Chồng ngoại tình vì tôi thích sinh con
Tôi kết hôn được 7 năm, chồng đi làm ổn định năm đầu tiên, sau đó công việc bấp bênh, nợ nần chồng chất.
Tôi 35 tuổi, có 2 con gái, lương tháng 13 triệu, không nhà, không tài sản riêng. Nợ của anh phát sinh từ việc đầu tư không hiệu quả và sử dụng thẻ tín dụng quá mức, lãi chồng lãi.
Tôi quen anh được 2 năm thì cưới, trước khi cưới tôi cũng biết tính anh trăng hoa do sinh lý cao (tôi không sống thử trước hôn nhân), rồi lại nghĩ quan trọng là anh có tấm lòng nhân hậu, biết quan tâm mọi người; còn việc anh có người này người nọ có thể do chưa tìm được ai phù hợp. Tôi nghĩ rằng điều này có thể thay đổi nhưng không phải vậy, thay vì trách anh thì tôi lại trách mình. Chồng vẫn rất biết quan tâm nhưng sự quan tâm của anh chỉ dành cho người nào anh thấy thoải mái như bạn bè, đồng nghiệp…, còn ông bà, chú bác, ba mẹ thì đối với anh họ có thể tự lo được.
Tôi và chồng khác biệt nhau trong quan điểm sống. Khi tôi có con, anh dọn ra ngủ phòng khác và bảo: “Có con thì không có anh, có anh thì không có con”, vì vậy tôi nuôi con một mình. Khi bé được 2 tuổi, tôi để con ngủ với bà để có thời gian bên anh hơn, tình hình vẫn không khả quan là mấy. Mỗi tối anh thức chơi game, đọc truyện, đi chơi cùng bạn bè đến 2-3h sáng; tôi nhắn tin, gọi điện mà anh cứ hẹn rồi thôi, có khi anh ngủ quên luôn ở phòng riêng. Ban ngày tôi còn đi làm nên không thể chờ anh mãi được. Một mình buồn chán, con lại không ở bên, tôi cứ thui thủi.
Tôi quyết định sinh con thứ hai vì nghĩ có khi trở đầu con mọi chuyện sẽ khác, chúng tôi bớt cãi nhau nhưng chồng lại ở riêng phòng khác. Việc trăng hoa của anh, tôi không quản được; anh nói đó là lỗi của tôi, do tôi muốn có con, con cái khiến anh không thoải mái. Đến nước này, tôi muốn giải thoát để anh tìm người phụ nữ khác phù hợp hơn, sống hạnh phúc hơn. Tôi biết đời sống tình d ục tốt sẽ giúp ích rất nhiều cho tinh thần nhưng không thể làm được, tôi không có cảm giác an toàn khi ở bên chồng và những cách anh thể hiện sự gần gũi thật sự không phù hợp; dù rằng tôi đã phải phản kháng mạnh mẽ để anh hiểu được nó.
Video đang HOT
Tôi cố chờ đợi cho chồng hết nợ, có sự nghiệp riêng để dứt với anh thì tôi cũng an tâm phần nào, dẫu biết cuộc đời tôi sau đó có khi còn thảm hại hơn anh. Lương tháng nào tôi dùng hết tháng đó, chi phí ăn học của con và sinh hoạt phí của gia đình đều do tôi phụ trách. Tôi hiện tại sống cùng gia đình chồng nên không phải chi tiền thuê nhà, tiền điện, tiền nước. Có lúc đưa con đi học mà không kịp ăn sáng, tôi đi ngang gánh bún xào 15 nghìn mà cứ suy tính mãi không dám ghé ăn. Gần đây, chồng ngày càng nhụt chí, tôi thật sự không biết nên làm thế nào cho đúng. Liệu rằng, việc ly hôn lúc này có phù hợp không? Tôi có được nuôi hai con không? Tôi nghĩ, nếu ly hôn, chồng sẽ nhanh chóng có người phụ nữ khác, điều đó có thể giúp anh cân bằng tâm trí, có thể tốt hơn cho anh.
Sau nửa năm xa nhà, đêm đầu tiên đoàn tụ vợ khăng khăng đòi tắt đèn tối thui, khi nhìn dấu vết lạ trên cơ thể cô ấy mà tôi choáng váng
Tôi hoảng hốt hỏi vợ gặp chuyện gì mà lại đến nông nỗi ấy. Ban đầu vợ ấp úng nói dối rằng cô ấy bị ngã. Gặng hỏi mãi, thậm chí là phải đe dọa thì vợ tôi mới khai thật.
