Chồng ở nhà trông con mà ám ảnh tới mức đêm ngủ cũng gặp ác mộng, gào thét gọi tên con
Chẳng biết chuyện này nên cười hay nên khóc nữa mọi người ạ.
Chẳng là vợ chồng tôi đều đi làm, lương thì tôi nhỉnh hơn chồng chút ít (anh 15 triệu/tháng, tôi 18 triệu/tháng). Chúng tôi có 3 con, đứa lớn là con gái mới 6 tuổi, 2 bé trai sinh đôi 3 tuổi. Các con lần lượt có tên ở nhà là Miu, Ỉn, Bi.
2 tuần trước, bà giúp việc xin nghỉ để về quê. Thế là vợ chồng tôi cuống cuồng tìm người trông trẻ nhưng tìm giúp việc thời điểm này khó quá. Hai bên nội ngoại ở xa lại neo người nên mẹ tôi chỉ lên trông cháu giúp được 1 tuần, còn mẹ chồng thì bận rộn với các cháu dưới quê, đồng thời bà còn chăm vườn trái cây nên không thể đi được. Tuần sau đấy, vợ chồng tôi phải phân công nhau xin nghỉ việc trông con.
Lúc đầu thì chồng cứ muốn tôi nghỉ hẳn việc, ở nhà chăm lo nhà cửa với con cái như bao bà nội trợ khác. Song tôi không chịu vì tôi muốn đi làm, không muốn phụ thuộc kinh tế chồng.
Sau khi bàn tính thì cả hai vợ chồng quyết định mỗi người trông con 4 ngày, ai phù hợp thì người đó phải xin nghỉ làm không lương mà trông con lâu dài.
Video đang HOT
Không hiểu 4 bố con ở nhà thế nào mà anh lại ám ảnh đến mức đi ngủ vẫn nhớ việc trông con. (Ảnh minh họa)
Tôi trông con trước, bình yên qua được 4 ngày. Rồi đến lượt của chồng. Vì các con đều ăn được cơm rồi nên thức ăn tôi chế biến sẵn từ lúc ngủ dậy, đến bữa 4 bố con mang ra cho nhau ăn là xong, không phải pha sữa nấu cháo gì cả. Chồng còn vỗ ngực nói cứ yên tâm, đàn ông trông con còn nhàn hơn phụ nữ.
Hôm đầu tiên lúc tôi về thì thấy 4 bố con vẫn vui vẻ, chồng than mệt nhưng vẫn chịu được. Song hôm thứ 2 thì mặt chồng phờ phạc, đầu bù tóc rối ra mở cửa cho vợ. Anh bảo sắp không trụ được rồi.
Đến đêm thứ 3, đang ngủ thì tôi nghe láng máng chồng nói: “Miu trông em giúp bố”. Nhưng vì buồn ngủ quá nên tôi cũng không chú ý. Bỗng nhiên nghe anh hét gọi: “Thằng Ỉn đâu rồi? Không thấy thằng Ỉn”. Tôi sợ hãi giật mình cứ tưởng nửa đêm nửa hôm con đi đâu. Nhưng choàng tỉnh dậy thì thấy chồng vẫn nhắm mắt, nắm chặt tay tôi mà nói mớ: “Thằng Ỉn đi đâu rồi? Miu trông em kìa, Bi đi vào”.
Lúc này tôi mới biết anh mơ. Không hiểu 4 bố con ở nhà thế nào mà anh lại ám ảnh đến mức đi ngủ vẫn nhớ việc trông con.
Sáng ngủ dậy, thấy chồng bơ phờ lật đật sang phòng bên cạnh ngó các con mà tôi vừa buồn cười vừa thấy thương. Song tôi cũng không biết mình nên giải quyết thế nào? Có nên cứ yên lặng để chồng trông con thêm một thời gian nữa cho quen rồi động viên anh tạm nghỉ việc hay là tôi chủ động xin nghỉ lo con cái nhà cửa? Thực sự tôi không muốn trở thành bà nội trợ, huống chi lương tôi còn hơn lương chồng. Tôi khó nghĩ quá. Mong mọi người tư vấn giúp tôi giải pháp.
