Chồng không động vào người vợ thêm 1 lần nào nữa chỉ vì anh vẫn nhớ nỗi nhục đêm tân hôn ấy
Vừa lấy chồng được hơn 1 tuần, nhưng cái đêm tân hôn oan trái ấy đã khiến cho tôi chẳng thể có nổi hạnh phúc trọn vẹn như bao người.
Tôi yêu anh khi tôi vừa ra trường, được nhận vào công ty anh làm và yêu anh. Ban đầu tôi rất ngại vì anh là sếp, với cả cũng nghe nhiều chuyện tình công sở nhiều phiền toái nên rất muốn tránh. Nhưng rồi sự chân thành của anh lại khiến tôi cảm động.
Tôi gật đầu đồng ý khi vào công ty được hơn nửa năm. Trước khi quen anh, tôi có yêu 1 người con trai học cùng đại học, nhưng chưa hề đi quá giới hạn vì mới yêu nhau vài tháng cậu ấy đã đi du học, một thời gian sau thì 2 đứa tự im lặng rồi chia tay.
Tôi chưa từng có một chút kinh nghiệm gì về chuyện chăn gối, chỉ có nghe mấy chị và bạn bè đã lấy chồng kể lại. Tôi yêu Toàn được 2 năm thì anh ngỏ lời cưới. Gia đình tôi thì ở tỉnh, mặc cảm mối nhân duyên giữa nhân viên và sếp đã đành. Đến khi được anh đưa về gia mắt gia đình càng khiến tôi muốn buông bỏ. Tôi sợ người đời nói vì ham của nên tôi mới vào nhà anh và nhiều tai tiếng khác. Đến thăm nhà anh, tôi cảm nhận được sự không vui vẻ và ưa thích của mẹ chồng dành cho mình nhưng rồi vẫn cố gắng.
2 năm yêu nhưng tôi không hề có ý định ăn cơm trước kẻng, chỉ vì tôi sợ mình mà trao đi rồi mất giá. Tôi cố gắng làm mẹ anh hài lòng, tôi biết mẹ anh là người cực kì có tiếng nói trong gia đình nên lo sợ ngày về làm dâu nhà anh lắm. Vậy mà vì tình yêu đối với anh tôi vẫn chấp nhận.
Trước ngày cưới, tôi hồi hộp lắm nên gọi điện cho bạn thân nhờ tư vấn. Tôi hỏi nên làm gì thì nó lại chỉ cười phán 1 câu xanh rờn: “Chồng bà sẽ lo việc đó, bà chỉ cần diện một bộ cánh thật đẹp rồi đón chờ thôi”. Tôi nghe vậy cũng an tâm hơn về nhà chuẩn bị để hai ngày nữa cưới.
Đám cưới hạnh phúc, đầm ấm được diễn ra. Tan tiệc cưới, tôi được mẹ chồng cho lên nhà trước tắm rửa, lục đục tắm thì chồng lên phòng, chồng gõ cửa đòi tôi tắm chung nhưng tôi ngại nên không dám mở cửa, vội lau qua người, mặc chiếc váy ngủ hấp dẫn đó rồi bước ra ngoài.
Khóc hết nước mắt khi chồng nói không bao giờ tân hôn nữa. (Ảnh minh họa)
Chồng vừa nhìn thấy tôi, anh vừa uống kha khá rượu nữa nên anh lao đến bế thốc tôi lên giường. Anh đè chặt người tôi xuống, ghì lấy cơ thể tôi. Tôi đau đớn đẩy anh ra, nhưng anh càng hung hăng và mạnh bạo hơn. Cho đến lúc xe toạc chiếc váy trên người tôi không còn một mảnh vải anh tới tấp hôn rồi cởi bỏ đồ của mình. Lúc này vì quá hốt hoảng nên tôi đã đẩy mạnh anh ngã xuống giường khiến anh đập đầu vào thành ghế cạnh đó, tay anh thì bị bầm tím cả.
Video đang HOT
Nghe thấy tiếng hét của tôi nên cả bố mẹ chồng đều vội chạy lên, mẹ chồng nhìn thấy tôi tái mét như thế, trên cơ thể lại không mặc gì nên chộp lấy tấm chăn mỏng choàng lên cho tôi. Chồng đứng dậy khỏi chỗ bị ngã vì tôi đạp hậm hực bỏ ra phòng làm việc của mình không nói gì. Đêm tân hôn tan tành như thế.
