Chồng suy diễn lời tôi nói rồi dùng dao tự làm thương bản thân
Bố mẹ chồng sang can ngăn, anh đuổi họ về, chém 3 nhát vào bàn ăn và rít lên chửi không kiểm soát. Tôi và chồng bằng tuổi, mới kết hôn được hơn một năm, chưa có em bé, kinh tế chỉ vừa đủ ăn.
Trước đây, khi còn yêu, tôi từng một lần đăng bài lên mục Tâm sự và nhận được nhiều lời khuyên hữu ích của mọi người. Giờ vợ chồng gặp phải trục trặc, tôi cũng mong muốn được chia sẻ với các anh chị và cô chú trên đây.
Tôi tự nhận thấy mình là người có nhiều khuyết điểm: không khéo léo, ăn nói bộp chộp, đôi khi chưa kịp nghĩ đã nói khiến cho cuộc sống không được thuận lợi. Đó cũng là nguyên nhân chính dẫn đến việc vợ chồng hay cãi nhau. Một đặc điểm nữa là tôi quá thẳng thắn, khen chê rõ ràng cũng khiến vợ chồng nhiều lần mâu thuẫn. Nói về chồng tôi, anh là người sáng tạo, không chăm cũng không lười, cái gì anh thích thì làm nhiệt tình, hứng thú, nhưng cái gì anh không thích (dù nó đem lại tiền bạc hoặc danh tiếng) anh cũng không làm.
Về điểm này, tôi đánh giá là anh chưa có nhiều trách nhiệm với gia đình. Anh chiều vợ, chia sẻ việc nhà với vợ dù vẫn phải để nhắc nhiều, tuy nhiên anh lại rất nóng tính, không biết cách kiềm chế cảm xúc, hay chấp nhặt, thù dai và đặc biệt luôn suy diễn lời nói của tôi rồi đâm ra bực bội, tự làm khổ mình, khổ người. Chúng tôi cãi nhau nhiều là vì thế. Chuyện của vợ chồng tôi rất dài nhưng hầu hết các lần cãi nhau đều vì 2 lý do: khi thì do bất đồng quan điểm, lúc lại vì tôi nói một đằng anh hiểu một nẻo. Khi chúng tôi nói chuyện, nếu anh đưa ra ý kiến hay nhận xét nào đó mà tôi phản biện lại thì anh quát tháo, nói tôi lúc nào cũng phản đối. Tôi nói, mỗi người đều có quan điểm của mình, tôi không đồng tình với anh thì phản bác, đó gọi là tranh luận.
Còn anh cho rằng tôi không tôn trọng ý kiến của chồng, lúc nào cũng gạt hết mọi lời nói của anh. Sự thật không phải vậy, có những việc anh nói đúng thì tôi nghe ngay, nhưng anh không bao giờ nhớ những lần đó, chỉ nhớ lúc tôi tranh luận. Khi cả 2 mất hoà khí vì bất đồng quan điểm, anh trở nên tức giận mất kiểm soát.
Video đang HOT
Lúc đó, anh bắt đầu vặn vẹo lại tôi. Nếu tôi khen ai đó giỏi, anh cho rằng tôi chê anh dốt. Nếu tôi nói họ làm được điều gì đó thú vị, anh quy kết tôi khinh thường chồng không làm được như người ta. Trong khi, tôi không hề có bất kỳ suy nghĩ nào so sánh, chê bai chồng như vậy.
Tất cả đều tự anh suy diễn rồi bực bội, nghĩ tôi là người vợ tồi. Xin nói thêm, chồng tôi có góp ý về việc khi nói ra một điều gì đấy tôi nên đặt mình vào vị trí của anh. Từ đó, tôi nhận thấy anh quá nhạy cảm với mọi câu nói của tôi. Tôi cũng sẵn sàng khen ngợi, động viên chồng khi anh làm được việc gì đó. Chồng nấu cơm cho tôi, tôi cũng cảm ơn đàng hoàng hoặc…
Theo VNE
Mẹ chồng can ngăn không cho tôi ly hôn, tôi ung dung nói một câu khiến bà sốc tận óc
Đang có một gia đình hạnh phúc, chẳng phải ngẫu nhiên mà tôi đòi ly hôn. Nói đúng ra, cái mác hạnh phúc ấy chỉ là vẻ bề ngoài mà tôi vẫn giữ. Thực chất thì cuộc hôn nhân của tôi và chồng đã mục nát từ lâu.
