Chồng không còn yêu, mình cưỡng cầu được không?
Trung hết yêu Chi thật rồi. Dù Chi có cố gắng kiệt cùng, ra sức giãy giụa để làm mọi điều nhằm ghi điểm với Trung, cũng chẳng có kết quả gì.
Chi vui vẻ giơ tay vẫy vẫy khi thấy tôi đang ngồi đợi ở góc quán quen. Cô nhanh chóng bước tới, ngồi xuống phía đối diện, cập nhật tình hình: “Tao vừa quyết định ly hôn rồi mày ạ. Nhưng sao tao không hề tuyệt vọng mà cảm thấy nhẹ nhàng lắm thay. Tao chấp nhận được việc ông ấy không yêu mình nữa, và thế là như cởi được dây trói bao lâu nay”. Tôi ngạc nhiên hỏi lại trước quyết định có phần đột ngột của Chi: “Tao tưởng mày nói sẽ không bao giờ buông tha ông ấy, sẽ làm đủ mọi cách để ông ấy yêu mày trở lại?”.
Chi cười. Bởi Chi biết rõ không cần giải thích gì nhiều thì tôi cũng hiểu, rằng cuối cùng cô ấy đã chịu công nhận “ cưỡng cầu tình cảm của một người, mãi mãi là điều vô ích và không thể”.
Ảnh minh họa.
Còn nhớ ngày Chi lên xe hoa kết hôn với Trung, cả hai được ví như cặp đôi đẹp nhất lớp đại học khi ấy. Tình yêu sinh viên mộng mơ trong suốt thời gian đại học đã kết trái ngọt ngào. Thế nên có thể hiểu vì sao Chi không thể chấp nhận được rằng chỉ hai năm sau đám cưới, Trung lại có thể ngoại tình. Chi không tin cuộc sống hôn nhân với bao nhiêu nỗi lo, chức phận làm vợ, làm chồng hứa hẹn thật nhiều để rồi cuối cùng lại có thể dở dang đến thế, thành hai đường thẳng song song. Một tình yêu có khởi đầu đẹp, bao ký ức xuyên qua tháng năm lại chẳng đủ sức đi đến tận cùng với nhau…
Một ngày Trung về nhà, thú nhận với Chi việc đã có người khác, thậm chí còn để lại hậu quả là một cái thai đang thành hình trong bụng người ta. Trung muốn ly hôn Chi khi hai người chưa có con hay điều gì vướng mắc với nhau, tránh làm khổ nhiều người. Chi nhục nhã, hóa điên hóa dại. Điều đầu tiên mà cô làm là vớ lấy khung ảnh cưới đang đặt trên bàn, ném xuống sàn nhà, hét lên: “Anh là đồ khốn nạn!”. Nhưng sau đó, khi đủ bình tĩnh, cô lại nhặt nó lên, van vỉ Trung: “Em sai rồi. Em đã khiến anh mỏi mệt nên mới sa ngã. Anh vẫn yêu em mà, phải không? Anh cho em một cơ hội đi!”. Chi không tin rằng hạnh phúc lại dễ vỡ tan như thế.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Dù Trung phũ phàng nói rằng tình cảm của anh không còn dành cho Chi nữa, cái tính trẻ con, ích kỷ quá đà của Chi đã giết chết tình yêu trong anh, Chi vẫn không tin. Chi cho rằng chỉ vì đang “say nắng” người khác nên Trung không đủ tỉnh táo để biết người mình thực sự yêu là ai. Và Chi điên cuồng lao vào việc thay đổi bản thân, chỉ vì muốn níu kéo Trung.
Chi bắt đầu tập tành nấu ăn thay vì suốt ngày lê la quán xá với bạn bè, chị em đồng nghiệp sau giờ làm như trước đây. Nhưng Chi thậm chí còn chẳng biết Trung thích món gì để nấu. Cô đành cố gắng làm một mâm cơm gia đình bình thường, chụp ảnh mời gọi Trung nhưng có vẻ anh chẳng hề để tâm. Trung chỉ lạnh lùng: “Em ăn trước đi, anh có việc về muộn!”, hoặc im lặng không nhắn lại.
