Chồng thà xem phim ‘đen’ còn hơn ‘yêu’ vợ
Mỗi đêm, khi tôi đã chuẩn bị chăn gối để đợi chồng vào ngủ thì chồng lại thờ ơ như không có chuyện gì xảy ra. Anh kệ mặc vợ trên giường và ra ngoài bàn bật máy tính làm việc.
Nhiều lần như thế tôi hiểu ý của chồng, tôi cho rằng anh thật sự chán vợ, không muốn gần gũi tôi nên tôi cũng đành lòng.
Tôi cũng không hiểu chuyện gì xảy ra nên năm lần bảy lượt thay giường chiếu, chăn ga gối đệm để chồng hài lòng, nhưng anh vẫn thờ ơ. Anh nói tôi cứ ngủ trước đi rồi lại làm việc với ly do là công việc nhiều, bận rộn. Tôi buồn lắm, có nhiều đêm nằm khóc một mình, cảm thấy tủi thân vô cùng.
Có đêm, tôi giả vờ nằm ngủ say để mặc anh thích làm gì thì làm. Tôi cũng cứ tự giác vào giường ngủ, không nói cũng chẳng mời chào chồng vào ngủ. Tôi khóc chồng cũng không hay biết. Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh giấc cũng không thấy chồng nằm bên cạnh, quay sang thấy chồng vẫn đang ngồi làm việc. Nhìn ngang ngó dọc, tôi thấy chồng đang bật phim XXX xem một cách say mê.
Tôi ức tới ngực, cảm thấy khó chịu và tổn thương ghê gớm. Tôi với chồng trước giờ không có xích mích nhưng tại sao chồng lại không màng tới tôi? Tôi hốt hoảng khi những thước phim chồng xem rất đen tối, chồng lại mê tít và thích thú với nó. Chồng không màng tới người vợ chu toàn như tôi.
Video đang HOT
Tôi bực mình tới hỏi thẳng chồng. Câu trả lời của anh khiến tôi vô cùng sốc. “Anh thà xem phim này còn hơn vui vẻ với em trên giường. Em không đáp ứng được nhu cầu của anh đâu. Anh cảm thấy cần phải học hỏi thêm kiến thức thì mới làm người chồng tốt được, thì mới ân ái được với người vợ không biết tí gì như em”.
Chồng chê tôi không hiểu chuyện chăn gối, không biết vui vẻ trên giường nên chồng nhanh chán. Vì thế chồng phải tìm tới những thứ vui vẻ khác để thỏa ham muốn của đàn ông. Tôi quá buồn, tại sao chồng lại đối xử với tôi như vậy? Yêu chồng là cái tội, còn chuyện không thạo &’chăn gối’ khi trên giường lại là tội nặng hơn sao? Thật sự lấy chồng như thế này thì lấy làm gì, thà rằng cứ như trước đây, không chồng còn hơn.
Theo Ngoisao
Cảm giác địa ngục mỗi khi sex với chồng
Tôi cũng thử xem mình còn bình thường không bằng cách xem phim sex, khoái cảm vẫn đạt được. Tôi vẫn muốn được yêu, vẫn muốn một bờ vai để tựa, để khóc nhưng chưa bao giờ tôi muốn chia sẻ với chồng.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình bình thường với sự yêu thương và chăm sóc hết lòng của bố mẹ. Mẹ tôi chăm chỉ, phải chịu nỗi khổ xa các con để lên Hà Nội bán hàng suốt gần 10 năm. Tôi thương bố mẹ vô cùng, thương cả những đồng tiền thấm đẫm mồ hôi và đôi khi cả máu mà bố đưa cho tôi đi mua sách vở.
Tôi đã cố học thật giỏi với ước mơ thật giản dị là khi có tiền sẽ cho bố mẹ đi du lịch nhiều nơi. Suốt những năm học cấp 2 và 3, sự cố gắng hết sức khiến tôi trông như que củi khô, đổi lại tôi vào một đại học danh giá nhất. Tôi ra Hà Nội học, trọ cùng với mẹ, thương mẹ, tôi đi dạy thêm rất nhiều và trở thành gia sư rất nổi tiếng trong việc ôn thi đại học. Tôi cũng có khá nhiều tiền đủ trang trải niềm đam mê mua sách vở, giúp mẹ, thỉnh thoảng mua quà cho những người mà tôi yêu thương.
Thời sinh viên qua nhanh, chưa ra trường nhưng tôi nhanh chóng xin được việc ở một công ty nước ngoài với thu nhập đủ để tôi mua sắm mà không phải suy nghĩ căn ke. Tôi ngây thơ trong sáng và trở thành người được bình chọn là Miss của trường. Vội vã lấy chồng theo đúng lý thuyết của môn học, tôi kết hôn với một bạn cùng khóa trong sự tiếc nuối của nhiều người thân bởi họ nghĩ tôi thừa khả năng lấy một người giàu có thành đạt, có nhà Hà Nội.
Thực ra đến tận bây giờ tôi cũng không ân hận vì điều đó. Chúng tôi đã có với nhau một bé trai và một bé gái rất dễ thương. Mọi người kinh ngạc khi thấy tôi vẫn trẻ trung xinh tươi như gái mới lớn chưa chồng. Chắc cũng chẳng có gì để nói nếu mọi chuyện chỉ có vậy, tôi có nỗi khổ giấu kín gần 4 năm rồi, tôi không biết lỗi tại tôi hay tại chồng nữa.
