Chồng sắp cưới hủy hôn vì nghi ngờ vợ thất tiết
Dù đã ăn hỏi nhưng lần đầu bên nhau, anh nghi ngờ cháu thất tiết nên quyết định hủy hôn.
Yêu nhau hơn 3 năm, cháu muốn giữ gìn điều quý giá nhất ấy cho ngày kết hôn nên cháu không cho phép anh được vượt quá giới hạn. Có ai ngờ, đấy là nỗi đau của đời cháu (Ảnh minh họa)
Cô Thanh Bình thân mến!
Thực sự lúc này đây cháu đau khổ vô cùng. Cháu chỉ muốn đi thật xa để quên đi cảm giác này. Cháu mong cô cho cháu một lời khuyên.
Cháu năm nay 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học xong và chưa xin được việc. Cách đây 1 tháng, lẽ ra cháu đã trở thành vợ của người bạn trai mà cháu yêu, thế nhưng sự ích kỉ của anh ấy đã khiến giờ đây cháu đang phải hứng chịu những búa rìu dư luận.
Cháu và anh ấy yêu nhau được hơn 3 năm, từ khi cháu còn là sinh viên năm thứ 2. Anh ấy ở gần nhà, rất tốt với cháu bởi vì so với các bạn cháu cũng có một vẻ ngoài ưa nhìn. Mọi người đều đánh giá cháu là cô gái ngoan ngoãn, gia đình cháu cũng nền nếp, gia giáo nên cháu được mọi người quý mến rất nhiều. Cháu nhận lời yêu anh ấy và cảm thấy hạnh phúc khi quê quán hai đứa gần nhau, bố mẹ đôi bên tác hợp.
Yêu nhau hơn 3 năm, cháu muốn giữ gìn điều quý giá nhất ấy cho ngày kết hôn nên cháu không cho phép anh được vượt quá giới hạn. Mặc dù nhiều lần anh ấy đòi hỏi nhưng cháu đều kiên quyết khiến anh phải chấp nhận. Anh là mối tình đầu của cháu, cháu muốn mọi thứ thật hoàn hảo trong đêm tân hôn.
Trong những năm tháng yêu nhau, anh cấm đoán không cho cháu đi chơi với bất cứ ai là nam giới, anh ghen và giữ chặt lấy cháu. Anh còn chặn tất cả những người là nam giới có ý định tìm hiểu, kết bạn với cháu. Có đôi chút bất tiện nhưng vì yêu anh, hiểu tính anh nên cháu chấp nhận. Cháu nghĩ vì cháu cứng nhắc chuyện quan hệ nên anh càng sợ mất hơn. Cháu tin khi nào hai đứa cưới nhau anh sẽ không như vậy nữa.
Thế rồi cháu tốt nghiệp ra trường. Dù chưa có công việc nhưng anh giục cưới gấp bởi chúng cháu yêu nhau lâu rồi. Gia đình cháu cũng ưng thuận, nói rằng cưới xong, “an cư, lạc nghiệp”. Hôm ăn hỏi xong, mọi chuyện đã chắc chắn, anh lại đòi hỏi quá dữ nên cháu đồng ý chuyện tế nhị với anh. Nào ngờ, hôm ấy cháu lại không có dấu hiệu lần đầu tiên của con gái. Anh nghi ngờ cháu thất tiết, bấy lâu nay làm giá như vậy để chụp mũ anh.
Ngay ngày hôm sau, anh cùng gia đình đến đòi sính lễ vì nói cháu không xứng đáng với anh. Chuyện đó cả làng trên, xóm dưới đều biết. Mọi người xì xào, bàn ra tán vào chuyện cháu không còn trong trắng, bị chồng tương lai hủy hôn. Nếu không phải vì nghĩ đến bố mẹ, cháu đã quyên sinh rồi.
Chuyện mới xảy ra và cháu chỉ muốn bay biến đi một nơi khác cho khỏi xấu hổ. Có một người bà con xa giới thiệu cho cháu một người đàn ông đã từng có một đời vợ, chưa có con, hơn cháu 14 tuổi (nhưng thực ra trông người đó cũng khá trẻ). Người họ hàng của cháu nói rằng nếu lấy người này cháu sẽ đỡ khổ, đỡ mang tai tiếng hơn vì anh ta chấp nhận chuyện của cháu.Hơn nữa anh ta lại có địa vị, có tiền bạc nên cháu cũng không lo về kinh tế.
