Chồng ơi, nhanh hết ốm đi nhé!
Chồng ơi, nhanh khỏe ốm và thay đổi lại tính tình đi nhé! Chẳng cảm ơn vợ được một câu, cả tuần nay vợ quá vất vả rồi đấy! Chồng bỏ bê lâu quá làm nhà cửa như một cái vườn hoang, vợ mệt mỏi lắm rồi! Chồng nhanh dậy mà dọn dẹp lại hết đi rồi vợ con sẽ quay về.
Gần một tuần nay chồng tôi ốm nằm liệt giường, làm cho nhà cửa bề bộn không thể nào tả nổi. Đã thế tôi lại còn phải gánh thêm cái việc nấu nướng, rồi ngày 2 bữa nấu nước xông cho chồng nữa. Nhiều lúc tôi tặc lưỡi muốn thây kệ mọi việc, người đâu tự dưng ốm lăn đùng ra, trong khi vợ còn bận bao nhiêu là việc nữa chứ.
Chỉ nguyên việc hằng ngày đi chợ nấu cơm cho hai mẹ con, rồi nấu cháo cho chồng, tôi đã bù cả đầu lên rồi. Làm gì còn có thời gian mà giặt giũ rồi phơi quần áo nữa. Cực chẳng đã tôi đành vơ hết quần áo bẩn cho vào túi xuống nhà giặt là. Thôi thì tốn kém tí chứ giặt máy rồi phơi, rồi là được mấy bộ quần áo, mất toi cả ngày mất thôi.
Bình thường bao nhiêu việc nhà như thế chồng tôi là người đảm nhận hết. Một tay chồng tôi sáng nấu đồ ăn sáng hoặc đi mua theo sở thích của mỗi người trong nhà. Lúc nào ngủ dậy tôi cũng uể oải ra ngồi bàn ăn sáng vì đồăn đã được chuẩn bị sẵn. Cái quan trọng là nóng và thơm phức theo đúng sở thích. Nhưng nhiều lúc lười ăn, tôi còn ỏng eo chê thứ này, thèm thứ kia. Được cái chồng tôi rất chịu khó, hôm nay nói thế là ngày mai đã tiếp thu ngay. Kiểu gì cũng có đúng món mà tôi yêu cầu.
Vốn đi làm về sớm nên chồng tôi đón cái Nấm và tắm rửa cho con ăn rồi dọn dẹp nhà cửa. Lúc tôi đi làm về thì mâm cơm đã tinh tươm, đồ ăn đã bày sẵn. Nấm đã được bố cho ăn no rồi, đang ngồi chơi đồ chơi. Ăn tối xong thích thì tôi rửa bát, còn nếu lười thì chồng tôi cũng làm luôn. Chồng tôi bảo nhìn tôi lóng ngóng rửa bát nên không yên tâm. Lỡ đâu tôi lại đập vỡ bát rồi chảy máu tay thì làm sao?
Từ ngày lấy chồng đến nay, việc nhà chồng tôi luôn giành lấy làm hết bởi anh rất thích chia sẻ và đỡ đần vợ. Tôi đến nhà đứa bạn thân chơi mà tròn mắt khi thấy nó tay bế con, tay xào nấu, còn chồng thì đang ngồi xem ti vi. Sao đàn ông nhỏ nhen thế không biết? Sức dài vai rộng, giúp phụ nữ một tí mà cũng sợ thiệt ư?
Công việc chồng tôi nhàn hơn vợ nên anh hết sức đỡ đần tôi là chuyện bình thường. Đàn ông yêu vợ thì giúp vợ có gì đâu mà phải kể công nhỉ! Tôi cho rằng chuyện đó là đương nhiên thôi. Việc đi chợ, nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp nhà của đều một tay anh chồng tôi làm hết Chồng tôi cũng cho rằng: “Mình thường có thời gian hơn vợ nên mình đảm nhiệm hết mọi việc. Vợ mình chỉ về ăn cơm, thay quần áo, tắm rửa rồi đi ngủ. Mình không muốn cô ấy phải bận tâm tới bất cứ điều gì”.
Video đang HOT
Nói là việc bận hơn chồng nhưng đâu phải khi nào cũng bận đâu, song cứ nghĩ đến chuyện về nhà phải gánh bao nhiêu là việc thế nên tôi thường tìm lý do về trễ. Khi thì ở lại làm thêm giờ, khi thì lang thang ngoài cửa hàng quần áo, lúc thì đi uống cà phê… giết thời gian là chính. Chồng tôi thấy vợ gầy gò, ốm yếu nên thường dành hết mọi việc từ nặng nhọc đến nhẹ nhàng.
