vẫn còn trinh trắng. Thật sự anh ấy cũng rất yêu và thương tôi, trước khi cưới cho đến khi tôi mang thai anh ấy đều yêu thương tôi.
Thật lòng khi mới cưới về, tôi có thai liền, sau khi nghỉ tuần trăng mật về, nhưng lúc đó anh chưa có việc làm (mặc dù đã học xong đại học). Tôi cũng thế đã tốt nghiệp đại học nhưng cũng phải đi dạy kèm từng nhà, nên anh đã bảo tôi kế hoạch vì nghĩ rằng sẽ không có tiề.n nuôi con. Lúc đó tôi rất khờ khạo, chưa một lần biết đến chuyện đó, tôi khóc nhưng cũng theo yêu cầu của anh đi kế hoạch.
Vài tháng sau tôi xin được việc làm và cũng vừa dạy kèm tại nhà. Tôi cũng làm hồ sơ xin việc cho anh. Ít lâu sau tôi có thai và đến nay đã có em bé 4,5 tuổ.i. Tôi cũng đã dành dụm xây được căn nhà nhỏ (ông bà nội nghèo nhưng có mảnh vườn và cho chúng tôi miếng đất xây nhà). Phải nói rằng từ khi cưới đến giờ, tôi không biết đã xin cho anh bao nhiêu công việc, đã bao nhiêu lần làm giấy tờ xin việc cho chồng, nhưng không có công việc nào anh làm được trọn vẹn cả, hầu như công việc gì anh cũng chê.
Vài tháng sau tôi xin được việc làm và cũng vừa dạy kèm tại nhà. Tôi cũng làm hồ sơ xin việc cho anh. (ảnh minh họa)
Tôi biết rằng anh cũng thích đi làm để kiế.m tiề.n, nhưng không hiểu sao mỗi lần làm việc khoảng tầm một vài ngày hoặc 1, 2 tháng là anh lại bỗng dưng nghỉ ngang. Từ công việc nhà đến tiề.n bạc cho cả gia đình, tôi điều gánh vác mà đồng lương của tôi cũng không phải khá khẩm gì (Tôi làm du lịch nên thỉnh thoảng tôi có những khoản ngoài, thỉnh thoảng đi công tác ở nước ngoài rồi dành dụm mua sắm trong nhà. Nhưng năm nay, tôi không đi công tác, chỉ ở văn phòng).
Video đang HOT
Khi mới cưới tôi thật sự tin tưởng anh, ngay cả chuyện xây căn nhà, tôi không biết gì chỉ giao phó cho anh hết. Tôi chỉ biết kiế.m tiề.n để xây dựng, nhưng mỗi lần về nửa chừng là nhìn thấy cảnh công nhân xây dựng, còn anh đang nằm ngủ trong phòng, hoặc đang đọc báo… mà tiề.n bạc tôi lại không có nhiều, phải vay mượn nữa, nên rất sốt ruột. Cuối cùng tôi phải ở nhà để ra đứng trông coi.
Hầu như trong căn nhà cái gì tôi cũng nhờ anh giúp đỡ, muốn anh làm chỗ dựa cho hai mẹ con, muốn mình là người vợ hiền. Tôi còn bao nhiêu lo lắng cho chồng con, tôi đã mơ có căn nhà nhỏ, vợ chồng êm ấm, không cần giàu sang. Nhưng cuối cùng từ việc lớn đến việc nhỏ tôi lại phải làm hết, dần dần tôi trở nên cáu gắt, bực bội. Đi làm vất vả mệt nhọc, về nhà thì thấy nhà cửa bề bộn, chồng thì đi đán.h cờ tướng, hoặc ngủ trong phòng, hoặc xem đá bóng.
Trước đó anh cũng có đi làm nhưng lương mỗi tháng chỉ 700.000 đồng tôi cũng không hề kêu ca, vẫn động viên chồng làm. Số tiề.n này anh cũng đưa cho tôi hết, rồi anh xin lại để đổ xăng, ăn sáng, sửa xe … Nhưng rồi anh cũng nghỉ việc. Cũng có những công việc xin vào rất khó, lương cũng khá ổn vậy mà anh vẫn nghỉ làm. Cuộc sống vợ chồng bắt đầu lủng củng từ đây, từ việc kiế.m tiề.n đến chăm sóc con cái, đến việc nhà do bàn tay của tôi làm. Cứ mỗi đêm ngủ tôi đều thấy hai vai thật nặng nề và khóc.
