Chồng nhìn tôi “nảy lửa” và giận dữ đ.ập cuốn sổ tiết kiệm xuống bàn
Trước khi đi, anh chỉ nói một câu: “Không ngờ, em lại là con người như vậy. Tối về anh có chuyện quan trọng cần nói với em”.
Tôi lấy chồng được gần 5 năm nay. Dù trải qua nhiều sóng gió nhưng chưa bao giờ chúng tôi căng thẳng như lần này. Chồng tôi còn thẳng thừng nói: “Sống mà không tin tưởng nhau thì nên chia tay đi”.
Chuyện là thế này. Ngay khi cưới về, các chị tôi rỉ tai tôi rằng: “Vợ chồng không biết có sống bền vững với nhau được không? Nếu cứ chăm chăm lo cho gia đình đến một lúc nào đó gặp biến, có khi mình lại ra đi trắng tay. Nên ngay từ giờ, hãy lập một cái quỹ riêng để phòng thân”. Một chị khác còn nói: “Đàn ông mà, chẳng thể tin tưởng ai hết lòng được”.
Nghe lời các chị, tôi âm thầm bán 5 chỉ vàng cưới, rồi lập một cuốn sổ tiết kiệm ở ngân hàng. Tôi đăng kí tự trích một phần lương để gửi trực tiếp vào tài khoản để chồng không nghi ngờ. Chồng tôi cũng ít khi hỏi về lương lậu của vợ. Tháng nào nhận lương anh cũng đem thẻ về giao trọn cho tôi đi rút t.iền.
Nhiều khi, tôi cũng cắn rứt lương tâm vì đã lừa dối anh, nhưng đ.âm lao thì trót theo lao. Chồng tôi cũng hay nói rằng vợ chồng sống với nhau, t.iền bạc rất quan trọng. Nếu để mất lòng tin thì khó sống hạnh phúc được nên anh mới giao hết t.iền cho tôi quản lí. Vì thế tôi giấu tiệt chuyện quỹ đen quỹ đỏ vì sợ chồng biết thì cãi nhau.
Mỗi khi vợ chồng lục đục cãi nhau, tôi càng thấy quyết định lập quỹ đen của mình là đúng đắn. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, mỗi khi vợ chồng lục đục cãi nhau, tôi càng thấy quyết định lập quỹ đen của mình là đúng đắn. Những khi đó, tôi điên cuồng lấy gần hết t.iền lương gửi thẳng vào tài khoản. Về sau, nếu anh hỏi thì tôi lại nói dối là mua cái nọ, cái kia hay biếu bố mẹ. Chẳng bao giờ anh tỏ vẻ nghi ngờ, anh còn ủng hộ tôi biếu t.iền cho gia đình vợ.
Video đang HOT
5 năm, sổ tiết kiệm của tôi lên tới con số 180 triệu đồng. Và tôi thì vẫn giấu kĩ chuyện này. Thế nhưng, tôi đã gặp rắc rối khi bị chồng phát hiện ra.
Bình thường, tôi hay để sổ tiết kiệm trong đáy tủ quần áo cũ, nơi ít ai để ý tới. Hôm đó, tôi cầm thẻ đi rút hết t.iền để giành được trong 3 tháng để nhập vào sổ tiết kiệm. Về nhà đã thấy chồng đang nấu ăn và chơi với con. Không thể đem cất sổ được, tôi đành để nó nguyên trong túi xách, định khi nào thuận lợi thì lại giấu đi. Vậy mà, mải lo cho con ăn với ngủ và hoàn tất công việc, tôi lại quên mất.
Hôm sau, tôi vội đưa con đi học rồi đi làm luôn nên để quên cả túi xách và vài tập tài liệu bên trong. Gọi điện cho chồng thì anh vẫn đang ở nhà. Tôi nhờ anh xem có phải tài liệu kế hoạch tháng 11 tôi để trong túi không? Nếu phải thì mang túi ghé qua công ty giúp tôi. Khi đó, tôi vẫn chẳng nhớ đến cuốn sổ.
Vài phút sau, tôi sực nhớ ra và sững sờ cả người. Tôi cuống quýt gọi điện cho chồng, hi vọng anh chưa đụng tới cái túi. Gọi cả chục cuộc, anh không bắt máy.
