Chồng mất ăn mất ngủ khi ô sin bỗng dưng thèm… chua
Thư nghe không sót một chữ cuộc hội thoại của chồng cô và Ánh, anh liên tục bắt Ánh đi khám, thậm chí còn mua cả que thử thai và bắt Ánh phải dùng.
Cả tuần nay, Thư thấy chồng mình cứ ngủ không ngon giấc, sáng dậy uể oải, cơm chẳng buồn động, người lúc nào cũng chỉ muốn đổ gục xuống giường nằm. Hỏi thăm anh thì anh chỉ bảo không sao , thay đổi thời tiết nên thế nhưng Thư thì bán tín bán nghi. Trùng hợp lúc ấy thì Ánh – ô sin nhà Thư cũng bỗng dưng thèm chua với mệt mỏi trong người. Linh tính mách bảo Thư rằng có mối liên hệ nào đó giữa cái sự ăn không ngon ngủ không yên của chồng Thư với sự thèm chua của Ánh.
Ánh ra nhà Thư làm đã gần 1 năm nay. Dáng người thấp nhỏ nhưng Ánh lại rất khỏe và chăm chỉ làm lụng. Thư chẳng có lời nào phàn nàn về Ánh ngoại trừ việc Ánh rất hay đòi hỏi và làm mình làm mẩy với vợ chồng Thư. Thời buổi tìm ô sin khó như tìm vàng nên Thư cũng cố chiều theo những yêu sách về lương lậu và ăn uống của Ánh. Chồng Thư thì chẳng bận tâm đến cô ô sin này, nhiều lần anh còn khó chịu vì cách nói chuyện trống không và bỗ bã của Ánh. Nhờ thế mà Thư yên tâm, chẳng mảy may nghi ngờ chuyện chồng cô và Ánh có ý gì bên ngoài.
Thư chẳng mảy may nghi ngờ chuyện chồng cô và Ánh có ý gì bên ngoài. (ảnh minh họa)
Hồi mới sinh con, Thư bận rộn chuyện buôn bán nên có sắm máy bộ đàm để ở phòng con để cô có ở ngoài cửa hàng nghe thấy tiếng con khóc là chạy về ngay. Lần này, để xóa tan nghi ngờ tích tụ ngày một nhiều, Thư quyết định ra tay theo dõi một phen. Cô sắm thêm máy bộ đàm và để ở khắp nơi trong nhà một cách kín đáo. Cô tỏ ra dạo này công việc ở cửa hàng bận rộn, đi sớm về khuya nhiều hơn để lại không gian riêng cho chồng và Ánh.
Quả nhiên, đến ngày thứ 3 Thư vắng nhà thì cô phát hiện sự thật bẽ bàng. Qua máy bộ đàm, Thư nghe không sót một chữ cuộc hội thoại của chồng cô và Ánh, anh liên tục bắt Ánh đi khám, thậm chí còn mua cả que thử thai và bắt Ánh phải dùng còn Ánh thì õng ẽo lần lữa không chịu, còn bảo: “Nếu em có thai thật thì sao? Anh có dám đuổi cổ con Thư đi để em ở lại sinh con cho anh không?”. Thư nghe xong mà giận tím tái mặt mày, cổ cẩn thận ghi âm lại từng lời 2 người đó nói với nhau rồi tức tốc trở về nhà.
Video đang HOT
Qua máy bộ đàm, Thư nghe không sót một chữ cuộc hội thoại của chồng cô và Ánh (ảnh minh họa)
Vừa thấy Ánh, Thư đã nhào vào tát cho cô ta một cái rồi lôi cô ta ra ngoài sân đuổi đi. Thấy chồng đứng trơ đó không biết phản ứng sao, Thư điên tiết túm tóc anh ta rồi cũng xô ra ngoài sân khóa cửa lại. Cô gọi điện cho bố mẹ chồng sang dạy lại chồng, cũng gọi luôn cho bạn bè của chồng đến chứng kiến cảnh này. Chồng Thư không sao ngẩng mặt lên được trước ánh nhìn của bao nhiêu người còn Thư ngồi trong nhà đã viết xong đơn ly hôn và bắt anh ta ký vào.
Sau đó vài hôm, Thư được biết thực ra Ánh không hề mang thai, chuyện cô ta thèm ăn chua chỉ là… bất chợt thế mà thôi. Có tật giật mình, chồng Thư không chỉ mất ăn mất ngủ mà còn mất luôn cả gia đình êm ấm của anh ta. Giờ anh ta có lẽo đẽo xin Thư tha thứ cả ngày cũng vô ích, lòng cô đã quyết rồi.
Theo Motthegioi
Sau lần đi khám về, tôi sợ đi lấy chồng
Theo yêu cầu của tôi, trước khi kết hôn cả hai chúng tôi đều phải đi khám sức khỏe. Thế nhưng sau lần đi khám về, tự nhiên tôi sợ lấy anh, dù anh chẳng có bệnh tật gì.
