Chồng ơi – anh của em đâu rồi?
Dạo này chồng rất hay nghe bài hát ‘Sau một tình yêu’: ‘Lòng ta đang cố gắng quên đi tình đắng, lòng ta đang cố bước…’
Vợ hiểu đấy là tâm trạng của chồng khi phải vì vợ, vì con, vì gia đình mà cố dứt tình yêu vừa chớm nở của mình. Vợ chồng mới ngoài 30 tuổi, chồng hơn vợ 2 tuổi. Chồng làm trong cơ quan nhà nước còn vợ là giảng viên đại học. Con cái đủ cả nếp, tẻ. Chồng cao to sáng sủa, vợ duyên dáng dịu dàng… Nồi tròn úp vung tròn, gia đình mình 10 điểm hạnh phúc. Đấy là vợ nghĩ thế thôi chồng nhỉ.
Tháng 11 vừa rồi, kỷ niệm 6 năm ngày cưới của chúng mình, cả nhà thổi nến chúc mừng. Tính cả thời gian yêu đến nay 12 năm có lẻ, tình yêu đẹp đó là nguồn động lực cho bao ước mơ mà chúng ta làm cho con, cho gia đình nhỏ của mình. Tình yêu đó vợ còn mang lên cả bục giảng để kể cho sinh viên nghe và luôn chúc các em có tình yêu đẹp như thế. Vợ nhớ mãi những bài hát, câu thơ, lời tỏ tình chồng gửi cho vợ: ‘Có nỗi nhớ nào ồn ào như biển nhớ con thuyền’.
Vợ nhớ mãi những bài hát, câu thơ, lời tỏ tình chồng gửi cho vợ… nhưng tất cả giờ chỉ là nỗi đau (Ảnh minh họa: Internet)
Vậy mà chỉ đầu tháng sau, vợ phát hiện trong zalo của chồng đoạn chat thật đặc biệt: Một tháng nhật ký với danh bạ chỉ có một em 20 tuổi và chị gái của cô bé đó. Chồng đang yêu… Trời ạ, mắt vợ nhòa đi, không biết là mơ hay thật nữa. Vợ không thể tin nổi khi chồng thừa nhận chuyện đó bắt đầu được 1 tháng. Đó là một cô bé xinh xắn, du học sinh Thụy Sỹ, con nhà đại gia ở Sài Gòn. Miễn so sánh vì cô bé đó kém vợ 11 tuổi, xấp xỉ cái tuổi của vợ khi lần đầu gặp chồng.
Chồng nói ‘vui thôi mà, yêu đương gì đâu, từ giờ chồng sẽ sống tốt, không làm tổn thương vợ nữa’… Vợ đau khổ, tổn thương ghê gớm, ngày ngày gặm nhấm nỗi đau bị chồng phản bội. Chồng thì coi như không có chuyện gì, thờ ơ, lạnh nhạt chẳng tỏ ra là mình có lỗi chút nào. Rồi linh cảm mách bảo vợ mọi chuyện không như chồng nói, không phải cho vui vì vợ cảm nhận được mình đang sống cùng một người đang yêu, đang bị thất tình, đang nhớ nhung ai đó… Vợ âm thầm để ý xem chồng sẽ làm gì.
Video đang HOT
Đúng 1 tháng sau khi vợ phát hiện ra đoạn chat, chồng lại cho vợ một cú sốc mà vợ nghĩ có lẽ không thể cứu vãn được nữa. Chồng vẫn nhắn tin, vẫn yêu, còn thề nguyền ‘đôi ta bên nhau trọn đời’. Còn gì để nói không?
Vợ chỉ biết hỏi chồng một câu là chồng chọn ai, nếu không yêu vợ nữa thì vợ sẽ ra đi nhẹ nhàng không trách móc. Có ai như chồng: ‘Anh có tình cảm với cô bé đó nhưng anh không bỏ vợ con, anh sống với vợ con vì trách nhiệm và nghĩa vụ….’.
Có ai như vợ, vì con mà không thể ra đi được lúc ấy. Rồi mấy ngày sau bao cuộc cãi vã, tâm sự, chồng bảo chồng dứt hẳn rồi, không liên lạc nữa, vợ cũng không kiểm tra gì nữa, còn quan trọng gì nữa đâu vì vợ quá đau rồi… Đau lắm chồng à. Đến tận bây giờ nỗi đau ấy cứ gặm nhấm vợ từng miếng ăn giấc ngủ… Lòng em mới cố gắng quên đi tình đắng, lòng em mới cố bước cho qua nhanh ngày tháng, tìm đâu ra lối thoát?
Vợ đau vì sống với chồng mà chồng lại hẹn người ta kiếp sau sẽ yêu nhau, rằng chồng không thể đến được bên người ấy vì còn vợ con và gia đình. Chồng cứ hồn nhiên nói với vợ như thế và hồn nhiên hát những bài hát cho cuộc tình ngang trái của mình mà không hay biết nó cứa vào lòng vợ đau như thế nào. Vợ nói với chồng rồi, nếu có thể chồng hãy làm lại đi, ít nhất anh và em còn có đứa được hạnh phúc chứ thế này anh sống cho nhanh để đến kiếp sau, còn em thì đau khổ từng ngày.
