Chồng ly hôn rồi đẩy tôi và con một tháng tuổi vào cảnh “không nhà”
Tôi vẫn nhớ như in sáng hôm bị chồng đuổi ra khỏi đường trời mưa tầm tã. Đứa con nhỏ mới hơn 1 tháng tuổi vẫn nằm ngủ ngon lành trên tay tôi mà tôi không thể không bật khóc.
Cách đây 2 năm, tôi và chồng tôi làm đám cưới sau hơn 2 năm yêu nhau. Cả tôi và anh khi ấy đều 25 tuổi và là dân tỉnh lẻ. Học xong cấp 3, không thi đỗ đại học nên tôi đi học nghề cắt tóc gội đầu. Thời điểm quen anh, tôi cũng đã có cửa hàng riêng và đủ sống. Còn chồng tôi, anh cũng không thi đỗ đại học và chỉ học cao đẳng kế toán. Sau khi ra trường, anh cũng không xin được việc. Có những nơi nhận anh nhưng lương không đủ sống. Vì thế, cho đến khi gặp tôi, anh vẫn chưa làm gì.
Chỉ sau ngày đầy tháng con đúng 3 ngày, anh chìa cho tôi tờ đơn ly hôn anh đánh máy gọn gàng từ bao giờ (Ảnh minh họa)
Ban đầu, vì nghĩ vợ chồng chưa ổn định nên tôi cũng rất sợ kết hôn. Thế nhưng nhà anh ở quê cứ giục 2 đứa nhiều lần nên tôi cũng gật đầu làm đám cưới. Cưới nhau xong, vợ chồng tôi lại lên Hà Nội thuê trọ một căn nhà 2 tầng nhỏ trong ngõ. Hàng ngày, tầng 1 tôi tận dụng làm cửa hàng cắt gội uốn tóc sống qua ngày. Còn tầng 2 là nơi sinh hoạt của chúng tôi.
Tôi đã động viên anh đi kiếm việc nhiều lần nhưng lần nào cũng không thành công. Do đó, tôi đã bảo anh ở nhà phụ tôi. Hôm nào đông khách chúng tôi cũng kiếm được. Còn hôm nào ít khách chúng tôi cũng chỉ đủ ăn tiêu trong ngày.
Cưới nhau hơn 1 năm thì tôi mang bầu con trai đầu lòng. Khi bầu bí, sợ những tháng cuối thai kỳ nặng nề và khi sinh con phải ở cữ ít nhất 1-2 tháng nên tôi đã dạy chồng nghề của tôi. Nào thì cắt tóc nam, cắt tóc nữ, rồi uốn, nhuộm, ép. Cũng may, anh là người rất sáng ý nên khi tôi truyền đạt lại vài tháng, anh cũng biết làm khá lành nghề.
Ngày vào viện sinh, tôi cũng thấy rất yên tâm vì cửa hàng không phải đóng cửa, thu nhập của chúng tôi vẫn không bị mất đi. Nhưng khi ở viện về nhà, tôi đã bắt đầu nhận thấy chồng có thái độ khác. Buổi tối, anh không còn chăm chỉ mở hàng như trước mà lấy xe đi chơi đến tận khuya mới về. Tôi có hỏi thì anh cứ lấp liếm lấy lý do gặp người nọ người kia.
Rồi cũng tới ngày đầy tháng con của chúng tôi. Nhưng chỉ sau ngày đầy tháng con đúng 3 ngày, anh chìa cho tôi tờ đơn ly hôn anh đánh máy gọn gàng từ bao giờ. Anh nói rằng, anh muốn ly hôn và mong tôi chấp nhận. Anh nói anh đã có người đàn bà khác và đã không còn yêu tôi. Hiện anh chỉ yêu người phụ nữ ấy.
Video đang HOT
Nghe những lời chồng nói thẳng thắn như vậy, tôi cảm giác như trái tim tôi bị ai bóp nghẹt. Con trai tôi mới chỉ vừa ra đời được hơn 1 tháng thôi, vậy mà sao chồng nỡ chìa đơn ly hôn ra trước mặt tôi.
