Chồng liên tục dọa tự tử mặc dù anh ngoại tình
Đúng là Tết mất vui vì nhìn thấy khuôn mặt của người chồng đã phản bội vợ con chạy theo người đàn bà. Suốt 1 năm nay, không có ngày nào là tôi không sống trong nước mắt vì tủi nhục khi chồng chạy theo người khác. Tôi luôn nghĩ, phải làm sao để có thể khiến anh quay về bên tôi nhưng mọi sự đã trở thành vô nghĩa, có níu kéo cũng chẳng được gì.
Tôi chấp nhận cảnh chung chồng vì không còn sự lựa chọn nào khác. Người ta bảo tôi ngu nhưng mà tôi biết, đây chính là điều cuối cùng tôi có thể làm được cho anh, cho con cái và gia đình tôi.
Không may mắn như người ta, tôi bỏ người chồng đầu sau khi kết hôn được 2 năm. Tình cảm không tốt lại xảy ra nhiều mâu thuẫn, dù cố gắng níu kéo nhưng chỉ có thể ly hôn chứ không còn cách nào khác. Sau hơn 2 năm, tôi đi bước nữa. Lần lấy chồng này tôi đã chịu quá nhiều điều tiếng nhất là họ hàng nhà chồng. Bố mẹ chồng thì không vấn đề gì, họ quý tính cách và sự nhanh nhẹn của tôi nhưng người khác thì nói ra nói vào nhiều lắm. Họ bàn tán rằng, vì sao một người đàn ông chưa vợ như anh lại chấp nhận cưới một đứa con gái có chồng như tôi. Đàn bà cưới đàn ông có vợ còn nghe được chứ đàn ông, mấy ai lấy người có chồng đâu, vì căn bản, họ có quá nhiều sự lựa chọn khác. Nhưng bằng sự kiên định và tình yêu anh dành cho tôi, tôi quyết tâm đứng vững, không thay lòng.
Nhà chồng tôi nghèo lắm, chẳng có gì, căn nhà cấp 4 đơn sơ lại còn cũ kĩ. Tôi về nhà, mang theo ít vốn liếng của cải, rồi kiếm thêm thu nhập. (ảnh minh họa)
Chồng tôi yêu tôi, chiều tôi hết mực. Cũng phải nói, tôi có của cải, tiền bạc tiết kiệm được nhiều, tôi lại có mức lương cao. Chồng cũng chỉ nhàng nhàng, nay đi làm chỗ này, mai đi làm chỗ nọ. Có lúc anh phải đi xa cả năm về được vài lần. Tôi sinh con trai đầu lòng, bố mẹ chồng vui lắm. Cả nhà vui vẻ vì có thêm tiếng cười trẻ thơ. Cũng từ đó, chồng tôi hay đi làm xa hơn vì anh bảo, phải có trách nhiệm với gia đình này nọ…
Nhà chồng tôi nghèo lắm, chẳng có gì, căn nhà cấp 4 đơn sơ lại còn cũ kĩ. Tôi về nhà, mang theo ít vốn liếng của cải, rồi kiếm thêm thu nhập. Khi con trai được 5 tuổi, chúng tôi vay mượn thêm, cộng với số tiền chồng cũng kiếm được khi đi làm xa, chúng tôi xây một căn nhà cỡ lớn. Chúng tôi được sống trong căn nhà rộng, khang trang, bố mẹ chồng mừng lắm. Bố mẹ luôn coi tôi như con gái của họ, chẳng bao giờ phân biệt con dâu hay gì cả. Cuộc sống vợ chồng nói chung hạnh phúc, vui vẻ vô cùng. Chỉ là chồng xa nhà, thi thoảng mới về nên có chút buồn vì nhớ chồng.
