Chồng không chịu cưới
Cháu năm nay 22 tuổi, quen một anh… 40 tuổi. Cháu đã sống cùng anh cả năm nay như vợ chồng, anh nói không muốn kết hôn nữa, sẽ chỉ sống và yêu thương nhau vậy thôi…
Kính gửi cô Hạnh Dung,
Cháu năm nay 22 tuổi, quen một anh… 40 tuổi. Anh từng lập gia đình, có hai con trai và đã ly hôn. Anh thương yêu cháu, chăm sóc cho cháu chu đáo, khuyên răn, dạy bảo cháu nhiều điều. Cháu cũng thương anh và đã dọn về ở với anh gần một năm nay. Ba mẹ cháu không phản đối. Ba mẹ anh biết chuyện cũng đồng ý, còn khuyên bọn cháu nên sớm kết hôn. Vấn đề chính là chỗ này cô ạ.
Ảnh minh họa
Anh bảo anh không muốn kết hôn nữa, sau những gì anh đã trải qua. Anh bảo hôn nhân chỉ là một trong nhiều lựa chọn trong cuộc sống hiện đại. Anh khẳng định anh thương cháu và muốn dành phần đời còn lại bên cháu, nhưng không muốn kết hôn, không muốn sinh con. Anh bảo, mô hình hôn nhân là không phù hợp và xã hội hiện nay không thích hợp cho trẻ em (cháu cũng không muốn sinh con). Hằng tháng anh vẫn đưa tiền lương cho cháu. Ngày ngày bọn cháu vẫn chăm sóc nhau như vợ chồng. Chỉ không có giấy kết hôn thôi. Bọn cháu có khác biệt quá không cô?
Hoàng Oanh (TP. HCM)
Hoàng Oanh thân mến,
Video đang HOT
Đúng là xã hội hiện đại tồn tại nhiều dạng quan hệ và hôn nhân chỉ là một trong số đó. Ở các nước phương Tây có những mô hình quan hệ mở, có kiểu “vợ chồng cuối tuần” và nhiều dạng khác nữa. Tùy vào hoàn cảnh của mỗi người mà ta có thể chọn mô hình phù hợp. Việt Nam ngày nay cũng không thiếu những đôi chỉ sống với nhau mà không kết hôn. Tuy nhiên, đó có vẻ không phải là vấn đề chính yếu trong chuyện của cháu.
Cháu và anh ấy cách nhau đến 18 tuổi. Đó là điều phải nghiêm túc xem xét. Cách nhau (có thể nói là) một thế hệ, cách nghĩ, cách sống của anh ấy và cháu có thể sẽ rất khác nhau mà hôm nay, khi còn yêu, cả hai không nhìn thấy hoặc dễ dàng lướt qua. Nhưng theo thời gian, sức khỏe, tâm tính của cháu và anh ấy sẽ có nhiều biến chuyển. Rồi còn con của anh và có thể là con của cháu sau này nữa. Có lẽ anh đã trải qua một cuộc hôn nhân không hạnh phúc và vẫn còn tổn thương, nên không muốn lặp lại những điều anh đã trải qua. Có lẽ anh cũng đã nghĩ điều cô vừa nói – có thể mai đây vật đổi sao dời, nên vẫn để cơ hội “tự do” cho cháu.
Ảnh minh họa
Cháu có sự ủng hộ rất lớn từ hai bên gia đình. Đó là nền tảng tốt. Điều còn lại là, cháu có muốn kết hôn với anh ấy không? Nếu có, cháu hãy cố gắng xoa dịu những vết thương của anh, cố gắng cho anh thấy rằng, hôn nhân của cháu và anh trong tương lai sẽ khác (dựa trên nền tảng hạnh phúc hiện giờ). Hãy tìm tất cả những khía cạnh tích cực của hôn nhân và trao đổi với anh, cho anh thấy đời sống hôn nhân không tệ, nhất là trong bối cảnh xã hội nước ta vẫn coi trọng giá trị gia đình.
Quyền quyết định vẫn là ở cháu. Nhưng cháu suy nghĩ cho thấu đáo. Liệu cháu có thể sống với anh như thế mãi không? Chắc chắn cháu sẽ không sinh con? Cháu sẽ chịu đựng sự cáu kỉnh của người già khi mai đây anh già đi? Và rồi khi bóng xế, cháu sẽ sống một mình? Đó là những cái giá rất lớn nếu cháu chọn cuộc sống không hôn nhân, không con cái với anh.
Cô tin, với sự kiên nhẫn của cháu, với tình yêu và trách nhiệm của một người đàn ông, anh sẽ suy nghĩ lại và trao cho cháu một danh phận. Bất kể thế nào, cô chúc cháu luôn hạnh phúc và vững tin.
Theo Báo Phụ Nữ
Bạn gái "độp" thẳng mặt mẹ chồng tương lai rồi bỏ về chỉ vì bị hỏi một câu khó chịu
Tôi không ngờ cô ấy phản ứng dữ dội thế. Cả nhà tôi ai cũng sốc. Sau khi nói lại những lời không kiêng nể, cô ấy lao vào cầm túi, áo rồi bỏ về.
Trước ngày hôm đó khoảng 2 tuần, tôi háo hức, hồi hộp và mong ngóng đến ngày đưa bạn gái về ra mắt bao nhiêu thì giờ đây tâm trạng chán chường, khó chịu bấy nhiêu. Không khí của gia đình tôi trở nên nặng nề. Mẹ tôi thì tuyên bố: "Nó mà bước chân vào cái nhà này một lần nữa thì tao bỏ nhà đi. Có nó, không có tao, thế thôi". Còn người yêu tôi thì khóc và nói rằng gia đình tôi xúc phạm cô ấy. Tôi chẳng biết phải làm thế nào...