Sáng hôm sau tôi nghĩ mọi chuyện đã được chồng bỏ qua vì chồng vẫn tỏ ra hoàn toàn bình thường với tôi. Nhưng rồi tôi mới biết sự thật đau đớn khi cả tuần sau đêm tân hôn chồng không động vào người mình thêm 1 lần nào nữa. Tôi thật sự tức giận vì không hiểu sao anh không chịu tân hôn với tôi dù cưới nhau và lần trước tân hôn hụt là thế.
Chồng vào phòng tôi mới gặng hỏi thì anh chì chiết tôi rằng: “Cô không biết hay giả ngu, tôi sẽ không bao giờ tân hôn với cô thêm 1 lần nào nữa, cô hiểu chứ. Nỗi nhục đêm tân hôn đó làm sao tôi quên được, vì cô mà tôi bẽ mặt trước bố mẹ như thế”.
Anh lại đóng sầm cửa bỏ đi phòng khác, thật sự lỗi của tôi sao? Nếu anh nhẹ nhàng với tôi hơn có phải mọi chuyện đã khác. Nhẽ ra anh nên cảm thông cho tôi hơn, nhưng rồi thế này tôi nên làm sao? Làm sao để cứu vãn cuộc hôn nhân này chỉ vì một sai lầm trong đêm tân hôn ấy.
Theo Một Thế Giới
Xúc động với câu nói của chồng trong ngày đưa dâu
Ngày đưa dâu, anh cầm tay tôi đến trước mặt mẹ anh và nói: "Mẹ à! Con xin giới thiệu với mẹ, đây là con dâu mới của mẹ cũng là vợ của con..."
Ngày đưa dâu về nhà chồng, không phải cái nắm tay và những giọt nước mắt của mẹ hay bài phát biểu chân chất của bố tôi trước hai họ, mà chính là câu nói của chồng đã khiến tôi bật khóc nức nở vì hạnh phúc.
Sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc, tôi bị ám ảnh. Bố mẹ tôi không ly hôn nhưng sống cảnh một nhà hai giường đã lâu. Năm tôi lên lớp 10, bố mẹ tôi tuyên bố với các con là bố mẹ chung sống vì con chứ không vì nhau, và mong chúng tôi đừng buồn hay thất vọng nếu chứng kiến bố mẹ không hoà thuận.
Có lẽ vì hận bố tôi mà mẹ tôi luôn hằn học với đàn ông. Mẹ không cho tôi yêu, mặc dù lúc đó tôi đã vào đại học. Bà bảo hãy nhìn tấm gương trước mắt là bà. Bà dạy tôi nếu muốn hạnh phúc, hãy phấn đấu để độc lập về tài chính. Còn muốn sống đời đau khổ, cứ yêu vàkết hôn. Năm 20 tuổi, khi tôi nói tôi có người yêu, mẹ giận tôi cả mấy tháng sau đó.
Tôi chỉ là một người bình thường, tôi muốn được yêu, muốn có một người đàn ông cho đời mình. Đường đời dài như thế, sẽ có lúc mệt mỏi nếu cứ bước đi một mình. Tôi sợ đi theo vết xe đổ của bố mẹ mình nên mỗi đêm tôi đều cầu nguyện để có được một cuộc đời đơn giản, một tình yêu đơn giản nhưng lâu bền.
"Mẹ à! Con xin giới thiệu với mẹ, đây là con dâu mới của mẹ cũng là vợ của con."(Ảnh minh họa)
Mẹ tôi không thích chồng tôi. Không phải vì anh không tốt mà vì bà không muốn tôi kết hôn, hơn nữa, lại đi làm dâu nơi đất khách quê người.
Anh là bạn cùng đại học, nhưng quê nhà anh ở rất xa. Muốn về nhà anh, chỉ có thể đi tàu hoặc xe, rồi từ trung tâm thành phố phải bắt thêm một chuyến xe khác. Khoảng cách đủ xa để tôi bị bơ vơ không nơi nương tựa như lời mẹ tôi nói.
Hai năm yêu nhau, ngoài tình yêu và niềm tin, tôi không có gì khác để đặt cược vào canh bạc hôn nhân này. Nhưng thiết nghĩ, hôn nhân còn cần gì hơn thế?
