Chồng không hề tha thứ cho quá khứ của vợ
Tôi đã cởi bỏ những mặc cảm đó ra khỏi người mình thì anh lại là người buộc nó vào người anh. Anh không thể quên được quá khứ đó của tôi và nó đã thôi thúc anh đòi l.y h.ôn.
Ảnh minh họa
Tôi và anh (chồng tôi bây giờ) đến với nhau thật tình cờ. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn, anh là một người bình thường không thu hút như bao chàng trai khác. Nhưng ngược lại anh lại không hoa văn, không mật ngọt như những người khác. Anh là một người thẳng tính.
Chuyện gì đến cũng sẽ đến chúng tôi đã yêu nhau và tình yêu đó được đáp trả bằng một đám cưới được sự chúc phúc của hai bên gia đình và bạn bè. Một đ.ứa b.é trai kháu khỉnh ra đời, cuộc sống của vợ chồng tôi tưởng chừng như không có gì thay đổi được vì nó quá hạnh phúc. Nhưng cái ngày định mệnh đó đã đến, điều mà tôi luôn lo sợ.
Tôi sống với chồng tôi được 3 năm, 3 năm đó rất hạnh phúc nhưng đó cũng là quãng thời gian mà tôi dày vò nhất, lương tâm tôi không bao giờ được thanh thản, tôi chỉ biết tự nhủ với bản thân mình hãy sống làm sao cho xứng đáng với những gì mà tôi đang có, nhưng làm sao mà nó khó đến vậy?
Video đang HOT
Trước khi tôi đến với anh tôi đã yêu một người khác, một tình yêu bồng bột của t.uổi trẻ, một sự tò mò của t.uổi mới lớn. Do còn trẻ chúng tôi không thể xác định được đâu là đúng đâu là sai và vượt dào với người ấy là điều khiến tôi ân hận suốt bấy lâu nay. Chúng tôi đã chia tay trong sự bình thản của cả hai mà không có ai oán trách ai cả, và chỉ có tôi là tự trách bản thân mình.
Trước khi cưới tôi đã trao cái ngàn vàng đó cho chồng tôi mặc dù nó không còn trong trắng nhưng với tôi đó mới thật là hạnh phúc, là giây phúc hạnh phúc nhất mà tôi cảm nhận được. Anh đã cho tôi sống lại những gì mà tôi đã mất. Và rồi một hôm anh đã hỏi tôi về quá khứ, một quá khứ mà tôi đã chôn chặt bấy lâu nay. Anh đã động viên tôi và đã cho tôi chỗ dựa vững chắc nhất để tôi được chia sẻ mọi thứ mà tôi đã chôn kín bấy lâu nay. Nhưng không mọi thứ đã không như những gì tôi nghĩ, không như những gì anh nói.
Tôi đã cởi bỏ những thứ mặc cảm đó ra khỏi người mình thì anh lại là người buộc nó vào người anh. Anh không thể quên được quá khứ đó của tôi. Tôi đã ân hận rất nhiều khi không nói sự thật cho anh biết trước khi diễn ra đám cưới, để đến bây giờ cả hai đã lâm vào con đường bế tắc. Anh nói “Anh yêu tôi và con rất nhiều nhưng tình yêu đó không đủ để xoá bỏ mọi quá khứ của em trong đầu anh”.
Tôi đã đau khổ và khóc rất nhiều để cầu xin anh tha thứ. Tôi làm tất cả những gì anh muốn miễn sao anh thấy thoải mái là được. Nhưng mọi thứ tôi làm đều trở nên vô nghĩa, vì trong anh cái tôi nó đã trỗi dậy quá lớn và nó đã thôi thúc anh đòi l.y h.ôn. Và điều đó là không thể đối với tôi, anh và con là 2 người quan trọng nhất đời tôi, nếu tôi mất họ chắc tôi sẽ không thể sống được.
Các bạn ơi hãy nói cho tôi biết tôi phải làm gì bây giờ, làm gì để giữ được hạnh phúc của mình đây, làm gì để cho chồng tôi xoá bỏ được cái quá khứ đó trong đầu.
Theo Afamily
Lần đầu gặp gỡ đã trao thân
Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả bản thân mình để "yêu anh".
Em gặp và yêu anh trong một hoàn cảnh khá bất ngờ: Anh là sếp của công ty đối tác nơi em làm việc. Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả mình cho những cám dỗ do anh dẫn dắt.
Có lẽ, em đã sai ngay từ lần đầu tiên ấy. Tuy là gặp nhau lần đầu nhưng em và anh cũng đã có thời gian trò chuyện với nhau đôi ba lần trong ngày hôm ấy. Qua đó, em biết anh đã từng có gia đình và một đứa con trai năm nay 8 t.uổi. Nhưng do cuộc sống vợ chồng không hòa hợp, hai vợ chồng anh quyết định chia tay để giải thoát cho nhau.