Chi chuẩn bị cho mình cả những bộ đồ ngủ thật gợi cảm, muốn dành cho Trung những đêm nồng nàn để níu kéo chút cảm xúc nào đó giữa hai người. Nhưng Trung cũng chỉ đáp lễ cho có hoặc chẳng thể hiện một chút khao khát nào như những ngày đầu. Phải chăng 2 năm giường chiếu, có những lúc Chi còn hờ hững lướt lướt màn hình điện thoại trong lúc chồng “hì hục” đã khiến Trung chai sạn đi nhiều.
Chi cố gắng gọi điện về cho bố mẹ chồng nhiều hơn để hỏi thăm dù từ khi cưới đến nay Chi rất ít khi quan tâm đến họ. Nhưng mỗi khi nhấc máy, mẹ chồng đều hỏi lại: “Có chuyện gì không con?”, có vẻ như họ không quen với sự vồ vập tình cảm nhất thời của Chi. Điều đó khiến cô hụt hẫng, không yên. Chi đã toan tính họ có thể là cầu nối giúp cô gần với chồng hơn. Trong phút chốc, Chi nhận ra mình gọi điện cho bố mẹ chồng là vì Trung chứ đâu vì thôi thúc tình cảm. Cô thấy mình không thật thà.
Chi còn làm quá nhiều điều ngốc nghếch nữa mà cuối cùng bản thân ngột ngạt hơn, còn Trung vẫn ngày càng xa. Bức tường ngăn cách giữa hai vợ chồng do một tay Chi xây nên từ sau khi kết hôn đã chẳng thể đập tan được nữa. Phía bên kia, Trung chỉ muốn trốn chạy khỏi Chi để đến với người đàn bà khác có thể cùng anh xây tổ ấm. Trung hết yêu Chi thật rồi. Dù Chi có cố gắng kiệt cùng, ra sức giãy giụa làm mọi điều nhằm ghi điểm với Trung, cũng chẳng có kết quả gì.
Cuối cùng Chi vẫn nên tìm cho mình một cánh cửa khác. Cô phải chấp nhận sự thật rằng tình yêu của mình đâu thể hoàn mỹ đến tận cùng. Dù sẽ phải đối mặt với muôn vàn lời ra tiếng vào, không biết bao nhiêu định kiến từ người xung quanh về một cuộc hôn nhân đổ vỡ, thì cũng phải chịu mà thôi. Bởi đó là con đường duy nhất để Chi tự giải thoát chính mình, chọn sự nhẹ nhõm, an yên, thay vì bế tắc níu kéo Trung.
Sau tất cả, Chi vẫn cười: “Mày biết không, tao luôn tin rằng sẽ tìm được một tình yêu khác, phù hợp với mình hơn. Tao không trách gì Trung cả, chỉ đơn giản là anh ấy không yêu mình nữa thì phải chấp nhận thôi. Tình cảm của người ta, mình cưỡng cầu, ép buộc đến mấy cũng đâu có được, phải không?”. Nhìn nụ cười của cô hoa khôi giảng đường ngày nào, tôi tin rồi ngày mai tươi sáng sẽ đến với cô ấy. Bài học nhận được dù phải trả cái giá quá đắng, nhưng vẫn xứng đáng.
Cát Tường
Theo phunuonline.com.vn
Yêu bằng tuổi: khi anh đang tìm vọng ước cho bản thân thì em đã hết thanh xuân để chờ đợi?
Cô gái lựa chọn yêu chàng trai bằng tuổi thời thanh xuân tức là đang chấp nhận người chưa đủ trưởng thành, chấp nhận sự chờ đợi không biết trước tương lai.
Tình yêu vốn dĩ là một điều không ai có thể nắm bắt được, nó đến và đi không lường trước. Sự chọn lựa của con gái đôi khi thiên về cảm tính, vì vậy trong mọi vấn đề họ luôn có những sự bâng khuâng, lưỡng lự. Nhưng tình yêu mà phải chọn lựa, cân nhắc đủ điều kiện như vậy thì còn gì gọi là tình yêu. Tương tự như thế câu chuyện về việc chọn yêu người cùng tuổi của các bạn trẻ cũng đang gây ra tranh cãi khá dữ dội trên mạng xã hội. Người nói yêu, người nói không nên yêu?