Mẹ hỏi tôi dựa vào điều gì mà sẵn sàng bỏ cả công việc ở một thành phố lớn, bỏ gia đình gắn bó gần 30 năm, bỏ tất cả họ hàng và bạn bè để đến ở một ngôi nhà hoàn toàn xa và lạ? Mẹ bảo tôi mù quàng và vì tôi cãi lời bà, bà sẽ chống mắt lên xem tôi hạnh phúc được bao lâu?
Những lời răn đó khiến tôi bị hoang mang, sắp cưới mà đêm nào cũng khóc, lo lắng sợ hãi liệu tôi có thực sự sai lầm, rồi đời tôi có bi kịch như mẹ tôi? Tôi đánh đổi những gì tôi có ở thành phố này để theo chồng, nhưng nếu nhỡ tôi chọn sai, phải mất bao lâu nữa để tìm lại những thứ mà tôi đã vất bỏ? Rồi những tổn thương, rồi tuổi xuân qua đi. Chọn sai một bước sẽ lãng phí mất nửa đời người.
Đã đôi lần tôi soạn tin nhắn cho chồng để hoãn cưới nhưng không kìm được nước mắt và nỗi sợ mất anh. Chồng sắp cưới không biết tâm trạng này. Anh càng không hay biết đám cưới của chúng tôi có nguy cơ bị hủy. Tin nhắn đã được soạn sẵn, nhưng vẫn cứ lưu đó, chực chờ lúc nào cũng có thể gửi.
Càng cận kề ngày cưới, tôi càng bấn loạn quẫn trí. Chồng sắp cưới thì vô tư, lúc nào cũng vui, lúc nào cũng tất bật chuẩn bị quên cả để ý đến cảm xúc của vợ. Mẹ tôi nhìn ra nên bà bảo: "Đấy, chưa cưới mà nó đã vô tình như thế, bản chất của đàn ông con không thể thay đổi. Chỉ mới yêu 2 năm, con có chắc chắn là mình hiểu con người nó không?"
Tôi chợt nhận ra không cần lo lắng và hoài nghi quá nhiều về thứ hạnh phúc vĩnh cửu, chỉ cần hạnh phúc trọn vẹn ở giây phút hiện tại. (Ảnh minh họa)
Tôi bị mẹ làm cho lung lay, chỉ 3 ngày nữa kết hôn, tôi bắt đầu nghi ngờ cả tình yêu của mình.
Thế mà giây phút đứng giữa hai họ làm lễ ở nhà chồng, anh đã giúp tôi đập tan mọi hồ nghi và sợ hãi. Đáng lý ra chỉ có người lớn hai bên gia đình được phát biểu. Nhưng anh đã xin mọi người đôi phút để nói lời cảm ơn bố mẹ tôi đã cho phép chúng tôi cưới nhau.
Và rồi anh dịu dàng quay sang cầm tay tôi đến trước mặt mẹ anh và nói: "Mẹ à! Con xin giới thiệu với mẹ, đây là con dâu mới của mẹ cũng là vợ của con. Một mình cô ấy vượt mấy trăm cây số đến ở với gia đình mình, con xin mẹ hãy đối xử tốt với vợ con nhé!".
Không chỉ tôi mà mọi người đều bất ngờ. Không chỉ tôi nức nở hạnh phúc, hầu như ai nấy cũng đều xúc động vì câu nói giản đơn và chân thành đó của anh.
Mẹ tôi nước mắt rưng rưng, tôi biết từ giây phút đó bà đã tin tưởng anh và tin vào sự lựa chọn của tôi.
Tôi chợt nhận ra không cần lo lắng và hoài nghi quá nhiều về thứ hạnh phúc vĩnh cửu, chỉ cần hạnh phúc trọn vẹn ở giây phút hiện tại.
Tôi đã là một cô dâu hạnh phúc nhất, phải không mọi người?
Theo Afamily
3 yếu tố đặc biệt tạo ra hạnh phúc cho những cặp đôi yêu nhau Sự tự do, sự ngưỡng mộ và luôn làm cho người kia vui vẻ hạnh phúc là ba yếu tố quan trọng để tạo nên hạnh phúc cho một cặp đôi. Esther Perel là một chuyên gia tư vấn về hôn nhân - tình yêu nổi tiếng, người đã làm việc với hàng trăm cặp vợ chồng trên toàn thế giới. Trong vô...