Nhờ mẹ chồng trông con, bà đưa ra yêu cầu khiến tôi không đáp ứng được
Bí đường quá, tôi mới ngỏ ý nhờ mẹ chồng trông cháu hộ mình để tôi đi làm lại. Nào ngờ, bà lại đưa ra số tiền lương vượt cả tiền lương hàng tháng của tôi.
Mẹ chồng tôi là giáo viên mầm non đã về hưu. Bà rất thương trẻ nhỏ nhưng lại có quan điểm khác người. Nếu như những người mẹ chồng khác sẵn sàng trông cháu giúp con cái để các con yên tâm đi làm thì bà lại thẳng thắn nói sau này sẽ không trông con cho đứa nào cả, kể cả cháu ngoại lẫn cháu nội. Hồi tôi mang thai, bà cũng nói sau này sẽ hỗ trợ tôi 3 triệu/tháng nhưng tôi đừng hi vọng bà sẽ chăm cháu giúp tôi. Bà đã lớn tuổi, cần nghỉ ngơi thư giãn với bạn bè chứ không phải chạy theo cháu nhỏ. Lúc đó, tôi còn cho rằng mẹ chồng mình nói chí lí và khẳng định sau này sẽ học hỏi theo bà.
Tôi chỉ không ngờ, đến cận ngày đi làm lại mà tôi vẫn không tìm được bảo mẫu ưng ý. Bí đường, tôi đành nhờ vả mẹ chồng chăm sóc cháu hộ mình thời gian đầu. Tôi cũng nói là chỉ nhờ bà chăm 8 tiếng tôi đi làm thôi, tan làm tôi về nhà liền và sẽ bế cháu để bà được nghỉ ngơi. Khi nào cháu đủ 1 tuổi, tôi sẽ cho cháu đi học nhà trẻ.
Mẹ chồng không từ chối mà lại đưa ra mức giá 10 triệu/tháng. Bà nói nếu muốn bà trông cháu thì trả tiền lương theo mức giá hiện hành, kết hợp với tiền nấu ăn, dọn nhà cửa. Tôi khựng người vì không ngờ mẹ lại đưa ra mức giá cao đến thế, sòng phẳng đến thế. Mức tiền mẹ chồng đưa ra thậm chí còn cao hơn tiền lương hàng tháng của tôi. Bà cũng nói luôn, tôi nên xin nghỉ làm để trông con vì thằng bé ốm yếu, nay đau mai bệnh. Nhà không túng tiền đến mức tôi phải đi làm, để con ở nhà thiếu hơi mẹ. Nếu tôi đồng ý ở nhà, hàng tháng bà sẽ hỗ trợ 5 triệu thay vì 3 triệu như trước. Khi nào con đủ 2 tuổi, khỏe mạnh thì tôi mới nên gửi bé đi học.
Chồng tôi cũng đồng ý với ý nghĩ này của mẹ. Anh nói tôi làm công nhân, lương tháng không ổn định, còn phải tăng ca vào dịp Tết, chi bằng xin nghỉ để chăm con. Đợi con cứng cáp thì xin đi làm lại vẫn không muộn.
Tôi thì lại muốn đi làm vì không muốn bó buộc mình với 4 bức tường và suốt ngày ngửa tay xin tiền chồng. Giờ tôi nên quyết tâm gửi bé hay nghỉ làm theo ý mẹ chồng đây?
Nửa đêm tỉnh giấc thấy chồng đang ngồi tụng kinh niệm Phật, nghe thấy anh nói mớ, tôi sửng sốt vì điều ấy Khải nhắn tin với một người phụ nữ lạ, theo như những gì họ nói với nhau thì đó là người yêu cũ của chồng tôi. Tôi và Khải kết hôn đã 4 năm nhưng vẫn chưa có con. Qua nhiều lần thăm khám, tôi và chồng đều có vấn đề nhưng dù chạy chữa vẫn chưa có kết quả. Hai bên gia...