Khi sinh con thứ hai, tôi được chồng chăm sóc ân cần, chu đáo. Lúc nào anh cũng như vậy. Tôi càng tin tưởng chồng hơn. Nhưng không ngờ, một ngày, có người đàn bà lạ bế con về nhận cha. Người ấy tự xưng là người đã có con với anh, là vợ của anh ở vùng đất nơi anh đi làm xa xôi, xa vợ xa con. Tôi không tin nhưng nhìn đứa trẻ giống chồng như lột, tôi không còn lời nào để nói. Chồng tôi mặt trắng bệch, không nói được câu nào, cứ ú ớ như người câm. Tôi thật sự không tưởng tượng nổi việc gì đang xảy ra nữa. Tại sao anh lại khiến tôi thành ra như thế này, tại sao anh lại biến tôi thành người đàn bà mù quáng, đáng thương vì yêu chồng…
Sau này, nhiều người khuyên tôi bỏ chồng nhưng mà tôi thật tình đã suy nghĩ rất kĩ, tôi cũng không thể làm vậy. (ảnh minh họa)
Cả nhà mắng nhiếc anh, sỉ vả anh hết lời. Họ coi anh không ra gì. Ai cũng bảo anh là kẻ đốn mạt, đê hèn. Còn anh thì không nói được câu nào vì anh quá sai rồi, còn biện minh gì nữa. Nhưng hôm đó, anh đã làm chuyện dại dột, tự tử. Anh đã uống thuốc ngủ tự tử, chỉ may là gia đình phát hiện ra, và anh đã được cứu chữa kịp thời. Cũng từ đó, bố mẹ tôi bơ anh luôn, như không có người con này. Họ còn yêu quý tôi hơn cả con ruột của mình, còn anh, họ coi như không còn ở trên đời. Dù vậy, anh vẫn chai mặt, vẫn cầu xin tha thứ nhưng lại không quay về. Anh muốn sống cảnh hai vợ, bắt tôi chấp nhận con anh, chấp nhận người đàn bà kia. Tôi không bằng lòng, anh bỏ đi sống với người ta.
Video đang HOT
Sau này, nhiều người khuyên tôi bỏ chồng nhưng mà tôi thật tình đã suy nghĩ rất kĩ, tôi cũng không thể làm vậy. Còn hai con sẽ nương tựa vào đâu. Căn nhà này là của tôi, tôi xây nên bằng tiền bạc của mình là chính. Bố mẹ chồng cũng quý mến tôi. Con trai họ bỏ nhà đi sống với bồ nhưng bố mẹ lại luôn động viên, an ủi tôi, coi tôi như người thân ruột thịt, chăm sóc con cái của tôi. Tôi đã lấy chồng lần hai, không thể nói bỏ là bỏ.
Bây giờ, tôi trở thành người phụ nữ ngu muội trong mắt người khác, sống cuộc đời khổ sở, chịu kiếp chung chồng. Hơn 1 năm qua, chồng tôi vẫn đi về, còn tôi coi anh không ra gì. Anh sống với người đàn bà khác, về nhà vẫn ngọt nhạt với vợ con. Tôi mặc kệ, đành chịu vậy thôi.
Bây giờ, tôi trở thành người phụ nữ ngu muội trong mắt người khác, sống cuộc đời khổ sở, chịu kiếp chung chồng. (ảnh minh họa)
Tết này anh về, tôi bảo anh hãy quay về bên mẹ con tôi, anh từ bỏ tất cả đi. Con riêng có mấy đứa, đưa về tôi nuôi hết nhưng mà không được bén mảng tới người nào khác ngoài tôi. Anh không đồng ý còn dọa tự tử, ra bờ sông ngồi, nếu không có người cứu thì có khi Tết này nhà tôi lại có chuyện buồn…
Thôi thì người này hết thuốc chữa rồi, ngoại tình còn bày đặt dọa dẫm vợ con, tôi chán nản kinh khủng, chẳng còn muốn tiếp tục đặt vấn đề, điều kiện với người bội bạc, vô ơn nữa. Tôi chấp nhận thôi, sống như thế này được ra sao thì được, đến bao giờ thì đến. Nhưng bây giờ, tôi sẽ sống vì bản thân, vì con, không có chuyện nghĩ cho chồng và nhà chồng nữa. Quá đủ rồi vì anh đã đền đáp tôi quá &’xứng đáng’.
Theo Khampha
Giật chồng
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Tại sao lại cảm ơn người đã giật chồng mình?
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cảm ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy!
Khi gặp Tuấn lần đầu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông này". Chị sếp dí ngón tay vô trán tôi đe: "Đừng có lộn xộn, người ta có vợ con rồi".
Tôi lơ đễnh hỏi lại "Vậy hả?" nhưng trong tâm trí thì đặcbiệt lưu ý người đàn ông có những ngón tay rất dài như tay nghệ sĩ chơi đàn ấy. Chẳng biết sao tôi đặc biệt thích những người đàn ông như vậy.
Khi công ty chiêu đãi, vô tình tôi ngồi cạnh Tuấn. Cơ hội tự đến và tôi cảm thấy ông trời đã có sự sắp đặt khi cho tôi gặp anh, thích anh và lại được ngồi gần anh.
Chiến lợi phẩm đầu tiên tôi mang về hôm đó là số điện thoại của anh để rồi buổi tối rất muộn, tôi nhắn "chúc anh ngủ ngon, mơ đẹp".
Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi. (Ảnh minh họa)
Không thấy anh trả lời. Tôi trằn trọc suy nghĩ lung tung.Anh đã ngủ nên không thấy hay vợ anh bắt gặp tin nhắn đã làm khó cho anh? Hay anh không thích làm bạn với tôi? Không có lẽ, vì buổi chiều anh nói chuyện rất vui kia mà?
