Chồng tôi không cần vợ đảm đang
Tôi đọc nhiều bài tâm sự thấy nhiều phụ nữ ngoan mà vẫn không được chồng yêu thương chiều chuộng. Còn tôi chẳng ngoan, chẳng đảm đang mà lại được chồng hết mực yêu chiều.
ảnh minh họa
Không phải tôi khoe mà chỉ muốn mọi người hãy tin rằng tình yêu vẫn còn màu hồng. Tôi không muốn những ai chưa kết hôn bi quan về tình yêu. Tôi có tính cẩn trọng nhưng không vì thế mà tránh được sai lầm. Tôi vẫn bị gạt, vẫn bị lợi dụng. Không vì thế mà tôi mất lòng tin vào con người. Tôi chỉ cho rằng mình không may mắn nên gặp phải kẻ xấu. Tôi vẫn tin đâu đó còn rất nhiều người tốt.
Mối tình đầu của tôi là một sai lầm. Tôi bị một kẻ tham lam lừa lọc. Tôi mất cái thứ mà ai cũng bảo là quý giá nhất của người con gái trong đau khổ. Một sự ép buộc chứ không phải tự nguyện. Giờ nhớ lại, tôi thấy khinh anh ta, còn trước đây tôi luôn nghĩ anh ta là người yêu tôi nhất trên đời. Tôi chấp nhận là cái bóng suốt đời bên cạnh anh ta. Đến khi bị bỏ rơi, tôi vẫn cho là anh ta bất đắc dĩ phải làm thế chứ nào có muốn rời xa tôi.
Tôi đứng lên mạnh mẽ sau vấp ngã. Trải nghiệm cuộc sống tạo nên tính cách trong tôi: Không cả tin, kiên nhẫn, nhận xét một vấn đề qua nhiều góc cạnh, thấy được giá trị của bản thân, sống thành thật, không lợi dụng ai và cũng không cho ai lợi dụng mình. Tôi luôn dặn lòng là “không ai cho không ai cái gì ” và “thời gian sẽ cho ta biết sự thật về một con người”. Nhờ quan điểm đó mà tôi vượt qua được nhiều cái bẫy của những gã Sở Khanh.
Tôi sống chân thật nhưng họ ma mãnh cứ nghĩ tôi giả tạo nên loay hoay tìm cách dụ dỗ. Cái kết cuối cùng dành cho họ là phí tiền, phí sức, phí cả thời gian. Ngay từ đầu tôi đã nói: “Em rất quý những tình cảm anh dành cho em. Nhưng em không thể chấp nhận nó vì anh đã có gia đình “.
Video đang HOT
Tôi không hiểu mình hấp dẫn đàn ông có vợ ở điểm gì. Hay số tôi là như vậy? Tôi luôn bị họ đeo bám. Còn mấy anh chưa vợ thì không chịu nổi tôi vì tôi không thuộc tuýp phụ nữ truyền thống chịu khó hầu hạ chồng, chăm con, sống cam chịu.
Ngoại hình của tôi dịu dàng, nữ tính nhưng ẩn sâu bên trong là một cá tính mạnh mẽ. Tôi dám làm dám chịu. Biết sai lầm là tự mình khắc phục chứ không cần ai khuyên bảo. Biết người yêu không thật lòng là chủ động chia tay. Dù rất đau khổ nhưng tôi đủ kinh nghiệm để biết thời gian sẽ làm tôi trở lại bình thường còn hơn sống trong một tình yêu bế tắc. Tôi dám bỏ những thứ không thuộc về mình.
Chồng tôi đã qua một đời vợ. Là con cưng, anh luôn quen với việc có người phục vụ, ấy vậy mà giờ đã biết phục vụ người khác. Lương anh làm gấp bốn lần lương tôi. Tiền lương anh đưa tôi giữ hết. Tôi quản lý chi tiêu, mỗi tuần phát cho anh một ít để anh tiêu. Tôi thích thì nấu ăn, không thích thì ra ngoài ăn. Rửa chén, quét nhà, lau nhà, phơi quần áo là chuyện của anh còn tôi phụ trách những việc khác. Tôi từng cho anh biết quan niệm trong hôn nhân của mình là yêu thương, chăm sóc lẫn nhau chứ không phải người này phục vụ người kia. Có lần đang ăn cơm, vì tay đang cầm cánh gà nên chồng nhờ tôi rót nước. Tôi đã nói: “Anh khát thì tự rót uống. Em không phải người giúp việc của anh”. Chồng tôi cười hề hề, rồi đi rửa tay rót nước.
