Chồng tôi rủ người tình về sống chung
Anh đề nghị đưa người tình về chung sống trong căn nhà của vợ chồng tôi bấy lâu
Tôi và anh yêu nhau gần 10 năm, kết quả là một đám cưới linh đình, rạng rỡ hai họ. Vậy mà cuộc hôn nhân của chúng tôi chưa tròn 2 năm đã gặp sóng gió. Trong những lần đi công tác tại Hà Nội, chồng tôi đã ngoại tình với một cô gái ít hơn tôi 1 tuổi. Cách đây 6 tháng, chồng tôi thú nhận, anh yêu cô gái ấy nhưng vẫn yêu tôi. Anh không muốn ly dị nhưng cũng không muốn chấm dứt mối quan hệ ngoài luồng kia. Thời gian càng kéo dài, tôi càng đau khổ vì ở bên tôi nhưng anh vẫn đều đặn nhắn tin, gọi điện và chat với người kia.
Khi đã quá mệt mỏi, không chịu đựng được nữa, tôi đề nghị ly thân để xem anh cần ai hơn, ai là người thực sự mang lại hạnh phúc cho anh. Có lẽ mọi người sẽ cho rằng tôi ngu ngốc vì đã đẩy người mình yêu thương vào vòng tay người khác, nhưng sự thực tôi yêu anh quá nên không chịu nổi khi thấy anh buồn và nhớ người kia.
Khi anh chấp nhận ra đi, tôi đau khổ đến điên dại. Sống một mình trong ngôi nhà trống hoác, tôi sợ hãi đến tột cùng. Tôi quyết tâm quên anh và dặn lòng sẽ chấm dứt mọi chuyện khi anh trở về. Anh vẫn đều đặn nhắn tin, gọi điện “bà xã ơi, bà xã à…”. Sau hơn 1 tháng quay về, anh nói sẽ bù đắp cho tôi và sẽ không đi nữa. Vì quá yêu anh, tôi chấp nhận tha thứ và coi như “chưa từng có cuộc chia ly”. Tôi chăm chút gia đình nhỏ bé của mình hơn nhưng cũng chỉ 1 tháng sau, anh lại muốn đi, lại nhắn tin, gọi điện và chat với người tình…
Giờ đây, tôi như người mất phương hướng… (Ảnh minh họa)
Anh nói rằng, mất tôi anh sẽ mất tất cả, rằng trong thời đại này thật khó tìm được người vợ như tôi, rằng nếu so sánh thì “người kia” chẳng bằng một góc của tôi… Rồi sau những cuộc nói chuyện nghiêm túc, anh muốn cả ba người sống chung một mái nhà, một gia đình có hai người vợ và một người chồng… Thật hoang đường! Anh nói rằng, chỉ có tôi bỏ anh chứ anh không thể bỏ tôi được. Đôi khi tôi muốn chấm dứt tất cả, dọn đi nơi khác ở nhưng lại sợ sự thay đổi, mất mát. Tôi và anh đều là mối tình đầu của nhau, một tình yêu 10 năm thật đẹp, thật ngọt ngào… Tôi sợ không thể chịu nổi nếu thiếu anh.
Video đang HOT
Tôi hy vọng sau khi sinh con thì tình hình sẽ khá hơn nhưng anh luôn thay đổi, lúc muốn có con, lúc lại không. Tôi như người mất phương hướng, bỏ bê công việc, suốt ngày chỉ quanh quẩn ở nhà.
Tôi phải làm gì đây? Lúc này, tôi thực sự bế tắc. Mong các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo 24h
Chồng thờ di ảnh người yêu cũ, tôi phải làm sao?
Anh tôn thờ cô ta trong tim còn chưa đủ nay lại muốn thờ di ảnh tại nhà. Rồi nay mai em sẽ phải làm sao khi anh sẽ chung sống trong tư tưởng với một người đàn bà khác ngay trước mặt em. Em sẽ đau tới mức nào nếu anh cứ đứng trước di ảnh của người cũ mà khóc lóc?
Chồng em yêu một người đã làm lễ ăn hỏi nhưng cô ấy bị tai nạn giao thông mất. Sau 3 năm chồng mới lấy em. Em không phải mù quáng bệnh hoạn đi so đo với một người không còn trên đời này. Nhưng từ lúc yêu đến lúc làm chồng, anh ấy luôn cho em cảm giác mình chỉ là cái bóng để anh ấy tưởng tượng về người cũ.
Anh ấy dắt em đến những nơi hẹn hò, những quán quen của hai người. Anh ít nói về người đó nhưng đi bên em, anh luôn suy tư, mặt mày thì ủ dột. Có hôm còn ôm em vào lòng khóc và nói anh nhớ em nhiều lắm. Đó không phải là lời nói dành cho em - người yêu hiện tại mà là dành cho người cũ.
Em rất muốn thông cảm cho anh nên thời gian đầu chịu đựng, còn khuyến khích anh chia sẻ để nhẹ nỗi đau. Nhưng về sau em càng khó chịu và hoang mang. Em hỏi anh có yêu em không thì anh bảo có. Nhưng ánh mắt anh nhìn em rất xa xăm, như xuyên thấu để cố tìm kiếm một hình bóng cũ.