Cháu đau khổ vô cùng, cháu muốn đi tới một nơi khác. Nếu lấy người đàn ông này, cháu sẽ chuyển đi rất xa nhà. Nhưng thực sự cháu thấy sợ bởi vì cháu không quen người này, tình cảm còn chưa có chút gì, liệu cháu có thể sống bình yên hay không? Cháu không mong có hạnh phúc, cháu chỉ mong tìm được một chốn yên thân để không phải đối diện với những điều kinh khủng đã qua thôi.
Video đang HOT
Giờ cháu phải làm gì? Cháu mong cô cho cháu một lời khuyên. Cháu cảm ơn cô nhiều lắm. (Cháu gái)
Trả lời:
Cháu gái thân mến! Cảm ơn cháu đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, cô Thanh Bình hiểu rằng cháu đang rất đau khổ khi bị chồng sắp cưới hủy hôn. Cháu muốn trốn chạy khỏi thực tế nghiệt ngã này bằng một đám cưới với người đàn ông do gia đình giới thiệu. Một nửa cháu mong muốn được đi thật xa để thoát khỏi những lời đàm tiếu, dị nghị của hàng xóm, láng giềng, nửa khác cháu lại sợ những điều không may chờ cháu khi cháu cưới một người mà cháu chỉ vừa mới gặp mặt.
Điều đầu tiên, cô thực lòng chia sẻ cùng cháu nỗi đau mà cháu đang phải trải qua. Cháu là một cô gái ngoan hiền, tốt bụng, sống đúng mực, kiểm soát bản thân. Một cô gái như cháu lẽ ra nên nhận được sự yêu thương và trân trọng nhiều hơn mới phải. Nhưng thật trớ trêu là chàng trai cháu chọn yêu là một kẻ chẳng những ích kỉ mà còn thiếu hiểu biết. Anh ta đã không hiểu được mình đang có một món quà đáng giá đến nhường nào. Anh ta hủy hôn với cháu không phải vì cháu không xứng đáng mà vì anh ta không có phúc để có một người vợ như cháu.
Thời gian, sự trưởng thành và bình tâm lại cháu sẽ thấy, đây chỉ là lí do để cháu mạnh mẽ lên và tìm cho mình một hạnh phúc đích thực. (Ảnh minh họa)
Có thể với một cô bé sống ngoan hiền như cháu đây là một cú sốc quá lớn về tinh thần. Nhưng ở một khía cạnh tích cực hơn, cháu cũng nên cảm thấy may mắn vì dẫu sao cháu đã không phải gắn bó cả đời với loại đàn ông kém hiểu biết, ghen tuông và ích kỉ như anh ta. Anh ta hủy hôn cũng là một cơ hội cho cháu tìm thấy người đàn ông đích thực của cuộc đời mình, một người đàn ông yêu cháu, thương cháu thật lòng.
Cô thành thật khuyên cháu không nên vội vã kết hôn với người đàn ông lạ mặt kia. Cháu cần hiểu rằng, không nên cố cứu vãn tình thế này bằng một sai lầm nghiêm trọng hơn. Cháu thấy đấy, với một chàng trai gần nhà, gia đình ủng hộ, cháu cũng bên anh ta hơn 3 năm mà có ngày anh ta còn dễ dàng làm đau cháu thì với một người đàn ông xa lạ, chưa từng quen biết, không hiểu tính cách, con người nhau như thế, điều gì sẽ đảm bảo là cháu không gặp điều bất hạnh khi kết hôn với anh ta. Nhất là khi cưới nhau xong, cháu lại pải chuyển đến một nơi xa để sinh sống, với nỗi đau hiện tại, cưới một người chồng xa lạ, không quen, sống ở nơi không có bạn bè, người thân bên cạnh… cháu sẽ cảm thấy thế nào?
Cô nghĩ rằng, điều cháu nên làm bây giờ là ở bên những người thân, đi du lịch xa một thời gian hoặc tìm đến một thành phố mới để xin công việc. Sự bận rộn và có mặt của những người thân yêu bên cạnh sẽ giúp đỡ cháu nguôi ngoai đi. Thời gian, sự trưởng thành và bình tâm lại cháu sẽ thấy, đây chỉ là lí do để cháu mạnh mẽ lên và tìm cho mình một hạnh phúc đích thực. Cháu có thể đến ở nhà người thân nơi xa, sống một thời gian và tìm công việc gì đó làm cho đỡ buồn. Cô tin cuộc sống này rất công bằng và cháu sẽ nhận được những gì cháu đáng được hưởng.
