Chồng lạnh lùng bảo tôi: ‘Cô là đồ chỗ nào cũng ngả’
Mỗi khi bố mẹ tôi sang nhà chơi, thấy hai vợ chồng ngủ riêng, tôi chỉ tảng lờ còn chồng tôi thản nhiên bảo, đàn bà chung chạ đủ người, ai dám tơ hào.
Hồi mới ra trường, tôi yêu Long, người vừa là trưởng ban, vừa là đồng hương. Anh hơn tôi 5 tuổi, rất hoạt bát, giỏi chuyên môn và cực kỳ tâm lý với phụ nữ. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp và chúng tôi dự kiến sẽ kết hôn sau khi mua được nhà riêng.
Vì yêu nhau thật lòng nên chúng tôi cũng không ngại ngần trao thân cho nhau.
Nhưng rồi, trong nửa năm anh đi công tác ở miền Nam, anh đã phản bội tôi, khi tôi phát hiện ra sự việc thì người tình của anh đã có bầu và đòi anh cưới. Chúng tôi chia tay nhau trong âm thầm, lặng lẽ. Anh nói cả đời nợ tôi và thề rằng sẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi để tôi được trọn vẹn hạnh phúc với người bạn đời của mình.
Ảnh minh họa
Dù đau đớn lắm nhưng tôi cuối cùng cũng đã vượt qua được và gần 1 năm sau ngày chia tay, tôi đã chính thức nhận lời yêu chồng của tôi bây giờ.
Khi gặp và yêu chồng, một người chuẩn mực từ lời nói cho đến phong thái, hành động, tôi ngỡ mình đã may mắn lắm. Đặc biệt, tôi luôn tự hào rằng, không giống như những người đàn ông khác hay soi mói, xét nét về quá khứ tình trường của bạn gái, anh luôn bảo tôi rằng chẳng cần biết xưa kia em yêu ai hay quan hệ với họ ra sao, anh chỉ yêu em ở hiện tại.
Mà quả thật, chẳng bao giờ anh hỏi tôi về những mối tình cũ, đôi khi tôi có đưa chuyện xưa ra nói thì anh cũng tỏ vẻ chẳng quan tâm. Là phụ nữ, đặc biệt là người đã từng trải qua một mối tình sâu đậm cả về tình cảm lẫn thể xác, tôi cảm thấy mình may mắn lắm khi có được người yêu có tư tưởng hiện đại, cởi mở như vậy. Và tôi đã yên tâm để quá khứ ngủ yên, tôi tự tin bước vào hôn lễ.
Rồi cũng như bao cặp vợ chồng hạnh phúc khác, chúng tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc ấm êm và con gái đầu lòng đã ra đời trong niềm vui tột độ của cả gia đình.
Video đang HOT
Cuộc sống gia đình tôi có lẽ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như không có ngày vô tình người yêu cũ của tôi ra Bắc làm việc và run rủi sao, anh lại chính là đối tác của chồng tôi. Hai người cùng tuổi, cùng ngành học nên sau một thời gian hợp tác, cả hai thậm chí trở thành bạn thân.
Tuy nhiên, chỉ đến hôm liên hoan cuối năm ấy, khi chồng tôi mời người bạn mới quen này dự tiệc cuối năm cùng gia đình tôi, tôi mới vỡ lẽ, trái đất quả nhỏ bé. Và hôm ấy, sau phút ngỡ ngàng ban đầu, tôi đã mạnh dạn giới thiệu với chồng về mối quan hệ xưa kia của người bạn mới của anh. Khi nghe chuyện chồng tôi tỏ ra rất cởi mở, thậm chí hồ hởi đón nhận thông tin khiến cả tôi và người cũ đều nhẹ lòng.
Và suốt cả bữa tiệc cuối năm ấy, chủ đề chính rôm rả của chúng tôi chính là mối quan hệ xưa cũ của tôi. Chồng tôi thậm chí còn mang chuyện cũ ra để pha trò, khiến bữa tiệc hôm đó cực kỳ vui vẻ.
Tuy nhiên, càng về cuối bữa tiệc, khi hai người đàn ông đã có chút hơi men, câu chuyện về mối tình cũ trở nên quá đà. Và người yêu cũ đã lỡ miệng thú nhận rằng chúng tôi từng chung chăn gối và tôi là người đàn bà đầu tiên cho anh cảm giác ngọt ngào.
