Chồng không cho tôi mở xưởng chỉ vì tôi là…đàn bà
Chồng coi tôi chỉ như “nồi cơm, máy giặt”. Với anh, những người phụ nữ “tóc dài óc ngắn” như tôi sẽ chẳng làm ăn được gì. Những suy nghĩ và lời nói cổ hủ của anh đang đẩy gia đình đến bờ vực của sự đổ vỡ. Suốt mấy tháng nay, tôi cứ băn khoăn: có nên chia tay để chứng tỏ được khả năng của mình?
Chồng tôi là một công chức nhà nước. Công việc của anh khá ổn định và nhàn nhã. Mặc dù thu nhập không cao nhưng anh luôn tự hào vì mình là người có học thức và được mọi người coi trọng.
Ảnh minh hoạ
Công bằng mà nói, anh là một người chồng, người cha tốt. Hàng ngày, sau giờ làm, anh dành toàn bộ thời gian để chăm sóc gia đình, dạy dỗ con cái. Anh ít tụ tập bạn bè, không rượu bia, thuốc lá cũng không chơi bời bàn đúm. Anh luôn là một ông bố lý tưởng để các con noi theo. Còn tôi là công nhân một nhà máy may nên thời gian dành cho gia đình không nhiều. Có hôm, đi làm về đã thấy chồng cơm nước, tắm rửa sạch sẽ cho con khiến tôi rất cảm động. Lúc đó, tôi cảm thấy mình là người vợ hạnh phúc và may mắn nhất trên thế gian này.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu không có một cơ hội làm ăn lớn đến với tôi. Trong quá trình làm việc ở công ty may, tôi có quen một chủ mối hàng xuất khẩu khá lớn. Qua trò chuyện, chị rủ tôi cùng hợp tác làm ăn. Biết tôi không có vốn, chị đã chủ động cho tôi vay gần 2 trăm triệu bằng máy móc và thiết bị để xây dựng nhà xưởng. Tôi xin anh cho dựng xưởng may trong khu vườn nhà. Lúc đó anh rất sẵn lòng đồng ý để tôi làm. Sau hơn 1 năm làm ăn, tôi đã chủ động mở rộng được các mối hàng khác. Tôi cũng đã liên hệ được với khá nhiều tiểu thương, sẵn sàng bao tiêu các sản phẩm với đủ loại chất lượng và giá cả khác nhau. Công việc ngày càng nhiều lên khiến cho nhu cầu mở rộng xưởng sản xuất, thuê thêm công nhân trở nên bức thiết hơn bao giờ hết.
Không chỉ có thế, có một cơ sở dệt xuất khẩu ở Hải Phòng đề nghị cùng hợp tác vì tôi có mặt bằng, giá nhân công rẻ hơn chỗ họ. Tuy nhiên, tôi phải đầu tư nhà xưởng và 50% số tiền máy móc. Đó thực sự là cơ hội lớn đối với tôi. Bởi trong thời buổi kinh tế khó khăn mà mình có cơ hội mở rộng sản xuất, kinh doanh và hoạt động hiệu quả sẽ đem đến thành công.
Tuy nhiên, khi đem chuyện này nói với chồng, anh ấy nhất quyết không chịu. Anh ấy bảo tôi rằng: “Em chỉ là đàn bà. Mà đàn bà có suy nghĩ sâu sắc cũng chỉ như “cơi đựng trầu” thôi. Em không thể nhìn xa trông rộng được, nên làm như hiện nay đã là quá sức rồi. Đừng có mơ tưởng hão huyền là mở rộng được sản xuất thêm nữa. Em làm chỉ có thất bại thôi”.
Video đang HOT
Tôi cố thuyết phục thế nào anh cũng không chịu. Thậm chí, anh còn tỏ ra bực bội: “Nếu em còn nói nữa thì dẹp tất cả đi. Óc đã ngắn lại cứ tưởng thông minh. Từ xưa đến nay, đàn bà chả bao giờ làm được việc lớn cả. Em đừng nằm mơ thành bà chủ lớn nữa đi! Không biết xấu hổ à?!”
