Chồng quá thô bạo khi ‘yêu’
Chồng em biết chăm lo cho vợ con, không rượu chè, cờ bạc nhưng anh rất thô bạo khi làm “chuyện ấy”.
Vào cuộc anh giống cọp đói, làm các động tác rất mạnh khiến em đau, chả còn hứng thú mà như bị tra tấn. Em nói thì anh bảo: “Đàn ông nào chả thế”. Có phải đàn ông nào cũng như vậy không?… Ng. Thị Kỳ (Q.12)
Theo BS Lê Thúy Tươi trả lời:
Tình dục là một lĩnh vực rất đặc biệt. Nếu trước đây các bạn yêu nhau thì nhớ nhung, muốn nhìn thấy nhau, tìm mọi cách chăm sóc và làm đẹp lòng nhau thì ngày nay, kiêu tình yêu lãng mạn ấy lùi dần lại, nhường chỗ cho cuộc sống thực tế trần trụi hơn. Tình dục giống như sợi dây cột hai người lại. Nếu thổi vào đó chất lãng mạn thì tình cảm vợ chồng sẽ tha thiết, nhớ nhung sâu lắng hơn.
Một số anh vẫn giữ nếp ngày xưa theo kiểu “chồng chúa vợ tôi”, vợ là người phục vụ, trong đó có sex. Lối nghĩ này đã quá lỗi thời khi phụ nữ giành được quyền bình đẳng với nam giới. Số khác cứ “muốn là làm”, không cần để ý đến cảm xúc của vợ. Một số tệ hơn, nếu vợ không muốn thì xông vào giằng, xé giống như một cuộc cưỡng đoạt. Mâu thuẫn xuất hiện ở đó.
Video đang HOT
Bây giờ bạn phải theo chính sách “mưa dầm thấm sâu” chứ không ngay tức thì được (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, phụ nữ Việt mình vốn lành tính, giỏi chịu đựng. Người chọn cách im lặng chịu, người buông xuôi “muốn làm gì thì làm”, người phản ứng đi kiếm “nem” để được hưởng lạc thú đúng nghĩa chị nào giỏi giang, biết kiếm tiền thì tìm cách thoát ra khỏi cái lồng hôn nhân bất đồng về tình dục ấy.
Chồng của bạn thuộc loại “người đàn ông của gia đình” biết chăm lo cho vợ con. Nếu cho điểm thì anh cũng được 8/10, còn hai điểm là chưa biết “nghệ thuật yêu”. Thiết nghĩ, người đàn ông thương vợ thương con như vậy trong thời buổi hiện nay là thuộc diện “quý hiếm”. Còn anh ấy nói “đàn ông nào chả thế” trong tình dục chỉ là ngụy biện thôi.
Bây giờ bạn phải theo chính sách “mưa dầm thấm sâu” chứ không ngay tức thì được. Chẳng hạn khi anh ấy bắt đầu “xông vào” thì bạn nhỏ nhẹ “khoan đã anh, từ từ để em tự làm”. Đây là cách tôi tạm gọi là “chặn cảm hứng” để cho nó chậm lại. Tiếp đến bạn có thể ôm hôn, nói những lời yêu thương. Tôi tin là sau một thời gian anh ấy sẽ thấy thích những cử chỉ ấy của bạn và chờ đợi chúng.
Làm được như vậy, chồng bạn sẽ yêu bạn nhiều hơn và những cử chỉ thô bạo sẽ dần biến mất. Còn vụ đau chẳng qua là cơ thể bạn chưa sẵn sàng, “điện, nước” chưa mở nên mới như vậy. Khi cả hai đã đồng điệu thì tình hình sẽ sôi động ngay. Trong hôn nhân, hòa hợp về tình dục rất quan trọng. Để tiến tới hòa hợp, cả hai cùng phải hiểu biết và tìm cách hoàn thiện mới có thể cùng thăng hoa được.
Theo Eva
Tôi ngủ với chồng của đồng nghiệp
Tôi biết khi kể ra chuyện này, chắc chắn mọi người sẽ coi thường và thậm chí chỉ trích tôi rất gay gắt nhưng tình cảm vốn khó cưỡng lại. Anh là chồng của đồng nghiệp và cũng là người yêu đầu của tôi. Tôi không biết mình phải làm sao để thoát khỏi mối quan hệ này?