Anh bảo anh thương em từ những lần trò chuyện, từ lời ăn tiếng nói của em. Khi ở bên em, anh cảm thấy nhẹ lòng hơn... và em đã tin anh như thế!
Thời gian quen nhau, em có đến thăm anh hai lần, mỗi lần em đều cảm nhận được sự khác lạ ở anh... những điều đó cho em cảm giác bất an, giống như cảm giác khi con người ta phát hiện ra mình bị lừa dối.
Thế nhưng, anh vẫn phủ nhận tất cả những gì em nghi ngờ, vẫn đều đều điện thoại cho em mỗi ngày. Và chẳng bao lâu sau, những cuộc điện thoại đó thưa dần, anh bắt đầu đổ lỗi cho công việc đang gặp khó khăn nên phải khóa máy. Nhưng em biết, với địa vị và công việc của anh phải thường xuyên tiếp khách hàng, bắt buộc anh phải dùng đến điện thoại.
Dẫu biết anh lừa dối nhưng em vẫn tự an ủi mình và đặt niềm tin vào anh. Em không muốn tin rằng, những gì mình nghi ngờ bấy lâu nay là đúng. Cho đến một ngày, vô tình em nói chuyện với nhân viên của anh, họ cho biết, hôm đó là ngày sinh nhật của anh và anh không bao giờ khóa máy vì phải liên tục giao dịch với khách hàng, đối tác.
Em biết phải làm sao khi bóng hình anh lúc nào cũng ngự trị trong trái tim em? (Ảnh minh họa)
Khi nghe được những điều đó, anh có biết được cảm giác của em lúc đó không anh? Em thật sự rất hụt hẫng, đ.au đ.ớn và dằn vặt bản thân mình vì đã quá tin vào những lời đường mật của anh.
Tại sao thế anh? Em đến với anh vì cảm nhận được tình cảm anh dành cho em. Em không vụ lợi, mà chỉ mong rằng, tình cảm anh dành cho em là thật lòng... chỉ cần như thế thôi là em hạnh phúc lắm rồi. Vậy mà anh lại nỡ đùa giỡn với tình yêu của em sao?
Thà rằng anh cứ nói sự thật cho em từ trước thì em đã không đ.au đ.ớn khi đã dành quá nhiều tình cảm cho anh như thế này! Nhiều lúc em tự hỏi, tình cảm anh dành cho em là gì? Thật lòng ư? Chân thành ư? Em không cảm nhận được những điều đó... em có cảm giác như anh đang đùa vui với em vậy?
Có lẽ em đã ngộ nhận tình cảm của mình, để bây giờ em phải đ.au đ.ớn, khổ sở và tủi hổ như thế này. Anh có còn nhớ, em đã từng nói với anh rằng: "Phụ nữ khi đã từng trải qua sự đổ vỡ tình cảm, họ sẽ yêu nhiều hơn, trân trọng tình yêu hơn và đặt niềm tin nhiều hơn vào tình yêu kế tiếp. Vì thế anh đừng đùa giỡn tình cảm của em mà tội nghiệp cho em". Có lẽ cũng vì những câu nói này mà anh không nỡ nói thẳng tất cả mọi chuyện với em, phải không anh?
Phải chăng anh đang nghĩ rằng, cứ im lặng và lảng tránh một thời gian sẽ giúp em quên đi mọi thứ? Nếu anh nghĩ như vậy thì anh sai rồi anh ạ! Vì những lúc anh đau, anh mệt mỏi, em cũng cảm thấy buồn phiền lắm... vì em chẳng yêu thương anh đủ như anh mong muốn, để rồi anh phải âm thầm loại bỏ em ra khỏi trái tim anh.
Giờ đây, em biết phải làm sao khi bóng hình anh lúc nào cũng ngự trị trong trái tim em? Dẫu biết rằng anh đã quên tất cả... nhưng em lại chẳng thể nào thôi nghĩ đến những chuyện đã qua...
Em chỉ mong anh là cuộc tình cuối cùng của cuộc đời mình.... nhưng hy vọng đó mong manh quá, phải không anh?
Theo VNE
Chuyến tàu muộn ngày cuối năm Những kỷ niệm về sân ga, đoàn tàu, về "người cũ từng yêu" lại ùa về giăng kín tâm hồn anh. "Đoàn tàu YB 2 đang vào ga ở đường sắt số 2. Quý khách đứng cách xa đường sắt số 2 1m50 để đảm bảo an toàn. Hiện tại, nhà ga đang bán vé tàu QT92 chuyến tàu cuối cùng đi Thái...