Chồng mất, nhân tình đem con đến nhờ vợ nuôi, 10 năm sau một nhân vật bước vào nhà khiến cả nhà sững sờ
Tôi cảm thấy hoang mang khi cô ấy xuất hiện. Đến khi nghe cô ấy nói chuyện thì tôi càng lo sợ. Nhân tình của chồng muốn đem con trai đi, nói rằng sẽ đền bù cho tôi một khoản tiền. Cô ấy còn nói đã cố gắng 10 năm nay để có ngày đón con trai về.
Tôi và chồng lấy nhau 5 năm nhưng chưa có mụn con nào. Dù chúng tôi có thăm khám, xét nghiệm nhiều lần nhưng vẫn vô phương cứu chữa. Thể trạng của tôi không thể có con. Gia đình chồng đương nhiên không vui, hay nói bóng gió tôi là gái độc không có đường con cái. Nhưng chồng tôi chưa từng nói ly hôn với vợ. Thậm chí, nhiều lần tôi đau khổ nói để anh đi lấy vợ khác, anh cũng nhất quyết không chịu.
Cứ nghĩ đời tôi bất hạnh khi không có con cái nhưng vẫn may mắn có được tấm chồng yêu thương vợ. Chẳng ngờ, chồng tôi đột ngột bị tai nạn giao thông, vĩnh viễn không trở về nữa. Tôi suy sụp tinh thần, chỉ muốn đi cùng chồng. Tôi đã không thể có con, giờ chồng cũng không còn, tôi biết phải làm sao đây?
6 tháng sau khi chồng qua đời, khi tôi đang cố gắng nguôi ngoai nỗi đau thì bàng hoàng phát hiện chồng có nhân tình bên ngoài. Không chỉ vậy, nhân tình của anh còn mang con trai mới sinh đến nhờ tôi chăm sóc. Cô ấy nói mình không đủ sức nuôi con, nhưng không muốn bỏ rơi con. Cô ấy biết mình sai khi làm nhân tình của đàn ông có vợ, nhưng đứa trẻ này vô tội chào đời không đúng lúc. Cô ấy van xin tôi nuôi con giúp mình.
Video đang HOT
Càng nhìn kỹ cô gái khá trẻ trước mặt, tôi càng giận chồng đã lừa dối tôi. Nhưng khi nhìn đứa trẻ đỏ hỏn trong vòng tay cô gái, tôi lại mềm lòng. Tôi từng ước ao sinh một đứa con cho chồng nhưng không thể. Cuộc đời tôi sau này cũng không thể có con. Vì thế, tôi quyết định nhận nuôi đứa trẻ như tìm một hy vọng cho cuộc đời sau này của mình.
Từ ngày có đứa trẻ, tôi thấy yêu đời hơn. Tôi xem đứa trẻ này như con của mình. Dù từ ngày chồng qua đời, tôi phải làm việc nhiều hơn để có tài chính nuôi con. Nhưng tôi không còn đau khổ tuyệt vọng nữa, mỗi ngày đều thấy bình yên nhìn thấy con cười. Tôi cũng không có ý định đi thêm bước nữa, chỉ muốn ở một mình nuôi con khôn lớn.
Thấm thoát 10 năm trôi qua, con trai của tôi càng lớn càng giống chồng tôi ngày trước. Thằng bé học hành thông minh, hiếu thảo với mẹ. Dù gia đình không khá giả, nhưng có mẹ có con tôi đã thấy mãn nguyện. Chẳng ngờ, đến một hôm, tôi ở trong bếp nghe con trai gọi có khách đến tìm. Tôi vội vàng chạy ra xem thì thấy cô nhân tình ngày trước của chồng đang đứng giữa nhà.
Cô ấy giờ một thân đồ hiệu, mùi nước hoa thơm phức, có lẽ đã có cuộc sống giàu sang. Tôi cảm thấy hoang mang khi cô ấy xuất hiện. Đến khi nghe cô ấy nói chuyện thì tôi càng lo sợ. Nhân tình của chồng muốn đem con trai đi, nói rằng sẽ đền bù cho tôi một khoản tiền. Cô ấy còn nói đã cố gắng 10 năm nay để có ngày đón con trai về.
Tôi nhìn con trai kế bên ôm lấy mình hoảng sợ, một mực không chịu đi theo mẹ ruột. Tôi biết mình không có tư cách gì để giữ đứa trẻ này ở bên mình cả đời. Nếu giờ tôi quyết giữ lấy con, một mai khi con lớn lên muốn tìm lại mẹ đẻ thì sẽ trách tôi không? Nhưng đây là đứa trẻ mang hy vọng duy nhất trong cuộc đời tăm tối của tôi, tôi không đành lòng để con đi. Nhân tình của chồng còn trẻ, còn có thể sinh con, nhưng tôi thì không thể. Giờ tôi phải làm sao đây?
