Chồng tát vợ, vô trách nhiệm đối với con
Là cha nhưng ngày con đi viện vì viêm não, anh không chạy vạy tiền nong, lo lắng mà mọi việc do anh trai tôi đứng ra làm hết.
ảnh minh họa
Tôi và chồng là bạn cấp 3 nhưng khi học đại học năm thứ 4 mới yêu nhau và do tôi bật đèn xanh trước. Đúng hơn là tôi đã yêu trước. Trước khi cưới, chồng tôi đã vào làm ở một nơi có thu nhập thấp: 1,2 triệu đồng/tháng. Tôi phải vay anh trai 20 triệu để sắm sửa đồ cưới. Bố mẹ chồng cho 5 triệu sau đám cưới, đóng cho một chiếc giường to và trả tiền bộ rèm. Vì gia đình chồng chỉ làm nông nghiệp nên như vậy cũng là tốt lắm rồi. Tôi không hề dám chê trách hay thấy có vấn đề gì về tiền nong nhà chồng cả.
Cưới nhau được hai tháng thì mẹ chồng giục tôi trả nợ anh trai vì chị ấy sắp sinh con thứ hai, trong khi tôi cũng sinh con đầu lòng chỉ sau chị hai tháng rưỡi. Không hiểu mẹ chồng tôi đã nghĩ gì mà lại vào cả nhà dì ruột tôi để gióng lên như thế. Vì thế, tôi cũng đi vay mượn thêm vào khoản vợ chồng tích lũy được để trả anh chị. Còn tiền lo cho tôi đi sinh thì chưa có. Nhưng rồi tôi cũng sinh được một bé trai ngoan hiền, đáng yêu và cũng không phải lo kinh tế vì nghỉ sinh tôi vẫn nhận lương đều (5,5 triệu/tháng).
Sinh con được 16 ngày, tôi về nhà mẹ đẻ để chăm cho tiện. Chồng tôi không giúp được nhiều việc cho vợ con, gia đình và vẫn tiếp tục làm nơi thu nhập thấp. Hết bốn tháng nghỉ sinh, tôi đi làm lại và ở nhờ nhà anh trai (chưa lấy vợ) cho tiện đi làm cũng như nhờ bà ngoại trông con. Nhưng nhà diện tích nhỏ (24m2) nên chỉ có tôi và con ở đó, còn chồng tôi vẫn ở nhà, cách nơi tôi ở tầm 17km. Anh cũng thường xuyên ghé qua nhưng chỉ là đến chơi với hai mẹ con mà không giúp được gì nhiều.
Rồi chồng tôi thích làm kinh doanh, bỏ chỗ làm thu nhấp thấp và mở cửa hàng. Trước khi làm, tôi đã nói rất nhiều rằng anh nên suy nghĩ thật kỹ vì chúng tôi không có nhiều tiền. Chồng tôi vẫn kiên quyết nên tôi đưa anh 6 chỉ vàng và 5 triệu để anh làm ăn. Sau đó, kinh doanh thua lỗ, anh làm mất hết phần tiền của tôi và ôm vào mình một đống nợ nữa. Lúc này tôi lại mang bầu và là thai sinh đôi. Tôi sinh lần hai khi thằng lớn mới được 15 tháng tuổi. Nó là đứa thiệt thòi nhất.
Tôi còn nhớ khi thắng bé từ 12 tháng tuổi trở đi, nó ốm liên tục, toàn sốt cao kéo dài cả tuần lễ. Lúc tôi đang bầu lần hai được 7 tháng, thằng bé còn phải nhập viện do nghi bị viêm não rồi phải chọc tủy. Nó đau đớn vô cùng, khóc thảm thiết, sau đó còn không dứng dậy nổi, cứ lom khom, đi đứng lẩy bẩy. Điều tôi muốn nói đến ở đây là từ trận ốm ấy của con mới lộ rõ sự vô trách nhiệm của chồng và gia đình chồng. Con đi viện cấp cứu mà trong người gần như không có tiền, toàn anh trai tôi lo cho cháu. Thậm chí, chồng tôi cũng không hỏi anh trai tôi lấy một câu.