Sau đám cưới nửa tháng cũng là lúc tôi lên đường đi công tác xa trong nửa năm theo quyết định của công ty. Chuyến công tác này đã được vợ chồng tôi chuẩn bị tâm lý từ trước, nó lại giúp ích cho sự nghiệp của tôi nên hai vợ chồng động viên nhau cố gắng, dẫu sao thời gian cũng không quá dài.
Trong 6 tháng ấy, lần nào tôi gọi điện về cô ấy cũng cười bảo tôi cứ yên tâm, ở nhà vẫn ổn thỏa, mẹ tôi đối xử với con dâu rất hòa nhã. Công việc của tôi phát triển tốt, thời gian nửa năm cứ thế mà trôi qua rất nhanh. Cuối cùng cũng đến ngày tôi trở về đoàn tụ với gia đình.
Vợ chồng xa cách nhau lâu ngày không tránh khỏi được mong nhớ. Đêm đầu tiên về nhà, sau khi cơm nước xong xuôi, tôi liền kéo vợ vào phòng riêng. Tôi muốn bật điện sáng để ngắm nhìn trọn vẹn cơ thể và cảm xúc trên khuôn mặt vợ, thế nhưng cô ấy lại khăng khăng bắt tôi phải tắt đèn tối thui.
Tôi lấy làm khó hiểu và cũng có phần bất mãn. Trước đây vợ tôi đâu có như thế, đột nhiên thay đổi thói quen ân ái, liệu có phải muốn giấu tôi điều gì? Chính vì thế mà tôi kiên quyết không nghe lời vợ, vẫn bật điện sáng trong phòng.
Đêm đầu tiên về nhà, sau khi cơm nước xong xuôi, tôi liền kéo vợ vào phòng riêng. (Ảnh minh họa)
Để rồi khi nhìn rõ những vết bầm tím trên cơ thể vợ thì tôi không khỏi sốc nặng. Những dấu vết ấy chủ yếu ở phần tay và chân, có dấu vết còn mới cũng có những vết đã nhạt màu đi nhiều.
Tôi hoảng hốt hỏi vợ gặp chuyện gì mà lại đến nông nỗi ấy. Ban đầu vợ ấp úng nói dối rằng cô ấy bị ngã. Gặng hỏi mãi, thậm chí là phải đe dọa thì vợ tôi mới khai thật. Hóa ra vợ tôi bị mẹ chồng đánh!
Trước đám cưới của chúng tôi không lâu thì mẹ tôi bị tai nạn. Vụ tai nạn ấy khiến mẹ tôi bị hỏng một bên chân, bà phải chống nạng suốt đời. Từ đó tính tình mẹ tôi thay đổi rất nhiều, trở nên nóng nảy và khó kiểm soát cảm xúc. Vợ kể hễ không hài lòng điều gì là bà lại cầm chiếc nạng trong tay đánh con dâu.
Hóa ra trong suốt thời gian tôi đi vắng, vợ đã phải chịu đựng những điều kinh khủng ấy. Tôi ôm chặt vợ vào mà lòng thương cô ấy vô cùng. Ai ngờ vợ lại bảo cô ấy không trách mẹ chồng. Nếu đột nhiên trở thành người tàn tật thì cô ấy cũng sẽ suy sụp và mất kiểm soát như bà mà thôi.
Nghe vợ nói tôi càng cảm phục và trân trọng cô ấy. Chuyện đã qua có thể không nhắc đến nữa nhưng nếu vợ chồng tôi còn sống chung với mẹ chồng, chỉ sợ khi không có mặt tôi thì mẹ sẽ lại đối xử với con dâu như vậy. Tôi muốn ra ở riêng vì đó là cách giải quyết tốt nhất. Tôi có nên thuê người chăm mẹ rồi vợ chồng ra ngoài ở hay không?
(Xin giấu tên)
Đi công tác về, bắt gặp vợ đang ngồi lên đùi một người đàn ông lạ trong nhà nhưng tôi chỉ đành gượng cười bỏ ra ngoài để họ được riêng tư Tôi ra quán cà phê đầu ngõ, gọi một tách cà phê rồi ngồi chờ cho vị khách của vợ ra về. Hôm qua, khi tôi đi công tác về, thấy cửa nhà không khóa nên tôi biết vợ đang ở nhà. Ấy vậy mà lúc đẩy cửa vào thì đập vào mắt tôi là một cảnh tượng rất khó xử. Trong nhà...