Chúc cháu sớm bình tâm, mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Eva
Chỉ giật chồng thôi, làm gì dữ vậy!
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cám ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy?
Cuối cùng thì cái gì phải đến đã đến. Tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi anh. (ảnh minh họa)
Khi gặp Tuấn lần đâu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông này". Chị sếp dí ngón tay vô trán tôi đe: "Đừng có lộn xộn, người ta có vợ con rồi".
Tôi lơ đễnh hỏi lại "Vậy hả?" nhưng trong tâm trí thì đặc biệt lưu ý người đàn ông có những ngón tay rất dài như tay nghệ sĩ chơi đàn ấy. Chẳng biết sao tôi đặc biệt thích những người đàn ông như vậy.
Khi công ty chiêu đãi, vô tình tôi ngồi cạnh Tuấn. Cơ hội tự đến và tôi cảm thấy ông trời đã có sự sắp đặt khi cho tôi gặp anh, thích anh và lại được ngồi gần anh.
Chiến lợi phẩm đầu tiên tôi mang về hôm đó là số điện thoại của anh để rồi buổi tối rất muộn, tôi nhắn "chúc anh ngủ ngon, mơ đẹp".
Không thấy anh trả lời. Tôi trằn trọc suy nghĩ lung tung. Anh đã ngủ nên không thấy hay vợ anh bắt gặp tin nhắn đã làm khó cho anh? Hay anh không thích làm bạn với tôi? Không có lẽ vì buổi chiều anh nói chuyện rất vui kia mà?
Sáng hôm sau anh gọi lại. Tôi thở phào. Ra là hôm đó anh mệt vì tiệc tùng nên ngủ sớm. Anh chúc tôi ngày mới vui vẻ. Giọng anh thật ấm. Cả ngày hôm đó tôi làm việc không biết mệt. Tôi mong cho mau đến tối để được nhắn tin chúc anh ngủ ngon...
Cuối cùng thì cái gì phải đến đã đến. Tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi anh. Tuy không nói ra nhưng trong lòng tôi rất mãn nguyện. Phải nói rằng, tôi chưa bao giờ thất bại trong những "ca" như thế này. Tuấn không phải là người đàn ông đầu tiên bị tôi giành khỏi gia đình.
Tôi có một sự hứng thú đặc biệt đối với những người đàn ông đã có vợ, đặc biệt tôi rất ghét những người phụ nữ của họ. Tại sao họ có mà tôi thì không? Vì vậy, tôi phải giằng lấy người đàn ông của họ dù sau đó có khi mối quan hệ chẳng kéo dài bởi tôi là người cả thèm, chóng chán.
Nhưng với Tuấn thì khác. Tôi cảm thấy anh có sức quyến rũ đặc biệt. Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi.
"Anh có lấy em không?"- có lần tôi hỏi Tuấn. Anh nhìn tôi hồi lâu rồi lắc đầu: "Không, vì anh đã có vợ. Tuy cô ấy bệnh, anh không thể gần gũi nhưng anh yêu mẹ của các con anh". Câu trả lời của Tuấn khiến tôi nổi điên. Tôi túm áo anh: "Vậy còn em? Em thì sao?". Rất chậm rãi, anh nhìn thẳng vào mắt tôi: "Em là bạn tình, một người bạn tình tâm đầu ý hợp". Tôi xô anh ra thở dốc. Có cái gì đó chèn lên ngực khiến tôi không thở nổi.
Nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu đổi chiến thuật. Tôi nhắn tin cho vợ anh, ban đầu thì vờ làm như mình là một người tốt bụng, tôi báo cho vợ Tuấn biết anh có người đàn bà khác bên ngoài. Câu trả lời mà tôi nhận được sau rất nhiều tin nhắn là: "Xin cảm ơn".
Hừ, chị ta là thứ gì vậy? Biết có người khác giật chồng mình mà sao thản nhiên đến lạ. Tôi quyết định thay đổi chiến thuật. Tôi chính thức nhắn tin, sau đó gọi điện cho vợ Tuấn biết, tôi chính là người yêu của anh. Tôi nghe giọng chị ta hình như rung rung: "Cám ơn cô".