Mẹ tôi thường nói: "Con không nên yêu một chàng trai bằng tuổi. Bởi như thế, sẽ nhận lấy không ít thiệt thòi". Vì tất cả đều cho rằng, ở cùng độ tuổi thì người già dặn hơn là con gái, người chịu tổn thương nhiều cũng sẽ là con gái... Hàng trăm giả thuyết được đưa ra, nhưng rồi tình yêu bằng tuổi thì sao nhỉ? Cũng có rất nhiều điểm thú vị, hay ho mà bạn cần khám phá đấy !
Dù là con trai hay con gái đều luôn muốn có một người nào đó ở bên cạnh quan tâm, chăm sóc mình. Thế thì đã có ai từng một lần, hoặc đang trải qua những tháng năm thanh xuân tươi đẹp với một người bằng tuổi hay chưa? Liệu khi gặp đúng đối tượng hợp với mình thì lúc ấy bạn có quan tâm đến những thứ như tuổi tác không?
Nhiều người thường cho rằng khi yêu người cùng tuổi con gái sẽ luôn chịu thiệt thòi hơn. Lúc người con trai còn đang hoay loay lo cho sự nghiệp thì con gái đã toan tính tới chuyện lấy chồng. Đàn ông luôn mơ về lập nghiệp ở những năm cuối 20, đầu 30 nhưng phụ nữ tuổi đó lại thường mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Vì thanh xuân của con gái rất ngắn ai cũng sợ chữ "già", "ế" bủa vây lấy mình.
Nếu cặp đôi nào không vững, thường sẽ dễ chia tay ở giai đoạn này nhất. Không chỉ về nhan sắc mà cả cách suy nghĩ của con gái cũng "cao" hơn con trai một bậc. Điều này không cần bàn cãi vì chính người nữ mới phải nghĩ nhiều hơn, lo lắng nhiều hơn, họ còn lên sẵn kế hoạch cho tương lai sau này sẽ ra sao? Chưa kể khi nảy sinh mâu thuẫn thì người con gái luôn phải nhẫn nhịn vì các anh chàng bằng tuổi sẽ không nghĩ tới chuyện nhường nhịn bạn gái đâu!
Có một câu chuyện của cô gái kể về mối tình bằng tuổi của người anh trai: "Chị là cô gái tốt, anh từng nói anh rất may mắn khi yêu được chị. Tình yêu sinh viên cứ êm đềm như thế trôi qua, anh chị ra trường vẫn chọn ở lại Hà Nội tìm việc làm. Anh mình may mắn được vào làm ở công ty nước ngoài với mức lương ổn định. Chị chật vật với công việc văn phòng. Anh từng hứa với chị đợi lúc nào ra trường đi làm ổn định chút sẽ hỏi cưới chị. Anh chị dọn về ở chung. Công việc của anh đi sớm về khuya, chị vẫn lo cơm nước chờ anh về. Nhưng rồi như bao cặp đôi khác, ở chung anh chị nảy sinh nhiều vấn đề. Anh tăng ca nhiều hơn, nhiều mối quan hệ như anh nói là vì công việc, nhiều hôm 1-2g sáng mới về, chị vẫn thức chờ anh không dám ngủ trước. Dường như anh xem đó là hiển nhiên, và tần suất về muộn của anh ngày càng nhiều.