Tôi biết chồng tôi không có tiền, tôi thì lo cho kỳ sinh nở sắp đến và chi tiêu hàng tháng nên cũng không còn tiền nữa. Nhưng anh làm bố, anh nên nghĩ đến con mình chứ. Ông bà nội nhà tôi sang với cháu cũng không đưa cho chồng tôi được bao nhiêu (500 ngàn). Anh trai chồng tôi sang chơi với cháu thì cho được cân cam. Tôi nói với bà nội và bác trai về sự vô trách nhiệm của chồng tôi thì bà lại bảo là: “Nó làm gì có tiền”. Trời, không có tiền thì phải đi vay chứ, sao có thể nói như vậy được. Chồng tôi đã sai mà lại còn không được dạy đúng cách, tôi nghĩ thế đó.
Tóm lại, toàn bộ số tiền đặt cọc khi con đi viện là 6 triệu đồng, anh trai tôi lo hết cho. Tôi vì bụng to nên cũng không thể chăm con trong cả tuần con nằm viện, toàn bà ngoại trông suốt. Bà nội có ở viện cùng nhưng nó ốm, không theo bà nội chút nào. Bà ngoại gần như thức trắng cả tuần, canh cháu cả ngày lẫn đêm. Bà nội thì hầu như lúc nào cũng thèm ngủ. Tôi chẳng dám trách ai điều gì vì chính bản thân tôi
đâu có chăm con đâu. Nhưng tôi biết ơn mẹ đẻ tôi, anh trai tôi và bạn bè tôi đã an ủi tôi rất nhiều. Còn họ hàng nhà chồng thì chẳng thấy hỏi thăm câu nào. Nhất là khi có chuẩn đoán nghi viêm não, mọi
người đều rụng rời thương thằng bé vì bà nội là giấu chuyện cháu mình đi viện. Tôi cũng hiểu vì sao lại phải giấu như vậy trong khi tôi thì thông báo để nhờ cậy tất cả những người quen có thể nhờ và tìm sự an ủi động viên. Tôi khá bức xúc về chuyện này.
Ngay sau khi con tôi ra viện thì tôi nghỉ làm về quê chờ ngày sinh nở. Lúc này bụng tôi rất to nên về nhà chồng, đem cả con trai lớn về cùng. Bà nội khi trước ở nhà trông nom hai đứa cháu là con anh trai chồng tôi. Đứa lớn thì đã hơn 4 tuổi nhưng đứa nhỏ chỉ hơn con trai tôi hai tháng rưỡi. Ấy thế mà
Video đang HOT
có lúc mẹ chồng tôi kể với tôi rằng anh trai, chị dâu tỏ vẻ khó chịu vì bà nội bế con tôi nhiều hơn.
Tiếp nữa là anh chị không hề hỏi han gì về chuyện vợ chồng tôi chuẩn bị kinh tế như thế nào để sinh nở tiếp. Bà nội thì bảo anh chị cho đứa thứ hai đi nhà trẻ vì dù sao cũng đã gần 18 tháng rồi, trộm vía nó lại rất khỏe mạnh nhưng anh chị cứ không làm theo.
Tôi cứ nghĩ bà nội vừa trông con trai tôi, vừa cơm nước, giặt giũ cho tôi khi sinh, lại còn trông con anh chị thì trông sao nổi? Trông cháu như thế làm sao đảm bảo được. Tôi thấy anh chị thật là vô trách nhiệm
nên tôi quyết đòi lại 15 triệu đã cho vay trước đó. Tôi và chồng phân tích với mẹ chồng lý do tôi đòi tiền và nói về sự thiếu quan tâm của anh chị nhưng bà bảo bà không đòi hộ đâu vì bà ngại. Không hiểu sao lại phải ngại con cái mình nhỉ?
Bà nói với ông, ông có bảo thì bảo. Thế là cuối cùng, tôi bảo chồng là thôi không đòi nữa vì anh em còn ở lâu dài nhưng bù lại, chồng tôi phải đi vay tiền chuẩn bị cho ca sinh nở tới. Sau này, vì một lần phật ý với chồng tôi mà anh chị tự ái và đã đem trả tiền.
Mẹ chồng tôi tuy không đảm nhưng chăm con dâu cũng hết mực, tôi rất cảm ơn bà sau lần sinh nở này. Nhưng bà sống khá lạ theo cách nghĩ của tôi. Cứ phục vụ con dâu và con trai cả như osin mà lại không góp ý cho các con sống tốt hơn, biết suy nghĩ hơn. Tôi đâm ra càng không hài lòng với anh chị ấy vì tôi đang trong hoàn cảnh sinh đôi và đứa lớn thì có 15 tháng tuổi, anh chị ấy không giúp lại tỏ vẻ như ganh tị vì tôi về cướp người phục vụ.