Tôi đã khuyên anh làm việc để giúp gia đình, để được hạnh phúc, nhưng cuối cùng đều thất bại. Đã rất nhiều lần vợ chồng tôi cãi nhau chỉ vì chuyện công việc tiề.n bạc, cãi nhau vì mỗi lần tôi cần anh giúp đỡ về tinh thần, thì cũng không có anh bên cạnh tôi. Và tôi đã nhiều lần nói hỗn với chồng mình, tôi biết nói hỗn như thế là không đúng nhưng tôi không biết làm gì hơn. Cũng nhiều lần anh đán.h tôi, cứ mỗi lần cãi nhau là anh đán.h tôi, tím luôn cả mặt mày. Cũng nhiều lần công an chính quyền đến can thiệp và cũng nhiều lần tôi lên toà xin giải quyết việc li hôn. Mỗi lần như thế anh lại lên toà và xin được toà giải hoà.
Cho đến nay anh vẫn thế, vẫn không có việc làm mà cứ thường xuyên rời bỏ nhà đi đâu đó vài ba ngày rồi về. Rồi có lần anh vào Sài Gòn hơn 8 tháng, tết lại quay về. Thỉnh thoảng anh cũng khen tôi giỏi, nhất là cuối năm vừa rồi khi anh về nhà thấy nhà cửa sạch sẽ và khang trang hơn trước. Trong nhà chỉ thiếu một người đàn ông thôi. Anh ở nhà được 20 ngày, cứ nằm lì. Lần này anh bảo tôi: anh không muốn làm bất cứ công việc gì, anh chỉ muốn dựa vào tôi, tôi hốt hoảng và bàng hoàng, lo lắng.
Suốt thời gian anh đi, tôi không biết anh đi đâu làm gì ở đâu, ở nhà tôi vừa đi làm kiế.m tiề.n vừa lo cho con, vừa làm cha vừa làm mẹ. Tôi cũng biết anh không có bồ bịch lăng nhăng, tôi tin ở anh điểm đó và cũng biết rằng anh rất yêu thương hai mẹ con tôi. Anh thường xuyên nói như thế với nói cả tầm lòng. Tôi hiểu điều này. Vừa rồi anh biết tôi không còn đồng nào cả và tôi nói với anh cố gắng xin việc làm vì mình tôi làm thì không đủ nhưng anh lại làm lơ.
Khi nghe tin tôi có thai lần nữa, anh bảo anh sẽ vào Sài Gòn, còn tôi ở đây làm thế nào thì làm hoặc uống thuố.c khẩn cấp nhanh. Tôi rất đa.u đớ.n khi nghe anh nói điều này, anh cũng biết rằng trong túi tôi không còn đồng nào cả. Khi tôi đi làm về định khoe chồng là có tiề.n rồi, vì tháng này tôi nhận lương sớm, thì không nhìn thấy anh. Anh đã dọn dẹp ra đi vào Sài Gòn.
Hiện tại tôi được tin tức anh ở cùng người bà con thuê nhà và cũng không đi làm gì trong đó, thật lòng tôi rất buồn, chán nản. Hiện tại tôi không có thai, tôi suy nghĩ không biết tôi có còn là vợ anh không nữa. Qua bao sự cố tôi đã cố quên và cho anh cơ hội. Tôi đã ngậm ngùi bỏ qua cho anh, nhưng bây giờ anh lại bỏ nhà đi lần nữa. Khi đi anh viết lại mảnh giấy rằng rất yêu thương hai mẹ con, anh đi để lo cho bản thân anh.
Anh không hề gọi điện cho con và tôi, trừ khi tôi điện cho anh, anh bảo cho anh cơ hội lần nữa để quay về, anh đi chỉ hai tháng thôi anh sẽ về (Mục đích anh đi là tạm tránh vì tôi không đủ tiề.n trang trải cho 3 người trong thời điểm này) nếu tôi cho anh cơ hội. Nhưng lần này tôi đã từ chối vì không biết anh đã bỏ đi bao nhiêu lần, rồi đột nhiên quay về. Bây giờ tôi đã hết kiên nhẫn, hết niềm tin, mặc dù cũng rất thương chồng mình.
