Chồng ngoại tình, mẹ chồng không khuyên can mà nói một câu khiến tôi sốc nặng
Tôi sững người khi nghe câu đó. Kiên là tên chồng tôi, nhưng có sự nhầm lẫn gì ở đây rồi, chẳng lẽ tôi nhầm nhà trọ?
Lần nào về nhà đẻ chơi, mẹ tôi cũng c.hửi tôi dại. Không lần nào về mẹ không c.hửi:
- Tao nuôi mày ăn học bao nhiêu năm, dạy mày bao cái hay cái tốt mày không học. Thân lừa ưa nặng, mày nghe bố nghe mẹ thì giờ có khổ thế này không? Tao với bố mày đúng là phí công đẻ ra cái đồ ngu dốt như mày.
Nhưng lúc tôi đi, thể nào cũng dúi vào túi áo tôi đôi ba trăm rồi gói ghém thứ nọ thứ kia cho tôi mang về. Tôi biết, ngoài mặt mẹ c.hửi tôi như bát nước hắt đi, nhưng thật ra rất thương tôi.
Tôi lấy chồng khi vừa học xong cấp 3. Giấc mơ đại học của cả tôi và bố mẹ dang dở khi tôi lỡ mang bầu với người yêu hơn 3 t.uổi. Chồng tôi khi đó đang là sinh viên năm 3 của một trường đại học trên Hà Nội. Ngày cưới là chủ nhật thì đến tận chiều tối thứ 7 chú rể mới từ Hà Nội về vì bận thi. Tất cả mọi việc cưới xin đều do bố mẹ hai bên và tôi lo liệu. Sau đám cưới, anh thỉnh thoảng mới về nhà 1 lần. Kể cả lúc tôi vượt cạn là thời điểm khó khăn nhất, cần có chồng ở bên nhất, anh cũng không thể về. Bao đêm con quấy khóc, tôi một mình ôm con dỗ dành, hai mẹ con đều nước mắt lưng tròng.
(Ảnh minh họa)
Sau khi tôi sinh con được nửa năm, tôi gửi con sang nhà ngoại, xin vào làm công nhân ở một nhà máy gần nhà. Công việc tuy vất vả, nhưng đồng lương cũng tạm đủ. Nói thật là con còn nhỏ, phải gửi ở nhà ngoại tôi cũng rất buồn, nhưng nếu không đi làm thì tôi không biết lấy đâu ra t.iền nuôi con. Từ lúc lấy chồng đến lúc sinh con, toàn bộ t.iền đều là do bố mẹ đẻ tôi cho. Gia đình nhà chồng tôi cũng không khá giả gì, lại còn nuôi chồng tôi ăn học. Vả lại, nói theo lời bà thì gia đình bà chấp nhận tôi về làm dâu cũng đã là làm phúc cho tôi. Bà thường nói với làng xóm láng giềng:
- Tôi nhân từ lắm mới để cho con bé vô học ấy bước chân vào nhà tôi. Ai đời con gái mới nứt mắt ra đã dụ trai lên giường. Bố mẹ nó không dạy được nó thì tự đi mà chịu trách nhiệm nuôi nó. Tôi còn phải lo cho con tôi học hành, lấy đâu ra mà nuôi không nó được?
- Nhưng dù gì thì cũng còn đứa cháu, bà không sợ cháu bà khổ sao?
Video đang HOT
- Nó mà để cháu tôi khổ hay thiếu một giọt sữa nào thì tôi tống cổ nó ra khỏi nhà. Ăn không ngồi rồi mà để cháu tôi đói rét thì không yên với tôi đâu.
Rồi chồng tôi cũng ra trường. Tưởng anh học xong là tôi đỡ vất vả, nhưng mãi mà anh không xin được việc. Lúc này anh bảo phải học thêm lên thì may ra mới xin được chỗ tốt. Nghe anh nói vậy, tôi cũng chẳng biết làm gì ngoài việc nai lưng ra k.iếm t.iền gửi anh ăn học vì bố mẹ anh tuyên bố rằng ông bà chỉ nuôi anh đến đó, muốn làm gì tiếp thì vợ chồng tự nuôi nhau.
Từ ngày anh học lên, thời gian anh về nhà càng ít hơn, có khi cả tháng mới về một lần. Con tôi còn chẳng nhớ mặt bố, nó khóc thét mỗi khi anh về thăm. Tôi thường xuyên gọi điện cho anh để hai bố con nói chuyện, nhưng anh toàn nói bận học, rất ít khi tiếp chuyện mẹ con tôi. Tôi rất buồn vì điều đó.