Nhưng chồng đã không còn tình cảm gì với tôi, tôi cũng không muốn níu giữ thêm nữa. Song tôi chẳng có tài sản gì đáng giá ngoài cái cửa hàng tóc kia cả dù cho cửa hàng đó tôi đang phải thuê trọ. Tôi vừa mới đẻ nên cũng chẳng dám về quê nhờ bà ngoại vì bà ngoại cũng không có. Vì thế, tôi bảo anh nếu ly hôn hãy để cửa hàng đó lại cho tôi để tôi kiếm tiền nuôi con. Song anh nhất quyết không chịu một mực đòi chia đôi dụng cụ trong cửa hàng và đồ vật trong nhà. Sau đó, anh cũng rất nhanh chóng đòi làm thủ tục ly hôn gấp để anh còn đám cưới với cô gái kia.
Lúc đầu khi nghe tin anh nằng nặc đòi ly dị vợ, cả nhà chồng đều đứng về phía mẹ con tôi mà bênh vực. Song khi nghe con trai nịnh nọt và bảo bồ của anh còn hơn hẳn tôi về hình thức và thu nhập nên cả nhà anh lại quay sang ủng hộ anh. Họ cũng chẳng hỏi han tôi và con sống như thế nào, quyết định thế nào nữa.
Thấy níu kéo cũng chẳng được khi chồng đã nhất quyết rời xa mình, lại thêm gia đình chồng cũng ủng hộ chồng nên tôi đành phải ký đơn dưới hình thức tôi đứng ra yêu cầu ly hôn (Con dưới 12 tháng tuổi thì chồng không có quyền yêu cầu ly hôn). Từ khi đặt bút ký đơn, chồng tôi nhanh chóng trả lại căn nhà vợ chồng đang thuê và đẩy 2 mẹ con tôi ra ngoài đường, mặc kệ mẹ con tôi rơi vào cảnh không nhà, không biết đi đâu về đâu.
Tôi vẫn nhớ như in sáng hôm bị chồng đẩy ra đường trời mưa tầm tã. Đứa con nhỏ mới hơn 1 tháng tuổi vẫn nằm ngủ ngon lành trên tay tôi mà tôi không thể không bật khóc. Nghĩ lại 2 năm hôn nhân của mình, tôi thấy như một giấc mơ và không tin tôi đã ly hôn chồng là thật. Tôi không trách cứ anh bội bạc với tôi, nhưng tôi hận người đàn ông khốn nạn đấy. Đuổi vợ ra đường đã đành, anh còn nhẫn tâm đuổi con mình ra đường nữa.
Đợi con lớn hơn, tôi nhất định bằng mọi cách sẽ phải mở lại cửa hàng uốn tóc để mưu sinh. Nhưng tôi căm thù người đàn ông tôi từng lấy làm chồng quá (Ảnh minh họa)
Ngày hôm ấy, với số tiền còn ít ỏi trong tay, tôi đành phải đưa con về nhà ngoại rồi từ từ tính tiếp. Song đến nay, về nhà ngoại đã hơn 2 tháng rồi mà anh ta chẳng mảy may gửi cho tôi một phần tiền nuôi con như hôm tòa án đã yêu cầu. Càng nghĩ, tôi càng hận anh ta và thấy chua chát quá. Tiền chuẩn bị cưới vợ cuối năm tới anh ta có nhưng anh ta lại cố tình chầy bửa tiền nuôi con.
Đợi con lớn hơn, tôi nhất định bằng mọi cách sẽ phải mở lại cửa hàng uốn tóc để mưu sinh. Nhưng tôi căm thù người đàn ông tôi từng lấy làm chồng quá. Mẹ tôi đang bảo nếu anh ta chầy bửa tiền nuôi con thì kiện để anh ta phải chi tiền ra. Bà bảo tôi phải cứng rắn lên để có tiền mà nuôi con thời điểm này. Tôi có nên làm thế không các chị em?
Theo aFamily
Không còn trong trắng thì em lấy ai?
Em yêu anh ấy, trao trọn tất cả, giờ anh ấy bỏ em thì em còn lấy ai được nữa?
Em chào chị Thanh Bình!