Ảnh minh họa
Tưởng rằng chồng tôi say ngà nên không để ý, ai ngờ khi vừa nghe thấy bạn trai cũ nói vậy, anh bỗng đứng lên xô đổ cả đống cốc trên bàn, nhìn về phía tôi buông những lời miệt thị và khinh bỉ. Anh thậm chí chì chiết từng lời: ‘Cô là đồ chỗ nào cũng ngả’.
Kể từ đêm đó, dù cho tôi giải thích thế nào, chồng tôi cũng vẫn tỏ ra hờn dỗi. Và kể từ hôm đó, anh chuyển lên phòng trống để ngủ. Và dù chung nhà nhưng chúng tôi thực sự ly thân, anh không ăn cơm nhà, không ngủ chung giường với tôi, chỉ nói với tôi những điều không thể không nói.
Mỗi khi bố mẹ tôi sang nhà chơi, thấy hai vợ chồng ngủ riêng, tôi chỉ tảng lờ còn chồng tôi thản nhiên bảo, đàn bà chung chạ đủ người, ai dám tơ hào.
Cũng đúng vào giờ này năm trước, bữa tiệc liên hoan định mệnh ấy đã diễn ra. Vào giờ này năm nay, chúng tôi đã ly thân được một năm dù cả hai vẫn đang ở chung trong một ngôi nhà. Tôi biết lỗi là do tôi gây ra nên chẳng dám trách chồng. Nhưng tôi chỉ băn khoăn tại sao anh lại có thể chấp nhặt với quá khứ của tôi như vậy chứ?
Chẳng lẽ gia đình tôi tan nát chỉ vì một chuyện trong quá khứ hay sao? Và giờ đây, tôi nên làm gì để lấy lại được tình cảm của anh?
Theo Tinngan
Biết chồng ngoại tình mà tôi thản nhiên như không
Tôi không hề oán trách khi chồng ngoại tình giờ đây tôi lại bối rối về tình cảm của chính mình. Có phải khi tình yêu quá dài thì người ta sẽ thấy nhạt nhẽo với tình cảm của đối phương không?
ảnh minh họa
Người ta vẫn nói tình yêu lâu dài sẽ mất đi những nồng nàn, sâu đậm ban đầu. Nhưng tôi không tin vào điều đó, tôi sẽ không để cho mình thấy chán nản trong tình yêu này.
Nhưng 4 năm yêu nhau, tôi nhận ra tình yêu của chúng tôi không còn được như trước nữa. Đã có lúc tôi cảm thấy rung động với một người con trai khác ngoài người yêu. Nhưng tôi không có đủ can đảm để từ bỏ anh, vì tôi đã quen với cách anh quan tâm, quen với việc có anh bên cạnh. Tôi yêu anh như một thói quen.
Thời gian dài yêu nhau, bao nhiêu buồn vui, giận hờn, trách móc có đủ cả. Những lúc giận hờn, cả hai đứa đều chủ động làm lành với nhau. Tôi cứ nghĩ cả anh và tôi đều trân trọng và không thể vứt bỏ tình yêu này.
Cuối cùng chúng tôi cũng tổ chức hôn lễ trong sự chúc tụng của người thân, bạn bè. Cưới nhau về, tình cảm vợ chồng vẫn dậm chân tại chỗ như những ngày yêu nhau. Dường như cả hai vợ chồng tôi đều không háo hức cho ngày thực sự được bên nhau. Ai cũng cho rằng đó là điều hiển nhiên &'yêu rồi cưới'.
Nhiều khi tôi nghĩ rằng, mình lấy chồng vì mình đã yêu chồng quá lâu, đã gắn bó quá dài. Nhưng tôi không nói ra những suy nghĩ của mình, tôi vẫn luôn cố gắng làm tròn trách nhiệm của người vợ trong gia đình.
Vài tháng sau tôi đã có bầu, chồng quan tâm đến vợ hơn trước. Lúc này tôi mới lại cảm nhận được tình cảm của chồng đối với tôi như trước đây. Khoảng thời gian mang bầu tôi tăng cân vùn vụt. Cơ thể cũng nặng nhọc và mệt mỏi hơn trước rất nhiều. Chuyện ấy của vợ chồng cũng không còn nữa, tôi không biết chồng có đi ra ngoài giải quyết hay không nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn bắt gặp chồng tự xử trong nhà vệ sinh.
