Chồng ơi, đừng trói vợ nữa…
Ăn uống no say họ rủ nhau đi hát, anh ta quên mất là cô vợ còn bị trói ở trên nhà.
Sáng sớm hôm sau khi anh ta về đến nhà thì chị đã ngất xỉu vì mệt và vì đói, miệng cũng bị chồng dán băng lại nên…
Mỗi lần nghĩ đến những ngày tháng cùng cực đó lòng chị lại quặn đau như muốn chết đi sống lại. Chị không ngờ người chồng mà mình yêu thương bao nhiêu năm lại có thể đối xử với mình như thế.
Ngày chị gặp chồng anh ta chỉ là gã sinh viên nghèo mới ra trường trong tay không có lấy 1 đồng xu lẻ. Bao ngày vật vạ không xin được việc anh ta đành xin vào làm ở quán cơm nhà chị. Chị đi làm về là lại xắn áo chạy vào phụ giúp bố mẹ, chị đối xử với người làm giống như người nhà vậy.
Chẳng hiểu sao hai người họ lại nói chuyện hợp với nhau và cũng bén duyên từ đó. Chị ngỏ ý xin cho anh vào làm ở công ty bạn chị vì anh là người có chút bằng cấp. Anh hạnh phúc và cảm kích vô cùng. Họ yêu nhau rồi lấy nhau, những ngày đầu mới cưới hai người còn gặp nhiều khó khăn. Anh chị cố gắng tích góp từng đồng xu một chỉ mong mua được 1 căn nhà cho con cái sau này có chỗ ở ổn định.
Ảnh minh họa.
Ngày mua được nhà chị mừng đến phát khóc chị ôm anh rồi nói: “Mình đã làm được rồi anh ơi”. Anh cũng ôm chặt lấy chị: “Đúng vậy, cảm ơn em về tất cả”. Căn nhà đó bố mẹ chị hỗ trợ 1 phần còn gia đình anh ở quê nghèo khó cũng chẳng giúp được gì, chị cũng không đòi hỏi. Thời gian ấy nhiều lúc nằm ôm chị, anh thầm cảm ơn vì chính chị đã cứu vớt cuộc đời anh, đã cho anh 1 mái ấm êm đềm hạnh phúc.
Sau bao năm phấn đấu, công việc anh ngày càng khá lên. Anh thì ngày 1 phong độ, còn chị sau khi sinh 2 đứa con xong nhan sắc nó cũng phai dần, công thêm cái bớt đỏ bẩm sinh ở trán khiến chị ngày càng khó coi hơn. Thú thực hai vợ chồng chị đi bên nhau mà cứ như hai chị em vậy. Ban đầu chồng chị cũng chẳng để ý đến điều đó, nhưng sau này khi đi tiếp khách nhiều giao tiếp nhiều gặp nhiều cô em xinh tươi mơn mởn anh lại đâm ra chán vợ.
Khi mua được chiếc ô tô nhỏ, anh thấy không thoải mái khi có vợ ngồi bên vì anh thấy hai người không còn cân xứng. Đi đâu có chị là anh mất tự tin, không dám cho người ta biết hai người là vợ chồng. Có lẽ lâu dần chị cũng hiểu được chồng đang chê đang chán mình nên chị buồn và tủi thân lắm.
Nhiều lần soi gương…. chị buồn vì thực sự chẳng biết làm sao để vớt vát tuổi xuân. Ngày trước có bao nhiêu nhan sắc, bao nhiêu sức khỏe thì đã hi sinh bươn chải vì gia đình vì chồng con rồi, giờ có điều kiện hơn chút thì chồng lại chán lại chê.
Video đang HOT
Có lần cơ quan anh liên hoan, cô bạn cùng công ty anh có nhắn tin hỏi chị là tối có đến dự không? Vì giám đốc yêu cầu đưa vợ và chồng đến. Trên đường về nhà chị có ghé qua mua bộ váy mới, đinh ninh là tối chồng rủ đi cùng. Ai dè khi chị chưa nói hết câu thì anh đã gạt phăng đi: “Cô đến đó làm gì cho xấu mặt tôi, vợ người ta trẻ trung phơi phới ra. Cô nhìn lại mình đi, chưa được 40 mà da đã nhăn túm rồi kia kìa”.