Tôi bức xúc vì chuyện này và càng thất vọng hơn vì chồng tôi vô trách nhiệm. Không phải chỉ là về mặt tài chính anh không chu cấp được mà là sự quan tâm chia sẻ những công việc gia đình nữa. Thời điểm này, anh đã có công việc thu nhập 8-9 triệu/tháng nhưng về nhà là không làm gì, thậm chí còn ngồi chơi đế chế suốt từ sáng đến đêm. Tôi bực mình đến phát khóc, nói từ nhẹ đến nặng mà chẳng thấy rút kinh nghiệm. Mẹ chồng mắng cũng không ăn thua.
Có một lần, vì bất đồng chuyện chăm sóc con nên tôi và chồng cãi vã trước mặt mẹ chồng. Trong lúc to tiếng, anh ném lọ thuốc của con và tôi cũng ném vỡ một chiếc bát. Mẹ chồng thì la toáng lên: “Gọi bố mày xuống đây. Nó ném bát này, láo quá. Gọi mẹ nó sang đón nó về”. Anh thậm chí còn tát tôi nữa nên tôi đã viết đơn ly hôn. Mẹ chồng cũng ủng hộ chồng tôi ký.
Sau này, khi đã làm hòa, tôi rút ra kinh nghiệm là đừng bao giờ tranh cãi với chồng khi có mặt mẹ chồng. Nhưng trong lòng tôi vẫn luôn băn khoăn không biết chồng tôi đánh tôi như thế anh có tôn trọng tôi hay không? Tôi muốn bố mẹ chồng coi mình như con cái trong nhà, có gì sai trái thì dạy bảo luôn chứ không phải như mẹ chồng tôi, rất hay ngại con dâu. Nếu có phật ý thì chỉ nói với con trai. Tôi không dám chê bai bố mẹ chồng bởi bố mẹ tôi và tôi cũng có những điều không tốt. Ngọc còn có vết mà. Nhưng để bố mẹ chồng và gia đình chồng yêu thương mình, tôi cần sự thấu hiểu từ chồng trước đã.
Tôi xin một lời tư vấn về suy nghĩ “chồng đánh vợ” đó của tôi đúng hay sai? Tôi sai hay đúng? Nếu tôi sai, tôi sẽ phải sửa. Nếu tôi đúng thì có cách nào để chồng tôi hiểu được điều anh làm là sai? Nếu mọi người cho rằng tôi đúng, tôi có nên nói chuyện với chồng một lần nữa về chuyện này? Hay cứ nén chuyện này vào lòng? Tôi thực sự khó nén nên mới viết bài này. Nếu sau khi nói chuyện mà chồng tôi vẫn khẳng định anh đúng khi đánh tôi, thì sẽ thế nào?
Chúng tôi có nên tiếp tục cuộc sống vợ chồng? Tôi cần phải sống vì các con nhưng không thể để mai sau chúng lớn lên trong môi trường mà bố chúng lại không tôn trọng mẹ chúng? Cho dù yêu anh đến mấy nhưng nếu anh không tôn trọng tôi, tôi thật sự cảm thấy không thể chung sống nổi.
Theo VNE
Ngậm ngùi vợ xấu chiều chồng
Chỉ vì xấu hơn chồng, nhiều người vợ chấp nhận cảnh chồng đánh, chồng chửi cũng im.
Không may mắn được sở hữu một vẻ đẹp đủ hấp dẫn, nhiều người vợ phải sống trong cảnh phấp phỏng, lo âu khi lấy phải chồng đẹp hơn vợ. Họ tìm mọi cách để chiều chồng với hi vọng bù lại cho nhan sắc "thường thường bậc trung" của mình.
Mải chiều chồng, quên cả bản thân
Ngay từ khi mới yêu, Hòa đã luôn cảm thấy lo lắng khi yêu "được" một anh chàng quá đẹp trai. Trong khi đó, Hòa lại là một cô gái không được đánh giá cao về nhan sắc. Hòa có vóc dáng và gương mặt khá thô, không hài hòa. Cô luôn mặc cảm về ngoại hình của mình, nhất là khi người cô yêu lại nổi trội về nhan sắc. Khi chuẩn bị cưới, Hòa cũng đã bị "cảnh báo" về việc phải có "nghệ thuật giữ chồng" nếu không muốn bị mất chồng vào tay những cô gái trẻ đẹp khác.