Tôi thấy lạ tại sao chồng không nói với tôi sự khó chịu khi không được gần gũi vợ. Tôi lại thấy vui vì chồng biết nghĩ cho vợ, không vì chút ham muốn bản thân mà đi &'ăn vụng'. Tôi biết chồng cũng không thể tự xử mãi được, nhưng tôi không biết phải bắt đầu với anh thế nào.
Sau khi sinh con, tôi cũng ở nhà để chăm sóc cho tiện vì bố mẹ hai bên cũng đều đã già yếu cả. Mà thu nhập của hai vợ chồng cũng không được dư giả lắm để thuê người giúp việc.
Thu nhập của chồng đủ chi tiêu cho cả gia đình thôi chứ không để ra được khoản tiết kiệm nào. Con tôi thì lại hay ốm vặt khiến tôi nhiều phen lo sốt vó, một mình tôi xoay vòng đủ thứ, nhiều lúc tiền chồng đưa không đủ tôi lại phải đi vay thêm để lo thuốc thang cho con.
Một hôm, tôi đi mua thuốc cho con lúc đó khoảng 9h tối. Trong khi chờ cô bán hàng lấy thuốc, tôi ngó nghiêng xung quanh và bắt gặp chồng tôi bước ra từ nhà nghỉ với một cô gái khác. Nhìn họ chẳng khác nào một cặp tình nhân chứ không phải kiểu bóc bánh trả tiền. Tôi bất ngờ, không hiểu tại sao anh lại ở đó được khi anh đã báo với tôi rằng bận việc ở công ty. Thì ra chồng bận việc trong nhà nghỉ chứ chẳng phải là bận rộn công việc. Sau 1 tiếng đồng hồ thì chồng cũng về đến nhà, chắc là chồng đưa người tình về nhà.
Anh vẫn thản nhiên như bao ngày, vẫn ôm con nững trong lòng. Không hiểu sao lòng tôi trống rỗng cảm xúc, tôi cố quan sát biểu hiện của anh nhưng anh không lộ điều gì bất thường. Có điện thoại anh đưa con lại cho tôi, anh đi ra ngoài nghe máy, tôi đi theo anh nghe lén. Đó là cuộc điện thoại của người tình, anh dặn dò cô ấy nghỉ ngơi sớm và còn thể hiện tình cảm nhớ nhung của mình.
Tôi không hiểu tại sao chồng ngoại tình nhưng tôi lại không ghen tuông, không giận dữ như những người khác. Tôi chỉ im lặng nhìn anh, không một nụ cười, gương mặt vô hồn hơn bao giờ hết.
Người ta nói có ghen tuông thì mới là tình yêu, vậy có phải tôi đã hết yêu chồng, tôi không còn tình cảm với chồng nữa. Tôi không hề oán trách khi chồng ngoại tình giờ đây tôi lại bối rối về tình cảm của chính mình. Có phải khi tình yêu quá dài thì người ta sẽ thấy nhạt nhẽo với tình cảm của đối phương không? Cho dù có tiến tới hôn nhân cũng không lấy lại được tình yêu nồng nàn ban đầu. Tôi có nên ly hôn với chồng không, hay cứ tiếp tục sống như vậy.
Con tôi vẫn còn nhỏ, tôi cũng chưa tìm được công việc riêng cho mình. Nếu ly hôn bây giờ thì tôi không thể đảm đương nổi việc chăm con và công việc cơ quan. Tôi nghĩ rằng, sau khi con cứng cáp hơn tôi sẽ nói chuyện với anh. Tôi sẽ giải thoát cho cả hai để mỗi người đi tìm hạnh phúc riêng của mình. Như vậy sẽ tốt hơn khi hai vợ chồng không còn tình cảm với nhau, và không thể sống bên nhau nữa.
Theo blogtamsu
Trả giá vì cặp bồ với nhân viên chỉ đáng tuổi con Rồi một ngày anh ta sẽ phải trả giá cho sự bội bạc ấy của mình, khi cô bồ trẻ vì thấy anh ta không còn sức khỏe để đáp ứng cho nhu cầu, cũng như không còn đủ tiền tài để cung phụng, chu cấp cho những đòi hỏi ngày một lớn hơn của cô ta, sẽ thẳng thừng "đá" anh ta...