Chị bẽ bàng, tủi hổ bỏ vào phòng khóc. Anh mặc kệ, chẳng đoái hoài gì đến cảm giác của vợ, cứ quần là áo lượt xịt nước hoa rồi anh bỏ đi. Đêm ấy chị khóc ướt gối.
Cay đắng nhất vẫn là cái lần, mọi người ở cơ quan đòi đến nhà anh chơi. Hôm đó hai đứa con qua nhà ngoại chơi hết, anh bảo chị đi chợ làm cơm. Khi mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, chị định đi thay đồ vì 30 phút nữa mọi người sẽ đến thì anh nói với chị: “Cô vào phòng rồi ngồi yên trong đó, đừng có mà xuất hiện lại làm xấu mặt tôi”. Chị ú ớ chưa kịp nói câu gì thì anh quay phắt lại rồi nói: “Mà thôi, cô chịu khó 1 hôm, tôi không tin tưởng cô đâu. Tôi sẽ trói cô lại cho nó chắc ăn”.
Chị gào lên đầy đau khổ, chị cắn anh và nhìn anh căm thù nhưng anh đã chụp được lấy áo chị. Anh ta trói hai tay chị vào cửa sổ để chị không thể đi ra ngoài. Xong xuôi, anh ta xuống nhà tiếp khách như chưa có chuyện gì. Chị khóc hết nước mắt vì nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Khi mọi người hỏi tới vợ thì anh bảo nhà ngoại có việc đột xuất chị phải về bên đó.
Ăn uống no say họ rủ nhau đi hát, anh ta quên mất là cô vợ còn bị trói ở trên nhà. Sáng sớm hôm sau khi anh ta về đến nhà thì chị đã ngất xỉu vì mệt và vì đói, miệng cũng bị chồng dán băng lại nên không cầu cứu được ai.
Anh hốt hoảng đưa chị đi cấp cứu, trong cơn mê sảng chị vẫn nói: “ Chồng ơi! Đừng trói vợ nữa vợ hứa sẽ không để ai thấy đâu” rồi nước mắt đầm đìa, người run lên bần bật vì sợ hãi. Gã chồng bội bạc kia bây giờ mới hối hận vì quá tàn nhẫn. Sau bao năm tháng vợ chồng căng thẳng, lại thêm mấy vụ bị ngược đãi chị bị trầm cảm nặng. Khi cô bạn thân vực chị dậy, suy nghĩ thấu đáo mọi việc chị nuốt nước mắt kiên quyết ly hôn. Anh ta sốc lắm vì cứ nghĩ chị không dám làm, nhưng giờ đây chị không còn khóc nữa. Chị ngẩn cao đầu kéo va li và dắt con ra đi.
Trước khi đi chị có nói: “Con người sống vì cái mẽ bề ngoài rồi cũng có ngày chết vì sĩ diện mà thôi. Ngày tôi gặp anh, anh cũng chỉ là 1 thằng khố rách áo ôm, nhưng tôi đã không màng đến, vẫn yêu thương quan tâm anh. Để rồi giờ đây bị anh ngược đãi thế này, đời này luật nhân quả rõ ràng lắm, anh cứ chờ đi, để xem anh sống kiểu đó đến được bao giờ”.
Anh ngồi bệt xuống bàn còn chị, chị thấy thoải mái hơn bao giờ hết. Chị ra đi và tự hứa sẽ sống thật tốt, để 1 ngày anh ta phải ân hận vì những tháng ngày đã đối xử tệ bạc với chị. Chị vực bản thân dậy sống cho ra sống, chị không muốn sống trong khổ sở và sợ hãi 1 giây phút nào nữa, từng ấy năm là quá đủ rồi. Sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn nhất định của nó.
Theo Một Thế Giới
Gần 100 cuộc gọi nhỡ và tin nhắn sau cùng: "Chồng ơi...con chết rồi..."
Vừa mở điện thoại Thế hoảng hốt thấy gần 100 cuộc gọi nhỡ đều là của vợ gọi cho anh từ đêm hôm qua. Thấy tin nhắn, Thế vội mở ra xem thế nào thì anh choáng váng thấy dòng tin nhắn của vợ: "Chồng ơi... con chết rồi!".