Biết điểm bất lợi của mình, Hòa luôn tìm cách bù đắp cho chồng, chăm lo cho chồng hết mình để anh cảm động và không bị hấp dẫn bởi những cô gái khác. Hòa đi làm, tối về lại vội vã cơm nước, lau dọn nhà cửa tinh tươm. Từ quần áo, việc nhà, đến những thứ nhỏ nhặt khác Hòa đều nhận hết về mình mà không bắt chồng cùng làm. Cô luôn nghĩ, làm như vậy sẽ khiến chồng thấy rằng vợ đảm đang, chu toàn việc nhà và không vì thế mà chán vợ.
Mải chiều chồng, không quan tâm đến bản thân, chồng cặp bồ với gái (Ảnh minh họa)
Nhưng Hòa đã không hiểu một điều rằng cô đã quên mất bản thân mình. Suốt ngày bận rộn với việc công ty, việc gia đình, Hòa không có thời gian chăm sóc cho mình. Cô vốn đã không xinh đẹp, cộng thêm việc ăn mặc đơn giản, lôi thôi, lúc nào cũng nghĩ mặc đồ thoải mái để còn làm việc nhà khiến cho Hòa già đi trông thấy. Kém chồng 2 tuổi mà giờ đây mỗi lần ra đường nhìn Hòa cứ như chị của chồng.
Có người nói Hòa chiều chồng quá khiến chồng sinh hư nhưng cô không tin. Cô cứ lai lưng ra làm hết mọi việc. Chồng lúc nào cũng được chăm sóc, bóng bẩy nên ra ngoài lại càng nhiều gái theo. Hòa không hề hay biết, vẫn áp dụng chiêu vợ đảm chồng yêu mà không biết bên ngoài chồng cô có bồ. Đó là một cô gái không chăm lo cho anh ta tới tận chân răng nhưng lại trẻ trung, xinh đẹp, biết cách làm hài lòng đàn ông bởi ngoại hình của mình.
Vậy là Hòa cứ gồng mình lên, biến mình thành ô sin để cho chồng ra ngoài bảnh bao chơi với gái. Khi biết sự thật về việc chồng ngoại tình, Hòa đã thực sự sốc. Nghĩ lại những năm tháng hết lòng vì chồng, vì gia đình chồng để giờ đây bị phụ bạc Hòa lại vô cùng căm phẫn. Cô làm đơn ly hôn. Nhưng rồi sau những ngày tháng sốc nổi ấy, Hòa cũng phải thừa nhận rằng cô cũng đã có những sai lầm nhất định khi quá coi nhẹ giá trị của bản thân mình để rồi chồng chán, chồng chê.
Vợ xấu chồng mắng cũng im
Cũng không khác Hòa là mấy nhưng Ngọc còn "ngoan hiền" tới mức khó ai bằng. Từ ngày lấy được anh chồng đẹp trai, Ngọc coi chồng là nhất. Nhiều cái sai trái, tính toán không đâu vào đâu của chồng Ngọc cũng không dám phản đối mà răm rắp nghe theo. Với Ngọc, chồng chẳng khác nào một "ông trời thứ hai", chồng bảo gì cũng chỉ có đúng và không bao giờ dám cãi lại.
Vợ xấu chồng mắng cũng im (Ảnh minh họa)
Chồng Ngọc vốn là người gia trưởng, ích kỉ, thêm vào đó với tính cách không dám phản kháng của vợ khiến cho anh ta càng thêm độc đoán. Trong nhà, chồng Ngọc không cho vợ có bất cứ ý kiến gì. Ngọc nhiều lần cũng cảm thấy ức chế, đau khổ nhưng vì nghĩ mình xấu hơn chồng, giờ lại còn khó chịu, cãi lại thì chồng ra ngoài sẽ đi với gái nên cô đành nín nhịn.