Anh vô tâm với chị, đến ngày kỉ niệm yêu nhau cũng không nhớ. Giữa 2 người nảy sinh nhiều cãi vã, anh trách chị không hiểu cho anh. Chị âm thầm chịu đựng 1 mình, khóc 1 mình. Người ngoài nhìn vào vẫn nghĩ anh chị rất hạnh phúc. Nhiều lần đề cập đến chuyện kết hôn vì tuổi của chị cũng không còn nhỏ nữa, anh đều lờ đi. Hai người bằng tuổi con gái đã chịu nhiều thiệt thòi hơn rồi, anh bảo anh còn trẻ, chưa sẵn sàng bước vào cuộc sống hôn nhân. Vì yêu anh nên chị vẫn chờ. Đúng thật, trong tình yêu ngoại tình không đáng sợ, sợ nhất là sự vô tâm. Mối tình đầu của chị, thanh xuân của chị, kết thúc ở cái tuổi 27. Đúng như người ta vẫn nói, tình yêu vượt qua được cái 7 năm rất khó, chị yêu anh nhưng không thể chờ đợi anh thay đổi. 7 năm yêu nhau lần đầu tiên và cũng là duy nhất chị nói câu chia tay. Anh có níu kéo, anh bảo anh sai nhưng chị vẫn chấp nhận rời bỏ anh...".
Cô gái 20 tuổi, dành cả quãng đời thanh xuân của mình để ở bên cạnh một chàng trai. Mơ về một tương lai có nhau dưới một mái nhà, hạnh phúc bên tiếng cười trẻ thơ. Dành 7 năm thanh xuân ấy để yêu thương, để chờ đợi, để hi vọng và tin tưởng nhưng rồi người đàn ông bằng tuổi ấy lại chưa sẵn sàng. Người đàn ông ở ngưỡng tuổi ấy vẫn còn mải mê đi tìm con đường sự nghiệp. Vẫn còn chìm đắm trong việc làm sao để kiếm nhiều tiền chứ không phải một ngôi nhà và cuộc sống bình yên sau cánh cửa gia đình.
Nếu như con gái có nỗi sợ về tuổi thanh xuân thì các chàng lại tồn tại nhiều nỗi toan lo về kinh tế, về trách nghiệm và nghĩa vụ khi bản thân anh ta chưa thực sự sẵn sàng. Với những chàng trai tuổi 25, công việc trên dưới chục triệu chưa bao giờ là đủ. Họ sẽ không bằng lòng vì đồng lương mà họ làm ra, vì vậy họ luôn có tư tưởng muốn làm nhiều hơn nữa và ấp ủ những kế hoạch dài hạn. Đừng nói đàn ông tham lam, đàn ông chỉ chú trọng sự nghiệp hơn gia đình vì họ còn phải mang trọng trách trụ cột kinh tế. Phụ nữ 25 có thể yên tâm lo chuyện yên bề gia thất nhung đàn ông 25 lại khác.
Thực khó để nói rằng ai đúng ai sai. Có chăng chỉ là chúng ta đã gặp nhau không đúng thời điểm. Khi anh còn đang đi tìm vọng ước cho bản thân mình thì em đã hết tuổi xuân để chờ đợi. Khi anh còn mải mê suy nghĩ làm sao để kiếm được nhiều tiền thì em cũng đã héo mòn trong sự vô tâm mà anh mang đến. Chúng ta đều không sai, chỉ do mình đến với nhau ở thời điểm anh còn quá trẻ, em lại đã hết thời gian để ngồi ôm những giấc mộng. Vậy nên tình yêu là không cần những tháng ngày oanh liệt cùng nhau vượt "hố đao biển lửa", chỉ cần chúng ta vì nhau, đi chậm lại một chút, chấp nhận cuộc sống bình yên bên người thương mình và vì mình. Vậy là sẽ đủ thôi!
Sự thực thì tuổi tác vốn chẳng phải là điều quan trọng trong tình yêu. Dù là người bằng tuổi, kém tuổi, hay hơn tuổi thì đó cũng chỉ là những con số. Tình yêu là khi bạn vì nhau mà cố gắng để bước tiếp. Đừng để sự vô tâm của bản thân "giết chết" đi tình yêu mà mình đáng ra phải trân trọng nhé.
Theo bestie.vn
Câu chuyện vợ chồng cảm động: Anh sai rồi, chúng ta đừng cự cãi nữa được không? Giá như anh nói lời này sớm hơn thì mọi chuyện đã khác. Giá như ngày ấy anh đủ can đảm để nhận sai về mình thì em đã không phải chịu tổn thương và tủi hờn nhiều đến như vậy. Đến tận bây giờ, anh mới có đủ dũng khí để nói ra lời xin lỗi với người phụ nữ mà anh...