Anh khẳng định tôi lập quỹ đen là không tin tưởng ở anh hoặc có điều gì giấu giếm anh. (Ảnh minh họa)
Tôi cồn cào như ngồi trên lửa đốt. Chừng 15 phút sau, chồng tôi gọi tôi ra lấy túi. Trước khi đi, anh chỉ nói một câu: “Không ngờ, em lại là con người như vậy. Tối về anh có chuyện quan trọng cần nói với em”.
Vào công ty, kiểm tra trong túi không thấy cuốn sổ khiến tôi tái mặt. Suốt ngày hôm đó, tôi không thể làm gì được vì phải suy nghĩ cách ứng phó với chồng. Đúng như tôi dự đoán, đêm đó, chúng tôi cãi nhau to. Chồng đ.ập cuốn sổ tiết kiệm xuống bàn và nhìn tôi nảy lửa rồi gằn giọng hỏi tôi tại sao có một số t.iền lớn như vậy? Anh khẳng định tôi lập quỹ đen là không tin tưởng ở anh hoặc có điều gì giấu giếm anh. Còn tôi cãi chày cãi cối rằng mình làm thế là lo cho gia đình. Nhưng tôi biết, những cái cớ ngu ngốc của tôi không đủ để anh tin.
Từ hôm đó đến nay, cuốn sổ tiết kiệm cứ nằm chỏng chơ trên đầu tủ. Tôi cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà để ý đến nó nữa. Không khí gia đình thì nặng như chì. Chồng tôi không nói chuyện với tôi, anh còn đi chơi khuya mới về. Tôi vừa giận chồng vừa giận mình. Tôi chẳng biết nên làm thế nào để anh trở về như trước đây nữa. Có chị em nào rơi vào hoàn cảnh giống tôi không? Mọi người cho tôi vài lời khuyên với!
Theo Afamily
Sững sờ khi phát hiện ra vợ lập quỹ đen
Trong lúc gia đình đang liêu xiêu thì phát hiện ra vợ lập quỹ đen, khi tôi hỏi thì vợ tôi thản nhiên trả lời khiến tôi suýt ngất.
Vợ chồng tôi lấy nhau khi cả hai đều đã có công ăn việc làm ổn định, cuộc sống cho dù không quá khá giả thì cũng không đến nỗi thiếu thốn, bố mẹ tôi cũng có chút điều kiện nên cho hai vợ chồng gần 500 triệu để mua nhà, t.iền hai vợ chồng tôi tích cóp nữa là vừa đủ mua một căn chung cư hạng vừa giữa lòng thành phố.
Tôi vốn xuề xòa lại thường không quản lý nổi t.iền bạc nên nhận bao nhiêu lương về tôi chỉ giữ lại phần nhỏ để đổ xăng trà nước, còn lại tôi đưa hết cho vợ cầm để chi tiêu trong gia đình, thỉnh thoảng tôi lại được thưởng quý thưởng tháng, hoặc nhận t.iền dự án tôi cũng đều đưa hết cho vợ giữ. Vợ bảo còn thì tôi biết còn, mà bảo hết thì tôi lại lo xoay chỗ khác để có thêm t.iền tiêu trong gia đình.
Cuộc sống gia đình cứ thế êm đềm trôi đi, cả hai vợ chồng lương đều tăng lên, thỉnh thoảng lại có khoản phụ thu bên ngoài nên cuộc sống cũng không đến nỗi nào cho đến khi sóng gió ập đến gia đình tôi.
Đột ngột đang khỏe mạnh thì bố tôi phát hiện ra mình bị bệnh nặng, căn bệnh tìm mãi không ra nguyên nhân khiến ông phải đi đến hết bệnh viện nọ đến bệnh viện kia mà không bác sĩ nào có câu trả lời, cơ thể ông cứ ngày một suy yếu gầy mòn với đủ các loại phác đồ điều trị mà không hiệu quả. Bàn tới bàn lui cuối cùng gia đình tôi quyết định đưa ông sang Singapore để điều trị, bác sĩ đã tìm ra nguyên nhân bệnh nhưng quá trình nằm ở đó quá tốn kém, tài sản trong gia đình tiết kiệm được bao nhiêu t.iền thì theo ông đi chữa bệnh hết. Đến lúc tình trạng sức khỏe của bố tôi đỡ hơn thì mẹ tôi lại phải vào viện nằm vì cơn tai biến do bị cao huyết áp và không thể chịu nổi những ngày quá mệt mỏi chăm sóc bố tôi.
