Chồng sắp cưới vừa keo kiệt vừa vũ phu
Chỉ vì khi phơi áo quần để kẻ trộm lấy mất của anh một cái quần jeans mà Tuấn – chồng sắp cưới của Nguyệt nhẫn tâm cho cô hai cái bạt tai khiến mặt mũi cô sưng vù.
Tuấn lớn hơn Nguyệt hai tuổ.i, là kỹ sư của một công ty xây dựng. Trong quãng thời gian hơn một năm quen biết, yêu đương và tính đến chuyện hôn nhân, trải qua tất cả các ngày lễ, kỉ niệm nhưng chưa một lần Tuấn tặng Nguyệt bất kì một món quà nào.
Nguyệt còn nhớ, sau khi nhận lời yêu Tuấn, valentine đầu tiên cô rất mong chờ, còn chuẩn bị một hộp socola để tặng anh. Vậy mà hôm đó, Tuấn đến không hoa, không socola cũng không quà. Anh chỉ chở Nguyệt chạy vòng vòng trên đường phố. Khi nhận socola từ cô, anh ngạc nhiên: Em thật bày vẽ, mình còn trẻ mỏ gì nữa đâu mà mua mấy thứ này…
Về nhà, khi hai em cùng phòng hỏi socola đâu, Nguyệt buồn lắm, nhưng cũng cố bào chữa cho anh: Anh Tuấn bảo socola chỉ dành cho bọn trẻ như bọn em thôi, chứ hội chị già rồi. Anh ấy chở chi đi mua áo quần nhưng chị không ưng được bộ nào nên thôi.
Thông cảm cho anh, đồng ý cũng anh tiến tới hôn nhân nhưng Nguyệt vẫn buồn bởi từ ngày yêu nhau, ngoại từ một cái bánh ga tô vào ngày sinh nhật, chưa bao giờ Tuấn tặng cô bất cứ một thứ gì. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng, càng ngày, Tuấn lại càng làm Nguyệt thất vọng. Trong thời gian yêu đương, anh rất ít khi đưa cô đi ăn uống, thời gian hẹn hò của hai người chủ yếu là ở phòng trọ hoặc đi lang thang trên đường. Đến phòng của cô, anh cũng chưa một lần mua hoa quả, hay đồ ăn vặt.
Valentine đã thế, Nguyệt hi vọng 8/3 anh sẽ khác. Vậy mà, trong khi người yêu hai cô em đến phòng với hoa, quà trên tay, thậm chí còn có cả quà tặng cho Nguyệt thì Tuấn vẫn tay không bắt giặc. Đến khi về, ngại với mọi người trong phòng, Nguyệt đành phải lừa Tuấn là phải mua một bó hoa mai tặng Sếp. Vào cửa hàng hoa, sau khi chọn được một bó hoa hồng, thấy anh không có ý định thanh toán, Nguyệt đành trả tiề.n. Về nhà, cô nói dối các bạn là hoa Tuấn tặng.
Sau này, khi về ra mắt gia đình Tuấn, thấy gia cảnh nhà anh khó khăn Nguyệt nghĩ: Có lẽ không phải anh keo kiệt mà do hoàn cảnh gia đình khó khăn, anh là con cả, ngoài việc lo cho bản thân còn phải đỡ đần cho bố mẹ và các em nên mới tiết kiệm vậy.
Thông cảm cho anh, đồng ý cũng anh tiến tới hôn nhân nhưng Nguyệt vẫn buồn bởi từ ngày yêu nhau, ngoại từ một cái bánh ga tô vào ngày sinh nhật, chưa bao giờ Tuấn tặng cô bất cứ một thứ gì.
Video đang HOT
Nguyệt quen Tuấn khi đã ngấp nghé bước vào tuổ.i 29, tuổ.i mà ở trong mắt nhiều người đã sắp thành “gái ế”. Do đó, dù nhìn ra rất nhiều điểm xấu của Tuấn, hai em cùng phòng cũng khuyên can nhưng Nguyệt vẫn cố trấn an rằng, khi lấy nhau về, không phải lo cho bố mẹ, thu nhập của anh và cô công lại cũng khá, có lẽ anh sẽ thay đổi.
Đau khổ vì chồng vũ phu (ảnh minh họa)
Thế nhưng, trước ngày cưới đúng một tháng, một sự việc xảy ra khiến Nguyệt vô cùng bàng hoàng. Sau khi xác định ngày cưới, Nguyệt đã dọn đến ở cùng với Tuấn. Hôm đó, Nguyệt giặt áo quần và phơi, nhưng đến khi thu vào thì một chiếc quần jeans của Tuấn không thấy đâu. Đi hỏi quanh xóm trọ xem có ai thu nhầm không thì không có. Nguyệt nghĩ chắc là có tên nghiệ.n nào đó trộm mất rồi.
