Chồng làm từ thiện nhưng bắt tôi lo mọi việc trong nhà
Chỉ cần tôi nói hơn 2 câu là anh đã quát nạt và rất nhiều lần đ.ập đồ trước mặt tôi và con.
Tôi và chồng là bạn học chung trường từ nhỏ. Sau khi xong đại học, chúng tôi về gặp nhau và yêu nhau. Yêu được 5 năm thì cưới và giờ đã được gần 5 năm. Trong thời gian yêu, cả hai luôn cãi nhau, vì bằng t.uổi nên chồng tôi thường ít nhường nhịn cũng như chiều chuộng. Chúng tôi chia tay nhiều lần nhưng cuối cùng vẫn đến với nhau. Tôi cảm nhận đám cưới giống như kết quả phải có của mối tình 5 năm chứ không hẳn vì tình yêu quá lớn.
Cưới xong tôi có em bé ngay, vì bị thiếu m.áu nên chồng cũng giúp đỡ và chăm sóc tôi nhiều. Sau khi sinh con ở quê, bà nội vào chăm cháu đến khi bé được 2 t.uổi. Chồng tôi là con trai cả, rất có tiếng nói trong gia đình. Ba chồng mất khi anh vừa học xong đại học, một mình anh vất vả lo cho gia đình và 2 đứa em ăn học. Má chồng tôi rất thương anh, vì thế bà chẳng để anh làm việc gì trong nhà. Khi bà về quê, chồng tôi vẫn theo thói quen đó. Anh đi làm về, chỉ ngồi lướt mạng, xem tivi, không động đến việc gì trong nhà ngay cả chơi với con, hầu như con không thích gần ba. Mâu thuẫn giữa hai vợ chồng như tích tiểu thành đại, vì tôi nói đủ kiểu nhưng anh vẫn không thay đổi. Quan điểm của anh là đi làm về mệt thì phải nghỉ ngơi, việc nhà của phụ nữ. Tôi đi làm về phải lo mọi việc từ tắm cho con, cơm nước, đến lúc dọn lên bàn thì chồng vào ăn nhưng mắt vẫn hướng về tivi, xong xuôi tôi dọn dẹp.
Hầu như chúng tôi ít giao tiếp vì chồng rất gia trưởng. Anh nói tôi không ra gì, lại hay nạt nộ và đ.ập đồ nên lúc nào tôi cũng cảm giác như mình bị uy h.iếp về tinh thần. Chỉ cần tôi nói hơn 2 câu là anh đã quát nạt và rất nhiều lần đ.ập đồ trước mặt tôi và con. Khi anh nổi nóng, tôi chỉ im lặng. Tôi đã thử nhiều cách như khi hết chuyện, tôi nói chuyện với chồng nhưng ít khi anh để ý, chỉ vừa lướt điện thoại vừa nghe. Năm ngoái, khi không nói chuyện được, tôi viết mail gửi cho chồng đòi quyền lợi cho con gái ngày 8/3, vì con nói không có ba để chơi. Nhưng chồng lại cho rằng tôi bày cho con gái, trong khi tôi luôn đọc những cuốn sách về bé yêu bố cho con nghe. Chồng tôi sống ở thế hệ này nhưng lại mang tư tưởng của thế hệ trước, bảo rằng thời xưa sinh con ra, có ai chăm bẵm gì đâu mà vẫn lớn ầm ầm.
Video đang HOT
Còn về chia sẻ việc gia đình, anh nói là vợ mà những việc trong nhà không làm được thì phải xem lại mình, xem thử ba tôi có làm việc gì cho má tôi không. Thực sự nghe xong tôi chỉ thấy đau lòng, vì tôi không làm thì ai làm cho gia đình. Tôi từng nói mềm nhẹ rất nhiều, nhưng hình như đối với anh, tôi lo cho gia đình là hiển nhiên, nếu có nhờ anh làm thì sẽ bị mỉa mai.
Về tài chính, chồng tôi k.iếm t.iền giỏi nhưng thu nhập không đều. Hầu như mọi việc trong nhà mình tôi phải lo liệu, từ t.iền ăn, chi phí sinh hoạt, t.iền học cho con, lúc trước còn có cả lãi ngân hàng. Trước đây mỗi lần chồng đưa t.iền, nếu tôi lấy tiêu gì đó, anh rất khó chịu. Sau khi tôi nói nhiều lần thì giờ chồng không khó chịu nữa, nhưng mặc định rằng t.iền để dành là của anh, tôi chẳng kiếm được bao nhiêu. Nếu xét về lương, tôi và chồng ngang nhau nhưng thu nhập của anh nhiều hơn. Có lúc mâu thuẫn, anh nói tôi biến đi. Tôi bảo thỏa thuận chia tài sản rồi ly hôn vì tôi không đứng tên tài sản nào thì anh nói tôi làm được mấy đồng mà đòi chia tài sản. Đố mà lấy được gì của chồng tôi, muốn lấy thì liệt kê lương ra, trừ đi t.iền ăn rồi anh trả.
