Giấu vợ ngoạ.i tìn.h suốt 2 năm, với tôi cuộc sống lúc này như được ‘ăn sơn hào hải vị’ tuy nhiên cái kết đắng ngắt lại đến quá sớm
Suốt 2 năm như thế, tôi không muốn bỏ bồ, cũng không muốn l.y hô.n vợ. Đến cuối cùng, người quyết định thay tôi là vợ.
Tôi và vợ là bạn thân từ thời đi học. Đến khi ra trường, cả hai lại làm chung một chỗ nên càng thân thiết, thấu hiểu nhau hơn. Đến độ tuổ.i lập gia đình thì chúng tôi cũng tự nhiên trở thành người yêu rồi vợ chồng của nhau.
Sống với nhau 8 năm dài, tôi và vợ rất ít khi cãi vã. Nhà tôi có người giúp việc, con cái cũng có ông bà nội phụ trông nom. Vì thế vợ tôi cũng chẳng mấy khi cau có với chồng về việc nhà. Công việc của tôi thường phải tăng ca ở công trường, 8 9 giờ tối mới về. Lúc đó vợ tôi đã chuẩn bị lo cho con đi ngủ. Chúng tôi chỉ có ít ỏi vài tiếng mỗi ngày để nhìn thấy nhau, hay nói những chuyện cần thiết. Vợ tôi cũng là người nhường nhịn, chưa khi nào làm khó chồng.
Bởi thế, 8 năm hôn nhân ấy người ta thì nói tôi may mắn, nhà yên thì mọi chuyện đều suôn sẻ. Nhưng với riêng tôi, tôi vẫn thấy thiếu thốn điều gì đó, vì thế mà thấy nhàn nhạt, thậm chí là có lúc nhàm chán.
Đến khi tôi gặp Hương, tôi mới thấy cuộc sống của mình có chút thay đổi. Trong cuộc ngoạ.i tìn.h, người ta thấy mình như một vị vua, được nếm “sơn hào hải vị” chưa từng biết qua, được cung phụng chiều chuộng. Cám dỗ khiến người ta cảm thấy như sống trên mây, lơ lửng mà mê mẩn.
Đến lúc đó tôi mới hiểu vì sao đàn ông lại thích ngoạ.i tìn.h. Vì so với vợ, nhân tình luôn tốt hơn. Hoặc là, ở nhân tình luôn có những gì vợ đã không thể có. Chẳng hạn như, nhân tình trẻ đẹp hơn vợ, nhân tình nói chuyện dễ nghe hơn vợ. Hoặc là nhân tình chẳng bao giờ làm tôi tức giận, cũng chưa khi nào dám cau có với tôi.
Video đang HOT
Vì thế, đàn ông ngoạ.i tìn.h như tôi đương nhiên thích nhân tình hơn vợ. Ban đầu tôi cứ nghĩ cảm giác thích thú này chắc cũng chóng qua nhanh thôi. Như người ta thích một món đồ mới lạ, mà có thứ gì lại không cũ đi đâu? Tôi tận hưởng cảm giác ngoạ.i tìn.h ấy, và cũng chưa từng nghĩ sẽ l.y hô.n.
Nhưng Hương lại muốn tôi b.ỏ v.ợ. Thấy tôi im lặng không làm gì, cô ta lại tìm đến vợ tôi. Vợ tôi dù biết chồng ngoạ.i tìn.h vẫn khư khư giữ lấy gia đình. Bản thân tôi cũng chưa từng bảo vệ vợ trước mặt bồ. Tôi như một kẻ điên, cứ để bồ mặc sức phá hủy gia đình của mình.
Suốt 2 năm như thế, tôi không muốn bỏ bồ, cũng không muốn l.y hô.n vợ. Đến cuối cùng, người quyết định thay tôi là vợ. Cô ấy chủ động nộp đơn l.y hô.n, tôi chỉ việc ra tòa để giải quyết. Vợ tôi nói cô ấy làm vậy vì đã không thể chịu nổi, cũng là để thành toàn cho những gì tôi muốn. Cô ấy không oán trách, đến tận hôm cuối gặp nhau ở tòa cũng không làm khó tôi.
Tôi để con cho vợ nuôi, mỗi tháng đều chu cấp đầy đủ, tôi đương nhiên sống cùng bồ. Nhưng thay vì cho tôi một gia đình có hơi ấm người vợ, Hương lại làm căn nhà dần nguội lạnh đi. Cô ta ngày trước hấp dẫn tôi bằng tài nấu ăn giỏi, giờ lại luôn nói mệt khi tôi về nhà. Cô ấy từng nói sẽ sinh con cho tôi, giờ lại nói không muốn mất dáng vóc xinh đẹp. Cô ta từng nhẹ nhàng ngọt ngào với tôi, giờ lại dần cáu gắt, thậm chí là lớn tiếng.
Tôi dần hiểu hiểu ra nguyên do, là vì số tiề.n tôi đưa cho cô ta mỗi tháng đã ít đi. Tôi gặp khó khăn trong công việc, lương cũng bị giảm không ít. Nhưng những khi tôi nói mình đang mệt mỏi, cô ta cũng chẳng để tâm.