Người thân thấy Ngọc nhu nhược tới mức đó cũng giận cô vì nói cô không nghe. Ngọc nghĩ mình xấu nên nhiều lần bị chồng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay cũng nín nhịn một mình chịu đựng mà không dám phản kháng. Ngần ấy năm lấy chồng, có hai mặt con nhưng Ngọc chưa bao giờ được chồng coi trọng như một người vợ thực sự. Chính điều đó làm cho Ngọc phải suy nghĩ, đau khổ nên đã không được xinh xắn lại càng thêm phần héo hắt, ủ rũ.
Ngọc chỉ dám chấm dứt chuỗi ngày tháng sống trong địa ngục với người chồng vũ phu đó khi anh ta đánh cô nhập viện. Vào tới nơi, nhìn những người xung quanh có chồng đưa đi viện thăm khám mà Ngọc tủi thân trào nước mắt. Bao nhiêu năm qua, chính cô đã tự coi nhẹ bản thân mình, không biết quý trọn chính mình nên chồng mới càng được thể coi thường, đánh đập vợ. Đó cũng là lần Ngọc đủ dũng cảm để viết đơn ly hôn để giải thoát cho chính mình.
Lấy chồng đẹp trai cung phụng tiền bạc
Không cam chịu, không nhẫn nhục nhưng cách mà Loan dùng để giữ chân ông chồng đẹp trai lại là dùng tiền. Nhà Loan rất giàu, cô lại là con một. Hơn nữa, bản thân Loan cũng kiếm ra bội tiền từ công việc ngon nghẻ của mình. Còn chồng Loan ngoài vẻ đẹp trai thì vô công rồi nghề, không có công việc hẳn hoi nhưng lại rất ăn chơi, chải chuốt. Vì thế để giữ chân chồng đẹp hơn vợ Loan dùng tiền như một sức mạnh để níu chồng.
Vợ xấu dùng tiền để giữ chân chồng (Ảnh minh họa)
Chồng Loan được vợ chu cấp tiền bạc thoải mái ăn tiêu, chơi bời nên càng sinh ra tật lười làm. Tối ngày chồng cô chỉ la cà quán xá, ăn chơi mà không có trách nhiệm với gia đình, vợ con. Vì đi đâu cũng bị chê xấu hơn chồng nên Loan dù biết như thế cũng không trách chồng. Thay vào đó cô chu cấp cho chồng đầy đủ tiền bạc để anh không phải nghĩ ngợi điều gì. Loan hi vọng chồng sẽ cảm động, cộng thêm việc bị lệ thuộc vào vợ mà không dám lăng nhăng, léng phéng với cô khác.
Nhưng Loan chỉ nghĩ một mà không nghĩ mười. Có tiền trong tay, lại không phải đi làm, chồng Loan thỏa sức tối ngày ăn mặc chải chuốt, ăn diện đi... tán gái. Những cô em trẻ trung, xinh tươi mê chồng cô như điếu đổ. Không chỉ vì chồng Loan đẹp trai mà vì anh còn có nhiều tiền, những khoản tiền cho chính Loan cung cấp cho chồng.
Cuối cùng thì Loan cũng bị chồng bỏ khi anh ta tìm được một cô nàng vừa xinh xắn lại có điều kiện hơn Loan. Chồng cô quyết ly hôn dù cho Loan đau khổ quằn quại để giữ chồng nhưng anh ta vẫn phũ phàng ra đi. Quá đau lòng, Loan nhận ra mình đã mất cả chì lẫn chài với người chồng tệ bạc.
Chuyện chồng đẹp vợ xấu vẫn là một ám ảnh với nhiều người vợ. Tuy nhiên, một người phụ nữ thông mình là phải biết làm cho mình đẹp lên, hấp dấp hơn bằng chính tâm hồn mình, phẩm chất và tính cách của mình để cuốn hút chồng. Bản thân người phụ nữ không tự biết coi trọng chính mình thì sẽ khó có thể khiến chồng tôn trọng. Hãy nhớ rằng không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp.
Theo VNE
Đêm trăng mật, anh bỏ đi với bồ Biết vợ chồng tôi đi trăng mật ở Nha Trang, cô ta đã bay vào tân đây để dụ dỗ chồng tôi. Đêm tối trong sự cô đơn và lạnh lẽo, tôi ngồi một mình trong căn phòng khách sạn xa hoa, nhìn ra bãi biển dữ dội qua cánh cửa sổ. Tôi tự hỏi, tại sao kết cục tình yêu của chúng...