Về kể với Tuấn, anh không nói một lời, liền tiếp giáng cho cô 2 cái bạt tai khiến mặt mũi cô sưng vù rồi quát: Có mỗi việc phơi áo quần cũng làm không xong. Cô có biết cái quần đó tôi mua mất bốn trăm nghìn mà mới mặc được có mấy bữa không hả? Làm người sao mà ngu thế, quần áo nào đẹp đẹp thì phải phơi trong nhà chứ, đưa ra ngoài phơi khác gì mời bọn trộm đến lấy?
Sững sờ, Nguyệt không biết nói gì để phản bác. Cô không thể tưởng tượng được, chỉ vì mất một cái quần mấy trăm nghìn mà anh lại đán.h cô. Từ trước tới nay, nhà trọ cô an ninh rất tốt, mới chuyển đến ở với anh được hai tuần, cô làm sao biết được an ninh ở đây kém như vậy?
Mang một mặt sưng vù bởi hai cái tát của Tuấn lại thêm khóc nhiều, Nguyệt không dám về nhà trọ cũ tá túc, cô cũng không muốn về nhà trọ vì không muốn nhìn mặt Tuấn vào lúc này. Lang thang trên đường một lúc, Nguyệt quyết định thuê nhà nghỉ để ở qua đêm. Một đêm cô không về nhà, vậy mà Tuấn không thèm gọi lấy một cuộc điện thoại!
Ngày cưới đã định, ảnh cưới đã chụp, thiệp mời đã viết gần xong, cô và anh cũng đã sống như vợ chồng, chỉ còn một tháng nữa thôi là đám cưới sẽ diễn ra nhưng giờ đây, Nguyệt lại băn khoăn: Liệu sự lựa chọn của cô có đúng đắn? Có nên vì sợ ế mà nhắm mắt đưa chân?
Theo Eva
Sập bẫy trai già
Bây giờ, các anh chị em trong công ty không còn thấy chàng trai già dễ mến đưa đón cô nữa, hỏi thăm thì Ngân chỉ biết gượng cười.
Ngày cưới, nắm tay "chồng già" hơn mình 13 tuổ.i, Ngân (Quận 5, TP HCM) cười tít mắt không biết trời đất trăng mây gì nữa. Cô vui sướng vô cùng khi có được một người chồng chín chắn, đĩnh đạc, bao dung, lại rất mực chiều chuộng cô.
Năm nay Ngân 25 tuổ.i trong khi chồng cô - Cương đã 38 tuổ.i. Anh có một sự nghiệp kha khá, hơn nữa lại hơn Ngân nhiều tuổ.i nên bản thân cô, đến cả gia đình, bạn bè đều nghĩ Ngân mà lấy Cương nhất định sẽ sướng, sẽ được chiều chuộng và có chỗ dựa vững vàng.
Nhưng khi cuộc sống hôn nhân chưa qua nổi một tháng thì Ngân đã choáng váng khi phát hiện ra: tất cả sự hoàn hảo "chồng già" dành cho cô lúc yêu nhau chỉ là một màn diễn quá ư tài tình của anh ta mà thôi.
Ngày xưa, nếu Cương làm gì mà Ngân không vừa ý, cô sẽ giả bộ giận dỗi, anh liền xoắn xít dỗ dành cô ngay. Mỗi khi cô nổi nóng thì anh lại im lặng, đợi lúc Ngân hạ hỏa sẽ vừa đùa đùa vừa góp ý với cô.
Ngân thầm cảm ơn người yêu lớn tuổ.i, suy nghĩ có phần chín chắn và sâu sắc hơn hẳn mình. Từ khi quen anh, tính tình của cô đã tốt lên rất nhiều, đã biết nhịn và biết lắng nghe.
Nhưng bây giờ, Cương nói gì mà Ngân cãi lại hay làm mặt phụng phịu là nhận được ngay câu nói: "Có nghe không thì bảo? Cho cái tát cho biết mặt bây giờ!". Có lần Ngân làm căng thì nhận được một cái tát nảy lửa của chồng, kèm theo câu đ.e dọ.a: "Cho chừa đi!". Ngân hãi hùng mãi mới tin đó là sự thật, người đàn ông rất mực yêu chiều cô lại ra tay đán.h cô không chút nao núng.
Ngày xưa, Cương rất chiều chuộng Ngân, chuyện gì anh không thích nhưng cô đã nhờ thì anh sẽ cố gắng làm bằng được. Chuyện gì không thể làm được, anh luôn xin lỗi rối rít rồi trình bày lý do rất khẩn thiết. Khi cô giận, anh lẽo đẽo theo sau, nhìn mặt rất là tội nghiệp. Những lúc ấy Ngân lại thấy thương và yêu anh "trai già" của mình hơn bao giờ hết.
Nhưng bây giờ, chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà, một tay Ngân phải lo liệu hết, Cương ngoài thời gian đi làm, về nhà anh tự cho mình là một ông tướng. Những việc nhà nặng nhọc như bê chậu quần áo, phơi cái chăn bông, thay cái bóng điện... Cương cũng nhất định không giúp Ngân, để cô tự xoay xở.