Tôi quyết tâm làm để chứng tỏ khả năng của mình. Nhưng từ ngày biết vợ định đầu tư mở rộng sản xuất, anh luôn “theo dõi” tôi. Anh không cho tôi thế chấp Sổ đỏ để vay vốn ngân hàng, không ký tên vào đơn vay ngân hàng của tôi.
Sáng nay, trước khi đi làm, anh nói với tôi rằng: “cô đừng có nhoắng mãi lên đòi làm ăn nhớn nữa. Đừng mơ nữa đi. Đồ đàn bà…không qua nổi ngọn rau má mà còn đòi làm bà chủ. Đúng là không biết xấu hổ thật!”
Tôi vừa ngạc nhiên, vừa tức giận trước những suy nghĩ của chồng mình. Tại sao tôi phải xấu hổ khi mơ ước làm bà chủ để đem đến cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy hơn cho gia đình. Chẳng lẽ những người đàn bà như chúng tôi lại kém cỏi vậy sao? Tôi tin là mình sẽ làm được! Cơ sở sản xuất của tôi sẽ ngày càng lớn mạnh nếu được đầu tư. Nhưng sự ngăn cản của chồng có thể phá hỏng tất cả. Tôi băn khoăn không biết mình có nên vì chồng mà bỏ hết cơ hội này hay không? Ly hôn có phải là một biện pháp để tôi có cơ hội khẳng định khả năng của mình?
Minh Hương
Chào chị
Chị là một phụ nữ mạnh mẽ, năng động và có khát vọng thay đổi cuộc sống tốt đẹp hơn cho gia đình. Những gì chị đã và đang làm đều chứng minh được khả năng của chị trong công việc đầu tư, kinh doanh. Việc chị muốn phát triển sản xuất với qui mô rộng lớn hơn cũng là một việc làm cần thiết và chính đáng nhất là khi chị đang có trong tay những cơ hội tốt để thể hiện khả năng của mình.
Tuy nhiên trở ngại lớn nhất với chị lúc này lại đến từ chính người bạn đời. Việc anh ấy ngăn cản chị mở xưởng với qui mô lớn hơn có lẽ cũng bắt nguồn từ suy nghĩ coi thường phụ nữ của nhiều người đàn ông khi họ cho rằng ” nhi nữ thường tình”, đàn bà chân yếu tay mềm thì chỉ nên làm những việc nhỏ thôi, không nên mơ đến sự nghiệp hay đại sự lớn. Quan niệm sai lầm này cũng ngăn trở rất nhiều người phụ nữ phát huy khả năng, sở trường của mình trong những lĩnh vực mà họ yêu thích, đam mê. Bởi trên thực tế hiện nay, phụ nữ đã tham gia vào mọi lĩnh vực của đời sống xã hội như chính trị, văn hoá, kinh tế… và ở lĩnh vực nào cũng có những người phụ nữ xuất sắc, thành đạt.
Thật ra với những gì chồng chị đã làm cho gia đình, tôi nhận thấy anh ấy cũng là người chồng tốt, biết chia sẻ, hỗ trợ vợ trong việc nhà cửa, con cái, Có lẽ, việc ngăn cản chị làm ăn lớn hơn cũng xuất phát từ việc anh ấy không tin tưởng vào khả năng của chị rồi dẫn đến lo lắng và phản ứng tiêu cực là ngăn cản chị.
Tôi biết lúc này chị đang rất bức xúc nhưng giải pháp ly hôn chị đưa ra liệu có quá tiêu cực hay không khi chị vẫn chưa tìm mọi cách để giúp chồng thay đổi suy nghĩ, quan niệm? Có lẽ chị cần giúp anh ấy hiểu rằng những gì chị làm cũng chỉ nhằm đem lại những điều tốt đẹp nhất cho gia đình chứ không phải là tham vọng làm bà chủ hay vượt mặt anh ấy. Bản thân anh ấy cũng đã nhận ra được chị đã rất thành công với công việc trước đó rồi. Đây cũng là cơ sở để anh ấy có thể tin tưởng chị vào thành công tiếp theo.
