Chồng người ta làm giám đốc hết rồi đấy!
Hôm rồi đi họp lớp, vợ thấy mấy đứa bạn cũ mang chồng đi, họ toàn là mấy ông cốp, có vẻ giàu có, sang trọng. Vợ buồn…
Người thì giới thiệu bạn mình làm giám đốc nhân sự một công ty lớn, người thì giới thiệu chồng mình làm trưởng phòng, trưởng ban, trưởng bộ. Nói chung là toàn trưởng, phó thì ít…
Thế là, về nhà, vợ không nói với tôi nửa lời, cái mặt cứ hầm hầm sau bữa liên hoan ấy. Tôi chẳng hiểu vì sao nữa. Có vẻ như, vợ giận vì chồng thua kém người ta.
Thấy vợ làm quá, tôi mặc kệ. Thật ra chuyện giận vợ thì ít, giận bản thân mình thì nhiều. Tô cũng không muốn nói câu nào với vợ, vì một phần vợ không nói, phần hai vì tôi đang cảm thấy bản thân mình thật sự hèn kém.
Tôi và vợ lấy nhau được 3 năm, thời gian đó, tôi đã làm tròn trách nhiệm của người chồng. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở việc chăm vợ, chiều vợ đi chơi khi vợ thích, còn chuyện kinh tế, tôi chưa thể làm được. Lương nhân viên của tôi cũng chỉ tầm chục triệu, vợ kiếm thêm vào cũng gần bằng ấy. Thật ra, về tiề.n lương, tôi và vợ chẳng khác gì nhau mấy, cũng chẳng phải tôi là trụ cột trong gia đình. Chỉ là, tôi đưa tiề.n cho vợ và hàng tháng, vợ tính toán chi tiêu sao cho hợp lý.
Kiếm nhiều tiề.n thì tôi không làm được như người ta. Mua cho vợ hàng xịn, sắm đồ dùng xịn trong gia đình tôi cũng không làm được. Ngay cả một căn nhà tôi cũng không có nên phải tiết kiệm hàng tháng, nói gì tới chuyện dùng đồ sang. Tôi và vợ mới chỉ thuê một căn phòng rộng hơn phòng của sinh viên một chút, để vợ chồng sống có không gian, sau này còn sinh con đẻ cái. Chứ làm giám đốc, làm trưởng phòng, lương vài chục triệu như người ta, tôi chưa làm được.
Video đang HOT
Tôi buồn vì không làm được ông to, ông cốp cho vợ mát mặt (ảnh minh họa)
Nay thấy bạn vợ cô nào cô ấy đều lấy chồng giàu, bỗng tôi lại thương vợ. Lại thêm câu nói của vợ: “Đấy, người có chồng làm giám đốc cả rồi đấy” khiến lòng tôi buồn vô cùng, một cảm giác hụt hẫng khó tả. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình yếu kém đến thế. Có lẽ vợ lấy tôi là khổ, vợ đã không được sự oai phong như chúng bạn, không có được người chồng đáng tự hào nên khi người ta hỏi, chồng làm gì, vợ chỉ bảo làm linh tinh.
Thật ra, xưa nay tôi cũng đã cố gắng, nhưng nó chỉ có vậy, đâu phải ai cũng làm được ông cốp, bà lớn. Nhưng những lời vợ nói khiến tôi có cảm giác mình thấp hèn. Giờ đây, tôi không biết phải cố gắng ra sao để vợ hài lòng. Sức mình có hạn, tài trí cũng chỉ có vậy, làm cách nào để được bằng bạn bằng bè, cho vợ được như người ta?!
Theo VNE
Chồng lương 50 triệu mà toàn kêu hết tiề.n
Biết anh ở Hà Nội, lại có nhà riêng, và cũng vì một chút tình cảm với anh, tôi nghĩ, lấy anh là ổn. Nào ngờ...
Tưởng lấy chồng giàu là sướng
Biết anh ở Hà Nội, lại có nhà riêng, và cũng vì một chút tình cảm với anh, tôi nghĩ, lấy anh là ổn. Tôi không phải người phụ nữ quá xinh đẹp, cũng không phải là con nhà tiểu thư giàu có, thế nên, lấy anh có lẽ đã là một sự lựa chọn an toàn. Con gái cần một cuộc hôn nhân an toàn như vậy, không nên đòi hỏi quá cao. Tôi vẫn nhớ lời mẹ rằng, lấy ai thì lấy, lấy người nào có nhà có cửa đàng hoàng đỡ khổ. Và tôi cũng nghĩ vậy nên chọn anh. Thật ra, anh vừa có nhà lại có cả tài chính, có vẻ là vậy vì nhìn gia cảnh nhà anh, xem ra cũng là có của ăn của để. Tôi lấy làm mừng.