Tôi quá bất ngờ khi phát hiện ra vợ lập quỹ đen (ảnh minh họa)
Đưa bố tôi về Việt Nam chữa trị, hai vợ chồng tôi phải chia nhau vào người ở nhà người vào viện, cơn tai biến khá nặng nên mẹ tôi bị liệt một bên người và phải ngồi xe lăn. Lúc đó t.iền tài trong nhà hết sạch, bố tôi bàn với chúng tôi bán nốt căn nhà để có t.iền chữa bệnh còn bố mẹ tôi sẽ thuê một căn nhà nhỏ để ở. Tôi đã nói với bố tôi bố mẹ đang đau yếu giờ sang nhà tôi ở để vợ chồng tôi tiện chăm sóc, bố tôi đồng ý.
Nhưng về nhà vợ tôi phản đối kịch liệt, cô ấy bảo căn nhà vốn đã bé giờ lại thêm ông bà nữa thì không còn chỗ quay ra quay vào, hơn nữa, t.iền nong giờ cũng không có thì lấy đâu ra nuôi ông bà. Sau một hồi thuyết phục và tôi nói rằng lấy t.iền bán nhà để chi tiêu và chữa bệnh cho ông bà thì vợ tôi mới miễn cưỡng đồng ý.
Nhà của bố mẹ tôi bán vội nên chỉ được hơn một tỷ, ông bà bỏ vào sổ tiết kiệm 500 triệu còn 500 triệu đưa cho vợ chồng tôi để lo thuốc men và chăm sóc ông bà. Hàng tháng tôi đưa thêm cho vợ chục triệu nữa để lo mua sắm thức ăn nhưng vợ tôi liên tục kêu hết t.iền, mỗi lần tôi thắc mắc thì cô ấy mặt nặng mày nhẹ bảo tôi : "Anh cả đời có đi chợ đâu mà biết chi tiêu tốn kém thế nào". Tôi đành câm lặng.
Hai hôm nay vợ tôi về quê chơi, tôi ở nhà chăm sóc bố mẹ, thời gian rảnh tôi dọn tủ để thải bớt quần áo cũ, tôi chợt thấy có quyển sổ tiết kiệm nhỏ giấu ở đáy tủ giữa lớp quần áo cũ, tôi nhấc ra và chợt lặng người, vợ tôi đã bỏ vào sổ tiết kiệm một khoản t.iền không nhỏ nhưng lúc nào cô ấy cũng kêu không còn t.iền để tiêu, thì ra quỹ đen này là lý do.
Vợ tôi trở về, tôi hỏi nguồn gốc quyển sổ thì cô ấy thản nhiên trả lời rằng để đề phòng lúc gia đình khó khăn vợ chồng không còn mặn nồng thì cô ấy có t.iền phòng thân, tôi đã nói cả đời tôi không tiếc cô ấy nhưng cô ấy còn nói lại tôi và bảo: "Tôi chán phải sống trong cảnh hầu hạ hết bố chồng đến mẹ chồng rồi, tôi sẽ ly dị và ra đi với quyển sổ này, nó đứng tên tôi nên nó là của tôi, anh chả có bằng chứng gì chứng minh là của chung cả". Tôi sốc vì không ngờ vợ tôi lại lập quỹ đen, và sốc nữa là mới gặp khó khăn mà vợ tôi đã bỏ cuộc và tỏ thái độ như thế.
Liệu tôi có nên níu kéo nữa không?
Theo Ngoisao
Phận đàn bà và những bức tường gương Tự bao đời, phụ nữ Á Đông có biết bao ràng buộc. Từ bé, đã phải tuân theo những khuôn phép, kỷ cương nhiều áp lực. Ảnh minh họa - Nguồn: Internet Tề gia nội trợ, ăn coi nồi ngồi coi hướng, nói nhỏ, cười nhẹ, đi đứng chậm rãi, khoan thai... b.é g.ái phải chịu bao sự gò nắn tỉ mỉ hơn...