Tôi chợt nhớ, vợ tôi chưa từng đòi tiề.n tôi mỗi tháng, nếu tôi đưa thiếu cô ấy sẽ biết tôi đang gặp khó khăn, sẽ cố gắng kiếm thêm tiề.n để bù vào. Vợ tôi dù nấu ăn không giỏi nhưng luôn cố gắng nấu những món tôi thích. Vợ tôi cũng không ngại sinh con, cô ấy còn nói nếu tôi thích cô ấy sẽ lại thích thêm vài đứa để nhà không hiu quạnh…
Hóa ra, nhân tình chỉ tốt một thời, còn vợ thì ân nghĩa một đời. Không phải vì vợ kém hơn nhân tình, mà là vì tôi chỉ thấy mỗi nhân tình, hơn là nhìn vào những gì vợ đã làm vì gia đình.
Khi sống với nhân tình tôi mới biết chẳng ai có thể tốt hơn vợ. Ngay cả khi tôi đã bỏ nhân tình, tôi cũng không thể tìm lại vợ. Cô ấy nói mọi thứ đã kết thúc, tôi đã thay đổi khi muốn trở về, và cô ấy cũng đã thay đổi khi chẳng còn muốn làm vợ của người chồng ngoạ.i tìn.h thêm lần nào nữa…
Chồng đột ngột đòi ly dị, vừa ra tòa xong, đêm đó anh nhắn vẻn vẹn 5 từ khiến vợ 'gào thét' trong muộn màng
Đáng lẽ từ đầu, tôi phải tìm hiểu và tin tưởng chồng mình, đằng này chồng đi khám và biết bệnh lúc nào, tôi cũng không hề hay biết.
Tôi đang rất lăn tăn, không biết nên làm thế nào khi đã có quyết định của tòa án. Tôi và Thành kết hôn được 3 năm rồi. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu, đi lên từ hai bàn tay trắng.
Đối với tôi, Thành chưa bao giờ động tay động chân. Trước khi làm bất kỳ việc gì, anh cũng luôn hỏi tôi rồi mới ra quyết định. Kết hôn 3 năm nhưng chúng tôi chưa có con. Bởi Thành muốn dành thời gian để hai người hâm nóng tình cảm. Mấy năm nay, ngoài công việc, chúng tôi còn dành thời gian đi du lịch và chăm sóc gia đình. Thành ra cuộc sống cũng không đến mức tẻ nhạt.
Tôi và gia đình nhà chồng không hợp tính nhau. Khi chúng tôi bắt đầu có kinh tế, họ luôn tìm cách để vòi vĩnh tiề.n bạc. Mặc dù tôi đã ở bên Thành từ lúc anh chưa có gì trong tay nhưng họ chẳng biết điều này và cho rằng tôi ăn sung mặc sướng trên mồ hôi công sức của chồng.
Vậy mà cách đây 1 tháng, Thành lại chủ động nói lời l.y hô.n. Anh bảo bản thân đã qua lại với thư ký. Hai người dự định sẽ tiến tới hôn nhân. Vì thế, anh muốn giải quyết chuyện tình cảm với tôi càng sớm càng tốt. Nghe chồng nói vậy, tôi chẳng còn thần trí nào nữa. Sau vài ngày, tôi đồng ý với lời đề nghị của anh.
Hôm qua là ngày chúng tôi ra tòa. Thành chủ động nhường hết tài sản cho tôi và giữ duy nhất căn nhà đang ở. Lúc ấy cả tôi và chủ tọa đều rất ngạc nhiên. Có điều trước đó, Thành nói anh muốn trả lại món nợ tình nên mới làm vậy. Chúng tôi chia tay nhau trong êm đẹp, bố mẹ anh cũng không hề hay biết.
Thế rồi tối hôm qua, Thành nhắn cho tôi một dòng tin, chỉ vẻn vẹn 5 chữ: "Anh đi, em sống tốt". Tôi cuống cuồng gọi điện cho những người thân quen, không một ai biết Thành ở đâu. Mãi đến khi liên lạc được với bạn thân của anh, tôi mới biết Thành bị bệnh nan y. Anh sợ sau này khi qua đời, tôi sẽ bị gia đình nhà anh gây khó dễ. Vì thế, anh mới giữ lại căn nhà để cho bố mẹ, số còn lại thuộc về tôi.
Biết chuyện, tôi đau lòng đến đi chẳng vững. Đáng lẽ từ đầu, tôi phải tìm hiểu và tin tưởng chồng mình, đằng này chồng đi khám và biết bệnh lúc nào, tôi cũng không hề hay biết. Bây giờ tôi chỉ mong trời sáng, để được gặp chồng và đi cùng anh tiếp chặng đường này...
Chúng tôi l.y hô.n 7 tháng, mà giờ vợ cũ sinh con thì không phải con của tôi thì của ai: Ngờ đâu sự thật khiến tôi chua chát Cuối cùng vợ tôi cũng thừa nhận sinh con nhưng chắc chắn đứ.a tr.ẻ không phải là con của tôi. Tôi một mực không tin, tôi nghĩ cô ấy chỉ đang cố gắng cắt đứt quan hệ của tôi và con. Chúng tôi l.y hô.n 7 tháng, mà giờ đứ.a tr.ẻ đã chào đời thì không phải con của tôi thì của ai...