Mỗi lần đi làm về trên đường tôi đều khóc, khóc ấm ức không biết, tại sao tôi lại khổ như vậy? Tôi cũng không xấu xí, cũng có công việc làm tại công sở, là trưởng phòng cho một hãng du lịch, tôi cũng không phải không biết điều, không phải chơi bời lơi lổng. Cuộc sống chỉ biết học tập và làm việc, lo lắng cho con cái, có tiề.n là dành dụm mua sắm trong nhà. Vậy mà chồng tôi thì nhất quyết không chịu đi làm phụ giúp gia đình là sao? Khi đi làm cũng rất nhiều người để ý thích tôi, (họ cứ nghĩ tôi là gái chưa chồng) nhưng tôi không có cảm giác yêu đương gì, mặc dù suốt bao nhiêu năm nay vợ chồng cứ lục đục vì công việc và tiề.n bạc. Tôi luôn giấu bạn bè, đồng nghiệp, vì bạn bè tôi nghĩ rằng tôi là người hạnh phúc.
Tôi đã chịu đựng và khuyên lơi quá nhiều rồi, cứ mỗi lần nhìn con hỏi ba là tôi lại khóc, khóc vì thương con và cảm thấy tội nghiệp cho bản thân mình. (ảnh minh họa)
Tôi luôn mơ ước cho tổ ấm vì con cái nhưng tôi không còn chịu đựng nổi cảnh chồng như thế này nữa, tôi đã cho anh bao nhiêu cơ hội. Hiện tại anh bảo cho anh cơ hội để quay về nhà và xem tìm chỗ nào cho anh để anh làm. Tôi biết xin việc không đơn giản vì bây giờ anh đã lớn tuổ.i (34), mà không biết anh có chịu khó làm việc không vì tôi biết tính cách của chồng mình. Tôi đã chịu đựng và khuyên lơi quá nhiều rồi, cứ mỗi lần nhìn con hỏi ba là tôi lại khóc, khóc vì thương con và cảm thấy tội nghiệp cho bản thân mình.
Mong anh/chị hãy thương và giúp tôi với, cho tôi lời khuyên thật hữu ích với nhé. Tôi xin chân thành cảm ơn rất nhiều!
Theo Eva
Chọn ai giữa hai người đàn ông
Tôi vẫn yêu chồng cũ nhưng người đàn ông đến sau quá tốt và yêu thương tôi.
Tôi đang không biết phải lựa chọn điều gì. Tôi đã từng phạm sai lầm một lần và giờ tôi sợ mình lại tiếp tục mắc sai lầm lần nữa. Thực sự tôi khổ tâm vô cùng vì không biết mình phải làm gì.
Tôi năm nay 40 tuổ.i, có 2 đứa con và li dị chồng. Cuộc hôn nhân đầu của tôi không hạnh phúc vì chồng tôi cờ bạc, rượu chè. Quá khổ tâm và mệt mỏi, tôi quyết định l.y hô.n. Tôi nhận nuôi hai đứa con vì không muốn các con phải khổ. Cho đến giờ, tôi đã l.y hô.n được gần 5 năm và một thân một mình con.
Tôi và chồng vẫn thường xuyên liên lạc vì dù sao anh cũng là cha của các con tôi. Mặc dù l.y hô.n nhưng lòng tôi cũng còn yêu chồng nhiều lắm. Vì thế mà tôi luôn dành cho anh sự tôn trọng nhất định. Sau khi chia tay chồng, vì cuộc sống vất vả, mưu sinh, tôi gặp gỡ và quen một người đàn ông khác. Anh ấy rất tốt với tôi, giúp đỡ vợ con tôi trong cuộc sống. Cũng nhờ có anh ấy mà mẹ con tôi đã đỡ vất vả hơn. Anh ấy cũng đặt vấn đề nghiêm túc với tôi nhưng tôi cần thời gian suy nghĩ và quyết định.