Trời ơi, tại sao lại cám ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy? Tôi hét lên trong điện thoại: "Chị có khùng không? Tôi giật chồng chị, sao chị lại cảm ơn? Đúng là dở hơi". Giọng người phụ nữ kia vẫn từ tốn: "Vì cô đã cho anh ấy điều mà tôi không thể cho...".
Tôi thở dài. Còn chị ta sau một hồi im lặng lại lên tiếng: "Tôi chưa thấy mặt cô nhưng tôi nghĩ chắc là cô đẹp lắm. Và cô giỏi nữa, nếu không thì anh Tuấn sẽ không bao giờ đồng ý. Tôi biết tính chồng tôi mà".
Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. (ảnh minh họa)
Lần này, tôi thấy hoang mang thật sự. Tôi mong gặp một người phụ nữ dữ dằn, chanh chua, nói những lời khó nghe để tôi có thể củng cố niềm tin, có thêm động lực để không buông tha người đàn ông của họ. Thế nhưng chị ta làm tôi thất vọng hoàn toàn. Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Chắc là chẳng có mấy người.
Sau cuộc nói chuyện với vợ Tuấn, tôi bức bối quá nên nói với chị sếp: "Theo chị thì em có nên tiếp tục chiếm giữ người đàn ông đó không?". Chị sếp mở to mắt nhìn tôi: "Em vừa nói cái gì?". "Ý em là em có nên xúi Tuấn ly dị để cưới em hay không? Em đã nói chuyện với vợ anh ấy...".
Rồi tôi kể cho chị sếp nghe câu chuyện mà tôi đã giấu chị hơn 1 năm qua. Nghe xong, chị nhìn tôi lom lom: "Cô thật quá đáng. Sướng ích gì mà giật chồng người ta như vậy? Gia đình người ta đang êm ấm, cô lại muốn phá tan là sao? Chị ấy hiền lành, chớ không thì cô ăn axit rồi. Không thấy báo đăng nhan nhản hằng ngày à? Dừng lại đi".
Cứ tưởng kể ra để được chị chia sẻ cho nhẹ lòng, nào ngờ chị nói như tạt nước sôi vô mặt. Bực quá, tôi sẵng giọng: "Giật chồng chớ có phải giết người đâu mà làm dữ vậy?". Nói rồi tôi bỏ ra khỏi phòng chị sếp với tâm trạng chới với, hoang mang, không định hướng.
Tôi gọi cho Tuấn, nói cho anh biết là tôi đã gọi cho vợ anh, nói rõ sự thật. "Em có bị làm sao không? Em làm như vậy là giết cô ấy rồi, biết không?"- giọng Tuấn bỗng rung lên.
Có lẽ anh không ngờ tôi lại làm như thế bởi tôi đã thề thốt với anh là sẽ giữ kín mọi chuyện. Vậy mà bây giờ, vì quá yêu anh mà tôi đã không giữ lời. Thế nhưng anh phải biết điều đó chớ sao lại giận giữ với tôi? Bất giác, tôi lặp lại những lời đã nói với chị sếp: "Giật chồng chớ giết người sao mà làm dữ vậy? Anh đừng có quá đáng với em".
Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. Còn lần này, tại sao tôi lại quyến luyến, khổ đau với một người đàn ông đã mất tự do như vậy?
Nhưng tôi yêu Tuấn thật lòng. Tôi muốn được có anh mãi mãi. Chẳng lẽ mong ước chính đáng ấy lại khó thực hiện đến vậy sao? Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Như vậy có gì sai đâu mà sao tôi cứ dằn vặt mãi thế này?
Theo VNE
Bố mẹ cấm yêu vì bạn trai tóc xoăn tự nhiên Tóc bạn trai tôi không xoăn ngoại cỡ như Goo Jun Pyo trong Boys Over Flower mà chỉ ngắn ngắn quăn quăn, nhưng cũng đủ để bố mẹ tôi phản đối quyết liệt. ảnh minh họa Đọc bài viết "Mẹ suýt xỉu vì bạn gái khác xa trên Facebook", tôi lại càng thấm thía hoàn cảnh của mình. Cũng như mẹ của cậu...