Em đang gặp chuyện bế tắc trong tình cảm, em mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 23 tuổi, còn là một sinh viên năm cuối trường cao đẳng. Em là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học. Còn anh thì đã 31 tuổi rồi. Snh đã đi làm và có công việc ổn định. Em với anh quen nhau đã gần 2 năm và em cũng đã trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái.
Em rất yêu anh còn về anh có yêu em hay không em cũng không biết nữa. Quen nhau được 1 năm thì anh nói lời chia tay với em. Em nói nếu cho em biết lý do thì em sẽ đồng ý chia tay. Anh thú nhận rằng anh đã có con với người phụ nữkhác. Điều đó gần đây anh mới biết. Anh và chị đó đã yêu nhau 3 năm, rồi chị đó bỏ đi lấy chồng nhưng vẫn có con với anh. Giờ anh muốn nhận lại đứa con của mình. Nhưng rồi anh từ bỏ ý định đó, chúng em vẫn tiếp tục yêu nhau.
Cho đến gần đây em mới phát hiện ra một sự thật mà đối với em thế giới như sụp đổ. Em vô tình biết được anh và một người con gái khác đã yêu nhau 10 năm. Họ vẫn thường xuyên đi lại nhà nhau. Người trong nhà anh đều muốn cưới năm nay hay người họ tổ chức đám cưới. Trong khi đó, chuyện yêu em chưa được ai biết cả. Em cũng phát hiện ra nhiều điều anh toàn nói dối em.
Em yêu anh, trao tất cả cho anh nhưng cuối cùng anh phản bội em (Ảnh minh họa)
Giờ em và anh đã chia tay nhau rồi vì em nghĩ em vẫn còn trẻ, thời gian của em còn nhiều, anh ấy không xứng đáng với tình yêu của em. Nhưng chị ơi em đã không còn là con gái nữa rồi làm sao sau nay em có thể đối diện với người chồng sau này của em đây chị? Em mong chị hãy cho em lời khuyên làm sao để em quên được anh đây? Và em thật sự chúc phúc cho họ chị à. Em chào chị em rất mong chị cho em một lời khuyên để quãng đường sau này của em có thể đi tiếp và không phải bận tâm về chuyện này nữa. Em xin chân thành cảm ơn ạ! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ, không biết làm sao để quên người yêu cũ, một kẻ phụ bạc nhưng em khó quên vì nặng lòng yêu quá.
Có rất nhiều cô gái rơi vào hoàn cảnh giống như em, cùng chịu chung nỗi đau như em đang phải trải qua. Tình yêu mang tới hạnh phúc nhưng cũng không ít khổ đau khi yêu phải những người đàn ông tồi như vậy. Em nhận thức được vấn đề, em biết anh ta không xứng đáng, em biết em cần phải quên đi con người đó nhưng em lại không thể nào quên được. Thực ra, khi em đã hiểu những điều đó, chỉ cần có thời gian, em sẽ quên đi thôi.
Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". (Ảnh minh họa)
Rõ ràng anh ta không đáng để em nhớ, không đáng để em buồn và đau khổ. Em đã hiểu điều đó thì dần dần em sẽ nguôi ngoai nỗi đau này. Chuyện tổn thương nào rồi cũng qua đi mà thôi dù có thể nó lớn lao tới mức nào đi chăng nữa.
Em hãy ở bên những người thân, người bạn bè của em vì họ sẽ là những người giúp em nhanh chon quên đi cú sốc này. Em cũng đừng quá nặng lòng chuyện em không còn trong trắng. Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". Hãy mạnh mẽ lên em nhé, hạnh phúc rồi sẽ đến với những người biết sống tốt và trân trọng tình yêu.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
"Em quá nhàm chán" Nếu như không đi tới tận cùng sự thật, có lẽ Thúy đã tha thứ được cho chồng... Nằm trong đêm, Thúy nghe rõ tiếng thở đều đều của chồng. Dù biết chồng đã cố gắng kiềm chế nhưng Thúy biết chồng mình chưa ngủ. Đã bao đêm rồi, cuộc sống của vợ chồng Thúy như thế nào? Từ bao giờ cặp vợ...