Chúng tôi yêu nhau đến giờ được gần 1 năm. Xét về thời gian thì không dài, nhưng thực sự hai đứa tôi cũng có nhiều gắn bó. Giai đoạn tôi khó khăn nhất, nợ nần nhiều vì vui chơi quá đà, chính cô ấy là người đã đứng ra giúp đỡ tôi. Tôi cảm động nhiều lắm vì thời đại này, nhiều cô con gái chỉ có đi "đào mỏ" chứ hiếm khi mà vì bạn trai hi sinh nhiều như vậy. Cô ấy và tôi cũng đã "đi quá giới hạn". Thực sự, tôi coi cô ấy chẳng khác nào vợ của mình rồi.
Trước ngày hôm đó khoảng 2 tuần, tôi háo hức, hồi hộp và mong ngóng đến ngày đưa bạn gái về ra mắt bao nhiêu thì giờ đây tâm trạng chán chường, khó chịu bấy nhiêu. (Ảnh minh họa)
Gia đình tôi không quá giàu, nhưng nề nếp. Bố mẹ tôi là cán bộ về hưu, sống nguyên tắc và có phần hơi cổ hủ. Tuy nhiên, họ cũng là người tốt, yêu thương con cái. Còn nhà bạn gái tôi, bố mẹ cô ấy bỏ nhau, từ hồi cô ấy còn nhỏ tí. Tôi cũng không hiểu nguyên nhân là gì, vì không muốn nhắc lại chuyện đau lòng đó. Sau khi bố mẹ ly hôn, cô ấy ở với mẹ. Mẹ cô ấy kinh doanh, buôn bán nên cũng có của ăn của để. Bạn gái tôi nhiều năm phụ mẹ chuyện bán hàng nên cũng là người hoạt bát, nhanh nhẹn và có phần đáo để.
Và... câu chuyện tồi tệ ấy diễn ra vào cái ngày ra mắt. Tôi đưa bạn gái về. Mới nhìn, mẹ tôi cũng có vẻ khá ưng vì cô ấy lanh lẹ, miệng nói tay làm, nấu nướng cũng khá đảm đang. Chỉ sau bữa cơm, khi ngồi trò chuyện, biết được việc bố mẹ cô ấy ly hôn, mẹ tôi cũng có hơi quá lời. Mẹ tôi hỏi: "Bố mẹ cháu bỏ nhau khi cháu còn bé tí thế, mẹ lại bận buôn bán thì ai dạy dỗ cháu?".
Mẹ tôi cay cú khi bị cô con dâu tương lai đáp trả không kiêng nể (Ảnh minh họa)
Chỉ mới nghe thế thôi mà bạn gái tôi đứng bật dậy. Cô ấy "đốp chát" lại luôn: "Bố mẹ cháu chỉ bỏ nhau chứ không phải chết để mà không có ai dạy. Bố mẹ không ở được với nhau cũng là chuyện bình thường, sao bác phải hỏi cái kiểu xách mé như thế. Nhà cháu không trọn vẹn nhưng cháu chẳng thua kém ai, bác đừng nói giọng khinh người như thế. Nhiều nhà cứ vỗ ngực gia giáo, nề nếp nhưng sống cũng chả hạnh phúc gì đâu".
Thế rồi cô ấy bỏ về giữa chừng. Cả nhà tôi há hốc mồm không tin được cô ấy trong ngày đầu ra mắt mà lại dám phản ứng như vậy. Mẹ tôi tuyên bố: "cấm cửa" không cho phép tôi yêu cô ấy nữa. Dù tôi có thuyết phục như thế nào thì mẹ tôi vẫn bảo loại con gái hư hỏng, lếu láo, thiếu giáo dục không thể về làm dâu được.
Bạn gái cho rằng mẹ tôi đã xúc phạm cô ấy, nếu không xin lỗi sẽ không bao giờ chấp nhận (Ảnh minh họa)
Về phần bạn gái, cô ấy khăng khăng cho rằng mẹ tôi đã xúc phạm cô ấy. Tôi biết, mẹ mình cũng có phần quá đáng khi động chạm đến nỗi đau của cô ấy như vậy. Nhưng dường như bạn gái tôi cũng không vừa khi cô ấy nói lại với người lớn theo cách đó.
Giờ đây, tôi không biết phải làm sao để hòa giải và giúp cho mối quan hệ này tốt lên. Mẹ tôi bắt phải chia tay còn bạn gái tôi thì không chấp nhận. Tôi không muốn bỏ cô ấy vì tôi yêu thật lòng và vì tôi biết trong chuyện này cô ấy cũng không hoàn toàn sai.
Tôi phải làm sao đây?
Theo Eva
Tôi có nên nhắm mắt cho chồng qua lại với khách hàng đại gia để xoay xở món nợ gần nửa tỷ của gia đình? Bố chồng nằm viện 2 tháng nay, tiền trả góp mua nhà cứ thế dội về liên tục, tôi thì phải nghỉ việc để chạy vạy suốt ngày... Những ngày gần đây chồng tôi liên tục đi sớm về khuya. Điện thoại của anh luôn có 1 người gọi không được lưu tên nhưng hễ có chuông là anh bắt máy ngay lập...