Có thể mọi người cho rằng tôi như vậy là không tốt, nhưng chồng cảm nhận được tình yêu của tôi dành cho chồng. Tôi đã ở bên anh trong lúc anh bế tắc nhất. Tôi sống biết điều chứ không ích kỷ. Tôi không xem trọng vật chất, không mua sắm bừa bãi, chi tiêu tiền có chừng mực. Nhà dư bao nhiêu tiền, tôi đều cho chồng biết. Tôi không mờ ám trong việc tiền nong. Phải nói chồng tôi trở nên tốt hơn khi sống với tôi, biết quan tâm ba mẹ hơn, bỏ rượu chè, cờ bạc.
Mỗi lần anh xin cho đi nhậu, tôi hát lại điệp khúc: “Anh nói vì yêu em anh có thể bỏ tất cả, anh sẽ thay đổi vì em mà việc nhỏ như vậy anh cũng không bỏ được. Em không ép buộc anh phải sống với em. Anh có quyền chọn lựa. Về phía em, xin lỗi em không muốn sống với người chồng như vậy”. Thế là anh ở nhà, và tôi thay đổi nét mặt, cười tươi như hoa, thơm vào má của chồng một cái. Chồng nói: “Thật là chịu hết nổi với em luôn, thay đổi cảm xúc nhanh quá”.
Tôi chưa bao giờ dùng lời lẽ khó nghe với chồng. Cái tôi cần là chồng làm theo ý mình. Vì thế, quan trọng nói thế nào để đạt được mục đích là thành công. Bình thường tôi ngọt ngào, khi giận thì lạnh lùng. Chồng không quen với sự lạnh lùng ấy nên phải chịu thua tôi. Đàn ông cũng thèm khát những lời yêu thương, những cử chỉ ngọt ngào và tôi không tiếc những điều đó với chồng.
Vợ chồng tôi cưới bốn năm mà vẫn như ngày mới yêu nhau. Trước khi đi làm và về đến nhà, chồng đều hôn tôi. Tối ngủ, tôi đều gác đầu lên tay chồng. Trong giờ làm, chồng vẫn điện thoại cho tôi, hỏi han tôi. Đó là một thói quen của vợ chồng tôi. Sau này sinh con, tôi sẽ nghỉ làm ở nhà trông con. Có lẽ việc nhà tôi không nhờ chồng giúp, nhưng chồng đi làm về tôi sẽ nhờ chồng chăm con. Tôi muốn tình cảm cha con gắn kết sâu đậm hơn. Đi chơi ngoài đường, chồng sẽ bế con. Đi ăn, tôi sẽ để chồng đút con ăn.
Gia đình đang hạnh phúc nhưng tôi vẫn dự trù sẵn nếu một ngày chồng thay đổi: Tài sản chia đôi, con tôi nuôi, không cần chồng chu cấp. Tôi vẫn cho chồng qua lại thăm con. Dù chồng không còn yêu tôi nhưng anh vẫn còn yêu con tôi. Tôi không thể ích kỷ cướp của con mình tình yêu thương đó. Càng thù hận thì càng làm tâm ta đau khổ. Biết từ bỏ những thứ không thuộc về mình sẽ làm ta nhẹ nhàng hơn. Ai rèn luyện được cá tính này thì làm cho cuộc sống bớt đau khổ đi một nửa.
Theo VNE
Tâm sự của thành viên vozforums.com chót ngủ với bạn thân
Những lời Tâm sự của thành viên vozforums.com chót ngủ với bạn thân đang gây sốt trong cộng đồng mạng vài ngày hôm nay. Đã có rất nhiều ý kiến trái chiều xung quanh vấn đề này
bây h em hoang mang lắm, ko biết tâm sự với ai hết nên lên đây lập thớt để chia sẻ với các thím.