Hơn nữa, chị cũng có thể đề nghị anh ấy cùng tham gia dự án mới để hỗ trợ và góp sức cùng chị. Đây cũng là cách để anh thể hiện khả năng cũng như trách nhiệm của mình. Việc nhờ sự tác động từ người thân, bạn bè cũng là một cách tốt để giúp anh nhận ra nỗ lực, mong muốn chính đáng của vợ. Tuy nhiên, nếu anh ấy vẫn có những lời lẽ và hành động xúc phạm thì chị cũng cần phải có thái độ dứt khoát không chấp nhận. Chồng chị cũng cần hiểu rằng nếu không thay đổi anh ấy có thể mất đi hạnh phúc và những gì đang có. Chúc chị thật mạnh mẽ và nghị lực để vượt qua những thử thách hiện tại. Thân mến.
Theo VNE
Khôn ngoan và dại dột
Nhiều khi, ranh giới giữa khôn ngoan và dại dột trong tình yêu là điều khó có thể phán xét hơn cả...
Trải qua đã gần một nửa đời người, chị vẫn không thể biết được khoảnh khắc nào trong đời mình, chị đã hành động đúng và ngược lại. Những cuộc tình cứ thế đi qua, thời gian đã phủ một lớp bụi mờ trên gương mặt phảng phất buồn của chị. Soi gương, chị thấy nếp nhăn xung quanh mắt dày lên nhiều so với mấy năm trước.
Chị như một kẻ lữ hành cô độc trong tình yêu. Có tình yêu cần chị níu giữ nhưng chị đi qua nó một cách nhẹ bẫng, không một chút luyến tiếc. Ấy vậy mà lại luôn đau khổ vì những điều không thể thuộc về mình.
Gã đảm bảo với chị rằng, chị là người con gái duy nhất gã còn thấy thương yêu trên cuộc đời này. Gã hận phụ nữ đến tàn khốc. Chính họ đã làm cho cuộc đời gã điên đảo: từ một đại gia tiền vàng không biết làm gì cho xuể thành một kẻ khố rách áo ôm, không chốn dung thân. Nhưng chị đã níu giữ gã lại với cuộc sống này bằng sự nhân hậu của mình. Gã bảo chị đợi gã, gã bỏ đi thật xa, quyết tâm làm lại từ đầu để có thể cho người con gái mình thương một cuộc sống sung túc.
Gã đi, chị khóc nhưng không níu giữ, cũng không hứa hẹn sẽ đợi chờ. Chị cứ để gã đi trong tâm trạng trống rỗng của mình. Hơn ba mươi tuổi, chị đã quá quen với những cuộc chia ly, đến nỗi, nhiều khi thấy chẳng có ý nghĩa gì, nó cứ trôi qua như việc một dòng sông, bằng cách nào đó, tất phải trôi về biển.
Anh đến với chị sau khi gã đi một thời gian. Gương mặt phong trần và đượm vẻ buồn của một người đã phải đối mặt với nhiều nỗi mất mát. Anh rất giàu có. Anh sở hữu một công ty chuyên mua bán các thiết bị y tế. Và đương nhiên, anh rất yêu chị. Nhiều khi, chị băn khoăn không biết người đàn ông ấy yêu mình vì điều gì, bởi chị không còn ở trong độ tuổi xuân sắc nữa, và với điều kiện của anh, anh có thể gặp gỡ rất nhiều cô gái trẻ đẹp khác.