Tôi thừa nhận, mình không phải tuýp con dâu ngoan hiền, bảo gì nghe đấy. Tính tôi rất thẳng, nếu tôi sai, tôi sẵn sàng nhận lỗi. Còn tôi đúng, dù chết tôi cũng không nhận phần thiệt về phía mình.
Vì lẽ này mà mối quan hệ của tôi với mẹ chồng khá căng khẳng. Mẹ chồng tôi đã già, vừa bảo thủ, bênh con đã đành. Đối với cách chăm sóc, dạy dỗ cháu, bà cũng áp dụng những điều rất phản khoa học.
Tôi chỉ ví dụ điều này thôi, tôi rất phản đối việc cho con vừa ăn vừa bế đi khắp nơi. Ấy vậy mà mẹ chồng tôi, mỗi lần cho cháu ăn là bế cháu đi chơi khắp xóm. Có hôm đi cả buổi mà bát cơm vẫn còn nguyên. Tôi nói thì mẹ chồng tôi bảo bà có kinh nghiệm, còn tôi biết gì mà can thiệp.
Mỗi khi tôi và chồng cãi nhau, mẹ chồng tôi thường nói thêm vào để sự việc càng nghiêm trọng. (Ảnh minh họa)
Sau đó, tôi không can thiệp nữa. Nhưng tôi cũng thuê hẳn một người đến chăm con chứ không cho mẹ chồng chăm cháu. Tự nhiên bị con dâu tách cháu ra nên mẹ chồng tôi sinh bất mãn. Rồi bà đi khắp nơi nói tôi ghê gớm, chia rẽ tình cảm bà cháu.
Tôi muốn con có một nền tảng Tiếng Anh tốt nên hàng ngày thường nói chuyện bằng Tiếng Anh với con. Mẹ chồng chẳng giúp được thì thôi, còn bảo tôi vẽ chuyện, tiếng Việt chưa sõi mà đã học đòi Tiếng Anh. Tôi mặc kệ, việc của tôi nên tôi cứ làm.
Mỗi khi tôi và chồng cãi nhau, mẹ chồng tôi thường nói thêm vào để sự việc càng nghiêm trọng. Chồng tôi chửi bới vợ, xúc phạm cả nhà vợ. Tôi nói vài câu phân tích, chưa đụng chạm gì nhưng mẹ chồng tôi chỉnh ngay: "Chị đúng là ghê gớm. Chồng chị lỡ lời thôi, có gì mà phải làm quá lên như thế".
Mẹ chồng tôi vẫn bênh con trai như vậy đấy. Thiết nghĩ, nếu con trai bà làm gì bà cũng bảo vệ bằng được. Đỉnh điểm là việc chồng tôi ngoại tình. Tôi nói thật, gia trưởng tôi chấp nhận được. Thế nhưng riêng việc ngoại tình thì tôi không bao giờ tha thứ. Tôi đòi ly hôn, tất nhiên kèm theo đó là chia đôi tài sản và được quyền nuôi con.
Tôi nói thật, gia trưởng tôi chấp nhận được. Thế nhưng riêng việc ngoại tình thì tôi không bao giờ tha thứ. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi không muốn chuyện này xảy ra nên đã có ý can ngăn: "Đàn ông đứa nào chả thế. Bố chồng chị ngày trước cũng có người tình. Tôi vẫn bỏ qua và sống đến giờ đấy thôi". Tôi bực chồng, lại tức vì mẹ chồng quá bênh con trai nên đã nói lại: "Mẹ ạ, mẹ hiền thảo, chịu cảnh chung chồng được chứ con thì không đời nào. Thế nên lần này con quyết định ly hôn".
Tôi nói xong cũng ra khỏi nhà luôn. Sau lưng tôi vẫn còn tiếng tru tréo của mẹ chồng. Tôi nghĩ, đàn ông ai cũng ham cái đẹp. Nhưng nếu đã là người đàn ông của gia đình thì phải chiến thắng được dục vọng ấy chứ. Mẹ chồng tôi như thế là quá bênh con. Tôi nói như vậy, có lẽ bà cũng tức tối lắm.
Theo Afamily
Tôi dần trở nên bất mãn vì chồng quá ham vui Tôi và chồng bằng tuổi, quen khá lâu rồi mới kết hôn, cưới được hơn 3 năm và có bé một tuổi. Vợ chồng hạnh phúc và hòa hợp chăn gối. Theo nhận xét của tôi, chồng rất yêu vợ con, tốt tính, đi làm về là phụ vợ việc nhà và chăm con. Tuy nhiên một số điểm tôi không hài lòng...