Mấy hôm đầu chồng ốm, tôi còn cố gồng lên để mà cáng đáng việc nhà, nhưng xem ra chồng tôi là người cực khó tính. Khi thì kêu là cháo nấu chưa nhừ, khi thì kêu là nước cam vắt vẫn còn sót đầy hạt không uống bằng ống hút nổi… Lúc đầu tôi cũng cho qua vì nghĩ là chồng đang ốm nên khó tính. Nhưng càng ngày tôi càng thấy khó chịu hơn. Người đâu mà ốm mãi thế, nằm một chỗ bắt tôi phải hầu hạ lại còn luôn miệng kêu ca, phàn nàn. Một tuần chăm chồng mà tay tôi đã nhăn nheo lại, mặt mũi hốc hác, áo quần thì xơ xác nhăn nhúm cả vào rồi…Cứ kéo dài mãi cảnh này thì tôi điên lên mất.
Không biết khi nào thì chồng tôi mới trở lại khỏe mạnh và ngoan ngoãn như xưa. Chứ nằm một chỗ rồi càu nhàu, càm ràm làm tôi khó chịu lắm. Mà mấy hôm nay thời tiết thay đổi xoành xoạch như thế này, phải chăm chồng vất vả không khéo rồi tôi lại ốm thôi.
Tôi gọi điện cho mẹ chồng tôi ở quê lên chăm chồng, còn hai mẹ con tôi về nhà ngoại. Để cho hai mẹ con anh chăm nhau chắc tận tình và chu đáo hơn vợ con nhiều ấy chứ! Mà tôi cũng hết cả hơi chăm chồng rồi, về nhà mẹ đẻ để mẹ giúp đỡ thêm chứ tôi còn không đủ sức chăm cái Nấm nữa.
Chồng ơi, nhanh khỏe ốm và thay đổi lại tính tình đi nhé! Chẳng cảm ơn vợ được một câu, cả tuần nay vợ quá vất vả rồi đấy! Chồng bỏ bê lâu quá làm nhà cửa như một cái vườn hoang, vợ mệt mỏi lắm rồi! Chồng nhanh dậy mà dọn dẹp lại hết đi rồi vợ con sẽ quay về.
Theo Afamily
Chồng tôi ngoan ngoãn như một đầy tớ
Nhiều người cho rằng tôi bắt nạt chồng quá nhiều và cần phải sống biết điều hơn. Nhưng ít ai biết được rằng, được sống như bây giờ chồng tôi cực kỳ hạnh phúc.
Hồi trước quyết định lấy Tiến ai cũng cho rằng tôi dở người nên mới lấy một người lùn tịt như thế. Quả thật đi bên cạnh tôi, dù tôi đã đi giày dép thấp lè tè thì Tiến vẫn còn thấp hơn tôi cả một cái đầu.
Thế nhưng tôi lại vẫn quyết lấy anh. Bởi tôi biết trong mắt Tiến, tôi sẽ là bà hoàng. Tiến yêu tôi và tôn thờ tôi. Dù ai chê rằng "nhất lé, nhì lùn" thì tôi vẫn thấy rằng Tiến luôn là người chồng ngoan ngoãn và chiều chuộng tôi. Không bao giờ tôi phải lo mất chồng, hay phải chạy theo giữ chồng cả.
Quả đúng như vậy! Cưới nhau đã 6 năm, nghĩa là đã qua cái mốc 5 năm dễ ly hôn hay ngoại tình thì Tiến vẫn luôn là người chồng cực ngoan và biết lo toan cho gia đình.
Không như những ông chồng khác luôn tìm cách ghim quỹ đen hay giấu diếm tiền để chi tiêu riêng, Tiến đưa hết sạch tiền lương về cho tôi. Mà phải lựa lúc tôi vui vẻ mới đưa hai tay cẩn thận cho vợ. Chứ không phải cứ kiếm được tiền rồi về thích ném vào mặt vợ lúc nào cũng được đâu. Nếu thái độ không tử tế với vợ lúc đưa tiền thì đừng hòng mà tôi cầm tiền cho. Đi làm kiếm tiền nuôi vợ con đã là một việc, còn cách đưa tiền cho vợ còn là một việc khó khăn hơn. Đừng nghĩ đàn bà nào cũng cần tiền của chồng! Tiến biết thế nên không dám có một ý nào đến việc để lại một chút dằn ví cho riêng mình.
Cầm tiền chồng trong tay, tôi sẽ nghĩ cách chi tiêu cho hợp lý. Kiếm tiền là việc khó, tiêu tiền còn khó hơn. Tiền chồng đưa cho tôi cũng thuộc loại rủng rỉnh, nên chi tiêu cần phải đau đầu hơn là điều tất nhiên!
Còn việc nhà thì Tiến đã phải tìm người giúp đỡ tôi rồi. Nói là giúp cho oai thế thôi chứ tôi khoán trắng cho giúp việc, từ chợ búa, nấu nướng, dọn dẹp...đều ô sin làm hết. Nếu ô sin đi vắng thì Tiến sẽ giúp tôi làm những việc đó. Làm gì đến lượt vợ phải nhúng tay vào!