Ảnh minh họa
Em rất yêu anh nên nghĩ sẽ giúp anh vượt qua nỗi đau này. Và em cũng tin rằng thời gian có thể chữa lành tất cả. Nhưng đến tận bây giờ, khi con em đã 2 tuổi, em vẫn chỉ là một cái xác mang bóng dáng của một người khác trong mắt anh.
Anh có một chiếc tủ gỗ chạm khắc rất đẹp, trong đó đựng tất cả những kỷ vật tình yêu của hai người. Dù tò mò nhưng em chưa một lần dám đụng vào đó vì sợ mắt thấy tim đau. Em tôn trọng anh và tôn trọng tình yêu anh dành cho người đó.
Mẹ con em sẽ chấp nhận nằm ở vị trí thứ hai nhưng hình như con tim anh không bao dung đến thế. Anh rất chiều vợ con nhưng em không dám tự nhận đó là tình yêu. Anh lặng lẽ trầm ngâm, bộ dạng đó của anh vừa khiến em đau lòng nhưng cũng vừa buồn tủi.
Nhiều đêm ngủ quay lưng vào nhau, em bị đánh thức bởi tiếng khóc rưng rức của anh, tuy đã cố kìm nhưng vẫn nghe tức tưởi. Lòng em đau nhói vì anh vẫn yêu cô ấy đến thế. Càng đau hơn khi nghĩ rằng mình không cách nào lấp chỗ trống trong tim anh.
Không phải tình yêu của em không đủ lớn mà vì tình yêu anh dành cho ai kia là duy nhất. Anh ấy đâu biết rằng những đêm thao thức đó đâu chỉ mình anh khóc, người vợ nằm cạnh anh cũng lặng lẽ rơi nước mắt vì thương chồng và thương bản thân.
Sức chịu đựng và lòng vị tha của em cũng có hạn, em đã nghĩ anh thật ích kỷ, chịu khổ một mình còn chưa đủ sao còn lôi mẹ con em vào. Em cũng như anh, mất đi tình yêu của một ai đó sẽ rất đau. Anh không bao giờ có được cô ấy, còn em sẽ không bao giờ có được anh, không nỗi đau nào ít hơn cả.
Tuy em đã xa gần hờn dỗi nhiều lần nhưng luôn nhận được câu "Anh xin lỗi, cho anh thêm thời gian". Từ khi người đó mất đến nay cũng 6 năm rồi, em phải đợi thêm bao lâu nữa đây?
Gần đây đã xảy ra một chuyện khiến điểm chịu đựng của em đã đến tận cùng. Bố mẹ cô gái ấy chuyển sang Mỹ định cư, vì cô ấy là con một lại ít họ hàng ở Việt Nam nên nhờ anh trông coi giúp mộ phần. Em nghĩ là anh tự nguyện chứ không đợi người ta nhờ vả đâu.
Em không ích kỷ đến mức ghen với một người đã xanh cỏ nhưng anh còn quá đáng ngỏ lời muốn mang di ảnh về thờ cô ấy tại nhà. Em cười, em quay cuồng, em điên loạn. Em tưởng con trai chỉ thờ bố mẹ thôi, nay mới nghe có thể thờ cả người yêu cũ.
Chồng muốn mang di ảnh người cũ về thờ trong ngôi nhà mới của vợ chồng. Em thật nực cười với đòi hỏi thái quá này của chồng quá. Thử hỏi người đó đã từng là vợ chính thức của anh chưa chứ?
Anh tôn thờ cô ta trong tim còn chưa đủ nay lại muốn thờ di ảnh tại nhà. Rồi nay mai em sẽ phải làm sao khi anh sẽ chung sống trong tư tưởng với một người đàn bà khác ngay trước mặt em. Em sẽ đau tới mức nào nếu anh cứ đứng trước di ảnh của người cũ mà khóc lóc?
Anh van em đừng phản đối chuyện này và mong em nghĩ lại. Em đã nghĩ nát óc cả nửa tháng nay rồi nhưng thật sự không thể thông cảm nên không chấp nhận được nữa.
"Ngày anh đem di ảnh của cô ấy về nhà sẽ là ngày chúng ta ly hôn" - Em sẽ trả lời như vậy nếu ngày mai anh hỏi lại em về điều này. Em nói vậy có sai không mọi người? Tuy rất đau nhưng em phải quyết định như thế. Nếu không em sẽ khổ đến suốt đời.
Theo VNE
Người trước và người sau, chúng ta đều có những xót xa riêng... Vì chị em mình là con gái, nên một câu nói cũng có thể hằn lên tim mình bao nhiêu vết xước. Chị hiểu cảm giác của em, vì chị cũng từng như thế. Người yêu cũ của chị quan tâm chị từng chút một, chiều chuộng chị, hiểu rõ những tính xấu của chị và yêu thương chị vô điều kiện. Chia...