Nhưng anh bảo anh yêu chị vì chính con người chị. Không một lý do nào có thể cắt nghĩa rõ ràng. Anh muốn chị về làm vợ anh, để anh có thể lo cho chị một cách hợp pháp. Ai cũng nghĩ số chị giờ đã đến lúc sướng, nhưng rồi chị lại lặng im từ chối. Đến anh cũng ngạc nhiên: "Sao em lại không cần đến những gì anh mang tới cho em? Anh đã cho em cả tình yêu và tiền bạc cơ mà?". Chị chỉ bảo là chị không thể. Anh tìm đến vài lần nữa rồi cũng biệt tích. Người ta bảo chị dại, già rồi mà vẫn còn làm cao.
Gã về, mang cho chị nhiều thứ đáng giá. Chị vui, không phải vì những thứ vật chất hiện hữu trước mắt mà vì thấy gã đã bớt hận thù, gã đã biết cười và nói yêu thương. Chị chờ đợi một câu nói của gã, và rồi chị sẽ chấp nhận nó. Nhưng gã không để ý đến ánh mắt của chị, gã say sưa nói về kế hoạch làm giàu của mình, phải lấy lại những gì đã mất. Gã bảo chị đợi rồi lại đi.
Nhưng đó là lần cuối cùng gã quay lại, nghe đâu gã đã lấy một người phụ nữ cũng giàu có không kém. Chị không như gã, chị không hận đàn ông mà chỉ chấp nhận nó như một điều tất yếu của cuộc sống. Tuy nhiên, ánh mắt của chị lại đượm buồn. Người ta lại có dịp bàn ra tán vào, họ bảo chị dại dột, cuộc đời không còn trẻ nữa mà cứ bỏ qua cơ hội tốt để đợi chờ một điều hư không.
Nhiều đêm vắt tay lên trán suy nghĩ, chị cũng không thể phân biệt được đâu mới là quyết định đúng đắn trong cuộc đời của mình. Hạnh phúc nhiều khi đến thật khó khăn, khiến người ta đợi chờ nó trong vô vọng. Nhưng thật lạ, mọi chuyện xảy ra đối với chị thật tự nhiên, không mang một tính chất hận thù nào. Chị đối đãi với cuộc đời bằng một thái độ bình thản, và cuộc đời lại bắt chị chờ đợi trong sự mỏi mòn. Chị vẫn đợi chờ một điều, điều mà chị biết là khó có thể xảy ra.
Gã lại về. Lần này xơ xác hơn cả lần đầu tiên chị gặp gã. Gia sản của gã lại thêm một lần nữa bị tiêu tán. Niềm tin của gã vỡ vụn. Và trong lúc cùng quẫn, gã lại quay trở về tìm người con gái mình đã phụ bạc. Gã khóc rất nhiều. Còn chị, bàn tay gầy guộc đang đưa lên vuốt ve mái tóc đốm bạc của người đàn ông khốn khổ. Trái tim chị mách bảo: hãy níu giữ người đàn ông này lại.
Thiên hạ lại bảo chị dại, tự dưng đâm đầu đi lấy một thằng đàn ông đã phụ bạc mình, lại không có sự nghiệp gì trong tay. Chị không nói gì, chỉ thấy hạnh phúc với những gì mình đang có. Ngoài sân, gã đang dắt tay đứa con gái nhỏ tập đi, và chỉ một lát nữa thôi, gã sẽ giao con cho vợ để đến chỗ làm. Một công việc không phải đem về hàng núi tiền như trước kia, nhưng có thể đảm bảo cuộc sống cho vợ con gã. Và hơn hết, nó dành cho gã một khoảng thời gian để được tận hưởng hạnh phúc của mình.
Theo VNE
Nhật kí cuộc tình Tôi cứ mong chờ một cuộc tình chân thật, một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, nhân hậu và cũng có đôi phần cá tính. Nhưng tất cả chỉ là ước muốn viển vông. Tôi lao vào cuộc tìm kiếm một nửa đích thực của đời mình, bỏ qua những lời mời mọc... Cuộc thử đầu tiên: Cô thư kí xinh đẹp và...