ảnh minh họa
Chúng tôi quen nhau được 2 năm khi cả hai đang làm luận văn tốt nghiệp thạc sỹ. Anh là người chuyên tâm phấn đấu nên gần 30 tuổi mới bắt đầu yêu. Với anh, tôi là mối tình đầu.
Anh chăm sóc tôi rất nhiệt tình. Những ngày tôi đi học, anh đều dặn dò tôi phải mang theo quần áo ấp. Đôi khi thời tiết ở Hà Nội thay đổi bất chợt, anh thậm chí còn đưa theo áo khoác đề phòng hôm tôi quên. Vốn không phải là người khéo ăn khéo nói, nhưng những hành động chăm sóc kín đáo của anh khiến tôi cực kỳ hạnh phúc.
Sau khi tốt nghiệp thạc sỹ, tôi tiếp tục về quê làm việc. Dù cách Hà Nội 50km nhưng cuối tuần nào anh cũng tranh thủ về quê thăm tôi. Bố mẹ cả hai bên biết chúng tôi yêu nhau, nhưng do cách trở như vậy nên cũng phản đối. Bố mẹ tôi bảo dù gì thì công việc ở quê tôi cũng đã ổn định rồi. Giờ học xong thì cơ hội thăng tiến cũng khá hơn. Nếu lấy nhau ra Hà Nội lại phải bươn chải từ đầu.
Thế nhưng những lần cuối tuần, thấy anh cặm cụi phi xe về quê thăm tôi như vậy, bố mẹ tôi cũng xiêu lòng. Yêu nhau 2 năm cũng đã mấy lần chúng tôi chia tay nhau vì thấy cuộc sống chung gặp khó khăn do công việc trắc trở. Thế nhưng chỉ được 2 tuần là tự động chúng tôi lại tìm về với nhau do không tránh khỏi nhớ nhung. Sau mỗi lần như vậy, chúng tôi càng yêu nhau hơn.
Sau 2 năm, bố mẹ tôi thấy tuổi tôi cũng đã qua 27 rồi, không còn nhiều thời gian để suy tính và yêu đương như ngày còn trẻ nên yêu cầu chúng tôi phải kết hôn. Nếu muốn về quê thì bố sẽ xin việc cho anh, còn nếu lên Hà Nội thì cả hai tự thu xếp lấy. Tôi quyết tâm cùng anh lên Hà Nội vì n hà anh chỉ có mỗi mình anh là con trai. Chị gái anh theo chân chồng vào Đà Nẵng rồi.
Trước khi cưới, theo yêu cầu của tôi, cả hai chúng tôi đều phải đi khám sức khỏe . Thế nhưng sau lần đi khám về, tự nhiên tôi sợ lấy anh, dù anh chẳng có bệnh tật gì.
Khi khám sức khỏe và tham vấn tiền hôn nhân, chị bạn là bác sĩ thấy nhóm máu của ông xã tương lai của tôi là nhóm máu B thì cứ tủm tỉm cười. Chờ anh đi khuất tôi gặng hỏi mãi chị ấy mới bảo: "Cô phải vất vả giữ chồng lắm đây. Cái nhóm máu này nó là khiếp lắm đấy!".
Lúc đó thấy có nhiều người chờ đợi nên tôi không tiện hỏi thêm nhưng về nhà tìm hiểu và xâu chuỗi mọi việc thì thấy không phải chị nói đùa. Anh vốn có dáng người cao ráo, mặt mũi sáng sủa, dù tính tình hơi trầm nhưng tôi biết có nhiều người con gái đeo đuổi anh.
Trong hai năm yêu nhau, tôi cũng biết anh rất mạnh mẽ chuyện ấy. Dù chưa cưới nhưng cứ đòi hỏi suốt, tôi không thể không "cho" dù thâm tâm không muốn ăn cơm trước kẻng. Nhiều lúc tôi thấy anh tội nghiệp. Nhiều lúc tôi thấy anh quá khổ sở vì yêu tôi, lại phải chạy bao nhiêu quãng đường.
Tuy nhiên, nghĩ đến cảnh sau này lấy nhau, nhỡ tôi không chiều anh được như anh mong muốn thì sao ? Lỡ anh đi công tác một mình thì như thế nào? Tôi thật sự rất lo, phải chi đừng khám, đừng tham vấn thì bây giờ có lẽ đang vui vẻ chuẩn bị đám cưới... Có chị nào có chồng nhóm máu B không cho tôi xin lời khuyên với! Chỉ còn 3 tuần nữa là đến ngày đám hỏi của tôi rồi mà tôi thấy phân vân vô cùng.
Theo blogtamsu
Những điều tôi học được sau khi ly hôn ở tuổi 25 Ly hôn là mất mát. Nhưng nếu bạn ly hôn ở tuổi 25, bạn nên cảm thấy may mắn vì bạn đủ trẻ để làm lại từ đầu. Ảnh minh họa Câu chuyện của tôi không phải là những bài học tình yêu hay những lời than thở về những câu chuyện éo le trong các mối quan hệ. Đơn giản, tôi chỉ...