Em có 1 con bạn cực thân, chơi từ lúc còn bú tí đến bây h đc mười mấy năm rồi, thân cực kì luôn, cái gì cũng có thể thủ thỉ cho nhau nghe đc hết, từ chuyện sáng nay ị mấy cục đến những chuyện tình yêu tình báo dài dòng. Nó như là em gái của em v nhìu khi nó chạy sag nhà em ngồi chơi game kể lể này nọ cả đêm rồi ngủ ở đó luôn
Gần đây nó yêu 1 thằg cha nào đấy, làm photographer suốt ngày đi chụp choẹt cho mấy em chân dài tới lách làm e GATO vãi ra Em có nc mấy lần rồi, thằg này cũng chẳng phải là loại hiền lành gì, nhìn là biết nó quen con bạn em như làm cảnh vậy thôi chứ chả iu đương đéll gì hết, nhưng mà sợ nói ra con này buồn nên thôi . Vậy mà con này cứ phát cuồg lên, suốt ngày cứ gọi em kể lể này nọ nghe mà phát chán. Rồi cuối cùg bộ mặt thật của nó cũg lộ ra, mối quen 3 tháng nó đã đòi XH nghe kể là con N (con bạn em) tát nó mấy phát rồi chạy về nhà, hôm sau nó đến xin lỗi khóc lóc năn nỉ ỉ ôi bảo là ko kiềm chế đc vì yêu em quá blah blah blah, nghe mà muốn chốt cho quả rắm vào mồm. Bựa kinh
hôm T3 tuần trước là sinh nhật con N, cái ngày trọg đại nhất đấy, con bn em nó háo hức lắm, chuẩn bị này nọ hết xog xui rồi, thì đùg 1 cái bủi ság đó thằg cớ hó đó gọi bảo là có côg việc đột xuất phải đi xa, bn em nó nghe xog 1 cái đứg sữg luôn, lúc đó e đag đi ăn ság với nó, nhìn tội kinh khủng, Rồi em nó định hoãn lại SN đợi thằg kia nhưg em chửi cho, nói là mời mọc đồ hết rồi bây h hoãn lại kì lắm, 2 đứa đi về nhà em, rồi em nó tự nhiên ôm em khóc ầm ầm. Nhìn nó khóc mà thấy tội thay cho nó, lúc đấy thằg kia mà thò mặt vào thì có mà ass nở hoa
Tối hôm Sn đó, sau khi đi ăn là kéo nhau qua đi bar. Con này trước h có biết uốg nhìu đâu, thế mà hôm nay nốc phải gần 5 chai ken mấy ly vodka pha origina nữa say bí tỉ luôn. Em thì ngồi nc với con bạn cùg lớp của con N. nên uốg vài ba ly thôi, tỉnh vãi ra. Lúc đi về cũg hơn 1h rồi, nó say vậy về nhà chắc ba má nó chửi chết, vậy là thôi chở nó qua nhà em ngủ luôn. Ba mẹ nó thì quá quen với em rồi, nên nó có qua nhà em ngủ cũg chả nói gì hết, nhìu khi em nghĩ 2 người đó tưởg em gay
chở nó về nhà, nó lèm bèm cái gì đó, pha ly nước chanh cho nó uốg rồi cõg vô *g ngủ. Em thì có thằg bn kia rủ lên đánh LOL (nó đi mỹ rồi, nên h đấy chỉ có nó mới rủ em lên chơi) làm 3 4 ván gì đấy, lúc đó 4h mấy rồi thì thấy con nảy bay ra toilet ọi ọe ra, tởm vl. Xog nó cũg còn hơi say, vậy mà chạy ra chỗ em ngồi nói còn bia ko lôi lên uốg chửi chó tăng luôn, nó kêu buồn lắm rồi, 20t đầu mà chả iu đc thằg ôn nào cho ra hồn. Lúc đó tự nhiên em cảm thấy nó đẹp lắm các bác ợ, dạg như say nắg í. Vậy là em lại lê môg cầm mấy chai bia ngồi nc với nó, làm 1 hơi cái tự nhiên nó hỏi em 1 câu: ê m, nhớ hồi đó mấy đứa trog lớp đồn tao thích m hok??? À, nhớ chứ, ngày đó lớp l7 có biết cái gì đâu, quay qua chửi nó : "iu iu cái đấm" làm nó giận e nguyên năm .
"ừ nhớ sao hok m, mà tự nhiên nhắc chi vậy ba "
nó bỗg dưng quay sag hun chụt vào môi em 1 fát, đứg hình mấy giây, rồi quay qua nhìn nó.
Biết nhau lâu lắm rồi, nhưng chưa bao h thấy nó đẹp như lúc ấy. miệg cười toe ra, mắt híp lại. Lúc đó có tí hơi men, với lại ko hiều sao chả kiềm đc mình nữa, em ôm chầm nó hôn thắm thiết. Nó ngu hay sao cũg chả phản kháng gì, rồi cái gì tới cũg tới. Trưa hôm sau dậy thì thấy nó đi rồi, nhớ lại chuyện tối qua mà em hết hồn, lục ví ra vẫn còn nguyền cái BCS trog đó xog đời em rồi, chết cmnrrrrrrrrrrrr. Em đt cho nó, ko bắt máy. Cả tuần này nó cứ lánh mặt em ra, gặp ặmt còn chả đc chứ huốg hồ gì nc với nó.
Tối qua, mở máy ra thì thấy có mess, là của nó, bỉu em là chiều mai ra cafe nói chuyện.
em lo lắng lắm, ko biết làm sao hết. Em ko muốn mất cái tình bạn này đâu
Theo VNE
Muốn lấy 30 triệu đồng em đành bán trinh Vì Muốn lấy 30 triệu đồng em đành bán trinh để có tiền chữa bệnh cho mẹ có lẽ là những dòng tâm sự đẫm nước mắt của một cô gái Đã một tuần ăn chực nằm chờ trong bệnh viện, nhưng tôi vẫn không thể nào thích nghi được với không khí ở đây. Từ khoa điều trị của mẹ, muốn xuống...