Một hôm khi các con đã ngủ, chồng cũ bỗng trở về nhà và làm một việc khiến tôi choáng váng
Chồng em cúi đầu hối lỗi. Anh ta nói sống với nhân tình rồi mới biết chẳng ai có thể bằng vợ, không nơi nào có thể bằng nhà mình.
Ngày Phi quyết định ly hôn, em dứt khoát tới mức cả gia đình chồng không thể can ngăn. Có người nói em dại, đàn bà có chồng ngoại tình thì phải gồng lên để giữ đến cùng. Họ còn trách em không biết giữ lấy cha cho con của mình. Chồng em, người đàn ông ngoại tình, thì vẫn tỉnh bơ, thu dọn đồ đạc, dọn ra ngoài để sống chung với cô bồ.
Phi và chồng lấy nhau tròn 10 năm. Từ khi chồng mới tốt nghiệp đại học, tới lúc sự nghiệp ổn định. Một chặng đường quan trọng với đàn ông như thế, Phi luôn bên chồng, vun vén gia đình. Đến khi sinh con thứ hai thì chồng em ngoại tình. Với một người vợ bên chồng lâu như thế, hy sinh nhiều như thế, đó đã là một cú sốc lớn.
Nhưng thay vì đánh ghen, làm lớn chuyện, Phi chỉ hỏi chồng đi hay ở, anh chọn gia đình hay cô nhân tình? Chồng em cuối cùng lại chọn nhân tình. Em cũng không níu kéo, dứt khoát viết đơn ly hôn. Em nói với tôi, có những chuyện cứ nghĩ là sẽ quyết định rất lâu, nhưng cuối cùng lại chỉ trong vài phút đã xong.
Sau khi ly hôn, Phi và hai con vẫn ở nhà của hai vợ chồng ngày trước. Em vẫn đi làm, chiều lại về với con, như gia đình chưa từng có biến cố. Một năm sau đó, chồng em bỗng chốc trở về trong một đêm khi hai con vẫn đang ngủ. Em đón tiếp chồng vẫn bằng ánh mắt bình thản như lúc cả hai ly hôn. Như thể em biết sẽ có ngày này, chỉ là sớm hay muộn.
Chồng em không cưới cô nhân tình làm vợ. Cả hai sau một năm chung sống thì đường ai nấy đi. Phi hỏi chồng lý do, sao có thể mộng tàn nhanh đến thế? Chồng em cúi đầu hối lỗi. Anh ta nói sống với nhân tình rồi mới biết chẳng ai có thể bằng vợ, không nơi nào có thể bằng nhà mình.
Phi nhìn những giọt nước mắt hối hận của chồng. Rõ ràng đây là cái kết mà em đã đoán được. Một người đàn ông 35 tuổi cầu toàn và thích được chiều chuộng, hầu hạ thì làm sao có thể chung sống với một người phụ nữ mới 25 tuổi thích chưng diện và bê tha? Cái kết để hai con người này chung sống với nhau chỉ có thể là càng hậm hực, thậm chí là căm ghét nhau. Họ chỉ đến với nhau bằng chút mật ngọt mới mẻ từ ngoại tình. Sống cùng nhau rồi làm sao còn chịu nổi nhau? Đây chính là cái kết mà Phi muốn nhìn thấy nhất.
Thói đời chính là như vậy, những thứ mình đang có lại không biết quý trọng. Những gì không có được thì dù có hợp hay không cũng phải có cho bằng được. Đến khi có rồi lại chỉ thấy toàn thất vọng, ê chê. Có cái gì mới mà không lấp lánh, nhiều màu sắc? Có cái gì cũ mà không quen thuộc đến nhàm chán? Nhưng mới rồi thì sẽ cũ, dần "lòi" bản chất thô kệch. Còn những gì vì nghĩ nó cũ mà đòi vứt đi, thì đến lúc thấy thiếu cũng chẳng thể tìm lại được.
Trái tim của Phi đã nguội lạnh suốt 1 năm qua. Em nói mình chỉ muốn thử trả thù chồng ngoại tình bằng một cách tưởng chừng là ngu dại nhất, nhưng cuối cùng lại hiệu quả nhất. Chồng em hỏi: "Em vui rồi phải không, giờ thì mình quay về với nhau được không?". Em chỉ nói, em không vui cũng chẳng thấy buồn. Vì đã xem là dưng lạ nên cũng chỉ nhìn nhân quả như chứng kiến sự đời. Một gia đình đổ vỡ, em không thể tha thứ, đó đã là cái kết từ ban đầu em đã chọn.
Gặp người yêu cũ khám thai cho mình, nào ngờ anh nói một câu khiến chồng tôi vui mừng ra mặt Chồng tôi sau đó cứ một mực muốn tôi khám ở phòng khám của Toàn và nhờ Toàn đỡ đẻ cho tôi. Tôi có nên tìm cách từ chối chồng không? Vì tôi cứ nơm nớp lo sợ khi gặp người yêu cũ như thế. Người yêu cũ của tôi tên Toàn, anh là bác sĩ khoa sản. Dù đã yêu nhau tới...