Người đàn ông đến sau này rất tốt và khiến tôi cảm động vì tình cảm của anh rất chân thành. Anh đã từng có một đời vợ nhưng rồi họ không hạnh phúc nên cũng đã l.y hô.n. Giờ đây anh khao khát muốn tìm một tổ ấm mới cho mình nên anh yêu thương tôi thật lòng. Nhiều khi ngẫm lại, gần 5 năm qua nếu không có anh giúp đỡ tôi cũng không hiểu rằng mình có thể nuôi các con dễ dàng như vậy nếu không có sự giúp đỡ của anh hay không. Nhưng trong lòng tôi lại không nảy sinh tình cảm yêu thương nam nữ với anh mà chỉ là sự biết ơn.
Tôi đã từng phạm sai lầm một lần và giờ tôi sợ mình lại tiếp tục mắc sai lầm lần nữa (Ảnh minh họa)
Nhiều lúc tôi cũng không muốn nhận sự giúp đỡ của anh vì tôi sợ anh nghĩ tôi lợi dụng anh. Nhưng anh không cho tôi cơ hội để từ chối. Tôi vì không muốn anh buồn nên cũng đành đón nhận tình cảm của anh. Giờ đây, tôi và anh đã có chuyện đính ước về đám cưới. Anh cũng đã cho gia đình sang thưa chuyện bên nhà tôi để đợi ngày đẹp làm đám cưới.
Tôi nhận lời anh vì nghĩ anh là người tốt, lại sống có trách nhiệm chứ thực ra tôi không yêu anh. Tôi nghĩ ở tuổ.i của tôi, tình yêu cũng không còn quá quan trọng nữa nên đã nhận lời lấy anh. Nhưng tôi đã lầm. Khi người chồng cũ của tôi quay về tìm tôi và muốn nối lại tình cảm vợ chồng, tôi đã suy nghĩ rất nhiều và nhận ra rằng trái tim mình bao năm qua vẫn dành cho chồng cũ.
Chồng cũ của tôi giờ đã có công việc ổn định, thu nhập tốt và điều quan trọng là anh không còn cờ bạc, rượu chè mà đã trở thành một người đàn ông chính trực. Bao năm qua dù l.y hô.n nhưng anh không hề tìm tới người phụ nữ khác. Anh tu chí làm ăn vì nhận ra sai lầm của mình đã làm tan nát gia đình. Anh quyết tâm làm lại từ đầu và tới khi mọi chuyện ổn định anh mới dám nói với tôi ý định cầu xin tôi tha thứ để quay về. Ngang trái thay đó lại là lúc tôi nhận lời cưới người đàn ông khác.
Nếu tôi biết chồng cũ có ý định hàn gắn với mình thì tôi sẽ không bao giờ nhận lời người đến sau mà chờ đợi để cho anh cơ hội. Chỉ vì nghĩ người tới sau cũng tốt, lại khao khát một mái ấm gia đình nên tôi đã đồng ý cưới. Giờ khi biết chồng còn yêu thương mình, muốn quay lại với mình tôi không muốn kết hôn với người mới nữa vì tôi vẫn còn nặng lòng với chồng. Hơn nữa tôi nghĩ nếu quay về hai con tôi sẽ có cha, có mẹ đầy đủ và chúng tôi chắc chắn sẽ biết cách để bảo vệ tổ ấm của mình chứ không để mọi chuyện rơi vào bế tắc như lần đầu nữa. Chỉ có điều tôi phải làm sao với người đàn ông đến sau khi anh quá tốt và yêu thương tôi. Anh cũng là người không may mắn trong hôn nhân, tình yêu, tôi không muốn làm anh phải khổ thêm một lần nữa. Tôi không biết mình phải lựa chọn ai giữa hai người đàn ông đó nữa.
Theo VNE
"Chai lì" cảm xúc, tôi sợ gần chồng Do cách làm "chuyện ấy" quá cục mịch và thô thiển của anh khiến tôi bị "chai lì" cảm xúc. Ngày trước, khi mới yêu nhau, anh thường chở tôi đi lòng vòng trên đường phố Hà Nội bởi anh biết tôi thích ngắm thủ đô khi màn đêm buông xuống. Anh thường kiên nhẫn đợi tôi trang điểm cả giờ đồng hồ...