Tôi kể ra vậy không phải cho rằng chồng là người xấu, anh cũng tốt tính, thương trẻ con, hay làm từ thiện, giúp đỡ người khác, nhưng không hiểu sao đối với tôi, anh như một gáo nước lạnh. Anh rất hay xúc phạm, chê bai tôi. So với chồng, tôi cũng không thua kém. Lúc học cùng trường, tôi và chồng luôn là 2 người nhất nhì trong trường. Nhưng tính tôi nhút nhát, nói chuyện không được khéo léo, nhưng tôi vẫn tự tìm kiếm thông tin về cách làm vợ để áp dụng cho mình. Chồng tôi không muốn thay đổi suy nghĩ về việc đối xử trong gia đình, anh luôn muốn được phục vụ. Tôi nên làm sao? Thay đổi suy nghĩ của mình để bằng lòng hay có cách nào để thay đổi suy nghĩ của chồng tôi không? Mong mọi người cho tôi ý kiến.
Liễu
Theo vnexpress.net
Vứt bỏ tình yêu 5 năm, em đến với người có điều kiện hơn tôi
Đi làm được hơn tháng, em quen người mới và chia tay tôi với lý do không hợp. Thật buồn cười, nếu không hợp sao yêu nhau được 5 năm.
Hình ảnh minh họa
Tôi từng trải qua mối tình 5 năm, yêu từ hồi học cấp 3. Tôi học không giỏi nên hết cấp 3 nghỉ học đi làm luôn, còn em học cao đẳng. Vì vậy, chúng tôi yêu xa tầm 3 năm. Thời gian đó, dù công việc bận tới đâu, mỗi tuần tôi vẫn cố gắng thu xếp tới gặp em một lần, vì tôi hiểu yêu xa, con gái hay yếu lòng, nếu không được quan tâm, rất dễ rung động với những người con trai ở gần họ.
Quan điểm của tôi khi yêu rất rõ ràng, tôi tâm niệm tình yêu lớn không phải yêu nhiều người mà chỉ yêu duy nhất một người. Trong 5 năm yêu nhau, tôi chưa từng có ý định ngoại tình dù chỉ trong suy nghĩ. Từ khi chính thức công khai yêu nhau, cứ mỗi lần có cô gái nào làm cùng chủ động nhắn tin hay gọi điện, tôi đều cố tình trả lời hời hợt cho xong chuyện, vì tôi sợ người yêu biết sẽ không vui. Gần như tôi gạt bỏ hết các mối quan hệ khác giới vì em. Làm qua các công ty, rất nhiều lần đi nhậu với bạn bè, cũng thường xuyên cùng bạn qua các quán bia ôm hay đi hát tay vịn, nhưng khi các cô phục vụ ngồi cạnh, tôi đều từ chối, vì ngay cả trong lúc say, tôi vẫn luôn nghĩ về em. Tôi sợ một lần mình sa ngã mà để mất đi tình yêu bao nhiêu năm vun vén.
5 năm yêu nhau, dù bận đến mấy, ngày nào tôi cũng dành ra chút thời gian để nói chuyện với em. Đối với tôi, em là cả thế giới. Tôi nói với em rằng ngày em học xong, cũng là ngày anh hỏi cưới. Lúc đó em hứa học xong sẽ cưới tôi. Rồi ngày tôi mong đợi cũng đến, tôi nói chuyện cưới xin, nhưng em đã từ chối vì mới học xong, chưa có t.iền nên muốn kiếm việc làm rồi mới cưới. Tôi nghe em nói cũng có lý và chấp nhận chờ thêm một năm. Nhưng đời thật trớ trêu, khi bạn coi ai đó là cả thế giới, chấp nhận hy sinh cả thanh xuân chỉ để chờ một người, thì người ta lại bỏ bạn mà đi.
Đi làm được hơn tháng, em quen người mới và chia tay tôi với lý do không hợp. Thật buồn cười, nếu không hợp sao yêu nhau được 5 năm. Tôi tìm hiểu thì biết người đàn ông đó chính là quản lý của em, lương cao hơn tôi nhiều. Phải chăng vì lý do đó mà em chia tay để tìm chỗ đậu tốt hơn? Phải chăng 5 năm yêu nhau không có ý nghĩa gì với em? Chia tay hơn năm, tôi chẳng muốn bắt đầu mối tình nào nữa. Gần chục người bạn của tôi cũng đều bị người yêu bỏ vì lý do người mới có điều kiện tốt hơn. Cứ nghĩ về mối tình đầu, về những mối tình của bạn bè, tôi lại mất hết niềm tin vào phụ nữ. Phải chăng phụ nữ thời nay chỉ thích đàn ông có t.iền? Họ thích một điểm tựa chắc chắn hơn là một tình yêu đích thực?
Thành
Theo vnexpress.net
Ly hôn sau 4 năm chung sống, ngày chia tài sản, chồng khiến tôi choáng váng đến mức không thốt thành lời Khi phân chia đồ đạc, tôi cười ra nước mắt trước sự chi li, tính toán của chồng. Là phụ nữ, chẳng ai muốn có một cuộc hôn nhân bất hạnh cả. Nhưng tôi lại rơi vào số người bất hạnh ấy. Cuộc hôn nhân của tôi chỉ kéo dài được 4 năm, mà 4 năm chìm trong đau khổ, nước mắt. Chồng...