Đợt này, 3 tháng rồi mà anh chưa về. Nhân dịp cuối tuần, tôi xin nghỉ một ngày thứ 7 rồi đưa con lên chơi với bố. Nhưng tôi không báo với anh, muốn làm anh bất ngờ. Đến khu nhà trọ của anh, tôi hỏi thăm một người trong đó. Nghe nói là tìm anh, người ta hô lên:
- Vợ chồng nhà Hoa Kiên đâu, ra đón người nhà lên chơi này!
Tôi sững người khi nghe câu đó. Kiên là tên chồng tôi, nhưng có sự nhầm lẫn gì ở đây rồi, chẳng lẽ tôi nhầm nhà trọ?
Đến khi căn phòng trọ cuối dãy mở cửa, nhìn hai người bước ra, tôi c.hết điếng người. Là chồng tôi!
Tôi nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện. Chồng tôi đã phản bội tôi bao lâu nay, còn tôi thì ngu ngốc làm lụng để cung phụng cho anh và nhân tình.
Tôi quá đau đớn khi biết chồng ngoại tình (Ảnh minh họa)
Quá sốc, tôi lấy điện thoại ra gọi ngay cho mẹ chồng tôi. Tôi muốn cho bà ta thấy, đứa con trai vàng bạc của bà ta đã làm ra cái việc đẹp mặt gì. Nhưng khi nghe bà ta nói, tôi còn sốc hơn:
- Có chồng mà không biết giữ thì cô tự đi mà chịu. Chuyện đã đến nước này thì cô và nó về đây kí đơn li hôn cho xong đi. Đồ vô học nhà cô đừng có cản trở tương lai của con tôi!
Vô học ư? Người không học đại học là tôi, nhưng ở đây, ai mới là người vô học?
Theo Ngoisao
Đừng nhịn chỉ vì muốn yên cửa, yên nhà
Ngày chị 'nổi dậy', chồng chị bất ngờ lắm. Anh cứ tưởng chị cam chịu như trước. Nhưng có ai dè, chị đã muốn lặng mà anh chẳng muốn đừng thì chị phá tan hết.
Chị là người hiền như đất. Hàng xóm, bạn bè, đồng nghiệp ai cũng nói vậy. Ngay cả chồng chị, người đầu ấp tay kề cũng nói chị hiền quá, ra ngoài hay đi làm dễ bị người ta bắt nạt.
Nhưng chẳng biết người ngoài có bắt nạt hay không mà đã thấy chính anh bắt nạt chị trước. Một, hai năm đầu chung sống thấy chẳng có chuyện gì, vợ chồng ấm êm lắm. Tới lúc có con nhỏ, cơm áo gạo t.iền ghì sát đất, anh bắt đầu sinh hư. Chị thì bao năm vẫn hiền như thế, chị nhẹ nhàng, chị dịu dàng, chị nhỏ nhẹ khuyên bảo anh. Còn anh, anh đã chán nghe những lời nhẹ nhàng ấy rồi, giờ đây anh thích một điều gì đó mới mẻ hơn, cá tính hơn là giọng nói đều đều, trăm câu như một của chị.
Anh chưa ngoại tình hẳn, chỉ là đong đưa câu qua câu lại với một vài người khác giới, nhưng anh cũng có thêm các tật xấu khác như hút thuốc, bia rượu, thường về nhà trễ. Việc nhà chị lẳng lặng, hiền lành lo liệu hết. Con ốm con sốt cũng một tay chị lo. Những ngày anh say be bét, cũng là chị đưa anh vào, lấy khăn lau lau, lấy mền đắp cho cẩn thận. Chị nghĩ đơn giản lắm, thôi thì nhịn đi cho yên cửa yên nhà.
Chị là người hiền như đất - Ảnh minh họa
Con càng lớn cái tư tưởng "nhịn" này của chị nó cũng lớn. Chị chẳng nghĩ cho mình chị nữa, cũng chẳng nhịn vì mình chị mà còn là nhịn cho con mình, để cái gia đình này không tan vỡ, để con mình cũng có bố, có mẹ đủ đầy. Chị cứ im lìm mà nhịn từ ngày này qua tháng khác, riết rồi chị quen.