Qua đây, vợ muốn nhắn nhủ là nếu còn chút tình nghĩa với vợ thì chồng hãy chọn cho chúng ta lối thoát đi. Sống mà cứ dối lòng nhau cũng đâu có hạnh phúc, đúng không chồng. Thà để em đau một lần rồi sẽ tự chữa lành vết thương khi không còn anh nữa. Còn các con thì sao đây, nếu nghĩ cho con ngay từ đầu anh đã không làm những chuyện đó. Bố mẹ giờ cố gắng sống vì con mà tâm trạng thế này, chúng nó có hạnh phúc không? Cả nhà ơi, cho em lời khuyên với ạ. Chồng ơi – anh của em đâu rồi?
Theo VNE
Tôi từng sốc và hoảng hốt khi biết siêu âm con gái không xinh
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Gửi chị Vân Anh, tác giả bài viết "Nỗi lòng tê tái của người mẹ có con gái mới chào đời không xinh"!
Có lẽ bài viết của chị đã được đăng từ khá lâu. Và không hiểu sao mới hôm qua tôi mới vô tình đọc được trong lúc lần mò đọc lại các bài viết cũ.
Chị ạ, tâm trạng của chị tôi cũng đã từng trải qua, nhưng may mắn hơn cho tôi, cái cảm giác buồn bã và chán nản vì con gái sẽ chào đời không xinh xắn chỉ thoáng qua không lâu và từ trước khi bé chào đời.
Con gái tôi giờ đã hơn 6 tháng. Lúc này, mỗi khi nhìn con chơi, con ngủ, tôi lại tận hưởng cảm giác sung sướng khi con bên cạnh. Trong mắt tôi lúc này, con là cô bé đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất.
Nhưng tôi còn nhớ ngày mình mang thai con 29 tuần. Khi vào bệnh viên làm hồ sơ sinh và bác sĩ siêu âm 4 chiều cho tôi nhìn thấy mặt con trên màn hình. Tôi đã thực sự sốc và vô cùng hoảng hốt.
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Làm mẹ, ai chẳng muốn con cái mình xinh đẹp. Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Trở về nhà, chồng tôi từ công ty gọi điện thoại hỏi thăm hai mẹ con. Tôi chỉ dám kể rằng em bé trộm vía khỏe, phát triển tốt, còn tuyệt nhiên không dám nhắc tới chuyện xấu đẹp. Vài ngày sau đó, tôi bị ám ảnh với cái hình ảnh siêu âm của con. Tôi tự so sánh với những hình ảnh các bé xinh đẹp mà người ta thường hay quảng cáo bên ngoài phòng khám.
Rồi tôi lên mạng tìm kiếm thông tin và hỏi dò các chị đồng nghiệp xem hình ảnh siêu âm liệu giống bao nhiêu phần trăm ngoài đời thực. Tôi cứ loanh quanh như thế suốt mấy ngày. Có lúc, tôi còn khéo léo dò ý chồng về chuyện xấu đẹp của con cái. Và mặc dù chồng tôi luôn bảo rằng con sinh ra chắc chắn sẽ xinh đẹp, nhưng điều đó càng làm tôi suy nghĩ.
Vài ngày, tôi mang một tâm trạng không vui khi sợ con sinh ra không xinh đẹp, rồi tương lai của con sẽ thế nào? Rồi mọi người có yêu thương con không? Cứ thế nhưng sau cùng, tôi đã tự trấn an mình và nhủ rằng: "Con là con của tôi, con xấu đẹp tôi cũng yêu thương con. Nếu thực sự con chẳng may xấu xí thì tôi sẽ càng yêu thương con hơn gấp nhiều lần, bù đắp cho con phần thiệt thòi đó".
Suy nghĩ ấy khiến tôi bình tâm và sẵn sàng đón nhận con. Tuy nhiên sau 32 tuần, tôi đi siêu âm lại một bác sĩ quen, hình ảnh con rõ nét hơn và bác sĩ lại khen: "Con gái thế này là xinh rồi". Đến lúc ấy tôi đã thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ các mẹ sẽ cười khi đọc bài viết này của tôi, bởi con cái vốn đã là một tặng phẩm thiêng liêng cho cha mẹ. Nhưng làm cha mẹ, ai chẳng mong muốn những điều tốt đẹp nhất cho con cái.
Con gái tôi lúc này đã biết bò, mọc 2 răng. Cháu trộm vía khỏe mạnh và phát triển tốt. Nhiều khi nghĩ lại tôi vẫn tự cười mình. Có lẽ tôi hay lo xa, cũng có thể tôi ngốc nghếch, nhưng được làm mẹ đã là điều giá trị nhất trong cuộc đời này.
Theo VNE
"Cho" anh, anh lại nói tôi dễ dãi Đôi khi tôi cũng tự hỏi mình tại sao coi anh như một đấng phu quân trong khi tôi với anh chỉ là những người xa lạ, gặp nhau một cách tình cờ và yêu nhau. Buồn thật đầu năm chuyển công tác, không biết môi trường mới thế nào? Những đồng nghiệp mới thế nào? Công việc mới có phù hợp với...