Tối nay hội mấy ông bạn thân của Thế có hẹn tụ tập nhau, nên đi làm về cái Thế lao luôn vào tắm rửa sạch sẽ rồi vội lấy xe phóng đi mà chỉ kịp nói với vợ 1 câu rồi mất hút: "Tối nay anh đi gặp bọn thằng Hùng, em ăn cơm đi không phải phần cơm anh đâu". Đấy chưa kịp ca thán câu gì chồng đã chạy mất dép như thế, ôm bụng bầu 5 tháng vào nhà Thùy lắc đầu ngán ngẩm. Chồng với chả con chỉ ham vui chơi mà bỏ vợ ở nhà thế này đấy.
1 mình ở nhà làm cơm ăn, Thùy cứ đứng lên ngồi xuống cả buổi tối vì lo cho chồng. Anh bị đau dạ dày mà cứ dã rượu nhiệt tình thế này vào thì chết. hơn 11h đêm ngó ra ngoài sân chưa thấy chồng về, nghĩ chồng say lại vào quán karaoke ôm ấpm em nào thì chết, cô phải gọi chồng về ngay lập tức mới được.
Cầm điện thoại lên, Thùy bấm số gọi cho chồng liên tục mà không thấy anh bắt máy. Gần hơn 12h đêm, Thùy sốt ruột dắt xe ra ngoài tìm chồng về mới được. Anh cứ rượu vào là gái gú thì chết, Thùy tiếp tục gọi mấy cuộc nữa rồi mới lên xe đi tìm chồng nhưng Thế vẫn không bắt máy. Bực mình lái xe đi tìm chồng, vừa đi Thùy vừa nghĩ tới những điều tồi tệ nhất, có khi nào chồng cô đang ôm ấp gái không? Và cô ả đó bắt anh không được nghe máy của cô mà tập trung vào vui vẻ. Hôm trước mấy chị ở cơ quan đã cảnh báo Thùy vậy mà cô không nghe, giờ nghĩ lại mới thấy thấm.
Thùy gọi mãi mà đầu dây bên kia chẳng trả lời (ảnh minh họa)
Ôm bụng bầu, Thùy vào mấy quán karaoke lần nhưng không thấy chồng đâu. Đi ra về hướng trung tâm thành phố lần thì bất chợt xe cô tông vào hòn gạch rơi ở đường khiến Thùy ngã huỵch xuống đất và bị xe đè lên nửa người khiến cô đau điếng và sợ hãi tột độ khi thấy máu chảy rất nhiều.
Bị ngã xe đau đớn như thế, nhưng Thùy vẫn cố lôi điện thoại ra gọi chồng đến cứu mẹ con cô. Nhưng Thùy gọi mãi mà đầu dây bên kia chẳng trả lời. Bị ngã nhào xuống đường và chiếc xe máy tay ga nặng đè lên bụng khiến Thùy đau nhói rồi ngất đi.
Tỉnh dậy Thùy đã thấy mình nằm trong bệnh viện, sờ xuống bụng đã không thấy con đâu. Bác sĩ đi vào nhìn Thùy với vẻ mặt đượm buồn rồi nói với Thùy 1 câu khiến cô sốc vô cùng.
- Chồng con cô đâu mà để cô ngã ra nông nỗi này? Rất tiếc chúng tôi chỉ cứu được cô thôi, đứa nhỏ đã không thể ở lại sau lần chấn động mạnh đêm qua.
- Bác sĩ... bác sĩ nói gì cơ? Con tôi... con tôi mất rồi ư?
- Thật lòng chia buồn với chị. Chị hãy cố giữ bình tĩnh, vết thương của chị ở 2 chân khá nặng tôi nghĩ chị cần ở đây điều trị 1 thời gian.