Đầu năm nay, tôi tham gia một bữa tiệc tại nhà cô bạn đồng nghiệp. Chúng tôi làm ở hai bộ phận khác nhau nhưng chơi cũng khá thân. Bữa tiệc tân xuân này, cô ấy mời tôi và một số đồng nghiệp cùng phòng của cô ấy về nhà chơi. Ngay lúc bước vào cửa, tôi đã sững người khi nhìn thấy chồng của cô ấy và anh cũng vậy bởi anh không phải là ai khác mà chính là người yêu đầu của tôi. Sau một phút lặng thinh, nghe cô ấy giới thiệu, chúng tôi chào hỏi như hai người lần đầu mới gặp. Anh khác hẳn so với ngày xưa, chín chắn, chững chạc và rất phong độ. Cả buổi, chúng tôi chỉ dám nhìn trộm nhau chứ không ai nói với ai một câu. Bữa tiệc kết thúc, tôi vội vàng xin về trước với lý do bận hẹn.
Ngày hôm đó, sau khi gặp anh, bao nhiêu kỷ niệm xưa ùa về. Cách đây 10 năm, khi tôi là một cô thiếu nữ mới tròn 18 vừa bước chân vào đại học, còn anh đôi mươi và đang là sinh viên năm thứ hai, chúng tôi tình cờ gặp nhau trong lần đi sinh viên tình nguyện. Vừa gặp nhưng như đã quen lâu, tôi và anh nói chuyện như hai người bạn thân, rất hợp nhau. Rồi tình yêu tới lúc nào chúng tôi cũng không hay biết. Và sau hai năm hẹn hò, ngày anh tốt nghiệp, anh chính thức giới thiệu tôi với gia đình. Tiếc rằng, họ phản đối kịch liệt, không phải họ chê tôi điều gì mà họ muốn anh tiếp tục học lên cao. Bố mẹ dự định đưa anh sang Anh du học, lấy bằng thạc sĩ. Họ sợ yêu đương lúc này sẽ ảnh hưởng tới việc học của anh. Dĩ nhiên, tôi và anh đâu dễ dàng rời xa nhau như thế. Chúng tôi cùng đấu tranh, mong bố mẹ anh thay đổi suy nghĩ nhưng mãi rồi, tôi cũng thấy mệt mỏi. Hơn nữa, tình yêu thời trẻ còn non nớt, bồng bột, tôi vẫn còn tính trẻ con, tự ái và sĩ diện cao. Cuối cùng, tôi quyết định chia tay, không gặp lại anh nữa. Từ đó, chúng tôi mất liên lạc cho tới ngày hôm nay...
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu anh không chủ động liên lạc với tôi và tôi dừng nghĩ về anh. Anh muốn gặp tôi để hỏi rõ năm xưa tại sao tôi lại lẩn tránh anh? Tôi không hiểu anh cần tìm hiểu chuyện đó để làm gì, còn quan trọng với anh sao? Nhưng rồi tôi nhận ra đó chỉ là cái cớ, thực tế trong lòng anh vẫn chưa quên tôi và tôi cũng vậy. Tôi chưa bao giờ quên anh nên đã 28 tuổi rồi, tôi vẫn chưa kết hôn. Chúng tôi quyết định gặp nhau. Anh kể cho tôi về công việc, cuộc sống hiện tại. Anh nói rằng vợ của anh (bạn đồng nghiệp của tôi) là một người phụ nữ tốt, đảm đang nhưng ngoài tình thương, anh không có tình yêu với cô ấy, anh chỉ kết hôn theo ý muốn của bố mẹ. Vì thế, đã kết hôn hơn một năm, anh vẫn chưa quyết định sinh con dù hai vợ chồng đều khỏe mạnh, bình thường. Chúng tôi tâm sự với nhau rất nhiều chuyện, cảm giác lần đầu gặp lại ùa về. Cuối cùng, chuyện gì tới cũng phải tới... Tôi và anh gặp nhau thường xuyên hơn, những câu chuyện kể cũng "dày" hơn, những khao khát trong chuyện chăn gối tới như thể hai người lần đầu mới biết "yêu". Chúng tôi cuốn lấy nhau và dường như không thể tách rời.
Tôi biết mình làm vậy là sai và nếu cô bạn đồng nghiệp phát hiện ra chuyện này, cô ấy chắc chắn sẽ rất đau lòng. Nhiều lúc tôi định nói lời chia tay, muốn anh quay về với gia đình nhưng cứ nhìn thấy anh, tôi lai không thốt lên lời. Mối quan hệ sai trái này dường như có một "ma lực" cứ ám ảnh, bám theo khiến tôi không thể buông ra. Tôi phải làm sao để quên đi tất cả, để xóa hết chuyện xưa?
Theo Ngoisao
Đã muộn rồi những ngày xưa Ngày ấy, ngày ấy đã xa rồi, mối tình đầu sâu nặng và kéo dài 5 năm của tôi, giờ đây ngồi nhớ lại bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về làm tôi như đang mơ, đang sống lại với kí ức đó. Ngày ấy tôi 18 tuổi vừa mới rời ghế nhà trường để bắt đầu một cuộc sống mới, xa nhà...