Cứ tối ăn cơm xong là chồng tôi lại đi dò kênh ti vi cho vợ xem. Biết tôi thích chương trình phim truyện của Hàn Quốc nên chồng tôi thường tìm các phim hay down về cho vợ xem để tôi giải trí. Nếu phim hay thì không sao, phimchán thì kiểu gì cũng bị tôi kêu là "trình thẩm phim" quá kém. Chỉ có mỗi một việc đơn giản như vậy mà cũng không làm nổi.
Hè năm nay, chồng tôi đã lên kế hoạch để đưa cả nhà đi chơi mấy nơi liền nhưng đi chơi về toàn bị tôi chỉ trích. Ai dè đi Đại Lải chơi thì đặt phòng vào đúng lúc trời nóng ơi là nóng. Ra bơi cũng không được mà ngồi trong nhà cũng chả xong. Đi Hạ Long du thuyền thì sóng cứ vỗ ì ọp suốt ngày, nhức cả đầu! Tôi ra chỉ thị cho chồng: "Còn mấy ngày nữa là hết hè rồi đấy! Lo mà đi tìm tour cho nó tử tế vào! Đừng có lôi vợ con đi đày xác ở những nơi như thế này nữa". Chồng tôi im thin thít không dám nói gì, mấy ngày hôm nay thấy chồng đang căng đầu đi tìm các tour đi du lịch cho cả nhà. Đấy! giờ thì đã thấy chưa, tiêu tiền cũng đau đầu gấp mấy lần kiếm tiền ấy chứ!
Ở nhà tôi, lời nói của tôi là chỉ thị và chồng tôi biết điều thì làm theo. Trái ý tôi thì coi như chồng lãnh án tử luôn. Làm gì có chuyện như ở nhà khác, cứ thấy vợ vừa nói xong chồng đã cãi xong.
Hôm trước mẹ chồng tôi ở quê lên chơi, ngồi nói chuyện mấy câu mà tôi đã ngứa tai không chịu nổi. Ai dè cứ lôi chuyện ngày xửa ngày xưa ra nói chuyện, thời đại nào rồi vẫn cứ ôm chuyện xưa. Đã không biết đường ngăn mẹ lại thì chớ, chồng tôi lại ra sức hỏi thăm. Tôi lừ mắt bảo: "Anh có tắt đài đi không thì bảo, điếc hết cả tai rồi đây này! Về nhà tưởng nghỉ ngơi tí cũng không được!". Tiến vội vàng mời mẹ lên nhà rồi quay xuống bóp chân cho tôi.
Nhà tôi tuyệt nhiên không có cảnh mẹ chồng nàng dâu cãi cọ nhau. Muốn yên cửa yên nhà thì phải nghe lời tôi. Tôi về quê mà nghe ai xì xào chuyện nhà tôi thì Tiến lãnh đủ luôn. Tôi đã từng gọi Tiến ra mà bảo: "Anh liệu mà đi nói với người nhà anh nhá! Tôi không phải là cái hồng tâm cho cả họ nhà anh phi tiêu vào mặt đâu!" Tôi chẳng quan tâm chồng tôi nói gì với người nhà anh, mà lần sau tôi đi về thì tuyệt nhiên chẳng nghe thấy một tí điều tiếng nào cả. Làm dâu phải như thế chứ, ai lại để cho nhà chồng bàn tán nói xấu bao giờ.
Ở nhà tôi, làm gì có cảnh vợ phải phục vụ chồng. Đừng nghĩ đưa tiền cho vợ là đã to đâu. Chiều vợ không khéo lại còn lắm chuyện hơn nữa ấy chứ! Được cái chồng tôi cũng thuộc loại ngoan, nên khi nghe vợ nói là tiếp thu và có thay đổi ngay. Chứ nhìn mấy ông chồng suốt ngày ngồi ôm ti vi hay lang thang ngoài quán bia rượu thì ai mà chịu nổi.
Nhiều người cho rằng tôi bắt nạt chồng quá nhiều và cần phải sống biết điều hơn. Nhưng ít ai biết được rằng, được sống như bây giờ chồng tôi cực kỳ hạnh phúc. Vừa được có cơ hội chiều chuộng vừa có cơ hội hy sinh vì vợ. Chứ vợ mà giận thì chấm hết nhé! Có muốn cũng không được đâu.
Theo Afamily
Chồng ơi, em cũng là phụ nữ mà! Khi bị gọi giật lại, Tùng nhìn Tâm vẻ mặt đáng thương rồi tặc lưỡi "Thôi, vợ dọn giúp anh tý, anh phải đi không muộn!" ảnh minh họa 20/10 năm nào cũng thế, chồng Tâm lại bận rộn với việc chuẩn bị ngày lễ cho chị em cơ quan mà quên mất rằng ở nhà cũng có một người phụ nữ đang...