Ngân hãi hùng mãi mới tin đó là sự thật, người đàn ông rất mực yêu chiều cô lại ra tay đán.h cô không chút nao núng (Ảnh minh họa).
Ngân luôn bị coi là kẻ ăn bám trong nhà, là kẻ vô tích sự lương ba cọc ba đồng nên anh không cần phải để tâm đến suy nghĩ, nguyện vọng cũng như những khó khăn của cô. Việc của cô là phải phục dịch chồng hết sức, anh đi làm kiế.m tiề.n, cho cô ở nhà cao cửa rộng, đi "bốn bánh" là phúc cho cô lắm rồi, còn đòi hỏi gì nữa.
Ngày xưa, Cương chia sẻ với Ngân tất cả mọi chuyện về công việc, cuộc sống của anh. Dù Ngân và Cương chưa phải là vợ chồng nhưng anh có chuyện gì cũng hỏi ý kiến cô, ngay chuyện anh mua đất làm nhà cũng vậy. Ngân cảm thấy mình được tôn trọng và hạnh phúc vô cùng khi người yêu làm nghĩ cũng nghĩ đến mình, coi mình là trung tâm.
Nhưng bây giờ, chồng làm gì cũng chẳng hỏi Ngân lấy một câu. Tiề.n Cương làm được bao nhiêu Ngân chẳng hề biết, mỗi tháng anh đưa cô bao nhiêu cô biết bấy nhiêu. Hỏi thì Cương gắt: "Đàn bà biết gì việc làm ăn mà hỏi?", hay: "Hỏi gì mà hỏi lắm thế?".
Ngày trước, hai người em của Cương rất thân thiện với cô, thường xuyên qua rủ cô đi shopping, café tán gẫu. Nhưng bây giờ chẳng thấy đả động gì đến Ngân nữa, mỗi lần qua chơi cũng chỉ một điều anh trai, hai điều anh trai, coi Ngân như không khí trong nhà.
Có lần Ngân ở trong nhà, nghe thấy anh em chồng nói chuyện ngoài phòng khách, cô em hỏi chồng Ngân: "Em bé của anh đâu rồi? Có hay khóc nhè không?" rồi phá lên cười với nhau. Ngân chỉ biết lau vội giọt nước mắt vừa chảy ra.
Ngày xưa, Cương luôn đưa Ngân đi làm rồi dặn dò đủ thứ, lúc đón về lại cẩn thận đeo khẩu trang và đội mũ bảo hiểm, tới ngõ nhà cô thì lại căn dặn một hồi nữa, còn đứng chờ tới khi cô vào nhà mới quay xe đi.
Bây giờ, các anh chị em trong công ty không còn thấy chàng trai già dễ mến đưa đón cô nữa, hỏi thăm thì Ngân chỉ biết gượng cười. Chả lẽ lại bảo anh ấy lấy được cô rồi nên không thèm làm xe ôm nữa.
Ngày yêu nhau, Cương không những quan tâm tới Ngân từng li từng tí mà còn để ý quan tâm tới bố mẹ cô rất chu đáo. Lần nào Cương tới chơi nhà cũng quà cáp ra trò, lễ phép điềm đạm khiến cả họ ai cũng quý. Không đến chơi được thì Cương lại gọi điện hỏi thăm, tỉ tê dặn dò hai bác giữ gìn sức khỏe, khen ngợi hai bác đã dạy dỗ nên cô con gái tuyệt vời như Ngân. Cứ thế, cả nhà Ngân ai cũng đều bị cưa đổ dúi dụi.
Nhưng bây giờ, khoản điện đóm hỏi thăm và quà cáp qua chơi bị cắt hẳn. Ngân có kì kèo chồng đưa về cũng chẳng ăn thua, một là: "Cô về một mình đi!", hai là: "Ở nhà, không đi đâu cả!". Khi nhà cô có việc quan trọng không thể vắng mặt được, Cương lại tìm mọi lí do để trốn, trốn không xong thì vác cái mặt như đưa đám đến nhà vợ.
"Ngày xưa...", "Ngày nay...", Ngân quay cuồng trong sự so sánh ấy để nhận ra rằng, mình đã bị lừa một vố quá to. Người ngoài sẽ hỏi, chồng cô không gái gú, ít nhậu nhẹt, không bài bạc, vị chi là chẳng có tệ nạn nào, cô lấy đâu lí do để phàn nàn đây?
Nhưng Ngân đau lắm vì rơi vào cái bẫy mà "trai già" giăng ra, trong khi cô còn đang hý hửng tưởng mình số may.
Theo Ngoisao
Bị đán.h vì quên bật nước tắm cho chồng Lúc mới cưới, chưa biết bản chất của chồng nên chị còn mở lời nhờ chồng việc nọ việc kia. "Đi làm về là tất bật cơm nước, dọn dẹp, trông con, cày như một con trâu. Còn chồng thì mỗi việc ôm máy tính rồi ăn cơm. Thế mà chỉ quên bật nước tắm cho chồng là ăn ngay cái tát", chị...