Chồng làm được tiền không đưa tôi mà gửi em gái giữ
Thu nhập mỗi tháng vài chục triệu nhưng anh chỉ đưa cho tôi 5 triệu, còn lại gửi em gái ở quê giữ hộ…
Ảnh minh họa
Người ta bảo “của chồng công vợ”, nhưng những thứ mà chồng tôi làm ra thì không có bóng dáng của tôi, dù chúng tôi đã cưới nhau được hơn 10 năm, đi cùng nhau hết cả tuổi thanh xuân và tôi đã sinh cho anh hai đứa con xinh xắn.
Hơn 10 năm sau đám cưới, tôi chưa khi nào biết thu nhập của chồng được bao nhiêu tiền, vì anh không bao giờ nói chuyện thu nhập với tôi, cũng không đưa tiền lương cho tôi giữ.
Trước đây mỗi tháng, anh chỉ đưa cho tôi 3-4 triệu, còn lại thu nhập bao nhiêu anh gửi cả mẹ đẻ và em gái giữ. Khoảng 2 năm gần đây thì anh đưa tôi mỗi tháng 5 triệu, thi thoảng có tháng anh đóng học cho hai đứa trẻ nữa, còn lại không đưa cho tôi thêm bất cứ khoản nào, kể cả ngày Tết, lễ, dù phải chi tiêu rất nhiều.
Tôi hỏi anh tại sao không đưa tôi giữ, thì anh nói, nhờ em gái anh giữ hộ, muốn lấy lúc nào cũng được, có khi còn đầu tư vào đất đai, sinh lời. Có lần anh buột miệng tính với tôi, tổng số tiền anh đưa cho em gái đã được hơn 300 triệu đồng, khi nào cần thì lấy.
Video đang HOT
Nhưng khi anh cần đến thì em gái anh lại nói rất nhiều lý do, nào là cho người ta vay chưa đòi lại được, nào là đầu tư vào đất đai chưa bán được, nên lại nói anh xoay tiền cách khác.
Tôi thấy không tin tưởng được em gái anh, nên rất nhiều lần góp ý với anh về vấn đề này, rằng vợ chồng sống với nhau cùng nhau vun vén kinh tế, thu nhập của anh tôi phải là người giữ tiền, để chi tiêu gia đình, con cái học hành và sau này kiến thiết mọi thứ. Nhưng chồng vẫn không cho như vậy là đúng.
Em gái anh cũng là người tham lam, quen lấy tiền của anh tiêu sài, nên suốt ngày gọi điện cho anh bảo gửi tiền về, có khi lại bịa ra chuyện có lô đất ở quê rẻ, sinh lời tốt đang cần vốn đầu tư, chồng tôi nghe bùi tai lại gửi về một khoản tiền, nhưng đến khi anh cần đến lại không trả nổi cả gốc, chứ đừng nói là lãi.
Rõ nhất là cách đây mấy năm, chúng tôi mua nhà, sau khi tính toán vẫn còn thiếu một khoản, anh nói sẽ lấy khoản tiền gửi em gái giữ về là đủ, nhưng đến khi hỏi đến thì em gái anh quanh co đủ lý do và không có tiền để đưa, vợ chồng tôi để đủ tiền mua nhà thì lại phải vay lãi ngân hàng thêm.
Cứ nghĩ sau lần ấy anh sẽ sáng mắt ra, để từ đó không gửi tiền về cho em gái nữa thì em gái anh vẫn gọi và anh lại gửi về. Tôi nói chồng, thì anh lại bênh em gái, rồi hai vợ chồng to tiếng, anh đánh tôi tím cả mặt mà không có một lời xin lỗi nào.
Tôi buồn về thái độ sống của chồng và em gái của anh, nhưng không có cách nào để nói anh không gửi tiền về cho cô ta được. Còn cô em gái của anh, vì lòng tham mà bòn rút tiền của chồng tôi bao nhiêu năm qua, uống tranh cả sữa của con tôi mà không thấy xấu hổ, lương tâm cắn dứt.
Theo baodatviet.vn
Nhìn thấy bảng quy định gửi cho mẹ chồng của chị dâu mà tôi ức chế xé ngay tại chỗ rồi ôm đồ của chị ném ra sân trước mặt anh trai tôi
Cái gì cũng có cái giá của nó, chị dâu tôi quá đáng thế thì ai mà chịu nổi.