Hàng đêm tôi sợ chồng gần gũi và lâu lắm rồi tôi không biết cảm giác lên đỉnh là gì. Mỗi lần như vậy với tôi như địa ngục vì tôi đau và khó chịu vô cùng, mặc dù chồng vẫn tỏ ra rất hào hứng, và tôi vẫn phải giả vờ đạt. Tôi vẫn nghĩ hay do mình vừa sinh bởi từ lúc sinh bé đầu tôi bắt đầu mất cảm giác, hay do cảm xúc của tôi không còn với chồng nữa, vì giữa 2 gia đình chúng tôi có xích mích nghiêm trọng liên quan đến tiền, em trai tôi vỡ nợ trong cuộc khủng hoảng kinh tế vừa rồi.
Nói một cách khách quan, em tôi sai nhiều lắm, làm anh chị mất tiền và gặp nhiều rắc rối với công an và xã hội đen vì chúng tôi đứng tên các thủ tục. Nhưng cũng từ vụ này mà tôi thấy tất cả xoay quanh tiền, nhà chồng tôi sẵn sàng chửi gia đình tôi với những câu cạn tình nghĩa và vô học. Chồng cũng quay lưng ngay, đổ hết tội lỗi lên tôi trong khi trước đó còn bàn tính với vợ phương án giải quyết và trả nợ.
Suốt một năm qua tôi đã một mình trả xong khoản nợ ngân hàng và người thân bên ngoại, trả một ít cho bên nội, lo chu cấp cho bố mẹ. Anh ta bảo vì đó là do gia đình tôi gây ra nên tôi phải tự trả, trong khi đó việc đầu tư làm ăn chung là do anh và em tôi tự bàn mà không hỏi, vì lúc đó tôi đang mang bầu bé thứ 2. Tôi là người sống có trách nhiệm, dám làm dám chịu. Hàng ngày tôi tiếp vài dân anh chị, có khi kéo cả chục người tới, tôi nhẹ nhàng nhưng cũng vô cùng cứng rắn rồi họ đi trong sự khâm phục và không quay lại bởi tôi hiểu họ, những người làm thuê với nguyên tắc: Ai làm người đó chịu, tôi không làm.
Nói thì đơn giản nhưng đối mặt với họ quả thực khủng khiếp, họ không biết mình là ai, chỉ biết đòi thôi. Tôi thông cảm với những gì chồng phải chịu bởi anh không lỳ lợm như tôi, không ứng đáp được và vì anh rất nhát. Có lẽ vì vậy mà chồng trở mặt với gia đình tôi, tôi thấy trong anh có một sự thù hằn cực lớn.
Cũng nhùng nhằng đòi ly dị mấy lần, nhưng chúng tôi vẫn ở với nhau. Với tôi là vì các con, tôi vẫn cảm nhận chồng còn yêu thương và chiều chuộng mình và mọi người vẫn thấy thế. Nhưng tôi thấy nó chưa đủ để thăng hoa trong sex, tôi thấy mình bị tổn thương nghiêm trọng.
Tôi vẫn thích mua sắm cho anh, vẫn thấy lo lắng và thương chồng nhưng chỉ muốn dừng lại ở cái ôm trong lúc ngủ, không hôn, không sex. Nhà nội và anh hận vì tại sao tôi mù quáng đến vậy, tại sao tôi có thể yêu bố mẹ và em trai tôi đến vậy, tại sao tôi có thể nhường mọi thứ cho em và bố mẹ?
Giờ đây khi nghe chồng giả đùa giả thật về chuyện đi bồ, tôi chẳng có cảm giác gì cả, tôi thấy thoải mái vì hàng đêm không bị bắt tỉnh dậy vào lúc ngủ ngon nhất sau khi anh tự tàn phá sức khỏe của chính mình với mấy trò điện tử vô bổ.
Tôi không ghen, không phản ứng, tôi cũng thử xem mình còn bình thường không bằng cách xem phim sex, khoái cảm vẫn đạt được. Tôi vẫn muốn được yêu, vẫn muốn một bờ vai để tựa, để khóc nhưng chưa bao giờ tôi muốn chia sẻ với chồng và vì tôi hiểu rằng chồng không phải là chỗ dựa vững chắc được.
Giờ đây, tôi rất muốn đi thật xa nhưng tôi lo không ai bảo vệ con mình, không ai chăm sóc bố mẹ. Nhưng nếu cứ sống như vậy tôi thật sự không chịu nổi. Mà nếu đi ngoại tình thì tôi rất sợ sau này con cái hư hỏng, mọi người sẽ coi thường mình và nhiều điều tệ khác. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên để tôi sớm thoát khỏi chuyện này, hay chí ít cũng mong một sự đồng cảm. Chân thành cảm ơn.
Theo Ngoisao
"Ví của đàn ông đựng toàn thứ khiến đàn bà... nhảy cẫng" "Ví của đàn ông đựng thứ khiến đàn bà... nhảy cẫng - Đó là "tiết lộ" của một cái ví có thâm niên đi theo các quý ông nhiều năm. Bạn là người hạnh phúc nhất trong thời điểm hiện nay vì bạn là tâm điểm chú ý của toàn thể các ông chồng, bà vợ trên đời. Bạn thấy thế nào? Đàn...