Ngày anh nhậu xỉn về đ.ánh chị, chị căm phẫn, uất giận lắm. Chị thảo sẵn một đơn xin li hôn, để sáng mai đem ra tòa. Nhưng khi trời vừa sáng, chị lại vừa khóc vừa xé tờ giấy, thôi nhịn nốt lần này, dù sao anh cũng đã xin lỗi chị, dù sao con cũng còn quá nhỏ, dù sao đó cũng là hành động của một người khi say, khi lí trí họ không tỉnh táo. Chị cứ lần nữa nhịn anh, bao biện cho thói hư tật xấu của anh mà chẳng màng đến mình.
Cuối cùng thì anh cũng ngoại tình. Người đàn ông ấy hết lần này đến lần khác không hiểu rằng chị đã nhịn đến cùng cực. Chị phát hiện ra họ đi nhà nghỉ cùng nhau, chị phát hiện ra anh dành t.iền lương mua quần áo, váy vóc cho cô gái ấy, chị phát hiện ra rằng cái thói quen nhịn của chị chẳng đem lại tác dụng gì. Chị cứ ngỡ là mình nhịn thì sẽ yên cửa, yên nhà mà có nào ngờ rằng
Chị càng nhịn thì gia đình càng tan hoang, càng thảm hại - Ảnh minh họa
Tối hôm ấy anh trở về, chị gặng hỏi vụ ngoại tình, anh chẳng thèm trả lời. Khi giọng chị mỗi lúc càng gay gắt, anh nổi điên vung tay đ.ánh chị. Chị tránh được, chị thẳng tay đ.ánh ngược lại chồng. Đó là lần đầu tiên trong đời chị dám đ.ánh n.gười, lại là người thân yêu nhất với mình. Sau khi đ.ánh, chị dùng hết những lời lẽ giận dữ, chất chứa để nói cho anh biết anh là người chồng, người cha như thế nào. Sau cơn thịnh nộ, cuồng phong, chị còn tiện tay vứt đồ anh ra khỏi nhà, thẳng thừng đuổi anh không thương tiếc. Chị chẳng dại ôm con ra khỏi nhà mà đuổi người đàn ông ấy khuất ngay khỏi mắt mẹ con chị.
Anh điếng người, men rượu tiêu tan hết. Anh nào có ngờ vợ mình "lớn gan" đến vậy, dám nổi dậy đ.ánh chồng rồi đuổi cả chồng. Anh cứ tưởng chị hiền lành như bao năm trước, anh cứ tưởng chị chẳng dám li hôn, chẳng dám lôi đình như vậy. Anh cứ ngỡ chị sẽ nhịn anh để êm cửa êm nhà như bao năm anh vẫn thấy. Hóa ra đến một thời điểm nào đó, khi đụng đến giới hạn nhất định của đàn bà họ sẽ chẳng cả nể nữa. Hóa ra, chị đã nhận thấy việc nhịn từ trước đến nay là sai lầm của chị.
Chị đã nhận thấy việc nhịn từ trước đến nay là sai lầm của chị - Ảnh minh họa
Anh như bừng cơn mê, người vợ hiền như đất của anh đã vì anh mà ra thế này. Anh đã làm gì thế này? Anh đã phụ tất cả những hi sinh, dịu dàng của vợ, anh đã lợi dụng chính sự yếu mềm của vợ chỉ để vui thú bản thân mình.
Tối hôm đó anh quỳ xuống xin lỗi vợ, anh thề thốt sẽ cắt đứt hoàn toàn với cô bồ. Anh thật sự muốn quay lại, làm lại từ đầu. Chị vẫn giận, nhưng trong lòng chị thấy hả dạ lắm. Biết thế này, chị "nổi giận" từ lâu rồi. Biết thế này, bấy lâu nay chị đừng nhịn, chỉ để yên cửa, yên nhà.
Theo Tinmoi24
Mỗi lần ra ngoài cùng chồng, tôi lại phải “muối mặt” nên đành sắm kính râm cho anh dùng Tôi vẫn hay hỏi chồng vì sao lại có tính xấu như thế? Anh nói chính anh cũng không biết. Chồng tôi sẽ là một người đàn ông tốt nếu anh không có một tật xấu để đời. Đó là nhìn theo những người phụ nữ khác. Tính xấu ấy tôi cũng biết khi yêu nhau nhưng tôi chủ quan cho rằng nó...