Ngày tôi lấy chồng, bố mẹ vui lắm. Không phải bố mẹ tham giàu mà chỉ nghĩ con cái được ổn định, không phải lo lắng về kinh tế nhà cửa thì bố mẹ yên tâm. Ai chẳng mong con mình có cuộc sống sung túc. Tôi cũng thương bố mẹ nhiều, cố gắng sống cho tốt với nhà chồng, lo lắng cho chồng rồi sinh con đẻ cái, sau này sẽ có một mái ấm hạnh phúc. Đó là điều tôi mơ ước bấy lâu nay.
Chồng nói, thu nhập của tôi cũng hơn chục triệu, thế nên, hãy dùng số tiề.n ấy để chi tiêu, lo cho gia đình là đủ. (ảnh minh họa)
Chúng tôi cưới nhau và dọn đến một căn nhà riêng sống. Bạn bè ai cũng ngưỡng mộ tôi vì lấy được chồng Hà Nội, có nhà riêng, chồng lương 50 triệu, tôi lại thu nhập cũng khá, hàng tháng kiếm đươc hơn chục triệu. Vậy xem như là, gia đình tôi quá viên mãn. Tôi cũng cảm thấy vui, tự hào chứ đừng nói là người ngoài nhìn vào.
Chồng mang tiề.n cho mẹ sạch
Nhưng, ngay từ tháng lương đầu chồng lĩnh, kể từ khi chúng tôi làm vợ chồng, tôi đã sáng mắt ra vì tiề.n của anh, hoàn toàn do mẹ chồng tôi giữ. Còn anh khoe mẽ với tôi cũng chỉ để lấy lòng tôi. Tôi có nói anh đưa cũng không được, vì anh nói, đó là quy định của nhà anh, sau này cần ắt tính sau.
Thế là, thân làm vợ như tôi không được một xu. Chồng nói, thu nhập của tôi cũng hơn chục triệu, thế nên, hãy dùng số tiề.n ấy để chi tiêu, lo cho gia đình là đủ. Vợ chồng cũng có nhà riêng rồi nên không cần phải tích cóp nhiều làm gì. Có bao tiề.n thì đưa cho mẹ, để mẹ giữ, rồi sau này an dưỡng tuổ.i già. Vả lại, mẹ cầm thì đi đâu mà mất.
Nghe thì có vẻ hợp lý, và người ngoài cũng có thể nghĩ chồng tôi có hiếu, nhưng tôi không cam lòng. Bởi, tài sản chồng tôi làm ra, thân làm vợ, tôi có quyền được giữ. Nhất là khi chúng tôi có con có cái, phải lo lắng cho con, lo cho con ăn học đàng hoàng, rồi còn sắm sáp cho gia đình. Có phải cứ có cái nhà là an phận đâu. Vốn liếng bỏ ra, sau này có của ăn của để cũng dễ ngẩng mặt lên với bạn bè. Tôi còn nghĩ, đưa tiề.n cho mẹ thì không biết bao giờ mới lấy lại được. Vả lại, nhà có đông anh chị em, biết đâu vì chúng tôi kiếm được tiề.n, mẹ sợ tôi quản chồng chặt lại đưa cho các anh chị hết. Tôi suy nghĩ như vậy không biết có ích kỉ không, nhưng mong các bạn hãy đặt địa vị vào tôi mà nghĩ cho tôi.
Nghe thì có vẻ hợp lý, và người ngoài cũng có thể nghĩ chồng tôi có hiếu, nhưng tôi không cam lòng. (Ảnh minh họa)
Giờ, chồng mỗi tháng chỉ giữ lại vài triệu để tiêu. Có khi tôi không còn tiề.n, tôi hỏi thì chồng bảo hết rồi. Tháng nào nhỡ ra chồng tiêu quá tay, lại hỏi tiề.n tôi. Bảo vay tôi rồi sang tháng bù vào. Tôi không tiếc chồng nhưng nghĩ mà ấm ức, vì mình làm còn không đủ tiêu lại còn lo cho anh, trong khi anh có bao nhiêu tiề.n thì đưa cho mẹ hết. Tôi chua chát quá.
Có lần tôi bảo anh sang chỗ mẹ lấy, thì anh cau có mặt mày, khó chịu với tôi. Anh nghĩ tôi không biết cách làm dâu, tính toán so đo với mẹ. Nhưng đúng là, mẹ làm thế cũng thật quá. Tiề.n là của con mẹ làm, nhưng giờ anh đã có gia đình, có vợ, còn có con nữa chứ. Sao mẹ chỉ biết nghĩ cho bản thân. Tôi chán lắm, không biết phải làm thế nào bây giờ. Thật tình, tôi bế tắc quá, có nói rồi chồng cũng không nghe. Nếu thế, tôi lực bất tòng tâm sao?
Theo VNE
Mẹ tôi khinh miệt bố suốt bao năm qua Mẹ tôi luôn coi mình là nười giỏi nhất trong nhà, mọi việc không ai được xen vào, kể cả bố tôi. Tôi được sinh ra và lớn lên trong gia đình thuộc dạng khá giả, từ nhỏ tôi được đi học nội trú trong những ngôi trường dân lập, với quan niệm đầu tư cho con. Thực ra đó chỉ là lí...