Tôi mới đuổi chị dâu mình ra khỏi nhà. Và tôi chỉ đuổi chị dâu, không cho chị bế theo cháu. Dù sao thì đứa bé cũng là máu mủ của nhà tôi, tôi không cho chị bế theo là đúng. Hơn nữa, chị vốn cũng chẳng chăm được cháu tôi dù chị là mẹ đẻ của cháu.
Hồi mới cưới về, tôi và chị dâu sống cũng hòa thuận. Tôi luôn nghĩ mình sống tốt với chị một chút, sau này mình cũng làm dâu con nhà người khác. Tôi càng không muốn đặt anh trai vào tình thế khó xử giữa một bên là em gái, một bên là vợ. Nhưng càng sống lâu, tôi càng ghét chị dâu ra mặt.
Làm dâu gì mà sáng bảnh mắt ra chị mới dậy. Tôi mua đồ ăn sáng về rồi, chị còn chê ỏng chê eo rồi nói sao tôi không hỏi chị thích ăn gì mà tự ý mua. Nếu tôi hỏi, tôi đã dựng chị dậy cho chị đi mua rồi. Ai đời em chồng hầu hạ chị dâu mà còn bị trách ngược.
Hồi mới cưới về, tôi và chị dâu sống cũng hòa thuận. (Ảnh minh họa)
Mà ăn xong, chị lại vội vã lao vào bàn trang điểm. Tô son điểm phấn cho lộng lẫy rồi đi làm. Chén bát còn nguyên đó, tôi phải dọn dẹp xuống dù tôi cũng đi làm. Đến mẹ tôi cũng lắc đầu ngán ngẩm.
Ngày chủ nhật, chị dâu tôi đi chơi từ sáng sớm. Khi thì đi với bạn, khi kéo anh tôi đi. Thôi thì ngày nghỉ, chị muốn đi đâu thì đi. Nhưng ít ra chị phải thưa với bố mẹ tôi một tiếng. Đằng này cứ ăn diện lên rồi dắt xe ra và đi là đi. Tôi không hiểu, cái miệng chị dùng để làm gì mà đến phép lịch sự cơ bản chị cũng không biết.
Rồi mang thai, chị càng hạch sách gia đình tôi hơn. Cái chổi chị không động, nước đổ chị không lau, nhà tắm chị không bước vào vì sợ té ngã. Cứ tối, anh tôi phải bưng bê nước lên phòng cho chị lau mình. Hỏi có ai mang bầu mà kĩ đến mức phát bệnh thế không?
Chị khóc lóc mắng tôi hỗn hào, tôi vẫn ôm đồ chị vứt ra sân. (Ảnh minh họa)
Sinh con rồi, chị cứ ôm rịt thằng bé để khỏi làm việc gì. Giờ khi đi làm lại, chị lại nhờ mẹ tôi chăm cháu. Nhưng khi nhờ, chị nói giọng hách dịch lắm: "Cháu mẹ, mẹ phải chăm. Mẹ nhớ làm theo cái bảng nội quy này nha". Rồi chị đưa một bảng nội quy dài ngoằng với đủ yêu cầu.
Tôi bực quá, xé luôn cái bảng rồi chỉ tay đuổi chị về nhà chị mà ở. Đây là nhà chồng, mẹ tôi là mẹ chồng, không phải ô-sin để chị muốn sai bảo thế nào là sai. Chị khóc lóc mắng tôi hỗn hào, tôi vẫn ôm đồ chị vứt ra sân.
Và giờ chị làm hung làm dữ, đòi ly dị. Anh tôi cũng chán nản nên bảo chị cứ viết đơn, anh kí. Thế đó, làm dâu mà không biết phận thì dù mẹ chồng có hiền cũng có người khác tống tiễn thay. Tôi chẳng thấy ân hận gì cả.
Theo afamily.vn
Phụ nữ khôn ngoan không bao giờ làm người thứ 3 với bất cứ lý do nào! Phụ nữ khôn ngoan hiểu rằng, dù tình yêu không có lỗi nhưng yêu người đàn ông đã có vợ là lỗi của kẻ thứ ba. Nếu phụ nữ nông cạn ngu dại làm kẻ thứ 3, vì cuộc tình vụng trộm mà hủy hoại đời mình thì phụ nữ khôn ngoan không như thế. Cô ấy hiểu rằng, dù dùng bất cứ...