Sáng hôm sau anh gọi lại. Tôi thở phào. Ra là hôm đó anh mệt vì tiệc tùng nên ngủ sớm. Anh chúc tôi ngày mới vui vẻ. Giọng anh thật ấm. Cả ngày hôm đó tôi làm việc không biết mệt. Tôi mong cho mau đến tối để được nhắn tin chúc anh ngủ ngon...
Cuối cùng thì tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi. Tôi rất mãn nguyện. Tuấn không phải là người đàn ông đầutiên bị tôi giành khỏi gia đình.
Tôi có một sự hứng thú đặc biệt đối với những người đàn ông đã có vợ, đặc biệt tôi rất ghét những người phụ nữ của họ. Tại sao họ có mà tôi thì không? Vì vậy, tôi phải giằng lấy người đàn ông của họ dù sau đó có khi mối quan hệ chẳng kéo dài bởi tôi là người cả thèm, chóng chán.
Nhưng với Tuấn thì khác. Tôi cảm thấy anh có sức quyến rũ đặc biệt. Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi.
"Anh có lấy em không?" - có lần tôi hỏi Tuấn. Anh nhìn tôi hồi lâu rồi lắc đầu: "Không, vì anh đã có vợ. Tuy cô ấy bệnh, anh không thể gần gũi nhưng anh yêu mẹ của các con anh". Câu trả lời của Tuấn khiến tôi nổi điên. Tôi túm áo anh: "Vậy còn em? Em thì sao?". Rất chậm rãi, anh nhìn thẳng vào mắt tôi: "Em là bạn tình, một người bạn tình tâm đầu ý hợp". Tôi xô anh ra thở dốc. Có cái gì đó chèn lên ngực khiến tôi không thở nổi.
Nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu đổi chiến thuật. Tôi nhắn tin cho vợ anh, ban đầu thì vờ làm như mình là một người tốt bụng, tôi báo cho vợ Tuấn biết anh có người đàn bà khác bên ngoài. Câu trả lời mà tôi nhận được sau rất nhiều tin nhắn là: "Xin cảm ơn".
Hừ, chị ta là thứ gì vậy? Biết có người khác giật chồng mình mà sao thản nhiên đến lạ. Tôi quyết định thay đổi chiến thuật. Tôi chính thức nhắn tin, sau đó gọi điện cho vợ Tuấn biết, tôi chính là người yêu của anh. Tôi nghe giọng chị ta hình như rung rung: "Cám ơn cô".
Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình. (Ảnh minh họa)
Tôi hét lên trong điện thoại: "Chị có khùng không? Tôi giật chồng chị, sao chị lại cảm ơn? Đúng là dở hơi". Giọng người phụ nữ kia vẫn từ tốn: "Vì cô đã cho anh ấy điều mà tôi không thể cho...".
Tôi thở dài. Còn chị ta sau một hồi im lặng lại lên tiếng: "Tôi chưa thấy mặt cô nhưng tôi nghĩ chắc là cô đẹp lắm. Và cô giỏi nữa, nếu không thì anh Tuấn sẽ không bao giờ đồng ý. Tôi biết tính chồng tôi mà".
Lần này, tôi thấy hoang mang thật sự. Tôi mong gặp một người phụ nữ dữ dằn, chanh chua, nói những lời khó nghe để tôi có thể củng cố niềm tin, có thêm động lực để không buông tha người đàn ông của họ. Thế nhưng chị ta làm tôi thất vọng hoàn toàn.
Tôi gọi cho Tuấn, nói cho anh biết là tôi đã gọi cho vợ anh, nói rõ sự thật. "Em có bị làm sao không? Em làm như vậy là giết cô ấy rồi, biết không?" - giọng Tuấn bỗng rung lên.
"Giật chồng chớ giết người sao mà làm dữ vậy? Anh đừng có quá đáng với em" - Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. Còn lần này, tại sao tôi lại quyến luyến, khổ đau với một người đàn ông đã mất tự do như vậy?
Nhưng tôi yêu Tuấn thật lòng. Tôi muốn được có anh mãi mãi.Chẳng lẽ mong ước chính đáng ấy lại khó thực hiện đến vậy sao? Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Như vậy có gì sai đâu mà sao tôi cứ dằn vặt mãi thế này?
Theo VNE
Ngày lễ, về quê cho chồng đi chơi gái Lấy chồng, cuộc sống của tôi lật sang trang mới. Đúng là những ngày tháng được ở bên cạnh người mình yêu thật thích, nhưng mọi thứ không như mong đợi. Vì con người thay tính đổi nết, tôi đã trở thành người phụ nữ khác, có gia đình, có con cái. Cuộc sống không còn độc thân, tự lo cho bản thân...