Quá sốc về chuyện này, Thùy cứ sờ xuống bụng mình mà ứa nước mắt đau đớn. Vậy là cô đã mất con, cô đã mất con thật ư? Đau đớn vì mất đi đứa con mà cô đã yêu thương, chờ mong ngày nó ra đời Thùy nhờ y tá lấy điện thoại của mình ra xem. Chồng cô vẫn không gọi lại, gọi cho chồng duy nhất 1 lần nữa nhưng không được Thùy đành nhắn 1 tin mà tay cô run, tim cô đau đớn vô cùng.
Hơn 8h sáng Thế mới tỉnh dậy sau trận rượu khủng khiếp đêm hôm qua ở nhà thằng Hùng. Lần đầu tiên Thế uống nhiều rượu và say khướt như thế, ngồi dậy mà đầu anh đau như búa bổ. Vội đi rửa mặt cho tỉnh rồi vào lấy đồ đi về. Vừa sờ vào điện thoại Thế hoảng hốt thấy gần 100 cuộc gọi nhỡ đều là của vợ gọi cho anh từ đêm hôm qua. Thấy tin nhắn, Thế vội mở ra xem thế nào thì anh choáng váng thấy dòng tin nhắn của vợ: "Chồng ơi... con chết rồi!".
Thùy cứ sờ xuống bụng mình mà ứa nước mắt đau đớn (ảnh minh họa)
Đánh rơi cả điện thoại trên tay, Thế tái mặt và hoảng sợ vô cùng. Bình tĩnh 1 lúc anh vội nhặt điện thoại lên gọi cho vợ thì vợ không bắt máy. Nghĩ mẹ đang ở bên vợ thì bà cho anh biết Thùy đang nằm ở viện X và anh tức tốc đến đó ngay lập tức.
Phóng như bay trên đường, Thế giận mình đêm qua sao lại để điện thoại im lặng, sao lại uống nhiều như thế để vợ con anh ra nông nỗi này. Lao vào phòng vợ nằm Thế hoảng hốt thấy 2 chân vợ bị bó bột kín thế kia, còn vợ cứ quay mặt ra phía cửa sổ khóc thầm.
Quỳ sụp trước mặt vợ, Thế đau đớn run run tay sờ vào bụng vợ không thấy đứa con thân yêu của mình đâu cả. Thùy nhìn chồng đầy căm hận rồi thốt ra 1 câu khiến Thế chỉ biết cúi đầu xin vợ tha thứ.
- Tại anh, tại anh đã giết con rồi. Tại sao anh lại làm thế với mẹ con tôi chứ? Tôi lo cho anh nhưng tôi nhận lại được nỗi đau mất mát này sao?
- Vợ... anh xin lỗi. Đêm qua anh uống rượu say quá nên...
- Anh đi đi, giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa. Con với tôi là tất cả, nhưng chính anh... chính anh đã hại chết con của tôi thì tôi không muốn nhìn thấy anh. Tôi hận anh, cả đời này tôi không bao giờ tha thứ cho anh được.
Bị vợ ghét bỏ, buông những lời cay đắng Thế ân hận vô cùng. Vì anh mà đêm qua khuya muộn vợ vẫn ra đường tìm anh, để rồi lại nhận được trái đắng như thế này sao? Đứa con mà vợ chồng anh mong chờ ngày nó chào đời, vậy mà ngày hôm nay phải chết vì tội ác của bố nó sao? Thế tự đấm vào ngực mình rồi bật khóc đau đớn, lỗi lầm là ở anh và anh phải chịu trách nhiệm về chuyện này. Nhưng phải làm sao, phải làm sao để xoa dịu nỗi đau và sự căm hận của vợ với anh đây? Anh đúng là 1 người chồng xấu xa, 1 người cha tồi mà. Giá như được đổi sinh mạng, anh nguyện chết thay con. Đứa nhỏ không có tội gì, tội lỗi tất cả là ở anh, do anh mà ra.
Theo Một Thế Giới
Chồng ơi, anh chỉ cần ký đơn là xong Em mệt mỏi rồi, cũng biết cách để buông tay anh - người đàn ông em yêu nhất. Mình xa nhau anh nhé! ảnh minh họa Anh à, mọi giấy tờ để ly hôn chỉ còn cần anh ký nữa là xong đấy. 3 năm yêu và làm vợ anh, thế mà anh lại nỡ đối xử với em như thế. Sao với...